Chương 15: Không gian hai người

“Tiểu Nam, hôm nay là ngày nghỉ mà sao cậu dậy sớm quá vậy?”

Hàn Nhiễm đang nằm gọn trong chăn, kéo chăn xuống qua đầu, còn chưa tỉnh ngủ nói mơ màng.

“Xin lỗi, mình đánh thức cậu sao?”

Hàn Nhiễm bỏ chăn ra chậm chạp ngồi dậy, dụi dụi hai mắt “Cậu định đi đâu à?”

Hai tay Tiểu Nam vẫn liên tục soạn sách, những cuốn nào cần mang theo thì bỏ vào balo, còn đống còn lại xếp gọn gàng thành một chồng đặt trên bàn.

Cô khóa balo lại, đeo lên vai rồi vẫy tay với Hàn Nhiễm: “Mình đến câu lạc bộ tranh biện đây. Cậu ngủ tiếp đi, tạm biệt.”

Mỗi lần làm việc ở câu lạc bộ tranh biện, cô đều háo hức mong chờ, mặc dù chẳng có lần nào anh xuất hiện. Dù vậy, lần này cô có linh cảm rằng bản thân nhất định sẽ gặp được anh.

“Tiểu Nam!”

Vừa bước lên bậc thang đầu tiên trước tòa nhà sinh viên, cô đã nghe thấy có người gọi mình ở phía sau. Nhìn theo hướng tiếng gọi, cô thấy Tần Hiểu Tuyết đang đi đến gần.

“Em đến sớm thật đó. Chị là người điểm danh mà còn đến sau cả em nữa đây. Lần sau không cần đi sớm như vậy đâu, mặc dù hẹn trước là chín giờ nhưng mọi người cũng phải gần mười giờ mới có mặt đầy đủ. Em đi sớm như vậy mất công đợi lắm.”

Tiểu Nam vân vê dây đeo balo, cười cười “Em sợ là đến muộn ảnh hưởng công việc của mọi người nên mới tới sớm một chút. Vậy lần sau em sẽ nghe lời chị.”

“Đến cũng đến rồi, chúng ta vào đi thôi.”

Phòng họp của câu lạc bộ ở tận tầng năm, cô và Hiểu Tuyết đi lên bằng thang máy.

Vừa bước ra khỏi thang máy Tiểu Nam nhìn thấy ở phía xa có bóng dáng người đang đứng đợi, Hiểu Tuyết bất ngờ tự hỏi: “Hôm nay câu lạc bộ lại có người đi sớm hơn cả chị sao? Bình thường chị đến đây đều là đợi rất lâu mới có người thứ hai đến mà.”

Tiểu Nam càng đi đến gần phòng họp lại càng hồi hộp, gương mặt lại thoáng chốc đỏ lên.

Tạ Vũ đang đứng tựa vào tường đối diện với cửa phòng họp, một bên vai khoác cặp, ánh mắt chăm chăm nhìn vào chiếc điện thoại cầm trên tay.

Thấy có tiếng bước chân, Tạ Vũ ngẩng đầu lên xem thử, bắt gặp được Hiểu Tuyết cười lớn bắt đầu mấy câu trêu đùa:

“Tôi cảm thấy dạo này cậu thực sự có vấn đề đấy. Bình thường tôi gọi cậu còn chẳng chịu đến, dạo này lại chăm có mặt ở câu lạc bộ thế.”

“Dạo trước tôi bận khá nhiều, bây giờ rảnh hơn rồi thì phải đến thôi.”

Tiểu Nam nhỏ giọng chào anh. Trong lúc đợi Hiểu Tuyết mở cửa, cô lấy từ trong balo chiếc khăn trắng tinh, đưa đến trước mắt anh.

“Đàn anh Tạ, cái này em đã giặt sạch lại rồi. Em trả anh.”

Anh mỉm cười nhận lấy khăn từ tay cô.

“Cửa mở rồi, hai người vào trước đi. Tôi đi in tài liệu cho mọi người đã.”

Tiểu Nam còn chưa kịp hồi đáp lại, Hiểu Tuyết đã đi mất.

Trong phòng họp rộng lớn chỉ có cô và anh.

Cô ngồi trên ghế sô pha ở góc phòng, lấy mấy quyển sách tiếng Anh từ trong balo ra tranh thủ học từ mới. Còn Tạ Vũ tìm một ghế ngồi ở bàn họp chính, mở máy tính ra xem trước mấy tài liệu mà Hiểu Tuyết gửi.

