Vô đề
Kết thúc buổi học thêm, Hisashi chậm rãi quay về...
Đây là lần đầu cậu đi qua con đường này.
Khi về trời hơi tối, con đường trở nên lạ lẫm...
Hisashi cũng không vội...
Cậu cứ bước từng bước trên con đường vắng...
Chỉ lác đác vài người qua lại...
Một cậu bé cả người đầy rẫy vết thương, ngồi dựa vào tường.
Chiếc kính mắt gãy đôi bên cạnh...
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
/giật mình/
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
Cậu...là ai?
Hisashi
Tôi chỉ đi ngang qua thôi.
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
/né tránh/
Hisashi thấy cậu im lặng, cũng không hỏi thêm.
Hisashi
/ngồi xổm quay lưng với cậu bé/
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
Cậu...
Giọng của Hisashi nhẹ nhàng mà ấm áp, khiến Kisaki bất giác đã trèo lên lưng cậu.
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
Ki...kisaki...Tetta...
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
Tên ...tôi.
Hisashi
Còn tôi là Hisashi.
Hisashi
Lần sau phải cẩn thận nhé.
Kisaki gối đầu lên vai cậu.
Cơn đau nhứt dường như đã giảm bớt.
Tấm lưng của Hisashi nhỏ bé nhưng ấm áp vô cùng.
Ấm đến mức khiến Kisaki cứ muốn luân hãm.
Đường về nhà bỗng nhiên thật gần...
Hisashi
Được rồi, tạm biệt nhé!
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
Cậu...cậu sẽ quay lại chứ?
Kisaki Tetta(lúc nhỏ)
/đứng ngóng theo/
Cho đến khi bóng dáng Hisashi đã khuất dạng...
Kisaki vẫn chưa chịu vào nhà, dù chân đã tê rần...
Cuộc gặp gỡ vô tình, nhưng lại là sự khởi đầu cho những sóng gió sau này.
Một ngày đẹp trời, Hisashi lại ra ngoài.
Cậu đến tiệm xe của Shinichiro, đưa cơm cho anh.
Trên đường đi, gặp phải một thiếu niên có vẻ lớn hơn cậu vài tuổi, nằm nhoài trên một chiếc ghế.
Hisashi
Vậy...đợi chút nhé!
Một lúc sau, Hisashi quay lại với một hộp mì trên tay...
Khói còn bốc nghi ngút, chứng tỏ vừa được làm không lâu...
Hisashi
Quanh đây chỉ có cái này...
???
Mày chạy đi mua cái này?
???
"Dễ thương dữ vậy trời!!!"
Hisashi
Ừm, anh đói mà, ăn đi.
Hisashi
/nói xong đi luôn/
Hisashi
"Phải nhanh lên kẻo đồ ăn nguội mất."
Kurokawa Izana
Tao nhớ rồi...
Kurokawa Izana
Tự nhiên hôm nay ăn mì ngon ghê.
Sau khi đưa cơm cho Shinichiro xong, Hisashi đi dạo siêu thị.
Cậu muốn mua nguyên liệu làm bánh.
Ngoài đọc sách với nghe nhạc, yêu thích lớn nhất của cậu đặt lên việc làm bánh.
Hisashi nghĩ sau này cậu sẽ mở một cửa hàng bánh và trà...
Vì vậy bây giờ tranh thủ học hỏi một chút.
Hisashi
Bột mì, đường, trứng, đậu, bột nở,...
Do mãi mê kiểm đồ mà Hisashi va chạm với ai đó.
Hisashi
"Giọng quen quen!"
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Hisashi! Em cũng đi mua đồ hả?
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
/ngạc nhiên+ vui mừng/
Hisashi
Vâng, em mua nguyên liệu làm bánh.
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Bánh hả?
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Nhắc mới nhớ!
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Bánh em tặng lần trước ngon lắm, hai đứa em của anh cứ nhắc mãi.
Hisashi
Vậy lần tới em sẽ mang loại bánh khác tới nhé!
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Vậy thì ngại quá...
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Mà em cứ tới chơi cũng được, hai đứa nhỏ nhớ em lắm.
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
"Thành công!"
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
/không để ý/
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Để anh đưa em về nhé!
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
/Vẫn chưa biết có người gọi/
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
/Giật mình/
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Vâng!!!
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Có chuyện gì sao?!
???
Anh mà còn bứt nữa là chẳng còn cái lá nào đâu.
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
/nhìn xuống/
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Thật xin lỗi!
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Tôi sẽ lấy bó rau này luôn.
Nói chuyện với crush có khác...
Mistuya mãi mê nói chuyện với Hisashi vừa lựa rau...
Mà không biết thế lực nào xuôi khiến làm ông cứ đứng bứt lá...
Thế là hôm nay hai bé ở nhà có bữa cơm bất ổn.
Mana-Runa
Tình anh em như bát nước đầy, tràn hết ra ngoài...
Mistuya nhanh chóng chọn xong đồ, nhất quyết đưa Hisashi về.
Mikey(lúc nhỏ)
Yo! Vui nhỉ?
Mikey(lúc nhỏ)
/ánh mắt nguy hiểm/
Mikey(lúc nhỏ)
/đứng ngay cửa/
Hisashi
Manjiro, sao lại đứng đây?
Mikey(lúc nhỏ)
Anh đứng đây từ chiều, chờ em về.
Mikey(lúc nhỏ)
/quay qua lén liếc Mistuya/
Mikey(lúc nhỏ)
Cảm ơn mày đã đưa 'bé cưng' của tao về.
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
/nhìn lại/
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Đừng khách sáo, em ấy cũng là 'người thân thiết' của em tao mà.
Mikey(lúc nhỏ)
Vậy sao? Em ai thì người nấy quản!
Mistuya Takashi( lúc nhỏ)
Bạn bè với nhau, không cần phân biệt.
Một tia lửa xẹt qua giữa hai đôi mắt.
Hisashi vẫn hồn nhiên không biết...
Em nó hơi ngây thơ ấy mà...
Tuổi nhỏ thì lo ăn học, yêu với chả đương...
Kết chap này, vài chap nữa bắt đầu vào bi kịch rồi.
Tui đang nghĩ viết sao cho kịch tính.
Comments