Haha....chắc chắn chỉ là trò đùa thôi...
* cười gượng gạo *
Itoshi Sae
Tỉnh lại đi bọn ngu, em ấy không đùa đâu...em ấy bỏ chúng ta mà đi rồi...
* trầm giọng *
Trong chiếc hộp ấy là có một bức thư, một đơn ly hôn, một cuốn album, những thẻ tính dụng và chiếc nhẫn cưới được để trọng hộp kính...
Nội dung bức thư :
Ngày ** tháng ** Năm ****
Kính gửi : Các quý ngài Mafia.
-Xin chào, em là ISAGI YOICHI ko phải là Omehima Kohana đâu nhé! em xin phép được ly hôn với các anh coi như là sự giải thoát, vì người các anh yêu không phải em và em cũng chả muốn ngoan cố hay hi vọng gì cả, em hứa sẽ rời đi và không để các anh bắt gặp được bản thân đâu! thẻ tính dụng các anh từng cho em xin trả lại hết em ko muốn mang nợ gì đâu, Yoichi này rất yêu các anh nhưng chỉ là đã từng thôi...em đã buông bỏ được rồi, em sẽ ko gây phiền toái gì đâu cũng chả cần các anh chi tiền chu cấp sau khi ly hôn, việc các anh cần làm chỉ là kí giấy ly hôn thôi em đã ký rồi đó và đừng coi em như kẻ thay thế Kohana của các anh nữa. Cuốn album trong đó chính là những gì em đã từng chụp với các anh làm kỉ niệm, tuy ko có gì là hạnh phúc đối với em cả nhưng coi như là một khoảng thời gian đáng nhớ cũng được nhỉ? À, đúng rồi hôm nay em đã đích thân bữa tối cho các anh đó và sẽ lần cuối cùng luôn, có tất cả những món mà các anh thích nên cứ hâm nóng lại rồi ăn, bánh ngọt em đã làm sẵn hết rồi, nó để trong ngăn tủ dưới bếp đấy ạ, mọi người thích thì cứ lấy ăn. Mọi thứ em đã làm xong hết rồi, còn căn phòng em từng ở cũng đã dọn sạch nhất định ko làm chướng mắt các anh đâu! Tạm biệt nhé!
-Isagi Yoichi-
Chigiri Hyoma
Yoichi....
* thất thần *
Chuyện gì xảy vậy chứ?
Tại sao em lại rời bỏ anh...
Thật đau đớn....tim bọn hắn quặn thắt không thôi, tại sao em lại ra đi khi chưa có sự cho em phép của bọn hắn?
Điều khiến anh khi đọc bức thư càng quặn thắc hơn đó chính là sự dịu dàng và ân cần của em...
Vì sao buông bỏ bọn anh mà vẫn có thể dịu dàng đến thế?
Đến giờ phút này bọn họ mới nhận ngộ ra.....
Thời gian qua không phải ai khác...mà chính em là người đã luôn yêu thương và chăm sóc bọn anh....
Isagi Yoichi....
Đúng rồi...chính em...chính em mới thật sự là người bọn hắn nên trao yêu thương...
Nhưng giờ em đâu rồi?
Chúng tôi muốn nghe giọng nói của em...
Muốn thấy hình bóng em...
Nhưng em đã rời bỏ họ rồi....thật đau lòng và khó chấp nhận làm sao...
Bọn hắn có phước mà không biết hưởng...
Em đây đường đường là thiếu gia độc nhất của gia tộc Isagi, có vẻ đẹp được Thánh Nữ trao tặng và sự thuần khiết được Chúa Trời ban cho....
Một người có sắc đẹp làm mê đắm lòng người, khiến bao nhiêu chàng trai, cô gái phải đổ gục.
Có một người vợ đẹp từ ngoài vào trong đến thế mà con hắn chả biết hưởng gì cả.
Chỉ toàn đánh đập cậu, xem cậu như kẻ thay thế...
Gương mặt thanh tú ấy rơi vào tay bọn hắn thì chỉ toàn là vết thương và nước mắt...
Một người yêu thương bọn hắn hết lòng mà lại đối xử tệ bạc? em có bao giờ đòi hỏi thứ gì từ họ đâu?
Sao những kẻ đó nhẫn tâm làm em đau đến thế?
Niko Ikki
Isagi....Yoichi...
* lặng lẽ đi lên căn phòng trước kia của em *
Kurona Ranze
Xin lỗi...vì trước giờ bọn tôi chỉ coi em là kẻ thay thế...xin lỗi...
* lẩm bẩm *
Bọn hắn cũng biết....biết em ko phải Kohana người bọn hắn yêu.
