Chương 5: Tôi đây cũng không có từ chối đâu.

Mục Trì Khiêm bất ngờ bị cô ôm như thế, thì cũng không kịp phản ứng gì. Chỉ là cảm nhận được người trong lòng đang khóc, anh lại không nỡ đẩy cô ra.

Con người ta vào những lúc khó khăn nhất thì luôn cố gắng tìm một chỗ dựa, hay đơn giản chỉ là một cái ôm. Bấy nhiêu đó thôi cũng đủ để khiến người ta có cảm giác bình yên.

Đưa tay lên vỗ vỗ vào lưng cô, anh nhẹ giọng nói.

"Cô buông ra trước đã."

Doanh Doanh chậm rãi buông anh ra. Ngẩng mặt lên nhìn anh, lần đầu tiên cô cảm thấy ánh mắt của anh lại dịu dàng và ấm áp đến lạ.

"Xin lỗi! Tôi không cố ý."

"Không sao! Qua kia ngồi đi."

Doanh Doanh ngồi xuống dãy ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu. Mục Trì Khiêm cũng ngồi xuống bên cạnh cô.

Ca phẫu thuật trôi qua hơn hai tiếng đồng hồ. Khi Lý Chiêu Anh được đưa vào phòng hồi sức cấp cứu thì đã là lúc hai giờ sáng.

Doanh Doanh đi vào trong phòng bệnh, nhìn mẹ của mình an tĩnh nằm đó, gánh nặng trong lòng cũng đã được gỡ ra. Thật may... thật may là ông trời thương xót đã cho cô gặp được anh.

Quay sang nhìn người đang đứng trước mặt mình, cô khẽ gật đầu rồi nói.

"Cảm ơn anh!"

Mục Trì Khiêm không trả lời, chỉ khẽ gật đầu rồi đi đến bên cạnh cô.

"Chuyện của cô đã giải quyết xong rồi. Cũng hy vọng là cô sẽ không hối hận."

"Anh yên tâm! Tôi nhất định sẽ giữ đúng lời hứa của mình."

"Ừm!"

"Cũng trễ rồi, anh... anh về nhà nghỉ ngơi đi. Một lần nữa cảm ơn anh."

"Cô... Ở lại một mình có ổn không?"

"Tôi... Không sao!"

Anh im lặng quan sát biểu cảm của cô. Đôi mắt xinh đẹp ấy hình như là đã nhiều đêm không ngủ. Nó hiện rõ cả một quầng thâm đen. Gương mặt nhỏ nhắn của cô hiện rõ sự mệt mỏi, nhìn vào thật khiến cho người ta đau lòng.

Rồi chẳng biết tại sao, anh tự dưng lại thấy cô vừa đáng thương lại vừa đáng nể phục. Thân gái một mình vừa làm vừa chăm sóc cho mẹ bệnh. Lại vì mẹ của mình mà không màng hy sinh tất cả. Tấm lòng đó, thật cảm động.

"Cô qua kia nằm nghỉ chút đi."

Mục Trì Khiêm lên tiếng. Doanh Doanh ngạc nhiên mở to mắt nhìn anh.

"Anh... Không về sao?"

"Dù sao cũng đã đến đây rồi. Cứ xem như tôi làm chuyện tốt một lần đi."

"Nhưng mà như vậy thì phiền anh lắm."

"Vậy tôi đưa cô đến đây, ở cùng với cô đến tận bây giờ thì không tính là phiền sao?"

Doanh Doanh không phản bác được nữa. Thật lòng mà nói, cô rất biết ơn anh. Rõ ràng là hai người xa lạ, vậy mà lúc cô khó khăn nhất, anh lại bằng lòng giúp đỡ cô. Đưa cô đến bệnh viện, đóng tiền phẫu thuật cho mẹ của cô, bây giờ lại bảo cô đi nghỉ ngơi... Doanh Doanh chưa từng được người khác đối sử tốt đến vậy. Anh chính là người đầu tiên.

"Mục Trì Khiêm... Cảm ơn anh."

"Muốn cảm ơn cũng phải có thành ý một chút. Chi bằng lấy thân báo đáp tôi đây cũng không có từ chối đâu."

