Chương 7: Đồ Ngốc! Cô Yếu Đuối Thật!

"Vậy cô muốn biết không? Tôi chỉ cho!"

Vừa nói, anh vừa tiến sát lại gần cô khiến cô hoảng hốt lùi lại phía sau, khuôn mặt ửng đỏ, điệu bộ rụt rè đáp.

"Đồ biến thái! Anh tránh xa đi!"

Nguyệt Hương Lan bị câu nói của anh làm cho hoảng hốt, bất giác lùi lại phía sau, lưng chạm vào tường, hai mắt nhắm chặt, tay chắn trước ngực mà run rẩy.

Cao Anh Quân thấy cô có vẻ sợ hãi, anh nhẹ nhàng hạ cánh tay cô xuống, nói.

"Tôi giỡn thôi, đừng sợ."

"Thật sao?"

Nguyệt Hương Lan chầm chậm mở mắt, đôi mắt long lai nhìn anh.

"Ừ, ngủ thôi!"

Anh gật đầu, nói xong liền quay người đi đến chiếc nệm được trãi sẵn dưới sàn rồi nằm xuống, đầu nằm lên cánh tay săn chắc, ánh mắt hướng về phía Nguyệt Hương Lan, cô vẫn còn đứng đó nhìn anh.

"Sao vậy?"

"À không, ngủ.. ngủ đi!"

Cô giật mình, nhanh chóng leo lên giường ngủ, đắp chăn gọn gàng, lưng quay về hướng anh, đôi mắt nhắm lại, cố gắng chìm vào giấc ngủ.

Lại một ngày nữa trôi qua, Dương Bạch Dao thường xuyên đến nhà của Cao Anh Quân hơn, sáng đến, trưa cũng đến, lúc nào cũng nào mang vô số món đồ ăn đẹp mắt khiến những đứa em của Cao Anh Quân rất yêu thích, cô ta cũng được điểm trong mắt Cao phu nhân và chồng bà.

Nguyệt Hương Lan ngày nào cũng phải nhìn thấy cô đến ngán ngẩm, những lúc muốn ở yên trong phòng thì Mộng Lệ Hoa lại gõ cửa kêu xuống nhà chơi hoặc Cao phu nhân gọi xuống.

Hôm nay, cũng như vậy, Cao phu nhân gọi cô xuống để phụ bà làm bánh, đối với việc làm bánh thì Nguyệt Hương Lan hoàn toàn không biết, trước giờ cô chưa thử làm bánh dù một lần, đôi mắt nhìn từng cử chỉ của bà mà ngờ nghệch, đứng yên không biết nên làm gì đầu tiên.

Dương Bạch Dao cũng phụ một tay, cô ta thấy cô cứ đứng yên không làm gì mà cười nhẹ, cất giọng nói không cao không thấp lên, mắt liếc nhìn biểu cảm của cô.

"Không hiểu người ta nghĩ gì mà người làm không hết việc, còn người thì chỉ đứng đó nhìn chứ không biết phụ."

Nguyệt Hương Lan cúi đầu, cô cũng biết Dương Bạch Dao đang nói cô nhưng cô cũng không dám cãi, cô ta nói đúng chứ không sai.

Cao phu nhân nghe xong, bà ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt cô cùng vô tình nhìn thấy cái lắc đầu của bà, hai tay bấu vào nhau.

"Con ra ngoài ngồi đi, Hương Lan!"

"Dạ."

Cao phu nhân đã nói vậy thì cô chỉ đành quay đầu đi ra ngoài, Dương Bạch Dao đắc ý mà nhìn theo cô.

Mặt khác, tại công ty của gia đình, Cao Anh Quân ngồi trong văn phòng làm việc, ánh mắt dán chặt vào màn hình máy tính, bên cạnh là vô số những bản tài liệu khác nhau chất thành đống, đồng hồ tích tắc trôi qua.

Một âm thanh nhỏ vang lên bên tai, tiếng chuông điện thoại vang lên giữa không gian im ắng của văn phòng, Cao Anh Quân cúi xuống nhìn vào điện thoại, tin nhắn của Nguyệt Hương Lan hiện ra trên màn hình.

"Hôm nay, anh về sớm hơn một chút được không?"

Tay rời khỏi bàn phím, anh cần điện thoại lên trả lời.

"Có chuyện gì sao?"

Anh không hiểu sao tự nhiên cô hỏi vậy nhưng anh cứ cảm thấy dòng tin nhắn vừa nhận được lại buồn bã đến lạ thường.

