Chương 2: Ký Ức Bị Đảo Lộn

"Hmm… tình trạng hiện tại của bệnh nhân chính là vừa nãy va đập quá mạnh khiến não bị chấn động, một vài ký ức có thể đã bị đảo lộn. Qua chụp kiểm tra thì đúng là như vậy, nhưng cứ yên tâm, chắc bệnh nhân sớm muộn cũng sẽ khôi phục thôi."

Triệu Mạc Ngôn ngồi nghe ở phía đối diện, trên người còn mặc bộ đồng phục bất giác đưa tay đỡ trán, khuôn mặt đan xen biết bao nhiêu cảm xúc hỗn tạp khác nhau, nhất thời chưa biết nên hình dung tâm trạng bản thân ra sao. Cậu thiếu niên thở hắt ra mấy hơi, nhớ tới cảnh tượng vừa mới nãy Dương Ánh Nguyệt với đôi mắt long lanh dán chặt lên người mình, bĩu môi làm lũng kia dọa Triệu Mạc Ngôn thiếu chút nữa thốt lên mấy câu.

Chấn động não?

Trên khuôn mặt Triệu Mạc Ngôn viết rõ hai từ hoang mang.

Nhưng nguyên nhân khiến Dương Ánh Nguyệt nhận nhầm cậu là gì?

Hàng loạt câu hỏi được đặt ra mà cậu thiếu niên nhất thời chưa thể lý giải được.

Bác sĩ ngồi phía trước tiếp tục mở miệng: "Cậu với bệnh nhân có quan hệ mật thiết với nhau, nên thời gian gần đây nhớ chăm sóc kỹ cho bạn gái mình, nếu có dấu hiệu gì bất thường thì hãy mang tới bệnh viện làm kiểm tra xem xét tình hình sao cho kịp thời."

"Cái… cái đó… thật sự không phải…"

Triệu Mạc Ngôn vội vàng xua xua tay,lắp ba lắp bắp lên tiếng giải thích, tuy nhiên lời nói chưa thể bật ra khỏi miệng, dường như cổ họng vừa nãy có thứ gì đó ngăn cản.

Hết cách, cậu đành quay trở về phòng bệnh vì bác sĩ cần tiếp đón những bệnh nhân khác.

Vừa tới nơi, Dương Ánh Nguyệt đang đờ đẫn ngồi trên giường trông thấy "anh bạn trai" mà bản thân nghĩ là như thế thì hai mắt ngay lập tức phát sáng rực rỡ như sao, cô vươn tay ra, hí hửng ra mặt: "Cậu về rồi à? Triệu Mạc Ngôn, cậu chạy đi đâu thế? Tôi là bạn gái cậu mà, tính bỏ tôi luôn ở đây chứ gì?"

Cô nàng bĩu môi, phồng mồm trợn má chẳng khác gì đứa trẻ đang giận dỗi, hậm hực trách yêu chàng trai vừa ngồi xuống ở phía đối diện.

"Bạn học Dương, cậu thật sự đang nhớ nhầm. Quên Trương Lạc Vĩ rồi hả?" Triệu Mạc Ngôn thở hắt ra từng hơi, mở miệng.

Dương Ánh Nguyệt nhướng mày, đưa tay chống cằm, nghĩ ngợi vài giây rồi lên tiếng đáp lời: "Ừa, hình như có chút ấn tượng. Hình như Trương Lạc Vĩ cậu đang nhắc tới cùng tôi lớn lên thì phải. Tuy nhiên, bạn học Triệu à, cậu chẳng cần ghen đâu, tôi với Trương Lạc Vĩ đó có vẻ không thân, tại ký ức về đối phương tôi gần như chả đọng lại."

Người con gái cười khúc khích, nửa đùa nửa thật trêu chọc, vội vàng ngồi dậy, tiến đến gần "bạn trai" mình.

Về cái tên Trương Lạc Vĩ kia, Dương Ánh Nguyệt đúng thật là có ấn tượng, chỉ là nhớ mang máng thôi.

Hơn nữa, vừa trải qua cú chấn động vừa rồi nên cô còn hơi ngơ ngác.

Về nguyên nhân Dương Ánh Nguyệt vô tình nhận lầm Triệu Mạc Ngôn thành bạn trai mình chắc hẳn vào khoảnh khắc đối phương cứu cô, gương mặt lo lắng hiện lên đến bây giờ còn khắc sâu trong thần thức Dương Ánh Nguyệt. Mở mắt ra thấy Triệu Mạc Ngôn ở cạnh mình, rồi nghĩ đến cảnh tượng khi nãy, Dương Ánh Nguyệt khẳng định chỉ khi hai người có mối liên hệ đặc biệt nên mới mang theo thái độ đầy quan tâm như thế.

