Tập 20: Chủ nhân của cái thai này là ai?

Bà Lượm mang dáng vẻ lo lắng đi qua đi lại trước cửa phòng tắm, bên trong chốc chốc lại vọng ra tiếng nôn mửa. Ban nãy đang ngồi ăn cơm, không hiểu sao Phương Di lại buồn nôn và chạy vội đi, làm lật úp cả chén cơm ăn dở. Thấy chuyện này không ổn rồi, bà Lượm vội vội vàng vàng đi theo sau, nhưng chưa kịp đi vào cùng thì cô chủ đã đóng cửa lại. Bà ở ngoài này liên tục gọi: “Cô ơi cô!”.

Đúng lúc, mẹ của Phương Di là bà Trúc vừa từ chỗ họ hàng về. Vào phòng ăn, bà ngạc nhiên khi không có ai, trên bàn đầy thức ăn cùng một chén cơm rơi vỡ dưới sàn nhà. Vừa hay lại nghe âm thanh gọi giục giã của bà Lượm, bà liền đi xuống xem sao. Nhác trông thấy bà chủ, bà Lượm ngừng gọi rồi tiến đến cúi đầu chào.

- Đã xảy ra chuyện gì mà ồn ào thế? Sao giờ này mà cô chủ chưa ăn cơm?

- Bà ơi có chuyện không hay rồi... Mấy ngày nay tôi thấy cô Di cứ nôn mửa\, lại khó ăn uống\, chỉ thích những món chua chua\, tôi nghi lắm bà ạ.

Thấy bà Trúc nheo mắt khó hiểu, bà Lượm phân vân chốc lát rồi nói:

- Tôi nghi là cô Di mang bầu rồi.

Bà Trúc lập tức kêu lên: “Cái gì?” như thể không tin vào điều vừa nghe. Chuyện lạ lùng gì đây? Con gái bà còn chưa có chồng mà sao lại có chửa?

- Bà có điên không đấy?

- Không tin thì lát nữa cô Di ra\, bà gặng hỏi cô xem sao! Chứ tôi thấy những biểu hiện ở cô giống y hệt đàn bà mang bầu vậy.

Còn đang bối rối chưa biết thế nào thì bà Trúc và bà Lượm nghe tiếng mở cửa, đúng lúc Phương Di từ bên trong đi ra. Trông cô phờ phạc, mệt mỏi, gương mặt mất hết thần sắc. Tức thì, bà Trúc liền chạy đến đỡ lấy con gái đang mệt lả.

- Di ơi Di! Con bị sao vậy? - Bà đưa tay vuốt nhẹ mặt con\, lo lắng.

Phương Di im lặng vì không biết phải trả lời mẹ thế nào về tình trạng này của mình. Đối diện, bà Lượm đánh liều hỏi thẳng cô chủ một câu:

- Cô nói thật đi\, cô có bầu rồi đúng không ạ?

Hiển nhiên Phương Di đã giật mình ra sao, theo phản xạ liền đưa mắt nhìn bà đi ở chằm chằm. Trước vẻ sửng sốt đến bất ngờ đó, bà Trúc lẫn bà Lượm dường như đã nhận được đáp án. Chẳng khác nào nghe tiếng bom nổ ngay trên đầu, bà Trúc nửa hoang mang nửa sốt sắng, siết chặt lấy tay con:

- Phương Di! Có thật... là con đang mang bầu?

Bao nhiêu chịu đựng và cảm xúc bị dồn nén mấy ngày qua chợt nhiên vỡ oà, Phương Di cố kìm nước mắt mà nấc khẽ. Cô không muốn chối, càng không muốn che giấu nữa, nhưng lại chẳng đủ can đảm nhìn vào mắt mẹ mà trả lời. Trông thấy dáng vẻ ấy, bà Trúc sững người sau đó liền đánh vào vai con, kêu lên:

- Trời ơi trời! Con ơi là con! Mày ăn nằm với ai để rồi có chửa vậy hả? Mày làm xấu mặt gia đình rồi! Ôi\, tôi chết mất!

Thấy bà chủ đấm ngực kêu trời ghê quá, bà Lượm vội vã đỡ lấy bà đồng thời lên tiếng trấn an. Bên cạnh, Phương Di mím môi để không khóc.