Doanh Doanh mở to mắt nhìn anh. Cô thật sự là bị cạn ngôn rồi. Vừa mới nãy cô còn rất cảm động, nhưng bây giờ nghe xong câu đó thì lập tức chỉ muốn đánh người. Nếu không phải là anh đã giúp cô, thì có lẽ là... dép đã bay vào mặt anh rồi.

Mục Trì Khiêm nhìn cô, nơi đáy mắt lạnh lùng ấy lại bỗng nhiên hiện ra ý cười. Sau này hai người sẽ phải sống chung một thời gian khá dài, thay vì cảm giác nhạt nhẽo, chi bằng cứ gây hấn trước cho đỡ nhàm chán.

"Tôi đùa thôi! Cô đi ngủ đi, tôi sẽ trông chừng bà ấy giúp cô."

"Vậy... Cảm ơn anh."

"Ừm!"

Doanh Doanh nhìn anh một lúc rồi đứng dậy. Đi về phía chiếc ghế sofa đặt cách đó không xa, cô nhẹ nhàng nằm xuống. Nhìn sang bên kia, liền thấy anh ngồi bên cạnh giường bệnh của mẹ cô.

Đôi mắt xinh đẹp hiện lên một cảm xúc khó tả. Nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy vừa an toàn lại vừa ấm áp. Có lẽ, là do anh đã đối với cô quá tốt hay chăng.

Cứ ngẩn ngơ suy nghĩ một lúc, cô lại ngủ đi lúc nào không hay. Thật tình mà nói, suốt cả tuần nay, không đêm nào cô được ngủ ngon giấc cả. Bao nhiêu bộn bề, bao nhiêu lo toan cứ giống như một tảng đá đè nặng lên đôi vai gầy của cô. Bây giờ, mọi chuyện được giải quyết, tảng đá đó, cô cũng đặt xuống rồi. Vậy nên , tự dưng, cô cũng sẽ an tâm mà ngủ ngon.

Mục Trì Khiêm ngồi đó, lúc anh quay đầu lại, cô gái nhỏ ấy đã ngủ say. Nhìn gương mặt mệt mỏi của cô đã chìm vào giấc ngủ, chẳng hiểu tại sao anh bỗng nhiên lại bật cười. Vòng xoay định mệnh thật sự là rất thú vị. Đưa đưa đẩy đẩy lại để cho hai người gặp nhau.

Khẽ đứng dậy rồi nhẹ nhàng đi về phía cô, anh lấy chăn gần đó rồi cẩn thận đắp lên người cho cô. Ngày tháng sau này, cô ấy chính là vợ anh. Mặc dù chỉ là một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực, nhưng trong lòng vẫn cứ cảm thấy rất lạ lẫm.

[...]

Sáng hôm sau...

Những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng chui vào ô cửa sổ, tinh nghịch chạm vào gương mặt say ngủ của cô. Khẽ cựa mình thức dậy, cô nhìn sang bên kia, người đàn ông đó đã đi mất.

Bật người ngồi dậy, cô bỗng dưng cảm thấy có chút hụt hẫng.

"Mợ chủ!"

Một giọng nữ trầm khẽ vang lên khiến cô giật mình. Một người phụ nữ độ tuổi trung niên vừa từ bên ngoài đi vào, trên tay mang theo một thứ gì đó... hình như là thức ăn.

Đi đến trước mặt cô, bà ấy liền cúi đầu cung kính.

"Mợ chủ! Mợ dậy rồi."

Doanh Doanh đơ người nhìn bà, cô mở to mắt hỏi.

"Dì à... Dì... Là ai?"

"Thưa! Tôi là người giúp việc của Mục gia. Cậu chủ Khiêm đã gọi tôi nấu thức ăn mang đến đây cho mợ."

"Mục Trì Khiêm... Mang đến đây cho tôi sao?"

"Vâng!"

Doanh Doanh hình như vẫn còn chưa tỉnh ngủ nhỉ... Hay là cô đang nằm mơ chăng...

Chiếc điện thoại trên bàn rung chuông. Cô vội cầm lên xem, hiển thị trên màn hình cuộc gọi đến được lưu tên Mục Trì Khiêm.

