Chương 7: Bị vu oan

Tô Ý Hoan thay đồ xong thì sang phòng bệnh của Cố Diệp Uyển, y tá đã được Trần Niệm Lâm dặn dò trước, túc trực chờ cô tới.

“Cô đừng sợ, thao tác rất đơn giản.” Y tá tưởng Tô Ý Hoan sợ phải tiếp xúc với bệnh nhân, nhẹ nhàng động viên.

Tô Ý Hoan không nói gì, lẳng lặng làm theo hướng dẫn.

Đầu tiên là dùng bông gạc chuyên dụng thấm nước muối vệ sinh khoang miệng của Cố Diệp Uyển, sau đó truyền cháo loãng qua đường ống cắm trên mũi. Vì bệnh nhân là người thực vật nên việc bài tiết, đào thải thức ăn cũ cũng được làm thủ công, các túi dịch bẩn cần được thay mới hàng ngày. Bước cuối cùng là chải tóc, thay đồ và thoa kem dưỡng da, mát-xa cho bệnh nhân.

Tô Ý Hoan nhìn bộ đồ ngủ mặc trên người Cố Diệp Uyển, cười tự giễu. Trần Niệm Lâm biết rõ Cố Diệp Uyển là người cầu kì về khoản ăn mặc, do đó mỗi ngày đều thay một bộ đồ ngủ khác nhau, chất liệu còn là lụa Tô Châu thượng hạng.

“Anh ta đối xử với chị thật tốt!” Tô Ý Hoan vừa thoa kem dưỡng tay vừa tự trò chuyện với Cố Diệp Uyển, “Nhưng biết sao đây, điều này càng khiến tôi lo sợ cho Tiểu Di sau này.”

Cô thực sự rất tò mò bên dưới lớp da mỹ nhân xinh đẹp này rốt cuộc ẩn giấu tâm tư và lòng dạ xấu xa nhường nào?

Mấy ngày tiếp theo Tô Ý Hoan đều đúng giờ xuất hiện tại phòng bệnh, buổi tối lại đi dạo dưới khuôn viên bệnh viện, ngắm nhìn lầu cao đồ sộ phía xa, nghe ngóng tin tức tuyển dụng. Cô rất muốn tìm một công việc, có công việc mới có thu nhập. Hiện tại ngay cả một chiếc điện thoại di động để liên lạc cô cũng không có, còn nói gì tới việc mang con gái đi.

Trần Niệm Lâm không thấy xuất hiện nữa, chỉ thỉnh thoảng thấy Trịnh Sâm xuất hiện kiểm tra tình trạng của cô, của Cố Diệp Uyển rồi lại biến mất. Một ác thần đã đi rồi, thế nhưng một ôn thần lại xuất hiện.

Hôm đó, Tô Ý Hoan vẫn như mọi ngày xuất hiện trong phòng bệnh của Cố Diệp Uyển, bỗng dưng phía sau lưng cô vang lên giọng nói chua ngoa của một người phụ nữ: “Sao lại là cô?!”

Lục Cẩm Hoa, mẹ của Cố Diệp Uyển vừa thấy Tô Ý Hoan xuất hiện trong phòng bệnh con gái mình, đôi mắt trừng lớn hệt như nhìn thấy kẻ thù truyền kiếp, bà ta gắt gỏng gầm lên: “Sao cô còn mặt mũi tới đây? Mau cút ra ngoài cho tôi!”

Y tá bên cạnh tiến tới hòa giải: “Cố phu nhân, bà đừng kích động, cô Tô xuất hiện ở đây là do Cửu gia sắp xếp!”

Tô Ý Hoan hững hờ quét mắt nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt một lượt. Năm năm trước, chính tại nơi đây, cô đã bị người phụ nữ này tát liên tiếp hai cái vào mặt: “Tiện nhân, Diệp Uyển đối xử với cô hết lòng hết dạ, vậy mà cô lại mang lòng đố kỵ với hạnh phúc của nó, nhẫn tẫm hại nó! Sao cô có thể làm như vậy?”

Khi đó cô bị tát tới đầu óc quay cuồng, tai như ù đi, thậm chí khóe miệng còn rỉ máu. Cô chỉ biết sợ hãi nép vào một góc, run rẩy như một con chó bị chủ bỏ rơi, bị người lạ đánh đập.

“Cái gì? Cửu gia sắp xếp? Vậy cô gọi cậu ta tới đây, tôi muốn hỏi xem sao Cửu gia lại dung túng cho tội phạm hại chết vợ mình.” Lục Cẩm Hoa nghe xong lời y tá nói thì càng tức hơn, bà ta chỉ thẳng tay vào mặt y tá, ra lệnh cô gọi cho Trần Niệm Lâm.