- Con Di... có bầu sao?

Cuộc la lối thảm thiết của bà Trúc lập tức ngưng lại bởi nghe rõ một chất giọng thảng thốt ngay phía sau. Từ từ quay lại, ba người không khỏi hốt hoảng vì ông Quản đứng sừng sững ngay trước mặt với vẻ đờ đững cùng cái nhìn trân trân. Tiếp theo, ông giận dữ lao đến Phương Di đồng thời vung tay lên. Giật mình hiểu ra chồng định làm gì, bà Trúc mau chóng đứng vào giữa ngăn lại.

- Bình tĩnh ông ơi! Con Di đang mang bầu\, đừng đánh!

- Bà tránh ra! Tôi phải dạy dỗ đứa con gái hư thân này!

Ông Quản tức giận đến không kiềm chế được. Bà Lượm cũng lật đật chạy đến phụ bà chủ ngăn ông lại. Còn Phương Di thì sợ hãi đứng nép sát vào tường, dù cố kìm đến mấy thì nước mắt vẫn cứ rơi lã chã.

***

Trong khi nhà họ Phương xáo trộn cả lên thì ở tiệm giày họ Mai, không khí lặng lẽ vô cùng. Sau khi lạnh lùng buông lời cảnh cáo xong, ông Lim rời khỏi, để lại cha con Cẩm Tú không biết nói gì. Tiếp theo, Cẩm Tú nghe tiếng thở dài khi cha lẳng lặng vô phòng. Còn lại một mình, cô ngồi yên trong tiệm giày vắng khách.

Có tiếng cửa mở, Cẩm Tú ngước lên nhìn, là Cao Đình. Vì nhớ cô nên tranh thủ giờ nghỉ trưa, anh tạt qua đây thăm. Chưa kịp nở nụ cười thì anh ngạc nhiên bởi trông cảnh cô ngồi trên ghế với vẻ mặt thẫn thờ, đôi mắt đỏ hoe như vừa khóc xong.

- Cẩm Tú! Đã xảy ra chuyện gì ư?

Cao Đình nắm lấy bờ vai kia mà hỏi han. Cẩm Tú nhìn anh không nói, lại cứ nhớ đến gương mặt giận dữ của ông Lim, thế nhưng nếu bảo cô đừng gặp anh nữa thì bản thân làm sao chịu nổi. Nghĩ vậy là lại muốn khóc!

- Em không sao thưa cậu...

Toan gặng hỏi tiếp thì đúng lúc Cao Đình nghe giọng ông Cửu cất lên rõ ràng:

- Thưa cậu Đình\, mong cậu đừng đến tìm Cẩm Tú nữa.

Cả hai thấy ông xuất hiện ngay cửa phòng, tiếp theo thì bước đến đứng ngay trước mặt cậu Ba. Vẫn chưa hiểu đầu đuôi sự tình, Cao Đình hỏi:

- Bác nói vậy là thế nào ạ?

Biết cha sẽ đề cập đến chuyện ông Lim nên Cẩm Tú liền giữ lấy tay ông, lắc đầu liên tục. Dĩ nhiên ông Cửu làm sao đồng ý, bản thân chỉ muốn bảo vệ con gái.

- Thưa cậu\, ông Cao vừa đến đây và nói con Tú đừng qua lại với cậu nữa. Chúng tôi biết thân biết phận vì vậy chỉ mong được sống yên ổn\, nếu cậu thật sự thương con Tú thì hãy nghĩ cho nó...

Bấy giờ Cao Đình đã hiểu rõ mọi chuyện. Thế ra là do cha biết anh với Cẩm Tú thương nhau nên đã ra tay ngăn cản. Bản thân anh vốn hiểu rõ chuyện tình của mình sẽ không dễ dàng được chấp nhận nên Cao Đình khẽ khàng nói:

- Cháu xin lỗi vì hành động của cha cháu. Nhưng cháu muốn nói với bác\, cháu nhất định không từ bỏ Cẩm Tú!

Buông một câu quả quyết, Cao Đình rời khỏi tiệm giày. Dõi theo bóng dáng chàng trai rồi ông Cửu quay qua nhìn con gái, thấy đôi mắt đó ánh lên tia hi vọng.