Nguyệt Hương Lan nhìn vào màn hình mà thở dài, nhìn bà và cô ta vui vẻ trong bếp mà lòng cô không được thoải mái, cô đã ở đây được vài tuần, cũng dần có cảm tình với bà nên khi thấy cái lắc đầu đó cô không thể vui nổi.

Nhưng dù vậy, cô cũng không thể nói ra chuyện vừa xảy ra cho anh nghe, cô lựa đại một lý do để nói.

"Nhìn như hôm nay là ngày đặc biệt nào đó, tôi nghĩ anh nên về sớm hơn một chút."

"Ừ, hôm nay là ngày sinh nhật của mẹ, tôi sẽ về sớm nên cô đừng lo."

Nguyệt Hương Lan đọc xong thì cười gượng, trong lòng lại càng không được thoải mái, ngày sinh nhật của mẹ anh mà cô cũng không biết, lại còn làm cho bà thấy không vui.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô ủ rũ đi lên phòng, leo lên giường nằm, tay bấm vào một tấm ảnh trong điện thoại, hình một nhà bốn người xuất hiện trước mắt cô, trong đó gồm: một người phụ nữ trung niên, một người đàn đàn ông trung niên, một cô thiếu nữ mặc đồ học sinh và người cuối cùng là Nguyệt Hương Lan trong bộ trang phục đơn giản, chiếc quần jeans xanh nhạt và chiếc áo thun màu trắng, cả bốn người mỉm cười vui vẻ.

Cảm giác nhớ nhung gia đình lại càng nhiều hơn nhưng dù vậy, cô vẫn không muốn làm phiền đến công việc của anh nên đã không xin anh quay về nước. Hôm nay, tình cờ nhìn thấy cảnh Dương Bạch Dao và Cao phu nhân cùng vào bếp, nhìn cảnh đó làm cô nhớ đến mẹ và em gái.

Trùng hợp làm sao mà ngày hôm nay lại là ngày sinh nhật của mẹ anh và cũng là ngày em gái cô tốt nghiệp cấp 3, càng nghĩ lại càng nhớ, dần dần đôi mắt khép lại, cô chìm trong giấc ngủ mặc cho thời gian cứ trôi.

Nguyệt Hương Lan nằm trong phòng ngủ thì dưới nhà đã bày trí đẹp đẽ và bắt mắt, mọi người vui vẻ chờ đợi anh về cho đủ mặt gia đình, chủ tiệc là bà Sương Y - Cao phu nhân rất hào hứng, đây là năm đầu tiên anh về nhà dự sinh nhật và cũng là năm đầy tiên cô con dâu cả có mặt.

Chờ đợi đến chiều thì cũng đã đến giờ tan làm, Cao Anh Quân nhanh chóng sắp xếp mọi thứ cho thư ký rồi quay trở về nhà. Mọi người trong nhà đã có mặt đông đủ nhưng lại thiếu Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân, anh thì đang trên đường về còn cô thì vẫn nằm trong phòng.

Mộng Lệ Hoa ngẩng đầu nhìn lên bậc cầu thang, đã qua vài tiếng rồi nhưng vẫn chưa thấy cô đi xuống, Mộng Lệ Hoa không biết cô có biết hôm nay là ngày gì không nhưng sáng giờ cũng không thấy người đâu.

Đến khi, Cao Anh Quân có mặt ở nhà thì cô vẫn chưa xuống, tất cả mọi người không ai để ý mà chuẩn bị bắt đầu bữa tiệc nhưng chỉ riêng Dương Bạch Dao và Cao Anh Quân là khác, cô ta lợi dụng việc không có cô ở đây mà nói lời không hay về cô với bà.

"Hôm nay là ngày sinh nhật của bác mà không thấy Nguyệt Hương Lan ở đâu vậy, chẳng lẽ là do lúc sáng, cô ấy không biết làm bánh nên không dám xuống đây đó chứ?"

"Không biết làm bánh?"

Cao Anh Quân nhíu mày quay sang nhìn cô ta, Dương Bạch Dao bặm môi đáp.

"Đúng vậy, không lẽ cô ấy lại tệ vậy sao?"

"Dương Bạch Dao, em nói xong chưa vậy?"

Cao Anh Quân càng nghe lại càng thấy khó chịu, sao cô ta lại có thể nói ra những lời không hay trong ngày sinh nhật của mẹ anh chứ, huống hồ mẹ anh còn chưa nhắc đến việc này còn cô ta thì một cậu Nguyệt Hương Lan, hai câu cũng Nguyệt Hương Lan khiến não anh như muốn nổ tung.

