Chương 9: Trong tim không yêu nhưng muốn là của riêng

Sự nghiệp của Châu Thiên Kỳ cứ thế mà đi lên, Trình Bắc Doanh trong thời gian này cũng không gây khó dễ bên phía công ty nhà cô, nhưng Châu Thiên Kỳ luôn đề phòng và cảnh giác.

Cuộc sống của hai người như một, không ai gặp ai, đi làm về mệt mỏi thì lên giường ngủ, sống trong nhà nhưng số lần chạm mặt nhau đếm trên đầu ngón tay, thỉnh thoảng sẽ ngồi ăn cùng trên một bàn ăn nhưng chỉ nói với nhau những câu đe dọa và đối đáp, nếu về nhà chính hay gặp những người thân hay người bên ngoài thì hai người sẽ tỏ ra hạnh phúc.

“ Trình tổng, phu nhân hôm nay đi ăn với bác sĩ Hàn!" Thư ký nam bên cạnh anh tình báo ngày hôm nay theo dõi Châu Thiên Kỳ cho anh nghe.

Trình Bắc Doanh nghe người phụ nữ của mình dám đi ăn với người khác, không bỏ vào tai những lời cảnh báo của mình không chịu được mà đấm bàn.

“ Tiếp tục theo dõi, đừng để cho cô ta biết!"

Xem ra chưa cho cô nếm mùi đau thì không chịu ngoan ngoãn!

Châu Thiên Kỳ không biết mình từ ngày gả cho anh đều bị hắn ta phái người đi theo dõi mình, mọi hoạt động của cô đều bị báo lại cho dù nhỏ nhất. Công việc quay phim của cô cũng bị Trình Bắc Doanh nắm bắt được.

Châu Thiên Kỳ vẫn mãi chọn đồ cho Hàn Trạch Lâm mà không hề biết mọi hành tung của mình đều bị Trình Bắc Doanh biết, hôm nay là sinh nhật của Hàn Trạch Lâm nên Châu Thiên Kỳ mới dẫn anh đến khu trung tâm mua sắm để chọn quà.

“ Anh thử chiếc này xem có hợp không?" Cô đưa chiếc đồng hồ cao cấp sang trọng về phía Hàn Trạch Lâm.

Hàn Trạch Lâm đưa tay ý muốn cô đeo vào, Châu Thiên Kỳ cũng không nghĩ nhiều liền ân cần mà đeo vào tay cho anh, chiếc đồng hồ như sinh ra là dành cho đôi tay ngọc ngà này vậy, đôi tay sáng tối cầm dao phẫu thuật vậy mà không có một chiếc sẹo nào, phải gọi là hoàn mỹ!

Nhân viên khu trang sức nhìn hai người, ai nấy đều phải tấm tắc khen cả hai đẹp đôi

“Xem hai người họ có phải rất đẹp đôi không?"

“Tôi có một người bạn trai như vậy cho tôi ở nhà ngắm anh ấy để sống, tôi cũng chịu!"

Các cô gái trìu mến mà ngưỡng mộ hai người, Châu Thiên Kỳ và Hàn Trạch Lâm nói không khác là đôi thanh mai trúc mã rồi, chỉ qua là ai cũng xem đối phương là người anh trai em gái nên không thể mở lời.

Lần đầu gặp Hàn Trạch Lâm đã bị sự ngây thơ hiền lành của cô làm cho mê mẩn, lớn lên là một người anh lớn hơn cô bốn tuổi nên Hàn Trạch Lâm ở trường rất bảo vệ. Mỗi lần giải bài hay suy nghĩ nhiều dẫn đến mệt mỏi nhưng chỉ cần một nụ cười của Châu Thiên Kỳ cũng đã làm cho tan biến.

Hàn Trạch Lâm rất muốn nói một lời yêu với cô, nhưng nhiều lần nói Châu Thiên Kỳ cũng sẽ đáp lại “ Em biết anh trai yêu em nhất rồi!" Chỉ là Hàn Trạch Lâm không ngờ đến mọi lời thổ lộ của mình lại bị cô nghĩ rằng là tình anh em. Hai chữ “ Anh em" có lẽ nó không nên tồn tại mới đúng.