***

Không rõ ông Quản đã đi qua đi lại trong đại sảnh bao nhiêu lần, và thậm chí là rít thuốc bao nhiêu cái. Nhưng thời may là ông đã bình tĩnh lại trước khi định “đánh chết” con gái. Quan sát dáng vẻ bứt rứt của ông thì có bà Trúc, Phương Di và cả bà Lượm. Ba người cứ nhìn ông rồi thỉnh thoảng lại nhìn nhau.

Sau cùng cũng phải hỏi rõ sự tình, ông Quản dừng hành động đi tới đi lui lại:

- Chuyện đã đến nông nỗi này\, có trách có mắng cũng vô ích. Di\, nói cho cha mẹ biết cha của đứa bé trong bụng con là ai?

Phương Di, từ nãy đến giờ vẫn đứng yên vì không dám ngồi, liền đảo mắt khó xử. Cô hiểu rõ tính cha mình, một người luôn xem trọng tiền tài vật chất nên việc môn đăng hộ đối là tuyện nhiên phải có. Trong khi Lương Bằng thì...

- Con phải nói rõ người đó là ai để cha mẹ còn tính đến chuyện cưới gả.

Thêm giọng bà Trúc thúc giục càng khiến Phương Di bối rối gấp bội. Nhưng ông Quản nào đâu chấp nhận dáng vẻ im lặng ấy, nên tiếp tục hỏi:

- Là cậu Đình à?

Tức thì Phương Di ngước lên, lắc đầu liên tục. Nếu là anh thì cô có phải khổ sở thế này không? Đối diện, ông Quản có chút thất vọng bởi vẫn luôn hi vọng có thể làm thông gia với nhà họ Cao. Còn Cao Phong đã được chỉ định đính hôn, chẳng thể nào gây ra chuyện này được. Rốt cuộc thì là ai chứ?

- Hay là... cậu Toàn?

“Cậu Toàn” ở đây tức là Lê Nghĩa Toàn, cậu Tư của một xưởng cà phê. Anh ta từng là bạn học của Phương Di, cũng có tình ý với cô lâu rồi. Nếu không phải cậu Đình thì cậu Toàn cũng được thôi. Nhưng sự chờ đợi trên mặt ông Quản biến mất khi lần nữa, Phương Di lắc đầu. Dường như mất kiên nhẫn, ông sẵng giọng:

- Di! Con định im lặng đến bao giờ hả?

Sợ chồng lại mất kiềm chế, bà Trúc liền đứng dậy nói vài lời can ngăn sau đó thì quay qua con gái mà thuyết phục. Trông cảnh cô chủ vẫn bướng bỉnh không nói còn ông chủ thì giận lắm rồi là bà Lượm cũng cố gắng nhớ lại vài chuyện.

- A... có khi nào chính là cậu ta không cô?

Câu thốt lên của bà Lượm như một cánh cửa giải thoát cho những hoang mang trong lòng, tức thì bà Trúc sốt sắng hỏi:

- Sao? Bà biết được chuyện gì ư? “Cậu ta” là ai?

Phương Di bắt đầu lo lắng, tự hỏi bà Lượm biết về Lương Bằng và cái đêm đó ư? Lần ấy cô say quá có còn biết trời đất gì nữa, liệu chăng lúc anh đưa cô về nhà thì gặp ngay bà Lượm sao? Cô liền nhìn bà, bà cũng nhìn cô như thể nhận ra nỗi lo âu trong ánh mắt kia. Tiếp theo, tất cả giật mình khi ông Quản hét lên:

- Nói mau! Cái thằng đã ăn nằm với con gái tôi là ai?

- Dạ... thưa ông\, cái ngày ông bà về Mỹ Tho ăn đám cưới thì tối đó cô Di uống rượu say và được một anh chàng đưa về tận đây. Cậu ta nói là người ở nhà họ Cao rồi còn dìu cô về phòng... Tôi có nói để tôi chăm cho cô thì cậu ta bảo tôi cứ đi nghỉ.Tôi sợ phật lòng khách và cũng vì có ông Vệ gác cổng canh chừng nên đã nghe theo.

- Bà có nhớ mặt hay tên của cậu ta không?