"Nếu em nói xong rồi thì im lặng đi, mọi người cứ bắt đầu đi ạ, con lên xem cô ấy làm gì rồi sẽ xuống ngay."

"Ừm, có gì kêu con bé xuống nhé con!"

"Dạ mẹ!"

Nói rồi, anh đi lên phòng thật nhanh, mở cửa phòng ra thì thấy cô vẫn nằm ngủ trên giường, đôi mày nhíu chặt, anh đi đến cạnh giường lay người gọi cô dậy.

"Nguyệt Hương Lan, cô dậy đi!"

"Dậy nhanh lên!"

Nguyệt Hương Lan trong cơn mơ màng nghe thấy có người gọi tên, đôi mắt lờ đờ dần mở to nhìn khuôn mặt phóng đại của anh liền giật mình lùi về sau.

Cao Anh Quân thở nhẹ khi thấy cô đã thức, anh hỏi.

"Sao cô không xuống dưới nhà cùng mọi người? Họ đang đợi cô đó."

Nhắc đến chuyện này, Nguyệt Hương Lan liền xụ mặt xuống, ủ rũ đáp.

"Tôi thấy mình không phụ được gì cả nên không dám xuống dưới.. hay anh xuống dưới cùng mọi người đi, tôi ngủ tiếp!"

"Cô điên rồi à?"

"Hả?"

Nguyệt Hương Lan ngạc nhiên khi thấy anh buông lời chửi mình. Đây là lần đầu tiên cô thấy anh chửi cô, dù lúc trước hai người có cãi nhau thì anh cũng không có chửi như vậy.

Nhìn khuôn mặt đanh lại của anh, bất giác cô giơ tay lên muốn tách đôi mày đang nhíu chặt của anh nhưng bất thành, cô càng làm vậy anh lại càng nhíu chặt hơn, anh nói thêm.

"Cô tỉnh ngủ chưa vậy? Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa cô mới hiểu đây, cô cứ việc làm chuyện mình muốn, chỉ cần trong tầm mắt của tôi cô sẽ không là gánh nặng thì ngay bây giờ, cô cũng không phải lo gì cả!"

"Nhưng, lúc sáng tôi đã làm mẹ anh không vui.."

"Đồ ngốc! Cô yếu đuối thật!"

