Chương 3

Cuối cùng cũng kết thúc buổi tắm nắng tập thể
Trần Thanh Diệp
Trần Thanh Diệp
Phương Linh,em mau dậy cho tôi//lay nhẹ người nàng dậy//
Nàng đang say giấc liền bị đánh thức,ý thức có chút mơ màng mà mở mắt
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
sao vậy cô Diệp? //dụi mắt//
Trần Thanh Diệp
Trần Thanh Diệp
Em còn không mau dậy,nếu còn ngủ thì cái nắng kia liền biến mặt em thành than đấy!
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Ra vậy..
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Thành than cũng được,dù có thành than thì em vẫn rất xinh đẹp nha//lười biếng đứng dậy//
Nàng vừa nói xong câu này Anh Khâu đang ngồi bên cạnh nghe được liền có chút buồn cười nhưng vẫn không thể hiện ra mặt
Chỉ đưa mắt nhìn nàng xem nàng tiếp tục diễn trò
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Trả cô giày với khăn quàng này
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Cảm ơn cô đã cho em mượn thứ tốt như vậy
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Để đền đáp cô thì trong kì kiểm tra đầu năm này em sẽ đạt 10 môn của cô//chỉnh lại quần áo//
Trần Thanh Diệp
Trần Thanh Diệp
Không được 10 thì em liền trực nhật một tháng nhé//đeo lại giày//
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Được thưa cô
Lúc này khi vừa chỉnh chu lại quần áo,liếc mắt nhìn sang bên cạnh liền thấy có người đang nhìn mình
Người nhìn lại là giáo viên mới của trường,Bạch Anh Khâu
Nàng vừa thấy ánh mắt ấy vẫn dán lên người mình chốc lát liền lúng túng
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
*Cô ấy đang phê bình mình hả?*
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
E-em chào cô,Anh Khâu lão sư!
Nữ nhân kia nhìn nàng chốc lát mặt hơi nhăn lại
Bạch Anh Khâu
Bạch Anh Khâu
Tôi không già đến nỗi mà em gọi là lão sư.
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
V-vâng thưa cô
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
*Đắc tội với giáo viên mới rồi:"")*
Anh Khâu không nhìn gương mặt của nàng nữa mà di chuyển xuống cái áo trắng đồng phục của nàng
Phương Linh theo ánh mắt đấy cũng di chuyển xuống
Mới phát hiện ra
Nàng lại thế nào mà lại đóng lệch cúc áo..
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
//vội vàng quay lưng chỉnh lại cúc áo//
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
*Má nhục quá*
Nàng đóng lại xong cúc áo liền đi nhanh lên lớp,không nhìn đến Anh Khâu lần nữa
Trên gương mặt đã có chút hồng
Anh Khâu ở phía sau nhìn theo cũng không nói gì,thấy cô bé mặt hồng như vậy liền có chút buồn cười
Chỉ là đóng lệch cúc áo,không phải ngại như vậy
Trần Thanh Diệp
Trần Thanh Diệp
Em ấy là Phương Linh,tính cách vốn vô tư nên có nói điều gì không đúng mong cô bỏ qua cho
Thanh Diệp lúc này mới đứng lên đi bên cạnh Anh Khâu mà nói đỡ nàng
Kì thật khi nãy gọi nữ nhân xinh đẹp như vậy là lão sư thì cũng quá sai đi,bất quá đi nói đỡ cho đứa nhỏ này vài câu
Bạch Anh Khâu
Bạch Anh Khâu
Tôi không để tâm đâu cô Diệp cứ an tâm
Trần Thanh Diệp
Trần Thanh Diệp
cảm ơn cô Anh Khâu.
____
Tại lớp 11B2
Dương Phương Linh nàng hiện tại đã trở lại với cái hình tượng học bá rồi
Học sinh chuyên văn khi nào thi văn cũng đạt tròn 10 điểm đến nỗi cô Diệp cũng phải hết mức tự hào học sinh của mình
Nàng vốn xem những trang văn là những bản hòa ca,xem những ngôn ngữ trữ tình ấy là hơi thở và tâm hồn của tác giả
Nàng cảm nhận những trang văn bằng cả tâm hồn lẫn trái tim như cách Anh Khâu nâng niu từng bức họa,du dương từng khúc nhạc.
Nv phụ
Nv phụ
Phương Linh cậu đã học gì chưa?
Một nữ sinh lại gần chỗ nàng mà hỏi,nàng vừa nghe là biết người này là đang muốn mình chút nữa kiểm tra nhắc bài
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Rồi
Nv phụ
Nv phụ
Chút nữa kiểm tra cậu nhắc tớ được chứ?
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Tự làm
Nv phụ
Nv phụ
Bạn bè với nhau nhắc một hai câu thì có làm sao?
Nv phụ
Nv phụ
Giờ cậu giúp tôi môn văn lát sau kiểm tra toán tôi liền giúp cậu ngược lại
Nv phụ
Nv phụ
Không phải cậu yếu toán sao?
Quả thật là nàng học giỏi văn nhưng lại lên không được điểm môn toán