Dưới khí thế áp bức của bà ta, y tá chỉ biết vội vàng rảo bước ra ngoài tìm cứu viện.

Trong phòng bệnh chỉ còn lại Lục Cẩm Hoa và Tô Ý Hoan. Bà ta chủ động ngồi xuống ghế sofa, khoanh tay nhìn Tô Ý Hoan một lượt: “Đúng là đồ tiện nhân, năm năm sau vẫn là dáng vẻ hèn mọn, bần cùng như thế. Đừng nói với tôi vừa ra tù cô đã vội vàng quay lại bám lấy Cửu gia đấy nhé? Tôi nói cho cô biết, Cửu gia vô cùng nặng tình với Diệp Uyển, cho dù con bé đã nằm đây năm năm trời, cậu ta vẫn trước sau như một, trong lòng cậu ta chỉ có mình con gái tôi thôi!”

Cứ nhìn thấy khuôn mặt của Tô Ý Hoan là Lục Cẩm Hoa lại thấy ghê tởm.

“Cố phu nhân, chuyện của con gái bà là chị ta gieo nhân nào gặt quả đó!” Tô Ý Hoan lúc này mới chậm rãi lên tiếng.

“Con tiện nhân!” Nghe thấy Tô Ý Hoan mạnh miệng phản đòn, còn trù ẻo con mình, Lục Cẩm Hoa không kiềm nổi cơn giận, đứng phắt dậy giơ tay lên định tát cô, thế nhưng Tô Ý Hoan đã tóm lấy cổ tay bà ta, bóp mạnh.

“Sao nào? Lại muốn tát tôi như năm năm trước?”

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân quen thuộc của ủng da.

Lục Cẩm Hoa chợt nảy ra ý định.

Ngay giây sau, cánh cửa phòng bệnh đã bị một chân Trần Niệm Lâm đá bật ra.

Trong phòng bệnh, Cố Diệp Uyển vẫn nằm trên giường, mái tóc có phần rối bời. Lục Cẩm Hoa ngã ngồi dưới đất, gò má còn hằn vệt đỏ. Tô Ý Hoan đứng lặng im một bên.

“Có chuyện gì thế?” Trần Niệm Lâm chứng kiến một màn trước mặt, giọng lạnh lùng.

Lục Cẩm Hoa khóe mắt rưng rưng: “Cửu gia, cậu phải làm chủ cho tôi. Nhìn thấy cô ta lòng tôi lại dâng lên nỗi thương xót con gái, vốn muốn dạy bảo mấy câu, ai ngờ còn chưa nói hết đã bị cô ta tát rồi đẩy ngã, cánh tay còn dấu vết đây!” Nói rồi ba ta giơ cổ tay đỏ ửng lên.

Trong bầu không khí lan truyền hơi thở lạnh lẽo, Trần Niệm Lâm đi tới trước mặt Tô Ý Hoan, nắm lấy cổ tay cô lôi ra ngoài: “Từ hôm nay cô không được phép lại gần Diệp Uyển nửa bước!”

Dứt lời, anh quay lại nói với Trịnh Sâm: “Cậu dìu Cố phu nhân lên tầng 12 nghỉ ngơi, tôi sẽ nói chuyện với bà ấy sau.”