"Anh ta... Lưu số lúc nào vậy nhỉ?"

Chần chừ một chút, cô liền nhấc máy.

"Alo!"

Ở đầu dây bên kia, Mục Trì Khiêm vừa xem tài liệu vừa lên tiếng trả lời.

"Người đã tới chưa?"

"Người?? À... Tới... Tới rồi."

"Dì ấy là dì Nhung, là người tôi tin tưởng. Thời gian tới, dì Nhung sẽ giúp cô chăm sóc cho mẹ của cô."

"Hả... Anh... Anh nói thật sao?"

"Cô cảm thấy tôi đang nói đùa sao?"

"Tôi..."

"Tôi biết là mẹ cô vừa mới phẫu thuật, cô rất muốn chăm sóc cho bà ấy. Nhưng tôi không còn thời gian nữa... Bảy giờ tối nay, tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc để công khai chuyện kết hôn."

"Gì chứ? Sao lại gấp như vậy?"

"Tôi có lý do của tôi. Cô chuẩn bị một chút, năm giờ chiều, tôi đến đón cô."

"Tôi... À... ừ... tôi biết rồi."

Nói xong, cô liền tắt máy. Dù sao thì... cô cũng không có quyền lựa chọn. Bởi lẽ... ăn cơm chúa thì phải múa thôi...

Hot

Comments

Nguyễn Hồng Ngọc

Nguyễn Hồng Ngọc

Anh gấp gáp quá người ta còn tưởng cưới chạy bầu nữa đoá kkk

2023-08-23

0

Nguyễn Hồng Ngọc

Nguyễn Hồng Ngọc

Công nhận thấy anh nhà tốt thiệt...