- Cậu ta hãy còn trẻ\, tướng tá cao lớn\, tên là... Bằng thì phải.

- Cái gì? Lương Bằng?

- Đúng rồi thưa ông\, là cái tên Lương Bằng!

Bà Lượm vừa khẳng định dứt khoát thì Phương Di nhắm mắt cắn môi, vậy là xong! Cô thầm trách Lương Bằng thật thà, khi không nói tên cho một bà đi ở làm gì.

Về phần ông Quản, vẻ như còn chưa tin vào điều vừa nghe nên trong một thoáng liền đứng bất động. Bên cạnh, bà Trúc tỏ rõ sự bối rối:

- Lương Bằng không phải là tài xế nhà họ Cao ư? Thế ra cậu ta lợi dụng con Di...

- Không phải ạ\, anh Bằng không cố ý! Tối hôm đó hai chúng con đều say!

Câu nói vớt vát của Phương Di càng khiến ông Quản giận tái mặt tái mày.

- Hừ\, chỉ là một tên tài xế mà dám... Tôi phải qua nhà họ Cao làm cho ra lẽ!

Dứt lời, ông Quản tức tốc rời khỏi nhà. Sợ cha sẽ làm gì Lương Bằng nên Phương Di hốt hoảng toan chạy theo thì bị bà Trúc giữ lại không cho đi.

***

Đang kiểm tra chiếc Chevrolet 1950s thì Lương Bằng thấy cổng nhà họ Cao mở, một chiếc ô tô Simca 5 sang trọng màu xanh đen chạy vào. Vừa lúc cửa xe bật mở, ông Quản hầm hầm bước xuống. Nhận ra ông chủ thời thượng ấy, anh nhanh chóng bước đến, chưa kịp cúi chào thì lập tức bị ông túm lấy cổ áo rồi gầm ghè:

- Cậu...! Lương Bằng! Cậu nghĩ mình là ai mà dám đụng đến Phương Di?

- Thưa ông\, có chuyện gì vậy?

Trông dáng vẻ khó hiểu của anh chàng họ Lương, ông Quản càng thêm giận:

- Chuyện gì ư? Cậu phải biết rõ hơn tôi chứ! Sao cậu dám ăn nằm với con gái tôi?

Thắc mắc vì tự dưng ông chủ này làm dữ như thế, nay nghe ông nói về sự cố giữa mình với Phương Di đêm đó thì Lương Bằng khựng lại. Anh không nghĩ ông lại phát hiện ra cái bí mật kia sớm như vậy. Lương Bằng chưa kịp suy nghĩ thêm thì ông Quản đã giật cổ áo anh, gắtlên ầm ĩ:

- Sao nào? Cậu làm con Di ra nông nỗi như vậy thì phải làm cái gì đi chứ!

Đã đến nước này thì Lương Bằng cũng không che giấu nữa mà nói rõ rằng:

- Thưa ông\, chuyện của Phương Di là lỗi ở tôi. Tôi sẽ cưới cô ấy...

- Cưới? Cậu nghĩ mình là ai? - Ông Quản trừng mắt - Lại còn dám gọi thẳng tên con gái tôi nữa hả? Thật là\, tôi phải đánh chết cậu mới hả dạ!

Thấy ông Quản vung tay lên, đối diện Lương Bằng không tránh mà chấp nhận cú đánh giận dữ đó. Thời may, giọng nói của Cao Phong thình lình cất lên:

- Ông Phương\, xảy ra chuyện gì thế?

Nghe bên ngoài có âm thanh ồn ào nên Cao Phong liền đi ra xem thử, theo sau còn có Dương Thảo. Khi trông cảnh ông Quản một tay nắm cổ áo Lương Bằng, một tay thì giơ lên cao như sắp giáng cú đánh dữ dội lên người anh thì họ mau chóng chạy đến ngăn lại. Tách hai người nọ ra xa, Cao Phong ngạc nhiên:

- Ông Phương! Anh Bằng! Đã xảy ra chuyện gì thế?

Lương Bằng vẫn giữ nguyên tư thế, cúi đầu im lặng. Còn ông Quản, nghĩ bản thân cần phải bình tĩnh nên chậm rãi chỉnh sửa vạt áo veston, hậm hực:

- Cậu Phong hãy hỏi lại tên tài xế của cậu đi!