Hàn Trạch Lâm nhìn chiếc đồng hồ trên tay, rồi nhìn vào người phụ nữ đang tỉ mỉ chọn quà sinh nhật cho mình, nụ cười trên môi bất giác mà hạnh phúc.

“ Anh thích cái đó không?" Châu Thiên Kỳ sau một hồi không chọn được cái nào liền thôi

“ Anh không thích sao được! Là do em gái chọn mà!" Hàn Trạch Lâm tươi cười đáp, mỗi lần gọi cô là em gái tim anh lại nghẹt lại như không muốn anh gọi như vậy.

“ Vậy lấy cho tôi cái này" cô đẩy chiếc đồng hồ đến nhân viên, Hàn Trạch Lâm rút thẻ của mình muốn thanh toán nhưng cô đã nhanh tay một bước đưa thẻ trước.

“ Hôm nay là sinh nhật anh, em không thể để cho anh thanh toán được, nếu là ngày thường thì em để cho anh thanh toán, nhưng hôm nay thì không!"

Thấy cô khiên quyết như vậy anh cũng phải nghe lời nà rút thẻ về.

Hôm nay cô đã xin phép đạo diễn nghỉ một buổi để cùng ăn mừng sinh nhật với Hàn Trạch Lâm, bố và anh trai cô cũng có mặt tại nhà hàng để dùng bữa chung.

Cả bốn người cười nói với nhau rất vui vẻ như một gia đình vậy!

“ Tiểu Lâm cháu lại thêm một tuổi rồi, đã có ý chung nhân chưa?" Bố cô năm nào cũng hỏi Hàn Trạch Lâm câu hỏi như vậy, nhưng ông không hề biết ý chung nhân của anh là con gái mình.

“ Dạ cháu vẫn đang chờ ý chung nhân đây, có lẽ cháu chắc sẽ không thể chờ ý chung nhân mất!"

Năm nào cũng vậy, Hàn Trạch Lâm luôn trả lời như vậy, luôn né tránh mọi câu hỏi về phía mình.

“Cậu cũng lấy đi là được rồi! Cậu quá già rồi!" Châu Mạc Vũ trêu chọc

“ Tôi già thì cậu cũng ra ông lão 70 rồi, tôi chờ cậu lấy vợ trước rồi mới tính tôi sau!"

“ Hai anh mau tìm kiếm đối tượng đi, có cần em giới thiệu không?"

Châu Thiên Kỳ cười nói vui vẻ mà không hề biết Trình Bắc Doanh đang ngồi gần đó, anh đã cảnh báo cô tốt nhất nên tránh xa Hàn Trạch Lâm hôm nay để anh thấy xem như là ngày đen của cô.

Trình Bắc Doanh nhìn cả bốn người già trẻ đều cười nói vui vẻ ánh mắt không chịu được mà nhíu lại, sát khí hiện lên trên mặt. Nhìn người đang ân cần chu đáo gắp thức ăn như chồng của Châu Thiên Kỳ mà không phải là hắn vậy.

Trình Bắc Doanh là muốn đến gặp đối tác nhưng gặp cảnh này không chịu được mà rời đi, nếu anh ở lại thêm chắc sẽ đập nát cái bàn họ ngồi.

Châu Thiên Kỳ không biết vẫn còn vui vẻ chơi đùa mãi đến nửa đêm mới trở về, sau khi tạm biệt Hàn Trạch Lâm ở ngoài biệt thự, cô mới trở vào trong một cách mệt mỏi. Châu Thiên Kỳ bước vào trong còn không dám mở đèn sợ người trên lầu phát hiện, cô rón rén đi nhẹ về phía mình nhưng chưa về phía phòng thì cả căn biệt thự đã được bật đèn lên, một bóng hình to lớn đang ngồi nghiêm khắc trên ghế, ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống nhìn về phía cô.

“ Cô đi đâu đến giờ này mới về? Còn được người tình chở về đến tận nhà sao?"

Châu Thiên Kỳ dừng chân, trong lòng thầm mắng mình đen đủi gặp rắc rối, nhưng cô vẫn phải bày bộ mặt thân thiện ra trả lời.

“ Anh, sao giờ này vẫn chưa ngủ? Hay không ngủ được, vậy anh chờ em một lát em đi pha trà gừng cho anh, uống xong sẽ ngủ ngon!"