2023-08-23

0

🤡Miu(AccPhụ)🤡

🤡Miu(AccPhụ)🤡

cơ hội z cha

2023-08-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tôi cần tiền.
2 Chương 2: Kết hôn với tôi.
3 Chương 3: Bản hợp đồng hai năm.
4 Chương 4: Bệnh viện.
5 Chương 5: Tôi đây cũng không có từ chối đâu.
6 Chương 6: Ra mắt mẹ vợ.
7 Chương 7: Tôi không có gì ngoài tiền cả
8 Chương 8: Không phải là không được hôn.
9 Chương 9: Chiếc hài lọ lem.
10 Chương 10: Tôi sợ bẩn.
11 Chương 11: Cao tiểu thư... cô hài lòng chưa?
12 Chương 12: Cô ấy là... Vợ sắp cưới của con.
13 Chương 13: Là ai ức hiếp người của tôi?
14 Chương 14: Cao tiểu thư! Xin tự trọng.
15 Chương 15: Dịu dàng hôn anh.
16 Chương 16: Tôi nóng.
17 Chương 17: Mẹ ơi! Biển có cá sấu.
18 Chương 18: Phòng tắm (H+)
19 Chương 19: Một đêm mặn nồng (H+)
20 Chương 20: Cô ấy chỉ là hơi năng động một chút.
21 Chương 21: Tôi không đi thì không được rồi.
22 Chương 22: Nhà tổ Mục gia.
23 Chương 23: Hôn đến nghiện rồi.
24 Chương 24: Tôi muốn em.
25 Chương 25: H+
26 Chương 26: Cứ xem như tôi đang trả nợ cho anh.
27 Chương 27: Thật buồn nôn.
28 Chương 28: Bà ấy là mẹ vợ của Mục Trì Khiêm.
29 Chương 29: Bị chó điên cắn thôi.
30 Chương 30: Thích em rồi.
31 Chương 31: Mợ chủ! Khét rồi.
32 Chương 32: Lắc tay màu bạc.
33 Chương 33: Anh có cảm thấy bản thân mình đang tự vả hay không?
34 Chương 34: Không mất được đâu ạ.
35 Chương 35: Nếu có sai thì chính là sai thời điểm mà thôi.
36 Chương 36: Xung đột.
37 Chương 37: Để tôi chơi với các người.
38 Chương 38: Đừng lấy danh nghĩa của tôi đi gây sự khắp nơi.
39 Chương 39: Hạ Doanh Doanh! Cảm ơn.
40 Chương 40: Thanh niên thích tự vả.
41 Chương 41: Cứ xem như đổi được một bài học.
42 Chương 42: Hạ gia...
43 Chương 43: Con trai của ngài Đô đốc Hải quân.
44 Chương 44: Người khác không sợ dơ nhưng tôi thì sợ bẩn.
45 Chương 45: Bạn tốt.
46 Chương 46: Da mặt của anh dày quá rồi.
47 Chương 47: Đi đăng kí kết hôn.
48 Chương 48: Đừng lên tiếng...
49 Chương 49: Hình như cô thích ôm tôi...
50 Chương 50: Con ruột thành con ghẻ.
51 Chương 51: Chắc chắn sẽ không.
52 Chương 52: Cô ấy sẽ không vui đâu.
53 Chương 53: Đã buông tay rồi.
54 Chương 54: Nghi ngờ trong lòng.
55 Chương 55: Doanh Doanh mất tích.
56 Chương 56: Tôi muốn mượn thân phận của cô.
57 Chương 57: Suy đoán.
58 Chương 58: Tôi là ai...
59 Chương 59: Tôi đã xem đến chán rồi.
60 Chương 60: Tương phùng.
61 Chương 61: Anh nhầm người rồi.
62 Chương 62: Bệnh viện 1.
63 Chương 63: Người lạ...
64 Chương 64: Chị em song sinh.
65 Chương 65: Con trai của Diệp Minh...
66 Chương 65: Hồi úc của Diệp Lang Quân...
67 Chương 67: Chuyện cũ 1.
68 Chương 68: Chuyện cũ 2.
69 Chương 69: Em trai nhỏ... Đã lâu không gặp.
70 Chương 70: Cô gái anh yêu năm 17 tuổi.
71 Chương 71: Ngủ sao...?
72 Chương 72: Em thích anh....
73 Chương 73: Chị hối hận rồi...
74 Chương 74: Thì thôi chứ sao...
75 Chương 75: Nghe được giọng nói của anh...
76 Chương 76: Chắc là môi anh có kẹo ngọt.
77 Chương 77: Vậy thì... cứ thử xem.
78 Chương 78: Tam tỷ trở về.
79 Chương 79: Chỉ hy vọng... anh ấy cả đời bình an.
80 Chương 80: Hôn một cái sẽ không mệt nữa.
81 Chương 81: Lỡ như chúng ta không có sau này...
82 Chương 82: Em tin anh...