Khó hiểu, Cao Phong quay qua Lương Bằng, hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nghĩ là có gì đấy nhầm lẫn, Dương Thảo cũng lên tiếng khuyên:

- Bằng\, anh nói chúng tôi nghe xem nào\, lỡ như xảy ra hiểu lầm...

Hot

Comments

Xinktrau

Xinktrau

Tui thiết nghĩ là truyện này còn hay hơn cái truyện gốc của tácc giả Mộng á

2020-08-12

6

Phương Anh

Phương Anh

bây h mới để ý bố mình cũng tên Bằng

2020-07-08

13

Nhi Dương

Nhi Dương

sao cẩm tú cứ khóc hoài zay?? :(( ủa hổng lẽ làm nữ chính là phải mít ướt à??

2020-06-20

46

Toàn bộ
Chapter
1 Tập 1: Cô chỉ có thể trở thành nữ phụ
2 Tập 2: Nữ phụ “thách đấu” với nữ tác giả
3 Tập 3: Trong tiểu thuyết luôn có “duyên gặp gỡ”
4 Tập 4: Muôn đời, nữ chính vẫn chỉ thích nam chính!
5 Tập 5: Nữ phụ hiểm ác chính thức “lên sàn”
6 Tập 6: Nữ chính đã tốt bụng thì nữ phụ phải đóng vai ác
7 Tập 7: Có chịu thiệt thòi cũng là cam tâm tình nguyện
8 Tập 8: Đừng nghĩ anh không xứng đáng được hạnh phúc
9 Tập 9: Khi mẹ của nam phụ ra tay
10 Tập 10: Ngàn lần quan tâm của nữ phụ cũng không bằng một câu nói cần của nữ chính
11 Tập 11: Cảm xúc của nam phụ
12 Tập 12: Đến lúc thực sự muốn gặp thì một khoảnh khắc cũng để lỡ
13 Tập 13: Chúng ta đều từng mất đi thứ mà mình không muốn mất
14 Tập 14: Yêu một người là bản thân tự nguyện, đối phương không cần có trách nhiệm đền đáp
15 Tập 15: Không thể có chuyện, anh gọi tên em trong giấc mơ!
16 Tập 16: Em yêu anh và không cần anh đồng ý hay không!
17 Tập 17: Thế ra, đó chính là yêu!
18 Tập 18: Trái tim luôn ghi nhớ sâu sắc hai thứ: tổn thương và những điều ấm áp
19 Tập 19: Sau lưng ánh sáng sẽ luôn là bóng tối
20 Tập 20: Chủ nhân của cái thai này là ai?
21 Tập 21: Tại sao phải lựa chọn một tình yêu bị ngăn cấm...?
22 Tập 22: Cuộc chạm mặt giữa cô chủ và trung uý
23 Tập 23: Người con gái mà anh ấy thích...
24 Tập 24: Mang những nỗi đau này khắc ghi vào tận xương tuỷ
25 Tập 25: Chấp nhận đánh mất thứ này để đạt được thứ khác!
26 Tập 26: Nam phụ bỗng nhiên thay đổi
27 Tập 27: Trong tình yêu, lời hứa là thứ vô dụng nhất!
28 Tập 28: Công cuộc giải cứu nữ chính thoát khỏi tay nam phụ
29 Tập 29: Công cuộc giải cứu nữ chính thoát khỏi tay nam phụ (tiếp theo)
30 Tập 30: Dù có thế nào cũng đừng làm tổn thương cô gái yêu cậu!
31 Tập 31: Điều em để lại cho tôi chỉ có thể là vết cắt này!
32 Tập 32: Yêu nhau mà phải xa cách, không yêu mà lại kề cận
33 Tập 33: Chúng ta có quen biết nhau sao?
34 Tập 34: Sòng bạc Đại Thế Giới của Đông Dương
35 Tập 35: Làm cho một người mỉm cười hạnh phúc cả đời, mới là khó khăn nhất!
36 Tập 36: Những nỗi đau này, hoá ra cũng đã chịu đựng hết rồi!
37 Tập 37: Chuyện tình cảm, đôi khi phải biết dừng đúng lúc!
38 Tập 38: Giật mình tỉnh mộng, mới biết ở bên cạnh ta đã là người khác rồi!