“ Cô né tránh cái khỉ gì? Chuyện xấu cô làm sợ tôi biết sao?" Trình Bắc Doanh bày ra bộ mặt chán ghét, cái bộ mặt làm Châu Thiên Kỳ cũng phải ngậm ngùi chê xấu.

“ Em đâu có né tránh, chẳng là hôm nay sinh nhật anh Lâm nên em mới vui chơi một chút!"

“ Một chút của cô đến tận nửa đêm sao? Cô đừng tưởng tôi không biết, nên nhớ công ty bố cô đang nằm trong tay tôi, đừng nghĩ lâu nay tôi không chạm đến là sẽ cho qua!"

Châu Thiên Kỳ thở dài không biết con người này thích lấy người khác để đe doạ hay sao vậy?

“ Em xin lỗi, lần sau không thế nữa!"

Cô cũng phải nhẹ giọng cho qua, Trình Bắc Doanh thấy trời cũng đã tối không muốn nói thêm liền bảo cô đi ngủ sớm, Trình Bắc Doanh rất muốn hành cô thêm nhưng khi nhìn thấy đôi mắt ủ rũ u buồn đó lại không nỡ.

Chính hắn cũng không biết tại sao có lúc nhìn thấy cô buồn bã cúi mình trong lòng anh lại có cảm giác buồn, trong tim anh chưa từng có cô sao lại cảm thấy khó chịu muốn chiếm hữu, khi thấy cô bên cạnh người khác giới?

Hot

Comments

Ya 🐥

Ya 🐥

rung động ròii saoo 💓

2023-04-08

3

Ya 🐥

Ya 🐥

lo cho anh nên mới nói zị mà còn nói dí dọng này hã anhhh

2023-04-08

2

Ya 🐥

Ya 🐥

chọc ngta hoài nhen 😂

2023-04-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Địa ngục đêm tân hôn
2 Chương 2: Tàn nhẫn sau khi dịu dàng
3 Chương 3: Nỗi khổ không thể phản kháng
4 Chương 4: Có quyền gì?
5 Chương 5: Vụng trộm
6 Chương 6: Lăng loàn
7 Chương 7: không cần có thể cho tôi!
8 Chương 8: Anh bảo em là chó phải biết nghe lời sao?
9 Chương 9: Trong tim không yêu nhưng muốn là của riêng
10 Chương 10: Cô tưởng mình thanh cao sạch sẽ lắm?
11 Chương 11: “Cô ta là vợ tôi!"
12 Chương 12: dám không nghe
13 Chương 13: Em ngoan ngoãn lắm!
14 Chương 14: Nô lệ
15 Chương 15: Nợ mạng
16 Chương 16: Đem đến cho mọi người chơi!
17 Chương 17: chết cùng ngày với các người
18 Chương 18: cho tôi gặp bố!
19 Chương 19: Vượt qua nỗi sợ
20 Chương 20: Tìm thấy cô
21 Chương 21: Đứa bé là con anh
22 Chương 22: Nếu như...!
23 Chương 23: Phản kháng cũng vô ích thôi! (H)
24 Chương 24: Chết rồi sao?
25 Chương 25: Làm ấm giường cho tôi!
26 Chương 26: Lên giường?
27 Chương 27: thấy tởm!
28 Chương 28: Vậy em có đồng ý lấy anh không?
29 Chương 29: Quỳnh Quỳnh là ai?
30 Chương 30: Có chút ấm áp.
31 Chương 31: Chiếc kẹp tóc
32 Chương 32: Bánh dứa dẫn đến gần với sự thật
33 Chương 33: Anh đã từng yêu tôi chưa?
34 Chương 34: Cô tưởng chết dễ vậy sao?
35 Chương 35: Tôi động lòng với cô ta sao?
36 Chương 36: Như vậy tôi mới vui
37 Chương 37: con quỷ thật sự là như thế nào! (h)
38 Chương 38: Cô mà nhảy tôi sẽ giết cô! (h)
39 Chương 39: Lần này tôi nhất định sẽ không để em phải chịu đau nữa!
40 Chương 40: Giúp tôi việc giải quyết dục vọng
41 Chương 41: Cô không muốn lấy ai?
42 Chương 42: Ăn xong hầu hạ tôi
43 Chương 43: Em ấy đang mang thai!
44 Chương 44: Em muốn trả giác mạc lại cho anh ta
45 Chương 45: Đây không phải là sự thật!
46 Chương 46: Đau !
47 Chương 47: Chiếc váy cưới đỏ và sự ân hận
48 Chương 48: Anh sẽ chờ ngày em quay trở lại
49 Chương 49: Quay trở lại
50 Chương 50: Lời xin lỗi muộn màng
51 Chương 51: Nghi ngờ
52 Chương 52: Ngoại trừ quên em
53 Chương 53: Hận không thể yêu em sớm hơn?
54 Chương 54: Chấp nhận và cho phép
55 Chương 55: Viên mãn đến với mọi người
56 Chương 56: Ngoại truyện: Xin lỗi
57 Chương 57: Hiểu lầm và lời giải bày
Chapter