Những người khác cô hoàn toàn nhớ được, chỉ mình Trương Lạc Vĩ thì ký ức gần như bị đóng băng toàn bộ.

Triệu Mạc Ngôn, thứ đọng lại trong đầu Dương Ánh Nguyệt là bốn từ con nhà người ta. Đây là học bá của học bá, trò cưng trong mắt thầy cô, lúc nào thành tích cũng đứng đầu toàn khối, tuy nhiên, Triệu Mạc Ngôn vô cùng ít nói, một con mọt sách chính hiệu luôn thu mình tại một góc. Bạn bè rất ít, quanh năm làm bạn với đề cương. Dương Ánh Nguyệt nghe sương sương rằng bản thân não bị chấn động nên quên mất vài chuyện, cô đoán rằng khoảng thời gian mình với Triệu Mạc Ngôn ở bên nhau đã chìm vào quên lãng.

Không sao cả.

Cô nàng mỉm cười, tự khích lệ rằng thời gian về sau còn rất dài, hai người cứ tha hồ tận hưởng khoảng trời riêng.

Triệu Mạc Ngôn nghe xong toàn thân nhất thời cứng đờ, khóe môi giật giật. Chàng trai này ngoại hình cũng vô cùng sáng, chả thua kém Trương Lạc Vĩ là bao, chỉ là ít giao du kèm theo tính tình khô khan nên mới chẳng ai để tâm. Nghĩ đến những lời bác sĩ nói vừa nãy, lý do làm Dương Ánh Nguyệt quên mất chắc hẳn cô vừa gặp phải đả kích gì đó không muốn nhớ tới, và lúc Triệu Mạc Ngôn cứu cô, dáng vẻ người con gái vô cùng thẫn thờ, cậu đoán rằng chắc lúc đó giữa Dương Ánh Nguyệt với Trương Lạc Vĩ xảy ra chuyện thật.

"Bạn học Dương, cậu nghe tôi nói nè." Triệu Mạc Ngôn cố gắng bình tĩnh rặn ra từng chữ giải thích, tạm thời gạt hết những suy nghĩ trong đầu sang một bên: "Tôi với cậu đơn thuần chỉ là bạn cùng lớp thôi, chứ chúng ta gần như chả liên quan gì đến nhau cả. Người cậu thích chính là Trương Lạc Vĩ. Hiện tại trí nhớ cậu đang gặp chút trục trặc, bạn học Dương, đợi một thời gian nữa cậu có thể nhớ ra thôi."

Một người thường ngăn cản ít nói nay nói được nhiều như vậy quả thật rất đáng ngạc nhiên.

Lông mày trên khuôn mặt Dương Ánh Nguyệt bất giác nhíu chặt, cứ tưởng đối phương hiểu, tuy nhiên, lời nói vang lên ngay sau đó dọa Triệu Mạc Ngôn hết hồn: "Bạn học Triệu, cậu đang cố tình chối bỏ quan hệ giữa chúng ta đấy à? Nếu đúng như những gì cậu nói thì tại sao lúc đó cậu cứu tôi? Vẻ mặt vô cùng khác lạ, đừng tưởng tôi vừa đập đầu mà quên mất nhá. Hơn nữa, cậu bảo tôi thích Trương Lạc Vĩ, nhưng thật sự thích thì nguyên nhân gì mà tôi chẳng có ấn tượng về cậu ta? Triệu Mạc Ngôn, hay là tôi đang theo đuổi cậu mà cậu còn ngại, chưa đồng ý?"

Cô nheo mắt, nghi hoặc quan sát làm Triệu Mạc Ngôn ngại ngùng đến mức hai tai đỏ bừng.

Đối phương nhất thời á khẩu luôn.

Da đầu cậu gần như tê dại.

Trước những câu hỏi Dương Ánh Nguyệt đặt ra một cách dồn dập, Triệu Mạc Ngôn chưa biết nên giải thích sao mới phải nữa. Bởi vì chàng trai biết rằng dù nói gì thì Dương Ánh Nguyệt đều chả thèm tin đâu, đặc biệt cô nàng còn không nhớ rõ Trương Lạc Vĩ. Gương mặt thiếu niên méo mó, vặn vẹo, trên trán nổi ba vạch đen.

Giờ cậu nên làm sao với Dương Ánh Nguyệt giờ?

Triệu Mạc Ngôn đâu phải bạn trai cậu ấy.

