Chap 2

- Chap 2 -
Trên đường đi đến trường, Viên Nhất Kỳ hoàn toàn im lặng, nàng chỉ lo suy nghĩ bản thân lại ở đây?
Mẹ nàng đã mất, bố nàng vì công ty mà ko quan tâm gì nàng. Viên Nhất Kỳ hiện đã là một CEO nổi tiếng, nhưng mở mắt ra lại thấy được bame, còn trở thành một học sinh.
Tả Tịnh Viện
Tả Tịnh Viện
- Này! hôm nay cậu bị gì vậy? *khoát vai nàng*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- *giật mình* ko.. ko bị gì hết, chỉ đang suy nghĩ chút việc.
Vương Dịch
Vương Dịch
- Lúc nãy mình thấy cậu cho chị ta cái gì vậy? *dò hòi*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Một viên kẹo thôi, động lực học tập a. *cười*
Trần Kha
Trần Kha
- Gì cơ!!? cậu vừa nói là cậu cho chị ta kẹo á? *ko tin*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Phải a, dù gì cũng là tỷ tỷ của mình, sao vậy? *khó hiểu
Nghe câu trả lời của nàng xong, cả ba hoàn toàn bị sốc.
Vương Dịch
Vương Dịch
- Dề!? chẳng phải cậu luôn ghét cay ghét đắng chị ta à? *nhìn nàng*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Mình ghét tới vậy sao? *ngơ ngác*
Tả Tịnh Viện
Tả Tịnh Viện
- Ko chỉ thế còn luôn âm mưa muốn sát hại chị ta, cậu tự bỏ độc làm chị ta ngất mấy lần rồi.
Trần Kha
Trần Kha
- Vì chị ta là con nuôi nên cậu chán ghét muốn đá chỉ ra khỏi nhà. *hành động đá chân*
Nghe lời kể từ ba người bạn mình, Viên Nhất Kỳ cảm thấy có gì đó ko đúng lắm, bởi nàng thật sự ko nhớ bản thân làm chuyện đáng sợ đó.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
"Nghe quen dữ ta, những hành động này mình thấy ở đâu rồi thì phải..aiss" *vò tóc*
Tả Tịnh Viện
Tả Tịnh Viện
- Thôi, đến trường nhanh ko bị trễ học. *kéo cả đám đi nhanh*
____
Đã đến trường học, nhóm nàng bước vô trường đã thu hút các học sinh khác.
Lời khen này nọ dành cho bốn người, tiếc thay tất cả đều ko quan tâm mà đi thẳng lên tới lớp. Chưa vào thì dưới sân đã có tiếng ồn ào thu hút nhóm nàng.
Học sinh khác
Học sinh khác
- Áaaaa Học tỷ đến rồi kìa! *chỉ chiếc xe đang tiến vào*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Học tỷ? là ai mà đc mn hâm mộ vậy? *nhìn xuống sân*
Trần Kha
Trần Kha
- Là tỷ tỷ thân yêu của cậu đó, cậu hôm nay như người mất trí nhớ vậy. *hoài nghi*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Hihi, chắc mình còn mớ ngủ. *sờ gáy*
Cả đám mãi lo trò chuyện mà ko hay bik có người đang lại gần.
Vương Dịch đang nói thì bổng phát hiện lưng mình lành lạnh, quay người phát hiện là Thẩm Mộng Dao đang tới gần bọn họ.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
- Viên Nhất Kỳ, đi với tôi một chút. *lạnh*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- D.. dạ. *khẽ run*
Chờ cô đi trước thì cả đám mới sợ sợt hỏi và cầu cho nàng.
Bên cô và nàng.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
- Em quên mang sách ngữ pháp, lần sau chú ý một chút. *đưa cho nàng*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Em quên mất, cảm ơn chị nhiều. *cầm lấy*
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
- Ừ, vậy tôi đi đây. *định rời đi*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Khoan đã,.. viên kẹo kia chị ăn chưa?
Thẩm Mộng Dao nghe tới viên kẹo mà lúc nãy ném vào rác, trog lòng một chút lo lắng cũng ko nghĩ tới Viên Nhất Kỳ lại hỏi cô về việc này.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
- Viên kẹo đó... "tôi đã vức nó vào rác rồi, tôi ko thik vị chanh."
Định nói hết ý nghĩ trong đầu, thì thấy ánh mắt của nàng nhìn mình.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Thế nào ạ? ngon ko? *cặp mắt to tròn mong chờ*
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
- R.. rất ngon, ăn thật thích. *bay mất ý nghĩ trog đầu*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Vậy hả, cuối giờ chị đợi em nha, em cho chị kẹo tiếp. *cười*
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
- *bất ngờ*
Thẩm Mộng Dao chưa bao giờ thấy Viên Nhất Kỳ cười với mình như vậy.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
"cười thật đẹp, chỉ là tính tình thật xấu"
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Vậy em đi đây, tỷ tỷ học tốt! *vãy tay*
Thẩm Mộng Dao gật nhẹ đầu, vẫn còn suy nghĩ về việc Viên Nhất Kỳ hôm nay thật khác mọi khi.
____
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
"chỗ ngồi của mình ở đâu nhỉ" *ngó nhìn xung quanh*
Tả Tịnh Viện
Tả Tịnh Viện
- Hú, nhìn đi đâu vậy, bên này này. *kêu to gọi nàng*
Trần Kha
Trần Kha
- Vừa nảy nói chuyện gì vậy, cậu có làm gì chị ta ko?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- "Bộ mình hay đánh đập chị ấy sao?.."
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
- Ko có, mình để quên sách nên chỉ đưa giúp mình thôi. *ngồi vào ghế*
Vương Dịch
Vương Dịch
- Tớ còn tưởng hai người sẽ cãi cọ với nhau cơ.
Viên Nhất Kỳ chỉ bik cười trừ, trong lòng có nhiều câu hỏi đặt ra, nhưng vẫn ko dám.
*Cạch!*
Vương Dịch
Vương Dịch
- Ây da, bảo bối của emm. *chu môi*
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
- Bảo bảo của chị~ lát học xog cùng xuống canteen vs chị nha. *ôm cô*
Vương Dịch
Vương Dịch
- Nghe chị hết. *dụi vào người nàng*
Lớp thấy đc cảnh tượng này đều giả vờ lơ đi, giống như đây là đều thường xuyên xảy ra trog lớp này vậy
Trần Kha
Trần Kha
- 2 người có thôi đi ko. *chán ghét*
Tả Tịnh Viện
Tả Tịnh Viện
- Đau mắt quá rồi. *xoa con mắt*
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
"Thiên địa ơi, chuyện quái j đag trước mắt tôi vậy nè!?" *khinh bỉ*
Vừa dứt câu, bên ngoài cửa xuất hiện thêm hình dáng tiểu cô nương năng động bổ nhào vào ng Trần Kha.
Tả Tịnh Viện
Tả Tịnh Viện
- Trời ơi! bọn nó ko phải là người! *tức giận*
-End chap 2-
Hot

Comments

𝙈.𝙃𝐢𝐞𝐧

𝙈.𝙃𝐢𝐞𝐧

mê rồi chứ gì, e cũng mê mà 😂

2023-05-07

1

JunJun

JunJun

kỳ dưới hay trên dị bà

2023-04-09

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play