83 Chương 83: Mục Trì Khiêm! Em thương anh...
84 Chương 84: Đã lâu không gặp...
85 Chương 85: Khởi đầu.
86 Chương 86: Mệt lắm đúng không?
87 Chương 87: Một chút bình yên...
88 Chương 88: Sẽ không bao giờ.
89 Chương 89: Mục Trì Khiêm bị bắt.
90 Chương 90: Cuộc họp cổ đông (1).
91 Chương 91: Cuộc họp cổ đông (2).
92 Chương 92: Mục Trì Khiêm... em xin lỗi.
93 Chương 93: Anh có thể ở bên cạnh em...
94 Chương 94: Mãi mãi không đổi thay.
95 Chương 95: Chúng ta ly hôn...
96 Chương 96: Tôi không có.. .
97 Chương 97: Phương Tuyết Anh...
98 Chương 98: Nỗi đau của Vương Thừa Vũ.
99 Chương 99: Dạ tiệc 1.
100 Chương 100: Dạ tiệc 2.
101 Chương 101: Em về rồi...
102 Chương 102: Cậu về rồi...
103 Chương 103: Bảo Nhi.
104 Chương 104: Chúng ta hẹn hò đi.
105 Chương 105: Lời hứa của Hoài Phong.
106 Chương 106: Là chúng ta đã nợ cậu ấy.
107 Chương 107: Đoàn viên.
108 Chương 108: Dịu dàng hôn anh ( Hoàn).
109 Lời tác giả.
110 NGOẠI TRUYỆN 1: KỲ THIẾU THƯƠNG - DIỆP TRANH TRANH ( HẠ AN AN)
111 Chương 2: Mượn rượu làm càn.
112 Chương 3: Xem như là đánh giấu chủ quyền (H)
113 Chương 4: Em là của anh H+ ( Hoàn ngoại truyện 1).
114 NGOẠI TRUYỆN 2: LƯU DIỄN - DIỆP TRÂN TRÂN. Chương 1: Cái bóng của Leo.
115 Chương 2: Chúng ta chia tay đi.
116 Chương 3: Đừng để giống như chúng ta của quá khứ.
117 Chương 4: Việc của anh là yêu em (Hoàn ngoại truyện 2)
118 NGOẠI TRUYỆN 3: ĐINH DUẬT PHÀM - THẨM LINH LAN. Chương 1: Dì lớn.
119 Chương 2: Buông xuống rồi sẽ không nặng nữa.
120 Chương 3: Không mong tương phùng.
121 Chương 4: Người dưng ngược lối (Hoàn ngoại truyện 3)
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Tôi cần tiền.
2
Chương 2: Kết hôn với tôi.
3
Chương 3: Bản hợp đồng hai năm.
4
Chương 4: Bệnh viện.
5
Chương 5: Tôi đây cũng không có từ chối đâu.
6
Chương 6: Ra mắt mẹ vợ.
7
Chương 7: Tôi không có gì ngoài tiền cả
8
Chương 8: Không phải là không được hôn.
9
Chương 9: Chiếc hài lọ lem.
10
Chương 10: Tôi sợ bẩn.
11
Chương 11: Cao tiểu thư... cô hài lòng chưa?
12
Chương 12: Cô ấy là... Vợ sắp cưới của con.
13
Chương 13: Là ai ức hiếp người của tôi?
14
Chương 14: Cao tiểu thư! Xin tự trọng.
15
Chương 15: Dịu dàng hôn anh.
16
Chương 16: Tôi nóng.
17
Chương 17: Mẹ ơi! Biển có cá sấu.
18
Chương 18: Phòng tắm (H+)
19
Chương 19: Một đêm mặn nồng (H+)
20
Chương 20: Cô ấy chỉ là hơi năng động một chút.
21
Chương 21: Tôi không đi thì không được rồi.
22
Chương 22: Nhà tổ Mục gia.
23
Chương 23: Hôn đến nghiện rồi.
24
Chương 24: Tôi muốn em.
25
Chương 25: H+
26
Chương 26: Cứ xem như tôi đang trả nợ cho anh.
27
Chương 27: Thật buồn nôn.
28
Chương 28: Bà ấy là mẹ vợ của Mục Trì Khiêm.
29
Chương 29: Bị chó điên cắn thôi.
30
Chương 30: Thích em rồi.
31
Chương 31: Mợ chủ! Khét rồi.
32
Chương 32: Lắc tay màu bạc.
33
Chương 33: Anh có cảm thấy bản thân mình đang tự vả hay không?
34
Chương 34: Không mất được đâu ạ.
35
Chương 35: Nếu có sai thì chính là sai thời điểm mà thôi.
36
Chương 36: Xung đột.
37
Chương 37: Để tôi chơi với các người.
38
Chương 38: Đừng lấy danh nghĩa của tôi đi gây sự khắp nơi.
39
Chương 39: Hạ Doanh Doanh! Cảm ơn.
40
Chương 40: Thanh niên thích tự vả.
41