Chapter
1 Chương 1: Hợp Đồng Hôn Nhân
2 Chương 2: Lặng Lẽ Quan Tâm Em
3 Chương 3: Bạn Thuở Nhỏ Của Chồng Xuất Hiện
4 Chương 4: Dương Bạch Dao và Nguyệt Hương Lan, Cuộc Gặp Mặt Đầy Căng Thẳng.
5 Chương 5: Nhiều Thứ Cảm Xúc
6 Chương 6: Cãi Nhau,Cao Anh Quân Tức Giận.
7 Chương 7: Đồ Ngốc! Cô Yếu Đuối Thật!
8 Chương 8: Trật Nhịp Tim, Khen Em Thật Đáng Yêu!
9 Chương 9: Tua Du Lịch Cùng Gia Đình
10 Chương 10: Ngại Ngùng, Em Trai Chồng Trêu Chọc!
11 Chương 11: Đố Kỵ
12 Chương 12: "Nhẫn Cưới Đâu?"
13 Chương 13: Vẻ Đẹp Đơn Thuần
14 Chương 14: Phiền Muộn Của Nguyệt Hương Lan
15 Chương 15: Mất Ngủ Vì Em
16 Chương 16: Ông Bà Nội Chồng
17 Chương 17: Lần Đầu Nói Dối
18 Chương 18: Bốn Mắt Đối Nhau, Cảm Nhận Cảm Giác Yêu Thích
19 Chương 19: Ôm Chặt
20 Chương 20: Bạn Thân
21 Chương 21: Quy Định Trong Bản Hợp Đồng.
22 Chương 22: Vẻ Đẹp Soái Ca
23 Chương 23: Một Ngày Vui
24 Chương 24: Sự Bực Bội Mang Tên 'Thương Cậu!'
25 Chương 25: Đối Thủ Mới
26 Chương 26: Cảm Giác Ghen Tức
27 Chương 27: "Anh Nhớ Em Mà!"
28 Chương 28: Nhất Thời Hay Đã Thật Sự Yêu?
29 Chương 29: Kế Hoạch Của Trương Trúc Hy
30 Chương 30: Máy Nghe Lén
31 Chương 31: Kế Hoạch Tiếp Theo, Buổi Tiệc Sắp Tới.
32 Chương 32: Bột
33 Chương 33: Đau Bụng Tập Thể
34 Chương 34: Nguyệt Hương Lan và Người Đàn Ông Lạ Mặt
35 Chương 35: Xin Việc
36 Chương 36: Ngày Đầu Đi Làm
37 Chương 37: Tiền
38 Chương 38: Cảm Xúc Này Là Gì?
39 Chương 39: Em Gái
40 Chương 40: Tương Tư Nhau
41 Chương 41: Say Xỉn
42 Chương 42: "Người Cô Yêu Là Ai?"
43 Chương 43: Quán Thịt Nướng
44 Chương 44: Lặng Lẽ
45 Chương 45: Ghen
46 Chương 46: Tai Nạn Của Ba
47 Chương 47: Mượn Tiền
48 Chương 48: Chuyển Tiền
49 Chương 49: Tức Giận
50 Chương 50: Quyết Gặp Cô!
51 Chương 51: Cãi Nhau
52 Chương 52: Mất Ngủ
53 Chương 53: Nói Chuyện
54 Chương 54: "Em Yêu Anh!"
55 Chương 55: Thăm Ba Của Người Yêu
56 Chương 56: Nói Chuyện
57 Chương 57: Muốn Ngủ Chung
58 Chương 58: 'Ông Già'
59 Chương 59: Hôn
60 Chương 60: Bản Hợp Đồng
61 Chương 61: Trước Nhịn Nhục, Sau Hưởng Phúc!
62 Chương 62: Hôn
63 Chương 63: Tin Tưởng
64 Chương 64: Đơn Phương
65 Chương 65: Bênh Vực
66 Chương 66: Căn Cứ Bí Mật
67 Chương 67: Đắc Ý
68 Chương 68: Lo Lắng
69 Chương 69: Chuyện Đêm Khuya
70 Chương 70: Lời Đề Nghị
71 Chương 71: Đối Đầu
72 Chương 72: Sợ Hãi
73 Chương 73: "Kịch Bản Hoàn Hảo"
74 Chương 74: Tráo Đổi Bản Hợp Đồng
75 Chương 75: Tranh Cãi
76 Chương 76: Ăn Đêm
77 Chương 77: Hẹn Hò Nghiêm Túc
78 Chương 78: Cái Hôn Bất Ngờ
79 Chương 79: Bản Hợp Đồng Bị Bại Lộ
80 Chương 80: Tức Giận, Khóc
81 Chương 81: Bên Cạnh
82 Chương 82: Tâm Sự
83 Chương 83: Tra Hỏi
84 Chương 84: "Nhìn Gần Hơn, Người Bên Cạnh?"
85 Chương 85: Nhận Ra
86 Chương 86: "Tớ Không Yêu Cậu!"
87 Chương 87: Đau Khổ
88 Chương 88: Căng Thẳng
89 Chương 89: Lời Nói Thật Lòng
90 Chương 90: Kết Quả Tệ Hại
91 Chương 91: Xin Lỗi
92 Chương 92: Gặp Lại
93 Chương 93: Lời Yêu Muộn Màng
94 Chương 94: Buông Tay Rồi..
95 Chương 95: Hỏi Cưới
96 Chương 96: Cao Anh Quân Bối Rối
97 Chương 97: Chấp Nhận
98 Chương 98: Lời Tạm Biệt Cuối Cùng
99 Chương 99: Wedding
100 Ngoại Truyện: Kết Quả Tình Yêu Chúng Ta!
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Hợp Đồng Hôn Nhân