39 Tập 39: Bạch phiến, bóng tối của thời Việt Nam Cộng Hoà
40 Tập 40: Liệu cậu sẽ bảo vệ cô ấy được bao lâu?
41 Tập 41: Đừng viện cớ vì đối phương mà đẩy bản thân vào chỗ khổ tâm!
42 Tập 42: Trong cuộc đời, chúng ta sẽ vì một người này mà làm đau lòng một người khác!
43 Tập 43: Cứ muốn giữ lấy em…
44 Tập 44: Trai tài gái sắc
45 Tập 45: Vì yêu mà hoà hợp, vì ham muốn mà hoà hợp, hai khái niệm này là hoàn toàn khác nhau!
46 Tập 46: Anh không tin vào sự tình cờ, chỉ là anh muốn gặp em!
47 Tập 47: Đêm trinh tiết
48 Tập 48: Có cần tôi nhắc lại rằng, chính em mới là người ôm tôi trước?
49 Tập 49: Em chỉ là một đoạn đường ngắn trong cả cuộc đời dài của anh!
50 Tập 50: Nỗi đau của một người mẹ mất đi đứa con
51 Tập 51: Mọi thứ sẽ không còn như trước
52 Tập 52: Cuộc chạm mặt ở trang trại ngựa
53 Tập 53: Chỉ cần đó là anh, em sẽ tin tưởng!
54 Tập 54: Đứa con trong bụng cô ấy vẫn còn sống!
55 Tập 55: Kế hoạch sắp đặt của con gái Quận trưởng
56 Tập 56: Ngày hôm nay, anh vì cô gái khác mà đối xử bất công với em, em tuyệt đối sẽ không quên!
57 Tập 57: Đối với tôi, sự hiện diện của cô ấy đã trở nên gần gũi như hơi thở!
58 Tập 58: Thứ gì của nhà họ Cao thì phải thuộc về người họ Cao!
59 Tập 59: Người không muốn rời xa nhất trong kiếp này..
60 Tập 60: Anh vốn dĩ không cần biết em bị tổn thương ra sao!
61 Tập 61: Có yêu vô tận cũng sẽ có hận vô cùng
62 Tập 62: Đời người ngắn ngủi, mà khi yêu một người lại cảm giác thời gian đằng đẵng
63 Tập 63: Sự thật về Phó Văn Chính là gì?
64 Tập 64: Không sợ bi thương, chỉ sợ người ta không thương mình!
65 Tập 65: Thà cùng trải qua khó khăn sống chết còn hơn là sống bình an với một trái tim bị phản bội!
66 Tập 66: Nữ phụ bị cưỡng bức
67 Tập 67: Chỉ cần em còn hơi thở thì anh mới có thể gặp lại em lần nữa...
68 Tập 68: Em cứ nằm yên trên giường, đừng cử động!
69 Tập 69: Khi người ta có đủ yêu thương thì chẳng việc gì phải trở nên độc ác
70 Tập 70: Nếu đó không phải là anh thì không thể là ai khác!
71 Tập 71
72 Tập 72: Có phải em đang muốn quyến rũ anh?
73 Tập 73
74 Tập 74: Địch ngoài dễ tránh, địch trong khó phòng
75 Tập 75
76 Tập 76: Họ chưa bao giờ là anh em thật sự!
77 Tập 77
78 Tập 78: Đã bao giờ mẹ thật sự xem con là con trai của mẹ?
79 Tập 79
80 Tập 80: Kẻ đến với thế giới này trong cô độc thì lúc chết cũng sẽ cô độc...
81 Tập 81
82 Tập 82: Vụng trộm không bằng không trộm được!
83 Tập 83
84 Tập 84: Dùng một mạng đổi một mạng
85 Tập 85
86 Tập 86: Nhưng chỉ một chút thôi để em được tiếp tục sống trong trái tim anh
87 Tập 87
88 Tập 88: Kiếp này có sống thì cùng sống, có chết thì cùng chết!
89 Tập 89
90 Tập 90: Đau đớn cùng chia, bi thương cùng chịu
91 Tập 91
92 Tập 92: Gió đông
93 Tập 93
