Thiên Kim Toàn Năng Đại Tài
chap 3
Nhiếp Triều
Thất Thiếu, không phải anh quan với chủ nhân Hán Các chứ
Nhiếp Triều
Đặt bàn ở đây cho dù lão già của tôi ra mặt cũng phải đặt trước 3 tháng
Nhiếp Triều
Lẽ nào hôm nay Thất thiếu làm chủ, cô ăn đi, cái gì anh ta cũng thiếu, cái không thiếu chính là tiền
Doanh Tử Khâm
Vậy thì thật trùng hợp, tôi thiếu tiền
Nhiếp Triều
Cô thiếu tiền? Doanh gia không cho cô tiền sao?
Nhiếp Triều
/không phải chứ, người hầu Doanh gia còn có lương, huống hồ còn là con nuôi/
Doanh Tử Khâm
Tôi học kém, cũng không học lễ nghĩa, càng không biết tài nghệ gì
Phó Cậm Thâm
Đó chỉ có thể nói bọn họ có mắt không thấy Thái Dương
Phó Cậm Thâm
Nghi thức ăn uống trước mặt cô đều bắt trước nghi thức cổ của hoàng gia Châu Âu
Nhiếp Triều
/nói gì vậy?, sao còn đến cả nghi lễ quý tộc rồi/
Doanh Tử Khâm
Mấy thói quen này đúng là khó thay đổi, lần đầu tiên tôi đến Trái Đất là thế kỉ 15
Doanh Tử Khâm
Lúc đó mình còn là quý tộc cấp cao của hoàng thất châu âu cổ
Doanh Tử Khâm
/Mà bây giờ... mình cũng nên thích nghi với thân phận mới thôi/
Doanh Tử Khâm
/có điều, thăm lại vật cũ, mình còn cho rằng linh vật của thế giới này sớm đã bị tiêu vong rồi đấy./
Doanh Tử Khâm
/không ngờ trong lư hương mà nhà hàng này dùng lại có ít linh khí bộ ra? thật khiến người ta bất ngờ/
Doanh Tử Khâm
/vấn đề cấp bách trước mắt là mình phải mau chóng khôi phục cơ thể bị tổn thương này.../
Doanh Tử Khâm
Thượng Hải có chỗ nào chơi vui không?
Nhiếp Triều
Nhiều lắm, cô đến đây lâu như vậy rồi mà chưa đi chơi sao?
Doanh Tử Khâm
Kho máu sống không phải là đồ vật có thể đi chơi.
Phó Cậm Thâm
Uống cái này đi, cô gầy quá, phải bồi bổ.
Phó Cậm Thâm
Trong một năm, Doanh Lộ Vi bị thương bao nhiêu lần?
Doanh Tử Khâm
Nếu như là nhập viện, thì không dưới 20
Nhiếp Triều
Không phải cô cùng truyền máu cho cô ta đấy chứ?
Doanh Tử Khâm
/nếu không lúc tôi tỉnh lại, sức sống của cơ thể này cũng không kiệt sức như vậy/
Phó Cậm Thâm
Ừm, khá tốt, cô ta có thể tham gia ghi hình cho cuộc thi ghita thế giới
Nhiếp Triều
/vị thiếu gia này dùng ngữ khí ôn nhu như này nói chuyện, là thật sự tức giận rồi, chỉ sợ có người sẽ gặp đen đủi/
Nhiếp Triều
Thất thiếu nói đúng, cô phải ăn nhiều đồ bổ chút
Nhiếp Triều
Xin chào, bên này xin thêm một đĩa gan heo nữa.
Người thừa kế thứ nhất của tứ đại hào môn, vị hôn phu của Doanh Lộ Vi, Giang Mạc Viễn.
phục vụ
Giang tổng, chỗ ngài đặt ở bên kia, mời đi theo tôi
Trợ lý Giang Mạc Viễn
...Tam thiếu, ngài nhìn bên đó.
Giang Mạc Viễn
/đó không phải thiếu gia chỉ biết ăn chơi của Phó gia sao?đưa ra nước ngoài 3 năm, xem ra cũng không có chút tiến độ gì?/
Giang Mạc Viễn
/còn có Doanh Tử Khâm.../
Trợ lý Giang Mạc Viễn
Xin lỗi các vị, tam thiếu đi quản giáo một vãn bối không nghe lời rồi, chút nữa sẽ quay lại.
Trợ lý Giang Mạc Viễn
các vị hãy ngồi vào chỗ trước đi
Phó Cậm Thâm
Ăn thêm chút nữa đi
Phó Cậm Thâm
nghe nói tốt cho cơ thể
Doanh Tử Khâm
tôi không thích nội tạng
Giang Mạc Viễn
cô chạy ra khỏi bệnh viện là vì đến đây ăn cơm cùng mấy người này sao?
Giang Mạc Viễn
Doanh Tử Khâm, tôi không có thời gian còn cô ở đây, tôi chỉ cảnh cáo cô, đừng để Lộ Vi lao tâm tốn sức, thân thể em ấy không tốt, tốt nhất là bây giờ cô về nhà giải thích cho em ấy đi
Trợ lý Giang Mạc Viễn
Hi vọng Doanh tiểu thư có thể biết nhận thức, đừng bám lấy tam thiếu, tam thiếu rất bận, không có thời gian làm loạn với cô
Doanh Tử Khâm
khá thú vị đó, tôi đã chạy đến đây rồi mà chú Giang vẫn đuổi tới, nói quản giáo tôi
Doanh Tử Khâm
rốt cuộc là ai bán theo ai?
Trợ lý Giang Mạc Viễn
Sao cô dám?
Phó Cậm Thâm
năm nay ai cũng có thể coi bản thân mình là châu báu rồi
Phó Cậm Thâm
tôi thấy cũng chẳng ra sao, bạn nhỏ, không bằng nhìn tôi?
Comments