Nếu môn văn của nàng lúc nào cũng là 9,10 thì môn toán chỉ lẹt tẹt 3,4
Điều này khiến nàng rất phiền lòng,dù ở trong hè đã nỗ lực cố gắng nhưng toán của nàng vẫn không thể nào khá lên nổi
Nhưng dù không lên nổi nàng cũng không cần người khác nhắc bài
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Không cần
Nữ sinh kia nghe câu trả lời của nàng liền tức giận rời đi,còn quay ra nói xấu nàng là đang tự cao
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
*Đúng là ở cùng những hạng người này không thể nào vô tư nổi*
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
//chán ngán muốn nằm liệt ra bàn nhưng vì hình tượng tri thức nên vẫn phải ngồi thẳng lưng//
Quả nhiên với hình ảnh này ai nhìn vào cũng đều nghĩ nàng là người chăm chỉ học hành
mỹ nhân nghiêm túc a.
Bạch Anh Khâu cũng không ngoại lệ
Đi tham quan trường cùng các lớp học khi nhìn vào lớp nàng thấy nàng đang ngồi giữa lớp lưng thẳng lưng,mắt chăm chú học tập một hình tượng một học sinh giỏi khác hẳn với hồi nãy
Bạch Anh Khâu
Bạch Anh Khâu
*Học sinh này có hai kiểu sao?*
Anh Khâu chỉ nghĩ vậy rồi cũng không nghĩ gì thêm,ánh mắt không đặt trên người nàng quá 3 giây lại tiếp tục băng sơn mà đi tiếp
____
Thật nhanh buổi sáng liền trôi qua đến giờ ăn trưa của nàng rồi
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
*Nãy viết văn khiến đầu mình phê như phê thuốc ấy*
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
*Cần bồi bổ*//vui vẻ lấy hộp cơm trong cặp ra//
Tuy nhà nàng không có tài chính như bao nhà khác nhưng nhất định hộp cơm của nàng không phải là cơm nguội với rau muống
Là đầy đủ thịt cá,rau củ được chế biến và trang trí xinh đẹp
Nên mỗi lần cầm hộp cơm trên tay là nàng hết sức trân trọng nàng biết vì bữa trưa của mình mà mẹ ngày nào cũng phải dậy sớm kì công làm cho nàng
Nên dù có ra sao nàng cũng nhất định ăn hết không để thừa một chút nào
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Ây da nhà ăn đông quá//thầm nói nhỏ//
Nàng tay cầm hộp cơm len thân mình vào đám người đông đúc.Khi sắp đến chỗ người bỗng một người đi qua không nhìn thấy nàng mà va phải
Keng!Keng!
Hộp cơm của nàng rơi xuống đất,đồ ăn vãi ra nền sàn rồi!
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
...//vội vàng đưa mắt nhìn người trước mặt //
Nữ nhân trước mặt nàng vừa nãy còn băng sơn mỹ nhân nhưng khi thấy mình làm đổ đồ ăn của người ta thì trên mặt cũng hiện lên chút biểu tình hối lỗi
Bạch Anh Khâu
Bạch Anh Khâu
Học sinh này cho tôi xin lỗi
Bạch Anh Khâu
Bạch Anh Khâu
Tôi liền kêu người dọn dẹp rồi mua phần ăn khác cho em
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Tôi không cần!//cúi xuống nhặt lại đồ ăn dưới sàn cho lại vào hộp//
Bữa trưa này là bao nhiêu công sức mẹ nàng cất công dậy sớm chuẩn bị cho nàng,dù có làm đổ thì tuyệt đối cũng không để ai vứt!
Anh Khâu thấy nàng cúi người nhặt lại thức ăn để trong hộp,xong xuôi còn không nhìn mình lấy một cái.
Làm Anh Khâu có chút tội lỗi cùng khó xử rồi
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Mong cô Anh Khâu từ sau di chuyển để ý một chút
Dương Phương Linh
Dương Phương Linh
Cẩn thận bị ngã thì không trách em được.
Bạch Anh Khâu
Bạch Anh Khâu
Tôi..
Chưa kịp nói xong nàng đã liền quay người rời đi rồi
Anh Khâu khó xử không biết làm gì chỉ có thể thu lại biểu tình mà quay trở về văn phòng
Sự việc nhỏ này xảy ra mặc dù không lớn nhưng cũng tập trung chú ý của mọi người trong nhà ăn
ai cũng chê trách nàng lại hỗn láo chỉ vì một hộp cơm mà xử sự với giáo viên như vậy
Nhưng cũng có một số ít nói giáo viên mới này cũng quá là vô tâm rồi đi,đi đứng không quan sát để làm rơi hộp cơm của người ta xong người ta nổi cáu cũng phải
Nàng rửa tay tại nhà vệ sinh xong liền quay trở lại lớp,cất lại hộp cơm vào trong cặp
Trưa nay không có phần ăn cho nàng rồi
Hot

Comments

༒𝕋𝕚𝕒𝕟𝕛𝕚𝕟☭

༒𝕋𝕚𝕒𝕟𝕛𝕚𝕟☭

nó...NHỤC VÃI :)))

2024-08-28

1

𝓙𝒾𝓃«—³°

𝓙𝒾𝓃«—³°

ngta thi 10đ văn tui thi xong đốt đề để khỏi chép phạt cuộc đời lắm bất công =((

2023-05-08

3

Nhã Mefa~

Nhã Mefa~

Dạy kèm em 1 buổi thôi please..may thi rồi ba má ơi

2023-05-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play