Dáng vẻ khi tập trung vào một việc gì đó cũng thực đẹp. Cô từng thấy anh nghiêm túc học bài, nghiêm túc đọc sách.....

Trong lòng Tiểu Nam, bất kể anh làm gì cũng đều là hình ảnh vô cùng đẹp đẽ mà cô luôn khắc ghi trong lòng.

Nếu cô là một họa sĩ, có lẽ trong phòng cô sớm đã chật kín những bức tranh vẽ anh rồi, mỗi một bức là một góc nhìn khác nhau, biểu cảm khác nhau nhưng đều sinh động và đặc biệt hơn bất kỳ bức tranh nào khác.

Trong khoảng không gian hiếm hoi mà chỉ có hai người, Tiểu Nam thực sự muốn lại gần bắt chuyện với anh, lại chẳng biết nên mở lời như thế nào, cũng chẳng có chuyện gì để nói cả.

Khi cô vẫn đang tìm đủ mọi câu chuyện trên đời để bắt chuyện với anh, anh lại bất ngờ lên tiếng:

“Tiểu Nam, em có kinh nghiệm gì đối với bộ môn tranh biện này trước đây chưa?”

Cô bỗng nhiên bị réo tên hơi giật mình một chút, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại trả lời anh:

“Khi còn học ở trường cấp ba em từng được thầy cô gọi vào đội tranh biện, nhưng đến gần ngày tham gia thi đấu em lại gặp vấn đề về sức khỏe nên không thể đi thi, sau đó cũng không tham gia vào đội nữa. Nói về hiểu biết thì em cũng biết được đại khái, chỉ là chưa từng thực sự đứng trên sân khấu tranh biện bao giờ.”

Anh điềm tĩnh nói: “Vậy bây giờ em tham gia đi! Một thành viên trong đội chính thức trước đây đã ra trường, đội hiện tại đang thiếu một người.”

Cô ngạc nhiên.

Anh đang tỏ ý muốn cô gia nhập đội chính thức, nhưng cô chỉ vừa mới tham gia vào câu lạc bộ thôi mà. Cô còn chưa luyện tập và làm việc chính thức với mọi người bao giờ, cho dù bản thân rất muốn cùng anh đứng trên sân khấu nhưng vẫn là nên từ chối thì hơn.

Dù sao, so với việc không thể lên sân khấu cùng anh, thì việc mất mặt trước mặt anh càng đáng sợ hơn.

“Em thấy vẫn là để người khác thì hơn. Em là lính mới, chưa có cơ hội hợp tác với mọi người, hơn nữa mọi công việc trong câu lạc bộ cái gì cũng lạ, em nên học hỏi thêm trước đã rồi mới tính đến việc có thể góp mặt vào đội chính thức hay không.”

“Anh có thể giúp em luyện tập. Em cứ thử sức đi, chưa thử thì làm sao biết được khả năng của mình đúng chứ?”

Đúng lúc Tần Hiểu Tuyết in xong một xấp tài liệu ôm theo quay về phòng họp, cuộc trò chuyện của hai người cũng dừng lại ở đó.

Hiểu Tuyết cảm thấy bầu không khí giữa hai người kia khá gượng gạo, nên nhiệt tình giới thiệu với Tạ Vũ:

“Cậu nhìn đi, đây chính là cô bé học bá, thành viên mới của câu lạc bộ mà tôi đã nói với cậu đó. Tôi thấy mình xứng đáng nhận được một lời khen khi mà thành công mang cô bé này về với chúng ta. Người ta còn giỏi hơn cậu nữa, không những được tuyển thẳng mà còn miễn phí học phí và sinh hoạt phí suốt bốn năm đại học. Từ bây giờ Tạ Vũ cậu nên bớt kiêu ngạo lại thôi.”

Tiểu Nam dở khóc dở cười trong lòng.

Có lẽ Tần Hiểu Tuyết thường hay nói về cô như vậy với Tạ Vũ nên anh cũng dần ghi nhớ lúc nào không hay.

Chẳng trách lúc đó anh nói rằng anh biết cô là thông qua Hiểu Tuyết.