Hot

Comments

Lê Dung

Lê Dung

hay quá sao lâu ra z tác giả

2023-03-12

1

Mai Lavie

Mai Lavie

chờ ngày ngược nam 9

2023-03-10

2

Mai Lavie

Mai Lavie

truyện hay

2023-03-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ra tù
2 Chương 2: Gặp lại cố nhân
3 Chương 3: Trần Tĩnh Di
4 Chương 4: Trở về Tô gia
5 Chương 5: Nỗi lòng người mẹ
6 Chương 6: Bị ném vào bồn tắm
7 Chương 7: Bị vu oan
8 Chương 8: Xe máu di động
9 Chương 9: Cửu gia bắt gian (1)
10 Chương 10: Cửu gia bắt gian (2)
11 Chương 11: Tổ ấm mới (1)
12 Chương 12: Tổ ấm mới (2)
13 Chương 13: Buổi hẹn hò ba người
14 Chương 14: Xé rách bình phong
15 Chương 15: Một kẻ xấu xa như cô!
16 Chương 16: Nỗi sợ
17 Chương 17: Tư thế mờ ám
18 Chương 18: Đụng độ Tô Giản Nhu
19 Chương 19: Ngã xuống hồ nước
20 Chương 20: Ép buộc lấy máu
21 Chương 21: Nụ hôn lúc nửa đêm
22 Chương 22: Âm mưu của Tô Giản Nhu
23 Chương 23: Mẹ con gặp nhau
24 Chương 24: Phá vỡ ái muội
25 Chương 25: Độc quyền chiếm hữu
26 Chương 26: Người đàn ông sau bức rèm
27 Chương 27: May áo cưới thay người
28 Chương 28: Mất tích
29 Chương 29: Buổi đấu giá đặc biệt
30 Chương 30: Vật báu mỹ nhân
31 Chương 31: Ý loạn tình mê (18+)
32 Chương 32: Tặng cho người khác (1)
33 Chương 33: Tặng cho người khác (2)
34 Chương 34: Bất ngờ nối tiếp bất ngờ
35 Chương 35: Hé lộ một phần chân tướng
36 Chương 36: Lời thú tội của nhà họ Tô
37 Chương 37: Người Cửu gia yêu nhất
38 Chương 38: Đêm định mệnh
39 Chương 39: Một nhà ba người chen chúc
40 Chương 40: Trở về nhà họ Trần
41 Chương 41: Ông cháu hàn huyên
42 Chương 42: Người tung kẻ hứng
43 Chương 43: Kiếm chồng thay con (1)
44 Chương 44: Kiếm chồng thay con (2)
45 Chương 45: Lễ xem mặt
46 Chương 46: Lời tỏ tình bất ngờ
47 Chương 47: Thiếu tướng ghen tuông
48 Chương 48: Cô cứ thử cầm bút lên xem?
49 Chương 49: Ép mỹ nhân đổ lệ
50 Chương 50: Lời giải thích thoả đáng
51 Chương 51: Mệnh lệnh tối cao
52 Chương 52: Tìm sự giúp đỡ
53 Chương 53: Không còn nợ nần
54 Chương 54: Lần đầu gặp gỡ
55 Chương 55: Tư thế nhục nhã
56 Chương 56: Tin vui đến bất ngờ
57 Chương 57: Nghiệt chủng?
58 Chương 58: Khổ nhục kế của Cửu gia
59 Chương 59: Vạch mặt Tô Giản Nhu
60 Chương 60: Món quà không được đón nhận
61 Chương 61: Không còn lựa chọn khác
62 Chương 62: Cố Diệp Uyển tỉnh lại?
63 Chương 63: Mộng xuân của Cửu gia
64 Chương 64: Chó cùng dứt giậu
65 Chương 65: Anh trai mưa xuất hiện
66 Chương 66: Nụ hôn khẳng định
67 Chương 67: Cảnh cáo 'mẹ vợ'!
68 Chương 68: Vì anh ghen ghen ghen mà!
69 Chương 69: Niệm Lâm, anh đến rồi
70 Chương 70: Một Cố Diệp Uyển thánh thiện
71 Chương 71: Đường ai nấy đi...
72 Chương 72: Ghé thăm nhà chồng tương lai
73 Chương 73: Uy phong tiểu thư bé
74 Chương 74: Khúc ca phân cao thấp
75 Chương 75: Ngả bài
76 Chương 76: Gặp lại Sở Ngôn Khanh
77 Chương 77: Anh sẵn sàng đi trốn với em!
78 Chương 78: Tôi không còn yêu anh nữa!
79 Chương 79: Niệm Lâm, cậu yêu cô ấy mất rồi!
80 Chương 80: Dứt áo ra đi
81 Chương 81: Bị truy sát
82 Chương 82: Gặp lại Cố Diệp Uyển (16+)
83 Chương 83: Đại bàng gãy cánh (16+)
84 Chương 84: Trở thành phế vật
85 Chương 85: Bắt đầu từ một kết thúc
86 Chương 86: Gặp lại
87 Chương 87: Từ chối yêu cầu
88 Chương 88: Xa mặt cách lòng
89 Chương 89: Gợi chuyện cũ
90 Chương 90: Tình địch đụng độ
91 Chương 91: Bản sao thuở bé của Trần Niệm Lâm
92 Chương 92: Louis muốn 'um um'
93 Chương 93: Mất kiểm soát
94 Chương 94: Cũng chỉ là quân cờ bị vứt bỏ