"Nếu cậu đã ngại với cả quan hệ giữa chúng ta chưa xác định thì cứ tiếp tục như trước đây nhá. Đằng nào theo tôi nhớ thì tôi đang theo đuổi cậu mà." Trong lúc Triệu Mạc Ngôn còn đang băn khoăn về những chuyện đang xảy ra thì Dương Ánh Nguyệt đã hí hửng tới gần, thân thiết khoác tay cậu, nụ cười tươi rói nở rộ trên khuôn mặt xinh đẹp. Cô vỗ ngực, khẳng định chắc nịch: "Yên tâm, sớm muộn gì thì chúng ta cũng thuộc về nhau thôi."

Đối diện với sự đụng chạm bất ngờ ở khoảng cách gần, da thịt cả hai gần như dính sát vào nhau chỉ cách một lớp áo, toàn thân Triệu Mạc Ngôn nhất thời nóng lên, đây là lần đầu tiên cậu thân mật với một bạn nữ như vậy. Dương Ánh Nguyệt hoàn toàn cảm nhận được nhiệt độ trên người đối phương.

Cậu thiếu niên hai tai đỏ bừng giống hệt trái gấc chín, lắp ba lắp bắp như cái máy: "Bạn… bạn học Dương… cậu… cậu buông tôi… buông tôi ra trước đi hãng…"

"Được rồi, như cậu muốn, nhưng đừng cự tuyệt tôi nữa nhá."

"Dương Ánh Nguyệt, tôi nói thật, tôi với cậu hoàn toàn chẳng phải người yêu." Triệu Mạc Ngôn khóc thét, gượng gạo nhấn mạnh từng câu từng chữ.

Hot

Comments

Hoa Tulip 🍨🍹

Hoa Tulip 🍨🍹

ký uưc ko vui vẻ quên dc thì cứ quên, nhớ tới làm gì cho đau đầu, cou như sau tai nạn Ánh Nguyệt làm lại con người mới, cuộc đời mới, chuyện này tốt chứ ko xấu.

