Nhiếp Chính Vương Phi

Nhiếp Chính Vương Phi

Chương 1

Trong đêm tối, một cô gái tóc búi cao mặc bộ đồ màu đen ôm sát người, dáng hình mảnh mai nhanh nhẹn trèo qua cửa sổ. Cô là sát thủ của tổ chức liên quốc tế ST. Nhiệm vụ của cô hôm nay là giết chết thị trưởng Chu An, kẻ nổi danh tham ô ăn hối lộ trắng trợn nhất trong các quan chức thành phố.

Ông ta có đội ngủ vệ sĩ bảo vệ ngày đêm, Lục Ly đã theo dõi ông mấy ngày nhưng chưa tìm được cơ hội ra tay thích hợp. Phó Tử Yên thấy nhiệm vụ lần này khá khó khăn nên xin tổ chức cho cô được hỗ trợ Lục Ly trong nhiệm vụ lần này.

Mười hai giờ đêm, Lục Ly và Tử Yên theo dù đáp xuống sân thượng biệt thự Chu gia. Tử Yên quan sát để Lục Ly đột nhập vào phòng Chu An, nhìn trước ngó sau cẩn thận cô lẽn vào. Những tưởng mọi việc thuận lợi, nào ngờ cô vừa bước chân vào phòng liền bị dí súng vào đầu.

Giây phút đó đèn liền được bật sáng, Chu An từ bên ngoài bước vào phòng, trên môi còn nở nụ cười khinh bỉ. Lục Ly khẽ nhíu mày nhìn về phía Chu An hỏi.

"Ông đã biết trước tôi sẽ đến đây?"

"Không sai, bọn mày nghĩ dựa vào tài vặt của bọn mày có thể giết được tao sao? Bọn mày tự đề cao mình quá rồi."

"Có để cao hay không ông sẽ biết ngay thôi."

Lục Ly vơ vội chiếc gối ném về phía tên vệ sĩ đang dí súng vào mình. Cô nhanh nhẹn lộn người nép mình phía sau cửa sổ rút súng bắn về phía bọn họ, một tay cô giật lấy sợi dây ra hiệu cho Phó Tử Yên kéo mình lên.

Bọn vệ sĩ che chắn cho Chu An đưa ông ra khỏi phòng rồi đuổi theo cô lên tầng thượng. Lục Ly được Phó Tử Yên kéo lên trên, cô vội vàng kéo Phó Tử Yên vừa chạy vừa nói.

"Chúng ta bị phát hiện rồi, mau đi thôi."

Cảm giác đau nhói phía sau đầu, cô quay lại nhìn Tử Yên, họng súng của cô ta vẫn còn một vệt khói. Đúng, cô ta đã nổ súng vào đầu cô, ánh mắt đắc ý nhìn cô, Tử Yên nở nụ cười đắc thắng.

"Xin lỗi nha, nhưng game over rồi. Tôi là người thắng. À tôi quên cho cô biết một điều, tôi cố tình muốn hỗ trợ cô trong nhiệm vụ này là muốn tự tay giết chết cô. Vì Lý Chính Quang bạn trai cô phải thuộc về tôi. Bye bye..."

Phó Tử Yên nổ thêm một phát súng nữa vào đầu cô, Lục Ly dần mất đi ý thức ngã xuống. Cô không ngờ được mình lại chết trong tay người bạn kề vai sát cánh với mình bao năm qua, thì ra ai cũng toan tính, ai cũng vì chính bản thân mình mà bất chấp mọi thủ đoạn. Nếu có kiếp sau, cô nhất định không tin vào bất kì ai nữa...

...****************...

Một tia ánh sáng chiếu thẳng xuống người cô gái đang nằm bất động trên mặt đất, gương mặt thanh tú nhợt nhạt, đôi bờ mi cô khẽ động từ từ mở ra. Trước mặt Lục Ly là một màn đêm tâm tối khiến cô không nhận thức được đây là đâu, nhẹ cử động tay cô cảm giác được cơ thể vô cùng đau nhứt. Trong đầu cô thầm nghĩ. Cô vẫn còn sống sao? Nhưng đây là đâu?

Lục Ly cố gượng dậy thì nghe giọng nói trầm ổn ở phía sau.

"Tỉnh rồi sao? Ta còn tưởng tiểu nha đầu ngươi chết thật chứ?"

Lục Ly giật mình ngước mặt lên nhìn thấy một nam nhân thân hình cao ráo mặc y phục cổ trang trắng tinh. Mái tóc đen dài buộc hờ hững, tóc còn để râu rồng trong rất ma mị. Gương mặt điển trai, lông mày tướng rậm đen, sóng mũi cao thanh thoát cùng ánh mắt lạnh như băng. Mà khoan đã, y phục cổ trang? Lục Ly nương theo ánh trăng nhìn lại bộ y phục trên người mình, cũng là một bộ y phục cổ trang. Chuyện này là sao?

Chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, chợt đầu cô đau nhứt vô cùng. Những hình ảnh lẩn âm thanh lạ lẩm xuất hiện trong đầu cô.