94 Tập 94: Đã sống một cuộc đời đầy mãn nguyện
95 Tập 95
96 Tập 96: Đời người mấy mươi năm, được một lần toả sáng rực rỡ cũng đã đủ lắm rồi!
97 Tập 97
98 Tập 98: Tiểu thuyết kết thúc và mọi người sống hạnh phúc mãi mãi...
99 Tập 99
100 Tập cuối
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Tập 1: Cô chỉ có thể trở thành nữ phụ
2
Tập 2: Nữ phụ “thách đấu” với nữ tác giả
3
Tập 3: Trong tiểu thuyết luôn có “duyên gặp gỡ”
4
Tập 4: Muôn đời, nữ chính vẫn chỉ thích nam chính!
5
Tập 5: Nữ phụ hiểm ác chính thức “lên sàn”
6
Tập 6: Nữ chính đã tốt bụng thì nữ phụ phải đóng vai ác
7
Tập 7: Có chịu thiệt thòi cũng là cam tâm tình nguyện
8
Tập 8: Đừng nghĩ anh không xứng đáng được hạnh phúc
9
Tập 9: Khi mẹ của nam phụ ra tay
10
Tập 10: Ngàn lần quan tâm của nữ phụ cũng không bằng một câu nói cần của nữ chính
11
Tập 11: Cảm xúc của nam phụ
12
Tập 12: Đến lúc thực sự muốn gặp thì một khoảnh khắc cũng để lỡ
13
Tập 13: Chúng ta đều từng mất đi thứ mà mình không muốn mất
14
Tập 14: Yêu một người là bản thân tự nguyện, đối phương không cần có trách nhiệm đền đáp
15
Tập 15: Không thể có chuyện, anh gọi tên em trong giấc mơ!
16
Tập 16: Em yêu anh và không cần anh đồng ý hay không!
17
Tập 17: Thế ra, đó chính là yêu!
18
Tập 18: Trái tim luôn ghi nhớ sâu sắc hai thứ: tổn thương và những điều ấm áp
19
Tập 19: Sau lưng ánh sáng sẽ luôn là bóng tối
20
Tập 20: Chủ nhân của cái thai này là ai?
21
Tập 21: Tại sao phải lựa chọn một tình yêu bị ngăn cấm...?
22
Tập 22: Cuộc chạm mặt giữa cô chủ và trung uý
23
Tập 23: Người con gái mà anh ấy thích...
24
Tập 24: Mang những nỗi đau này khắc ghi vào tận xương tuỷ
25
Tập 25: Chấp nhận đánh mất thứ này để đạt được thứ khác!
26
Tập 26: Nam phụ bỗng nhiên thay đổi
27
Tập 27: Trong tình yêu, lời hứa là thứ vô dụng nhất!
28
Tập 28: Công cuộc giải cứu nữ chính thoát khỏi tay nam phụ
29
Tập 29: Công cuộc giải cứu nữ chính thoát khỏi tay nam phụ (tiếp theo)
30
Tập 30: Dù có thế nào cũng đừng làm tổn thương cô gái yêu cậu!
31
Tập 31: Điều em để lại cho tôi chỉ có thể là vết cắt này!
32
Tập 32: Yêu nhau mà phải xa cách, không yêu mà lại kề cận
33
Tập 33: Chúng ta có quen biết nhau sao?
34
Tập 34: Sòng bạc Đại Thế Giới của Đông Dương
35
Tập 35: Làm cho một người mỉm cười hạnh phúc cả đời, mới là khó khăn nhất!
36
Tập 36: Những nỗi đau này, hoá ra cũng đã chịu đựng hết rồi!
37
Tập 37: Chuyện tình cảm, đôi khi phải biết dừng đúng lúc!
38
Tập 38: Giật mình tỉnh mộng, mới biết ở bên cạnh ta đã là người khác rồi!
39
Tập 39: Bạch phiến, bóng tối của thời Việt Nam Cộng Hoà
40
Tập 40: Liệu cậu sẽ bảo vệ cô ấy được bao lâu?
41
Tập 41: Đừng viện cớ vì đối phương mà đẩy bản thân vào chỗ khổ tâm!
42
Tập 42: Trong cuộc đời, chúng ta sẽ vì một người này mà làm đau lòng một người khác!