95 Chương 95: Tha thứ cho anh
96 Chương 96: Sự lựa chọn của trái tim
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Ra tù
2
Chương 2: Gặp lại cố nhân
3
Chương 3: Trần Tĩnh Di
4
Chương 4: Trở về Tô gia
5
Chương 5: Nỗi lòng người mẹ
6
Chương 6: Bị ném vào bồn tắm
7
Chương 7: Bị vu oan
8
Chương 8: Xe máu di động
9
Chương 9: Cửu gia bắt gian (1)
10
Chương 10: Cửu gia bắt gian (2)
11
Chương 11: Tổ ấm mới (1)
12
Chương 12: Tổ ấm mới (2)
13
Chương 13: Buổi hẹn hò ba người
14
Chương 14: Xé rách bình phong
15
Chương 15: Một kẻ xấu xa như cô!
16
Chương 16: Nỗi sợ
17
Chương 17: Tư thế mờ ám
18
Chương 18: Đụng độ Tô Giản Nhu
19
Chương 19: Ngã xuống hồ nước
20
Chương 20: Ép buộc lấy máu
21
Chương 21: Nụ hôn lúc nửa đêm
22
Chương 22: Âm mưu của Tô Giản Nhu
23
Chương 23: Mẹ con gặp nhau
24
Chương 24: Phá vỡ ái muội
25
Chương 25: Độc quyền chiếm hữu
26
Chương 26: Người đàn ông sau bức rèm
27
Chương 27: May áo cưới thay người
28
Chương 28: Mất tích
29
Chương 29: Buổi đấu giá đặc biệt
30
Chương 30: Vật báu mỹ nhân
31
Chương 31: Ý loạn tình mê (18+)
32
Chương 32: Tặng cho người khác (1)
33
Chương 33: Tặng cho người khác (2)
34
Chương 34: Bất ngờ nối tiếp bất ngờ
35
Chương 35: Hé lộ một phần chân tướng
36
Chương 36: Lời thú tội của nhà họ Tô
37
Chương 37: Người Cửu gia yêu nhất
38
Chương 38: Đêm định mệnh
39
Chương 39: Một nhà ba người chen chúc
40
Chương 40: Trở về nhà họ Trần
41
Chương 41: Ông cháu hàn huyên
42
Chương 42: Người tung kẻ hứng
43
Chương 43: Kiếm chồng thay con (1)
44
Chương 44: Kiếm chồng thay con (2)
45
Chương 45: Lễ xem mặt
46
Chương 46: Lời tỏ tình bất ngờ
47
Chương 47: Thiếu tướng ghen tuông
48
Chương 48: Cô cứ thử cầm bút lên xem?
49
Chương 49: Ép mỹ nhân đổ lệ
50
Chương 50: Lời giải thích thoả đáng
51
Chương 51: Mệnh lệnh tối cao
52
Chương 52: Tìm sự giúp đỡ
53
Chương 53: Không còn nợ nần
54
Chương 54: Lần đầu gặp gỡ
55
Chương 55: Tư thế nhục nhã
56
Chương 56: Tin vui đến bất ngờ
57
Chương 57: Nghiệt chủng?
58
Chương 58: Khổ nhục kế của Cửu gia
59
Chương 59: Vạch mặt Tô Giản Nhu
60
Chương 60: Món quà không được đón nhận
61
Chương 61: Không còn lựa chọn khác
62
Chương 62: Cố Diệp Uyển tỉnh lại?
63
Chương 63: Mộng xuân của Cửu gia
64
Chương 64: Chó cùng dứt giậu
65
Chương 65: Anh trai mưa xuất hiện
66
Chương 66: Nụ hôn khẳng định
67
Chương 67: Cảnh cáo 'mẹ vợ'!
68
Chương 68: Vì anh ghen ghen ghen mà!
69
Chương 69: Niệm Lâm, anh đến rồi
70
Chương 70: Một Cố Diệp Uyển thánh thiện
71
Chương 71: Đường ai nấy đi...
72
Chương 72: Ghé thăm nhà chồng tương lai
73
Chương 73: Uy phong tiểu thư bé
74
Chương 74: Khúc ca phân cao thấp
75
Chương 75: Ngả bài
76
Chương 76: Gặp lại Sở Ngôn Khanh
77
Chương 77: Anh sẵn sàng đi trốn với em!
78
Chương 78: Tôi không còn yêu anh nữa!
79
Chương 79: Niệm Lâm, cậu yêu cô ấy mất rồi!
80
Chương 80: Dứt áo ra đi
81
Chương 81: Bị truy sát
82
Chương 82: Gặp lại Cố Diệp Uyển (16+)
83
Chương 83: Đại bàng gãy cánh (16+)
84
Chương 84: Trở thành phế vật
85
Chương 85: Bắt đầu từ một kết thúc
86
Chương 86: Gặp lại
87
Chương 87: Từ chối yêu cầu
88
Chương 88: Xa mặt cách lòng
89
Chương 89: Gợi chuyện cũ
90
Chương 90: Tình địch đụng độ
91
Chương 91: Bản sao thuở bé của Trần Niệm Lâm
92
Chương 92: Louis muốn 'um um'
93
Chương 93: Mất kiểm soát
94
Chương 94: Cũng chỉ là quân cờ bị vứt bỏ
95
Chương 95: Tha thứ cho anh
96
Chương 96: Sự lựa chọn của trái tim

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play