Updated 57 Episodes

1
Chương 1: Địa ngục đêm tân hôn
2
Chương 2: Tàn nhẫn sau khi dịu dàng
3
Chương 3: Nỗi khổ không thể phản kháng
4
Chương 4: Có quyền gì?
5
Chương 5: Vụng trộm
6
Chương 6: Lăng loàn
7
Chương 7: không cần có thể cho tôi!
8
Chương 8: Anh bảo em là chó phải biết nghe lời sao?
9
Chương 9: Trong tim không yêu nhưng muốn là của riêng
10
Chương 10: Cô tưởng mình thanh cao sạch sẽ lắm?
11
Chương 11: “Cô ta là vợ tôi!"
12
Chương 12: dám không nghe
13
Chương 13: Em ngoan ngoãn lắm!
14
Chương 14: Nô lệ
15
Chương 15: Nợ mạng
16
Chương 16: Đem đến cho mọi người chơi!
17
Chương 17: chết cùng ngày với các người
18
Chương 18: cho tôi gặp bố!
19
Chương 19: Vượt qua nỗi sợ
20
Chương 20: Tìm thấy cô
21
Chương 21: Đứa bé là con anh
22
Chương 22: Nếu như...!
23
Chương 23: Phản kháng cũng vô ích thôi! (H)
24
Chương 24: Chết rồi sao?
25
Chương 25: Làm ấm giường cho tôi!
26
Chương 26: Lên giường?
27
Chương 27: thấy tởm!
28
Chương 28: Vậy em có đồng ý lấy anh không?
29
Chương 29: Quỳnh Quỳnh là ai?
30
Chương 30: Có chút ấm áp.
31
Chương 31: Chiếc kẹp tóc
32
Chương 32: Bánh dứa dẫn đến gần với sự thật
33
Chương 33: Anh đã từng yêu tôi chưa?
34
Chương 34: Cô tưởng chết dễ vậy sao?
35
Chương 35: Tôi động lòng với cô ta sao?
36
Chương 36: Như vậy tôi mới vui
37
Chương 37: con quỷ thật sự là như thế nào! (h)
38
Chương 38: Cô mà nhảy tôi sẽ giết cô! (h)
39
Chương 39: Lần này tôi nhất định sẽ không để em phải chịu đau nữa!
40
Chương 40: Giúp tôi việc giải quyết dục vọng
41
Chương 41: Cô không muốn lấy ai?
42
Chương 42: Ăn xong hầu hạ tôi
43
Chương 43: Em ấy đang mang thai!
44
Chương 44: Em muốn trả giác mạc lại cho anh ta
45
Chương 45: Đây không phải là sự thật!
46
Chương 46: Đau !
47
Chương 47: Chiếc váy cưới đỏ và sự ân hận
48
Chương 48: Anh sẽ chờ ngày em quay trở lại
49
Chương 49: Quay trở lại
50
Chương 50: Lời xin lỗi muộn màng
51
Chương 51: Nghi ngờ
52
Chương 52: Ngoại trừ quên em
53
Chương 53: Hận không thể yêu em sớm hơn?
54
Chương 54: Chấp nhận và cho phép
55
Chương 55: Viên mãn đến với mọi người
56
Chương 56: Ngoại truyện: Xin lỗi
57
Chương 57: Hiểu lầm và lời giải bày

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play