43
Tập 43: Cứ muốn giữ lấy em…
44
Tập 44: Trai tài gái sắc
45
Tập 45: Vì yêu mà hoà hợp, vì ham muốn mà hoà hợp, hai khái niệm này là hoàn toàn khác nhau!
46
Tập 46: Anh không tin vào sự tình cờ, chỉ là anh muốn gặp em!
47
Tập 47: Đêm trinh tiết
48
Tập 48: Có cần tôi nhắc lại rằng, chính em mới là người ôm tôi trước?
49
Tập 49: Em chỉ là một đoạn đường ngắn trong cả cuộc đời dài của anh!
50
Tập 50: Nỗi đau của một người mẹ mất đi đứa con
51
Tập 51: Mọi thứ sẽ không còn như trước
52
Tập 52: Cuộc chạm mặt ở trang trại ngựa
53
Tập 53: Chỉ cần đó là anh, em sẽ tin tưởng!
54
Tập 54: Đứa con trong bụng cô ấy vẫn còn sống!
55
Tập 55: Kế hoạch sắp đặt của con gái Quận trưởng
56
Tập 56: Ngày hôm nay, anh vì cô gái khác mà đối xử bất công với em, em tuyệt đối sẽ không quên!
57
Tập 57: Đối với tôi, sự hiện diện của cô ấy đã trở nên gần gũi như hơi thở!
58
Tập 58: Thứ gì của nhà họ Cao thì phải thuộc về người họ Cao!
59
Tập 59: Người không muốn rời xa nhất trong kiếp này..
60
Tập 60: Anh vốn dĩ không cần biết em bị tổn thương ra sao!
61
Tập 61: Có yêu vô tận cũng sẽ có hận vô cùng
62
Tập 62: Đời người ngắn ngủi, mà khi yêu một người lại cảm giác thời gian đằng đẵng
63
Tập 63: Sự thật về Phó Văn Chính là gì?
64
Tập 64: Không sợ bi thương, chỉ sợ người ta không thương mình!
65
Tập 65: Thà cùng trải qua khó khăn sống chết còn hơn là sống bình an với một trái tim bị phản bội!
66
Tập 66: Nữ phụ bị cưỡng bức
67
Tập 67: Chỉ cần em còn hơi thở thì anh mới có thể gặp lại em lần nữa...
68
Tập 68: Em cứ nằm yên trên giường, đừng cử động!
69
Tập 69: Khi người ta có đủ yêu thương thì chẳng việc gì phải trở nên độc ác
70
Tập 70: Nếu đó không phải là anh thì không thể là ai khác!
71
Tập 71
72
Tập 72: Có phải em đang muốn quyến rũ anh?
73
Tập 73
74
Tập 74: Địch ngoài dễ tránh, địch trong khó phòng
75
Tập 75
76
Tập 76: Họ chưa bao giờ là anh em thật sự!
77
Tập 77
78
Tập 78: Đã bao giờ mẹ thật sự xem con là con trai của mẹ?
79
Tập 79
80
Tập 80: Kẻ đến với thế giới này trong cô độc thì lúc chết cũng sẽ cô độc...
81
Tập 81
82
Tập 82: Vụng trộm không bằng không trộm được!
83
Tập 83
84
Tập 84: Dùng một mạng đổi một mạng
85
Tập 85
86
Tập 86: Nhưng chỉ một chút thôi để em được tiếp tục sống trong trái tim anh
87
Tập 87
88
Tập 88: Kiếp này có sống thì cùng sống, có chết thì cùng chết!
89
Tập 89
90
Tập 90: Đau đớn cùng chia, bi thương cùng chịu
91
Tập 91
92
Tập 92: Gió đông
93
Tập 93
94
Tập 94: Đã sống một cuộc đời đầy mãn nguyện
95
Tập 95
96
Tập 96: Đời người mấy mươi năm, được một lần toả sáng rực rỡ cũng đã đủ lắm rồi!
97
Tập 97
98
Tập 98: Tiểu thuyết kết thúc và mọi người sống hạnh phúc mãi mãi...
99
Tập 99
100
Tập cuối

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play