Chương 3: Làm sao có thể?

“Được rồi Vị Dịch, ta nghĩ ngươi nên bình tĩnh lại một chút, chúng ta không nên gặp nhau trong tình huống này. Thật khó xử.”

Biết bản thân mình có phần nóng vội, Cố Vị Dịch cũng thả tay nàng ra, từ từ nhích người ra xa, bình ổn lại cảm xúc mạnh liệt đang dâng trào.

Nàng đứng thẳng dậy, chỉnh lại y phục dính bẩn của mình, phủi phủi nhẹ vài cái, bộ y phục màu hồng nhạt giờ đây đã chuyển sang màu của mặt đất.

Cố Vị Dịch cũng đứng dậy, nhanh chóng kéo thẳng lại bộ y phục của mình.

“Vị Dịch, hãy suy nghĩ kỹ, chúng ta không nên vướn bận vào nhau, sẽ rất phiền hà”

Khi hắn đứng dậy mới có thể nhìn rõ được thân thể thẳng tắp, có chút da thịt ẩn đằng sau lớp y phục, dáng người cao lớn hơn Khúc Tiểu Đàn khá nhiều.

Đều là công lao của nàng.

Ánh mắt gắt gao đó lại một lần nữa hiện lên, lần này lại mang thêm phần đau thương: “Tiểu Đàn, ta làm gì sai sao? Đột nhiên nàng lại không muốn ta nữa?”

Muốn? Ta muốn ngươi làm cái gì chứ?

Chẳng phải giống như một người mẹ chăm con sao?

Khúc Tiểu Đàn nặng đầu, đưa tay che mặt: “Ngươi lớn rồi, cũng tự sảy cánh mà bay đi chứ?”

Ta không muốn yêu thương ngươi như trước nữa, đó là một sai lầm để kết thúc cuộc đời ta, Cố Vị Dịch.

Ta sợ hãi ngươi, sợ hãi con ngươi đen huyền lại u ám kia mỗi lúc ngươi nhìn ta. Sợ hãi giọng nói của ngươi khi gọi tên ta. Sợ hãi độ ấm trên cơ thể ngươi mỗi khi chạm vào ta, ta sợ hãi tất cả những gì thuộc về ngươi.

“Nàng muốn rời bỏ ta đúng chứ? Ngay cả nàng cũng muốn bỏ rơi ta, một đứa con của một người nô lệ như ta không đáng được yêu thương sao?”

Hắn bi thương, giọng nói vô cùng yếu ớt.

Đứa trẻ này, sao lại cố chấp như thế chứ? Thật đau đầu.

Khúc Tiểu Đàn mặc kệ hắn, bước chân nhanh ra khỏi khu vườn này. Ánh nắng của mặt trời đã chiếu rọi thẳng xuống người nàng ngay khi vừa đặt chân ra khỏi cánh cửa vào của khu vườn.

Một nhóm binh lính đang chạy ngang đột nhiên dừng lại, từ đám binh lính đó chạy ra một nữ nhi nhỏ tuổi, ăn mặc đơn giản hối hả chạy lại chỗ nàng.

Nữ nhi vừa quỳ xuống chân nàng vừa khóc lóc: “Tiểu thư, nô tỳ thật đáng chết. Lại lạc mất tiểu thư…”

Gương mặt đỏ hoe, nước mặt giàn giụa cũng không che lấp đi sự đáng thương này, gương mặt nhỏ nhắn này chính là A Nha.

Là A Nha của nàng.

Người đã đỡ nhát kiếm đó, xuyên thẳng qua tim.

Người vừa đến độ tuổi trăng tròn đã bị chết.

Quá khứ, A Nha đỡ nhát kiếm đó, xuyên thủng qua thiếu tim của thiếu nữ 17 tuổi.

Năm đó, nàng cũng vừa qua độ tuổi trưởng thành…

A Nha đáng thương, lúc đối mặt vưới thần chết cũng gọi nàng một tiếng ‘tiểu thư’.

“A Nha, không sao cả. Chẳng qua do ta mãi lo chơi nên ngủ quên mất ở trong khu vườn này. Không phải lỗi tại em.”

A Nha chỉ là nữ tử 6 tuổi, nhỏ hơn nàng cũng chỉ có một tuổi.

Khúc Tiểu Đàn đưa tay xoa nhẹ gương mặt của A Nha, mềm mại, nhưng lại ấm áp.

A Nha là con của một người bếp trưởng của Khúc phủ, được đi theo Khúc Tiểu Đàn từ lúc nữ tử này mới sinh ra.

“Tiểu thư”

Khúc Tiểu Đàn lau nước mắt sụt sịt trên gương mặt trẻ con. Lắc đầu mỉm cười, như tỷ muội.

“Được rồi A Nha, đi thôi, chúng ta về phòng, y phục bị dính bẩn thật khó chịu.”

“Tiểu thư tiểu thư, một lát nữa sẽ có buổi tiệc hoàng gia, đại tướng quân cùng phu nhân đã ở buổi tiệc rồi ạ.”

Nàng gật đầu, cùng đi với A Nha về giang phòng được chuẩn bị sẵn ở trong hoàng cung.