Nhưng mà vẫn thích ngoan cố, mà gọi em là Kohana vì bọn hắn đã từng rất yêu cô ta.
Cú sốc tâm lý quá lớn khi bị người yêu mình phản bội, đào mỏ, cấm sừng và bán đứng đã khiến cho bọn hắn suy sụp rất nhiều.
Khi ấy thì em đã đến...em đối xử với họ rất ân cần, dịu dàng...em cũng chả trách gì khi họ yêu người khác ko phải em.
Em tốt đến vậy cơ?
Nhưng sao họ lại lấy lí do đó mà ràng buộc em? họ bắt em phải biến thành Kohana, cô người yêu đã phản bội bọn hắn...
Một phần cũng do sốc tâm lý và khó thể chấp nhận.
Bọn hắn cũng đáng thương những rất đáng trách...
Và giờ họ đã nhận ra rồi...
Con người ta một khi mất đi thứ gì thì mới nhận ra được thứ đó quan trọng đến nhường nào...
Bọn hắn không còn mù quáng vô cái thứ tình yêu đó nữa rồi...
Đến lúc này bọn họ mới nhận ra...
'Tình yêu của chúng tôi thật sự là dành cho em...Yoichi'
Nhưng đã quá muộn...cậu đã rời đi mất rồi...
Itoshi Rin
Mau cho người tìm em ấy về đây...
* trừng mắt + ra lệnh *
....................
Vệ sĩ : R-rõ....
* run sợ *
Alexis Ness
Em ấy đi được bao lâu rồi?
* thất thần quay sang hỏi Shirina *
Kurozumi Shirina<Hầu nữ riêng của em>
Cậu chủ đã đi từ lúc 7 giờ tối rồi ạ...
Nanase Nijiro
S-Sao cô không ngăn em ấy lại cơ chứ...?
* run rẩy *
Nanase anh là người tỉnh táo nhất trong đám bọn họ và cũng biết tình cảm mình dành cho ai...
Nhưng giờ anh lại phát hoảng lên...tay chân run rẩy, anh sợ...rất sợ em biến mất...
Điều đó Nanase sẽ không thể nào tưởng tượng nổi đâu...
Kurozumi Shirina<Hầu nữ riêng của em>
Thành thật xin lỗi...nhưng tôi không thể...
* cúi đầu *
Bây giờ đã là 11h30 tối rồi kia mà?
Bọn họ biết chắc em không thể về nhà...và cũng chẳng quen ai nhiều ở trên đây cả.
Vậy thì em ở đâu đây chứ?
Trời cũng đã bắt se lạnh và tuyết đã rơi....
Điều đã khiến bọn họ lo càng thêm lo...
Oliver Aiku
* mặc áo khoác *
Itoshi Sae
Đã tối lắm rồi ông tính đi đâu?
Oliver Aiku
Đi tìm nhóc con...
Barou Shoei
Trời đã lạnh, cộng thêm đó là đường phố đông đúc biết Yoichi ở đâu mà tìm?
Oliver Aiku
Tao tự làm theo những gì linh tính tao mách bảo...
* bỏ đi *
Noel Noa
.........Tôi cũng đi tìm Yoichi đây
* lấy áo khoác rồi rời đi *
Julian Loki
Tôi cũng muốn đi...
Adam Blake
Hừm, giờ này chắc nhóc đó đang lạnh lắm...
* lấy hờ theo 1 cái áo khoác *
Để nếu khi may mắn gặp được em thì vẫn có thứ để em ấm hơn chứ...
Ego Jinpachi
* Đang đưa cho cấp dưới hack toàn bộ camera của thành phố *
Người hoạt động bằng trí sẽ có cách xử lý riêng...
Ego Jinpachi
Nhóc đang ở đây, mau xuất hiện đi chứ Yoichi...
* nhìn chằm chằm vào màn hình laptop *
Khắp nơi trên thành phố này vẫn chưa nhìn thấy em ở đâu cả...vậy Yoichi đang ở đâu?
Comments
Hé lu mí bợn
Có người đau lòng quá mới chọn cách rời đi có người thấy người kia rời đi mới bắt đầu đau lòng
2025-03-23
1
sai đẹp triêu🙂↕️
... tự nhiên..t không dám nhận em làm rể cưng 😇😇 nhưng tui vẫn sẽ mong chờ ở em
2025-06-23
1
sai đẹp triêu🙂↕️
hai khỏi kiếm đi ^^ đi kiếm gì gì Koha gì gì đi ha buông tha nhau ra đi ^^
2025-06-23
1