Chapter
1 Chương 1: Nhập học
2 Chương 2: Lễ hội
3 Chương 3: Vờ như không quan tâm
4 Chương 4: Lần đầu gặp gỡ
5 Chương 5: Cuộc gặp tình cờ
6 Chương 6: Đều là em chạy theo sau anh
7 Chương 7: Bí mật của riêng mình
8 Chương 8: Cậu có từng thích ai không?
9 Chương 9: Năm tháng tơ vương
10 Chương 10: Chị gái và em gái
11 Chương 11: Là anh
12 Chương 12: Em có biết anh
13 Chương 13: Quan tâm đặc biệt
14 Chương 14: Khoảnh khắc đẹp đẽ nhất
15 Chương 15: Không gian hai người
16 Chương 16: Cuộc hẹn cuối tuần
17 Chương 17: Lọ Lem liệu có phải Lọ Lem thực sự?
18 Chương 18: Niềm vui ngắn ngủi
19 Chương 19: Mối tình thời trung học
20 Chương 20: Trước đây và sau này đều không thay đổi
21 Chương 21: Gặp lại ở nơi đã từng gặp
22 Chương 22: Thiên phú nghệ thuật
23 Chương 23: Cái cớ hoàn hảo
24 Chương 24: Có chăng là đã thay đổi?
25 Chương 25: Ánh sáng ấm áp nhất
26 Chương 26: Cớ sao phải để tâm đến vậy?
27 Chương 27: Ảo tưởng hão huyền
28 Chương 28: Tôi thích cậu
29 Chương 29: Mỗi người lùi một bước
30 Chương 30: Trường tương tư
31 Chương 31: Tuyết đầu mùa
32 Chương 32: Hẹn hò bí mật
33 Chương 33: Hạnh phúc mãi mãi
34 Chương 34: Cố ý sắp đặt
35 Chương 35: Vị khách không mời
36 Chương 36: Một lần dứt khoát cuối cùng
37 Chương 37: Không đủ dũng cảm
38 Chương 38: Hồi ức chốn thân thuộc
39 Chương 39: Tình yêu và hận thù
40 Chương 40: Tức giận
41 Chương 41: Một trận ốm
42 Chương 42: Vì anh em đã cố hết sức
43 Chương 43: Yêu thầm cũng chỉ là một loại cảm xúc
44 Chương 44: Chúng ta hẹn hò đi
45 Chương 45: Từ bây giờ anh sẽ nghe lời em
46 Chương 46: Đương nhiên là đau lòng
47 Chương 47: Ấm áp trong vòng tay anh
48 Chương 48: Thần tiên ban phép màu
49 Chương 49: Người cũ vẫn vương vấn xung quanh
50 Chương 50: Chiếc váy đỏ
51 Chương 51: Buổi tụ tập
52 Chương 52: Lần đầu tiên
53 Chương 53: Ghi nhớ đến sau này
54 Chương 54: Gặp phụ huynh
55 Chương 55: Dĩ nhiên là sẽ không
56 Chương 56: Trận đấu bóng rổ
57 Chương 57: Thầm thương trộm nhớ
58 Chương 58: Du lịch xa nhà
59 Chương 59: Chiều em thành quen rồi, không bỏ được
60 Chương 60: Có anh ở đây, em không phải lo
61 Chương 61: Gia đình nhà họ
62 Chương 62: Không có thêm chữ nào phía sau nữa
63 Chương 63: Ra mắt người nhà