Chẳng biết Cố Vị Dịch đã rời đi hay chưa, hay vẫn còn đứng ở đấy nhìn khuất dần bóng của nàng.

Làm sao có thể trông chờ vào một người có thể ban ‘tử’ cho nàng bất cứ lúc nào, làm sao có thể giao phó tất cả niềm tin yêu cho hắn như trước? Làm sao có thể?

Chapter
1 Chương 1: Sự cố chấp của nàng
2 Chương 2: “Vị Dịch, Cố Vị Dịch.”
3 Chương 3: Làm sao có thể?
4 Chương 4: Gả?
5 Chương 5: Ta hôn lên chân nàng, một kiếp đi cùng ta
6 Chương 6: Mùa xuân thứ chín
7 Chương 7: Cố Vị Dịch trở về từ biên cương phía Nam
8 Chương 8: Cố chấp đến điên rồi!
9 Chương 9: "Gọi Hoàng Hậu!"
10 Chương 10: Nước Giang Nam - Công chúa Lạp Giang Nam
11 Chương 11: Dòng máu dơ bẩn của hoàng gia
12 Chương 12: "Ân huệ cuối cùng chúng có thể nhận được từ nàng"
13 Chương 13: Kế hoạch
14 Chương 14: Hôn lên tay nàng. Chính thức để nàng làm Hoàng Hậu của ta
15 Chương 15: Bỏ trốn
16 Chương 16: Phẫn nộ
17 Chương 17: "Sự yêu thích của trẫm... "
18 Chương 18: Mạng số của toàn bộ đất nước Giang Nam đều nằm trong tay Hoàng Hậu!
19 Chương 19: “Đàn tỷ, tỷ có từng gặp Hoàng Hậu chưa ...”
20 Chương 20: “Hoàng Hậu, ta luôn cầu xin nàng như vậy mà…”
21 Chương 21: “Hãy chuẩn bị chào đón Hoàng Hậu của trẫm trở về nào!”
22 Chương 22: “Chào mừng nàng trở về!”
23 Chương 23: Dù sao đi nữa, tất cả đó chính là kế hoạch hoàn hảo
24 Chương 24: “Hoàng Hậu, ta sẽ không chắc chắn!!!”
25 Chương 25: “Hoàng Hậu, hôn một cái nữa, đầu ta để nàng dẫm lên!”
26 Chương 26: Mưu kế
27 Chương 27: "Nữ nhân thanh lâu!"
28 Chương 28: Là ngươi nhầm lẫn rồi!
29 Chương 29: Tuyển chọn binh lính
30 Chương 30: Chỉ còn hơn sáu ngàn năm trăm người hoàn thành.
31 Chương 31: Trái tim của Cố Vị Dịch đã ngủ rồi
32 Chương 32: Đàn tỷ tỷ… là Hoàng Hậu sao…
Chapter

Updated 32 Episodes

1
Chương 1: Sự cố chấp của nàng
2
Chương 2: “Vị Dịch, Cố Vị Dịch.”
3
Chương 3: Làm sao có thể?
4
Chương 4: Gả?
5
Chương 5: Ta hôn lên chân nàng, một kiếp đi cùng ta
6
Chương 6: Mùa xuân thứ chín
7
Chương 7: Cố Vị Dịch trở về từ biên cương phía Nam
8
Chương 8: Cố chấp đến điên rồi!
9
Chương 9: "Gọi Hoàng Hậu!"
10
Chương 10: Nước Giang Nam - Công chúa Lạp Giang Nam
11
Chương 11: Dòng máu dơ bẩn của hoàng gia
12
Chương 12: "Ân huệ cuối cùng chúng có thể nhận được từ nàng"
13
Chương 13: Kế hoạch
14
Chương 14: Hôn lên tay nàng. Chính thức để nàng làm Hoàng Hậu của ta
15
Chương 15: Bỏ trốn
16
Chương 16: Phẫn nộ
17
Chương 17: "Sự yêu thích của trẫm... "
18
Chương 18: Mạng số của toàn bộ đất nước Giang Nam đều nằm trong tay Hoàng Hậu!
19
Chương 19: “Đàn tỷ, tỷ có từng gặp Hoàng Hậu chưa ...”
20
Chương 20: “Hoàng Hậu, ta luôn cầu xin nàng như vậy mà…”
21
Chương 21: “Hãy chuẩn bị chào đón Hoàng Hậu của trẫm trở về nào!”
22
Chương 22: “Chào mừng nàng trở về!”
23
Chương 23: Dù sao đi nữa, tất cả đó chính là kế hoạch hoàn hảo
24
Chương 24: “Hoàng Hậu, ta sẽ không chắc chắn!!!”
25
Chương 25: “Hoàng Hậu, hôn một cái nữa, đầu ta để nàng dẫm lên!”
26
Chương 26: Mưu kế
27
Chương 27: "Nữ nhân thanh lâu!"
28
Chương 28: Là ngươi nhầm lẫn rồi!
29
Chương 29: Tuyển chọn binh lính
30
Chương 30: Chỉ còn hơn sáu ngàn năm trăm người hoàn thành.
31
Chương 31: Trái tim của Cố Vị Dịch đã ngủ rồi
32
Chương 32: Đàn tỷ tỷ… là Hoàng Hậu sao…

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play