"Lão gia tôi đã nói với ông rồi mà, nó là thứ xui xẻo. Nếu tiếp tục để nó trong phủ chắc chắn sẽ gặp họa lớn, vừa chào đời đã mang mái tóc trắng khắc chết mẹ của nó, ông không thấy sao?"

"Người đâu, đánh đại tiểu thư năm mươi trượng rồi mang nó ra ngôi nhà sau núi để nó hối cãi. Không ai được mang cơm cho nó."

Lục Quân phụ thân cô lớn tiếng ra lệnh cho đám gia đinh, rồi phất áo bỏ đi mặc cho cô hết lời vang xin.

"Phụ thân xin người tin con, con không có ra tay với nhị muội. Con không có làm mà."

"Đánh mạnh vào cho ta, thứ xui xẻo nhà ngươi tốt nhất chết đi cho đỡ chướng mắt."

Từng câu từng chữ từng lới mắng nhiếc cay độc vanh lên trong đầu Lục Ly. Quá sức chịu đựng cô lại gục xuống lần nữa.

"Aaaaaa...."

Cô gào thét đau đớn trong những đoạn kí ức đau thương kia. Cô biết mình xuyên không rồi, còn xuyên vào thân phận một cô gái kém mai mắn. Mẹ mất phụ thân không thương, nhị nương và chị em cùng cha khác mẹ lại ngược đãi. Chỉ vì mái tóc trắng bạch kim này sao? Chỉ vì màu tóc của nguyên chủ không giống họ mà họ ngược đãi nguyên chủ của thân thể này đến thế sao? Thật quá đáng mà.

Nam nhân trên cành cây thấy cô đau đớn gào thét cũng rời khỏi cành cây đáp đất. Hắn phe phẩy chiếc quạt trong tay đến gần nhìn cô hỏi.

"Sao vừa tỉnh dậy đã khóc rồi? Có uất ức gì sao?"

"Ngươi là ai?"

"Là người vừa cứu mạng cô khỏi bọn sói săn mồi. Cô là nữ nhi nhà nào? Nữa đêm nữa hôm thân thể đầy thương tích lại ở chốn hoang vu này?"

Lục Ly im lặng khá lâu rồi cất tiếng.

"Ta không cha không mẹ, đa tạ đã cứu giúp. Ân tình hôm nay nhất định sau này sẽ báo đáp."

Lục Ly nói xong lặng lẽ đứng lên, nhấc từng bước chân khó khăn trở về căn nhà sau núi. Lãnh Dạ Hàn nhìn theo cô bằng một ánh mắt phức tạp, nữ nhân này tuổi còn nhỏ sao lại có ánh mắt quật cường như vậy? Giống như người từ quỷ môn quan trở về vậy. Hắn lẳng lặng đi theo sau cô, Lục Ly đi được vài bước thì dừng lại nhìn về phía hắn hỏi.

"Ngươi đi theo ta làm gì?"

"Tiểu nha đầu cô bị thương khá nặng, có cần ta giúp không?"

"Không cần, ta tự lo cho mình được."

Lục Ly trở về căn nhà nhỏ sau núi, nơi mà họ ném nguyên chủ lại sau một trận đòn thừa sống thiếu chết. Thật ra đây cũng là nhà cô, từ sau khi mẹ mất, vì sợ mang tiếng xấu phụ thân cô đã lệnh cho nhủ mẫu mang cô đến đây sống ẩn dật không để ai biết đến. Vết thương đau nhức đến mức cô không thể ngồi được, họ đúng là không có tính người mà. Nguyên chủ thân thể gầy gò yếu ớt như vậy mà lại phạt năm mươi trượng, có khác nào lấy mạng cô ấy đâu. Không chết mới là lạ đấy. Nơi hoang vu này làm sao tìm được đại phu, mà dù tìm được không có ngân lượng bọn họ cũng không cứu. Đành chờ trời sáng đi ra ngoài tìm thuốc vậy.

Lãnh Dạ Hàn vẫn âm thầm theo dõi cô. Từ trên cành cao hắn nhìn xuống, nữ nhân này muốn chết hay sao, vết thương nặng như vậy mà không xử lý lại đi ngủ được à?

Tức mình hắn lại bay xuống đáp đất trước mặt cô. Lục Ly không chút ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn, cô hỏi.

"Theo ta một đoạn đường như thế, rốt cuộc ngươi muốn gì?"

Lãnh Dạ Hàn lấy ra một lọ thuốc ném về phía cô nói.

"Uống đi."

Lục Ly cầm lấy lọ thuốc lên hỏi.

"Đây là thuốc gì?"

"Thuốc trị thương, ta không rảnh đâu vừa cứu cô khỏi lũ sói lại đưa thuốc độc cho cô."

"Sao ngươi lại muốn cứu ta?"

"Vì ta thích ngươi, vừa nhìn thấy ngươi ta đã phải lòng ngươi mất rồi. Như vậy đủ chưa?"

Hot

Comments

Rosa Thuy

Rosa Thuy

❤️

2024-11-22

0

Bùi Thị Như Ý

Bùi Thị Như Ý

n

2024-10-12

1

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Thích cái cách trực tiếp này của anh đấy

2024-09-28

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play