2024-03-21

0

Chị Bé

Chị Bé

ô tô kê

2023-06-13

0

Layla

Layla

kết truyện này rùi nhé😍

2023-06-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Từ Chối Phũ Phàng
2 Chương 2: Ký Ức Bị Đảo Lộn
3 Chương 3: Nhiệt Tình Với Người Bạn Trai Nhận Nhầm
4 Chương 4: Nhất Quyết Không Đi
5 Chương 5: Bạn Thân Nghi Ngờ
6 Chương 6: Giáo Viên Nhắc Nhở
7 Chương 7: Quyết Tâm Của Dương Ánh Nguyệt
8 Chương 8: Năn Nỉ Triệu Mạc Ngôn
9 Chương 9: Muốn Biết Nguyên Nhân
10 Chương 10: Học Tập Chăm Chỉ
11 Chương 11: Ngọt Ngào Tận Răng
12 Chương 12: Cùng Nhau Đi Chơi
13 Chương 13: Tình Cảm Ẩn Giấu
14 Chương 14: Đích Thân Làm Bữa Sáng
15 Chương 15: Bí Mật Của Triệu Mạc Ngôn
16 Chương 16: Bị Cả Trường Cô Lập
17 Chương 17: Thái Độ Thành Khẩn
18 Chương 18: Dương Ánh Nguyệt Tức Giận
19 Chương 19: Chuẩn Bị Cho Kỳ Thi
20 Chương 20: Đạt Giải Nhất
21 Chương 21: Xác Định Quan Hệ
22 Chương 22: Tin Tức Chấn Động
23 Chương 23: Nhiều Sự Chú Ý
24 Chương 24: Giáo Viên Biết Chuyện
25 Chương 25: Liên Tục Làm Phiền
26 Chương 26: Cãi Nhau Gay Gắt
27 Chương 27: Thi Thử
28 Chương 28: Bạc Uyển Như Dở Trò (1)
29 Chương 29: Bạc Uyển Như Dở Trò (2)
30 Chương 30: Hết Mực Tin Tưởng
31 Chương 31: Bằng Chứng Rõ Ràng
32 Chương 32: Vạch Trần Bạc Uyển Như
33 Chương 34: Tìm Hiểu Chuyện Xảy Ra
34 Chương 34: Chính Thức Chia Tay
35 Chương 35: Đại Hội Thể Thao
36 Chương 36: Tham Gia Thi Đấu
37 Chương 37: Tìm Lại Ký Ức
38 Chương 38: Tránh Mặt Nhau
39 Chương 39: Lời Đề Nghị Buồn Cười
40 Chương 40: Chính Thức Về Bên Nhau
41 Chương 41: Tập Trung Ôn Luyện
42 Chương 42: Gây Sự Vô Cớ
43 Chương 43: Thi Đại Học
44 Chương 43: Cùng Đỗ Một Trường Đại Học
45 Chương 45: Nhập Học
46 Chương 46: Thời Gian Ngọt Ngào
47 Chương 47: Bị Phụ Huynh Phát Hiện
48 Chương 48: Biết Được Thân Phận
49 Chương 49: Cố Gắng Khuyên Nhủ
50 Chương 50: Gặp Phải Phiền Não
51 Chương 51: Đưa Ra Yêu Cầu
52 Chương 52: Tránh Mặt
53 Chương 53: Tìm Tới Phòng Thí Nghiệm
54 Chương 54: Tìm Hiểu Nguyên Nhân
55 Chương 55: Chất Vấn
56 Chương 56: Nguyên Nhân Đằng Sau
57 Chương 57: Giải Quyết Mâu Thuẫn
58 Chương 58: Khó Chịu
59 Chương 59: Bảo Vệ Quan Điểm
60 Chương 60: Than Vãn
61 Chương 61: Rạch Ròi
62 Chương 62: Kết Thúc
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Chương 1: Từ Chối Phũ Phàng
2
Chương 2: Ký Ức Bị Đảo Lộn
3
Chương 3: Nhiệt Tình Với Người Bạn Trai Nhận Nhầm
4
Chương 4: Nhất Quyết Không Đi
5
Chương 5: Bạn Thân Nghi Ngờ
6
Chương 6: Giáo Viên Nhắc Nhở
7
Chương 7: Quyết Tâm Của Dương Ánh Nguyệt
8
Chương 8: Năn Nỉ Triệu Mạc Ngôn
9
Chương 9: Muốn Biết Nguyên Nhân
10
Chương 10: Học Tập Chăm Chỉ
11
Chương 11: Ngọt Ngào Tận Răng
12
Chương 12: Cùng Nhau Đi Chơi
13
Chương 13: Tình Cảm Ẩn Giấu
14
Chương 14: Đích Thân Làm Bữa Sáng
15
Chương 15: Bí Mật Của Triệu Mạc Ngôn
16
Chương 16: Bị Cả Trường Cô Lập
17
Chương 17: Thái Độ Thành Khẩn
18
Chương 18: Dương Ánh Nguyệt Tức Giận
19
Chương 19: Chuẩn Bị Cho Kỳ Thi
20
Chương 20: Đạt Giải Nhất
21
Chương 21: Xác Định Quan Hệ
22
Chương 22: Tin Tức Chấn Động
23
Chương 23: Nhiều Sự Chú Ý
24
Chương 24: Giáo Viên Biết Chuyện
25
Chương 25: Liên Tục Làm Phiền
26
Chương 26: Cãi Nhau Gay Gắt
27
Chương 27: Thi Thử
28
Chương 28: Bạc Uyển Như Dở Trò (1)
29
Chương 29: Bạc Uyển Như Dở Trò (2)
30
Chương 30: Hết Mực Tin Tưởng
31
Chương 31: Bằng Chứng Rõ Ràng
32
Chương 32: Vạch Trần Bạc Uyển Như
33
Chương 34: Tìm Hiểu Chuyện Xảy Ra
34
Chương 34: Chính Thức Chia Tay
35
Chương 35: Đại Hội Thể Thao
36
Chương 36: Tham Gia Thi Đấu
37
Chương 37: Tìm Lại Ký Ức
38
Chương 38: Tránh Mặt Nhau
39
Chương 39: Lời Đề Nghị Buồn Cười
40
Chương 40: Chính Thức Về Bên Nhau
41
Chương 41: Tập Trung Ôn Luyện
42
Chương 42: Gây Sự Vô Cớ
43
Chương 43: Thi Đại Học
44
Chương 43: Cùng Đỗ Một Trường Đại Học
45
Chương 45: Nhập Học
46
Chương 46: Thời Gian Ngọt Ngào
47
Chương 47: Bị Phụ Huynh Phát Hiện
48
Chương 48: Biết Được Thân Phận
49
Chương 49: Cố Gắng Khuyên Nhủ
50
Chương 50: Gặp Phải Phiền Não
51
Chương 51: Đưa Ra Yêu Cầu
52
Chương 52: Tránh Mặt
53
Chương 53: Tìm Tới Phòng Thí Nghiệm
54
Chương 54: Tìm Hiểu Nguyên Nhân
55
Chương 55: Chất Vấn
56
Chương 56: Nguyên Nhân Đằng Sau
57
Chương 57: Giải Quyết Mâu Thuẫn
58
Chương 58: Khó Chịu
59
Chương 59: Bảo Vệ Quan Điểm
60
Chương 60: Than Vãn
61
Chương 61: Rạch Ròi
62
Chương 62: Kết Thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play