64 Chương 64: Khoảnh khắc hiếm hoi
65 Chương 65: Thanh xuân năm ấy
66 Chương 66: Thăm ông bà nội
67 Chương 67: Gia sư
68 Chương 68: Tiện đường
69 Chương 69: Năm học mới
70 Chương 70: Anh nhớ em
71 Chương 71: Nụ cười chân thành
72 Chương 72: Cuộc thi khởi nghiệp
73 Chương 73: Bữa trưa
74 Chương 74: Em giận anh à?
75 Chương 75: Quyết định gia nhập
76 Chương 76: Dự án
77 Chương 77: Muốn ở cùng em
78 Chương 78: Ăn tối cùng nhau
79 Chương 79: Chỉ đơn giản là hiểu lầm thì có đau lòng mấy ngày cũng đáng
80 Chương 80: Mâu thuẫn
81 Chương 81: Lần này cho em nợ
82 Chương 82: Cô có cách quan tâm của riêng mình
83 Chương 83: Cảm ơn vì đã yêu em
84 Chương 84: Sự cố
85 Chương 85: Anh..... đang bảo vệ cô
86 Chương 86: Nghi hoặc
87 Chương 87: Camera
88 Chương 88: Manh mối
89 Chương 89: Dỗ dành
90 Chương 90: Chỉ là một bữa ăn thôi cũng không được
91 Chương 91: Em vẫn quan tâm anh
92 Chương 92: Đồng cảnh ngộ
93 Chương 93: Cha con
94 Chương 94: Điều tra
95 Chương 95: Người quen
96 Chương 96: Lần trước anh phải tự kiềm chế, còn bây giờ thì không
97 Chương 97: Nhớ em
98 Chương 98: Quyết định
99 Chương 99: Thừa nhận
100 Chương 100: Đe doạ
101 Chương 101: Cãi nhau
102 Chương 102: Niềm vui nho nhỏ
103 Chương 103: Con gái nhà giàu
104 Chương 104: Xác định quan hệ
105 Chương 105: Mạnh mẽ và quyết liệt
106 Chương 106: Hai người đang làm gì vậy?
107 Chương 107: Đối đầu
108 Chương 108: Không cần bận tâm
109 Chương 109: Bộ mặt thật
110 Chương 110: Tôi đồng ý với thoả thuận của anh
111 Chương 111: Tôi chỉ tìm anh thôi
112 Chương 112: Cướp thân phận
113 Chương 113: Không đủ tin tưởng lẫn nhau
114 Chương 114: Tránh xa cô ấy ra
115 Chương 115: Nhận lỗi
116 Chương 116: Cô bị điên rồi sao?
117 Chương 117: Cậu không sao chứ?
118 Chương 118: Dành thời gian bên nhau
119 Chương 119: Quả báo
120 Chương 120: Anh chỉ có một mình
121 Chương 121: Về nhà ăn trưa
122 Chương 122: Xoa dịu nỗi buồn
123 Chương 123: Còn chưa đủ xa
124 Chương 124: Phỏng vấn
125 Chương 125: Xa cách
126 Chương 126: Bắt nạt
127 Chương 127: Tất niên
128 Chương 128: Sống tốt mà không cần nhau
129 Chương 129: Pháo hoa
130 Chương 130: Vu cáo
131 Chương 131: Chúng ta đều giống nhau
132 Chương 132: Tự mình lập nghiệp
133 Chương 133: Kết thúc
Chapter