Chương 41: Cứ xem như đổi được một bài học.
42
Chương 42: Hạ gia...
43
Chương 43: Con trai của ngài Đô đốc Hải quân.
44
Chương 44: Người khác không sợ dơ nhưng tôi thì sợ bẩn.
45
Chương 45: Bạn tốt.
46
Chương 46: Da mặt của anh dày quá rồi.
47
Chương 47: Đi đăng kí kết hôn.
48
Chương 48: Đừng lên tiếng...
49
Chương 49: Hình như cô thích ôm tôi...
50
Chương 50: Con ruột thành con ghẻ.
51
Chương 51: Chắc chắn sẽ không.
52
Chương 52: Cô ấy sẽ không vui đâu.
53
Chương 53: Đã buông tay rồi.
54
Chương 54: Nghi ngờ trong lòng.
55
Chương 55: Doanh Doanh mất tích.
56
Chương 56: Tôi muốn mượn thân phận của cô.
57
Chương 57: Suy đoán.
58
Chương 58: Tôi là ai...
59
Chương 59: Tôi đã xem đến chán rồi.
60
Chương 60: Tương phùng.
61
Chương 61: Anh nhầm người rồi.
62
Chương 62: Bệnh viện 1.
63
Chương 63: Người lạ...
64
Chương 64: Chị em song sinh.
65
Chương 65: Con trai của Diệp Minh...
66
Chương 65: Hồi úc của Diệp Lang Quân...
67
Chương 67: Chuyện cũ 1.
68
Chương 68: Chuyện cũ 2.
69
Chương 69: Em trai nhỏ... Đã lâu không gặp.
70
Chương 70: Cô gái anh yêu năm 17 tuổi.
71
Chương 71: Ngủ sao...?
72
Chương 72: Em thích anh....
73
Chương 73: Chị hối hận rồi...
74
Chương 74: Thì thôi chứ sao...
75
Chương 75: Nghe được giọng nói của anh...
76
Chương 76: Chắc là môi anh có kẹo ngọt.
77
Chương 77: Vậy thì... cứ thử xem.
78
Chương 78: Tam tỷ trở về.
79
Chương 79: Chỉ hy vọng... anh ấy cả đời bình an.
80
Chương 80: Hôn một cái sẽ không mệt nữa.
81
Chương 81: Lỡ như chúng ta không có sau này...
82
Chương 82: Em tin anh...
83
Chương 83: Mục Trì Khiêm! Em thương anh...
84
Chương 84: Đã lâu không gặp...
85
Chương 85: Khởi đầu.
86
Chương 86: Mệt lắm đúng không?
87
Chương 87: Một chút bình yên...
88
Chương 88: Sẽ không bao giờ.
89
Chương 89: Mục Trì Khiêm bị bắt.
90
Chương 90: Cuộc họp cổ đông (1).
91
Chương 91: Cuộc họp cổ đông (2).
92
Chương 92: Mục Trì Khiêm... em xin lỗi.
93
Chương 93: Anh có thể ở bên cạnh em...
94
Chương 94: Mãi mãi không đổi thay.
95
Chương 95: Chúng ta ly hôn...
96
Chương 96: Tôi không có.. .
97
Chương 97: Phương Tuyết Anh...
98
Chương 98: Nỗi đau của Vương Thừa Vũ.
99
Chương 99: Dạ tiệc 1.
100
Chương 100: Dạ tiệc 2.
101
Chương 101: Em về rồi...
102
Chương 102: Cậu về rồi...
103
Chương 103: Bảo Nhi.
104
Chương 104: Chúng ta hẹn hò đi.
105
Chương 105: Lời hứa của Hoài Phong.
106
Chương 106: Là chúng ta đã nợ cậu ấy.
107
Chương 107: Đoàn viên.
108
Chương 108: Dịu dàng hôn anh ( Hoàn).
109
Lời tác giả.
110
NGOẠI TRUYỆN 1: KỲ THIẾU THƯƠNG - DIỆP TRANH TRANH ( HẠ AN AN)
111
Chương 2: Mượn rượu làm càn.
112
Chương 3: Xem như là đánh giấu chủ quyền (H)
113
Chương 4: Em là của anh H+ ( Hoàn ngoại truyện 1).
114
NGOẠI TRUYỆN 2: LƯU DIỄN - DIỆP TRÂN TRÂN. Chương 1: Cái bóng của Leo.
115
Chương 2: Chúng ta chia tay đi.
116
Chương 3: Đừng để giống như chúng ta của quá khứ.
117
Chương 4: Việc của anh là yêu em (Hoàn ngoại truyện 2)
118
NGOẠI TRUYỆN 3: ĐINH DUẬT PHÀM - THẨM LINH LAN. Chương 1: Dì lớn.
119
Chương 2: Buông xuống rồi sẽ không nặng nữa.
120
Chương 3: Không mong tương phùng.
121
Chương 4: Người dưng ngược lối (Hoàn ngoại truyện 3)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play