2
Chương 2: Lặng Lẽ Quan Tâm Em
3
Chương 3: Bạn Thuở Nhỏ Của Chồng Xuất Hiện
4
Chương 4: Dương Bạch Dao và Nguyệt Hương Lan, Cuộc Gặp Mặt Đầy Căng Thẳng.
5
Chương 5: Nhiều Thứ Cảm Xúc
6
Chương 6: Cãi Nhau,Cao Anh Quân Tức Giận.
7
Chương 7: Đồ Ngốc! Cô Yếu Đuối Thật!
8
Chương 8: Trật Nhịp Tim, Khen Em Thật Đáng Yêu!
9
Chương 9: Tua Du Lịch Cùng Gia Đình
10
Chương 10: Ngại Ngùng, Em Trai Chồng Trêu Chọc!
11
Chương 11: Đố Kỵ
12
Chương 12: "Nhẫn Cưới Đâu?"
13
Chương 13: Vẻ Đẹp Đơn Thuần
14
Chương 14: Phiền Muộn Của Nguyệt Hương Lan
15
Chương 15: Mất Ngủ Vì Em
16
Chương 16: Ông Bà Nội Chồng
17
Chương 17: Lần Đầu Nói Dối
18
Chương 18: Bốn Mắt Đối Nhau, Cảm Nhận Cảm Giác Yêu Thích
19
Chương 19: Ôm Chặt
20
Chương 20: Bạn Thân
21
Chương 21: Quy Định Trong Bản Hợp Đồng.
22
Chương 22: Vẻ Đẹp Soái Ca
23
Chương 23: Một Ngày Vui
24
Chương 24: Sự Bực Bội Mang Tên 'Thương Cậu!'
25
Chương 25: Đối Thủ Mới
26
Chương 26: Cảm Giác Ghen Tức
27
Chương 27: "Anh Nhớ Em Mà!"
28
Chương 28: Nhất Thời Hay Đã Thật Sự Yêu?
29
Chương 29: Kế Hoạch Của Trương Trúc Hy
30
Chương 30: Máy Nghe Lén
31
Chương 31: Kế Hoạch Tiếp Theo, Buổi Tiệc Sắp Tới.
32
Chương 32: Bột
33
Chương 33: Đau Bụng Tập Thể
34
Chương 34: Nguyệt Hương Lan và Người Đàn Ông Lạ Mặt
35
Chương 35: Xin Việc
36
Chương 36: Ngày Đầu Đi Làm
37
Chương 37: Tiền
38
Chương 38: Cảm Xúc Này Là Gì?
39
Chương 39: Em Gái
40
Chương 40: Tương Tư Nhau
41
Chương 41: Say Xỉn
42
Chương 42: "Người Cô Yêu Là Ai?"
43
Chương 43: Quán Thịt Nướng
44
Chương 44: Lặng Lẽ
45
Chương 45: Ghen
46
Chương 46: Tai Nạn Của Ba
47
Chương 47: Mượn Tiền
48
Chương 48: Chuyển Tiền
49
Chương 49: Tức Giận
50
Chương 50: Quyết Gặp Cô!
51
Chương 51: Cãi Nhau
52
Chương 52: Mất Ngủ
53
Chương 53: Nói Chuyện
54
Chương 54: "Em Yêu Anh!"
55
Chương 55: Thăm Ba Của Người Yêu
56
Chương 56: Nói Chuyện
57
Chương 57: Muốn Ngủ Chung
58
Chương 58: 'Ông Già'
59
Chương 59: Hôn
60
Chương 60: Bản Hợp Đồng
61
Chương 61: Trước Nhịn Nhục, Sau Hưởng Phúc!
62
Chương 62: Hôn
63
Chương 63: Tin Tưởng
64
Chương 64: Đơn Phương
65
Chương 65: Bênh Vực
66
Chương 66: Căn Cứ Bí Mật
67
Chương 67: Đắc Ý
68
Chương 68: Lo Lắng
69
Chương 69: Chuyện Đêm Khuya
70
Chương 70: Lời Đề Nghị
71
Chương 71: Đối Đầu
72
Chương 72: Sợ Hãi
73
Chương 73: "Kịch Bản Hoàn Hảo"
74
Chương 74: Tráo Đổi Bản Hợp Đồng
75
Chương 75: Tranh Cãi
76
Chương 76: Ăn Đêm
77
Chương 77: Hẹn Hò Nghiêm Túc
78
Chương 78: Cái Hôn Bất Ngờ
79
Chương 79: Bản Hợp Đồng Bị Bại Lộ
80
Chương 80: Tức Giận, Khóc
81
Chương 81: Bên Cạnh
82
Chương 82: Tâm Sự
83
Chương 83: Tra Hỏi
84
Chương 84: "Nhìn Gần Hơn, Người Bên Cạnh?"
85
Chương 85: Nhận Ra
86
Chương 86: "Tớ Không Yêu Cậu!"
87
Chương 87: Đau Khổ
88
Chương 88: Căng Thẳng
89
Chương 89: Lời Nói Thật Lòng
90
Chương 90: Kết Quả Tệ Hại
91
Chương 91: Xin Lỗi
92
Chương 92: Gặp Lại
93
Chương 93: Lời Yêu Muộn Màng
94
Chương 94: Buông Tay Rồi..
95
Chương 95: Hỏi Cưới
96
Chương 96: Cao Anh Quân Bối Rối
97
Chương 97: Chấp Nhận
98
Chương 98: Lời Tạm Biệt Cuối Cùng
99
Chương 99: Wedding
100
Ngoại Truyện: Kết Quả Tình Yêu Chúng Ta!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play