Updated 133 Episodes

1
Chương 1: Nhập học
2
Chương 2: Lễ hội
3
Chương 3: Vờ như không quan tâm
4
Chương 4: Lần đầu gặp gỡ
5
Chương 5: Cuộc gặp tình cờ
6
Chương 6: Đều là em chạy theo sau anh
7
Chương 7: Bí mật của riêng mình
8
Chương 8: Cậu có từng thích ai không?
9
Chương 9: Năm tháng tơ vương
10
Chương 10: Chị gái và em gái
11
Chương 11: Là anh
12
Chương 12: Em có biết anh
13
Chương 13: Quan tâm đặc biệt
14
Chương 14: Khoảnh khắc đẹp đẽ nhất
15
Chương 15: Không gian hai người
16
Chương 16: Cuộc hẹn cuối tuần
17
Chương 17: Lọ Lem liệu có phải Lọ Lem thực sự?
18
Chương 18: Niềm vui ngắn ngủi
19
Chương 19: Mối tình thời trung học
20
Chương 20: Trước đây và sau này đều không thay đổi
21
Chương 21: Gặp lại ở nơi đã từng gặp
22
Chương 22: Thiên phú nghệ thuật
23
Chương 23: Cái cớ hoàn hảo
24
Chương 24: Có chăng là đã thay đổi?
25
Chương 25: Ánh sáng ấm áp nhất
26
Chương 26: Cớ sao phải để tâm đến vậy?
27
Chương 27: Ảo tưởng hão huyền
28
Chương 28: Tôi thích cậu
29
Chương 29: Mỗi người lùi một bước
30
Chương 30: Trường tương tư
31
Chương 31: Tuyết đầu mùa
32
Chương 32: Hẹn hò bí mật
33
Chương 33: Hạnh phúc mãi mãi
34
Chương 34: Cố ý sắp đặt
35
Chương 35: Vị khách không mời
36
Chương 36: Một lần dứt khoát cuối cùng
37
Chương 37: Không đủ dũng cảm
38
Chương 38: Hồi ức chốn thân thuộc
39
Chương 39: Tình yêu và hận thù
40
Chương 40: Tức giận
41
Chương 41: Một trận ốm
42
Chương 42: Vì anh em đã cố hết sức
43
Chương 43: Yêu thầm cũng chỉ là một loại cảm xúc
44
Chương 44: Chúng ta hẹn hò đi
45
Chương 45: Từ bây giờ anh sẽ nghe lời em
46
Chương 46: Đương nhiên là đau lòng
47
Chương 47: Ấm áp trong vòng tay anh
48
Chương 48: Thần tiên ban phép màu
49
Chương 49: Người cũ vẫn vương vấn xung quanh
50
Chương 50: Chiếc váy đỏ
51
Chương 51: Buổi tụ tập
52
Chương 52: Lần đầu tiên
53
Chương 53: Ghi nhớ đến sau này
54
Chương 54: Gặp phụ huynh
55
Chương 55: Dĩ nhiên là sẽ không
56
Chương 56: Trận đấu bóng rổ
57
Chương 57: Thầm thương trộm nhớ
58
Chương 58: Du lịch xa nhà
59
Chương 59: Chiều em thành quen rồi, không bỏ được
60
Chương 60: Có anh ở đây, em không phải lo
61
Chương 61: Gia đình nhà họ
62
Chương 62: Không có thêm chữ nào phía sau nữa
63
Chương 63: Ra mắt người nhà
64
Chương 64: Khoảnh khắc hiếm hoi
65
Chương 65: Thanh xuân năm ấy
66
Chương 66: Thăm ông bà nội
67
Chương 67: Gia sư
68
Chương 68: Tiện đường
69
Chương 69: Năm học mới
70
Chương 70: Anh nhớ em
71
Chương 71: Nụ cười chân thành
72
Chương 72: Cuộc thi khởi nghiệp
73
Chương 73: Bữa trưa
74
Chương 74: Em giận anh à?
75
Chương 75: Quyết định gia nhập
76
Chương 76: Dự án
77
Chương 77: Muốn ở cùng em
78
Chương 78: Ăn tối cùng nhau
79
Chương 79: Chỉ đơn giản là hiểu lầm thì có đau lòng mấy ngày cũng đáng
80
Chương 80: Mâu thuẫn
81
Chương 81: Lần này cho em nợ
82
Chương 82: Cô có cách quan tâm của riêng mình
83
Chương 83: Cảm ơn vì đã yêu em
84
Chương 84: Sự cố
85
Chương 85: Anh..... đang bảo vệ cô
86
Chương 86: Nghi hoặc
87
Chương 87: Camera
88
Chương 88: Manh mối
89
Chương 89: Dỗ dành
90
Chương 90: Chỉ là một bữa ăn thôi cũng không được
91
Chương 91: Em vẫn quan tâm anh
92
Chương 92: Đồng cảnh ngộ
93
Chương 93: Cha con
94
Chương 94: Điều tra
95
Chương 95: Người quen
96
Chương 96: Lần trước anh phải tự kiềm chế, còn bây giờ thì không
97
Chương 97: Nhớ em
98
Chương 98: Quyết định
99
Chương 99: Thừa nhận
100
Chương 100: Đe doạ
101
Chương 101: Cãi nhau
102
Chương 102: Niềm vui nho nhỏ
103
Chương 103: Con gái nhà giàu
104
Chương 104: Xác định quan hệ
105
Chương 105: Mạnh mẽ và quyết liệt
106
Chương 106: Hai người đang làm gì vậy?
107
Chương 107: Đối đầu
108
Chương 108: Không cần bận tâm
109
Chương 109: Bộ mặt thật
110
Chương 110: Tôi đồng ý với thoả thuận của anh
111
Chương 111: Tôi chỉ tìm anh thôi
112
Chương 112: Cướp thân phận
113
Chương 113: Không đủ tin tưởng lẫn nhau
114
Chương 114: Tránh xa cô ấy ra
115
Chương 115: Nhận lỗi
116
Chương 116: Cô bị điên rồi sao?
117
Chương 117: Cậu không sao chứ?
118
Chương 118: Dành thời gian bên nhau
119
Chương 119: Quả báo
120
Chương 120: Anh chỉ có một mình
121
Chương 121: Về nhà ăn trưa
122
Chương 122: Xoa dịu nỗi buồn
123
Chương 123: Còn chưa đủ xa
124
Chương 124: Phỏng vấn
125
Chương 125: Xa cách
126
Chương 126: Bắt nạt
127
Chương 127: Tất niên
128
Chương 128: Sống tốt mà không cần nhau
129
Chương 129: Pháo hoa
130
Chương 130: Vu cáo
131
Chương 131: Chúng ta đều giống nhau
132
Chương 132: Tự mình lập nghiệp
133
Chương 133: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play