// AllTakemichi //Một Cuộc Sống Mới.
Chap 1: Bi kịch
_____________________________
Cậu Hanagaki Takemichi có một cuộc sống hạnh phúc như bao người hằng ao ước
Cậu có gia đình hạnh phúc của riêng mình
Họ luôn yêu thương, nuông chiều cậu, khiến cho cậu càng muốn giữ chặt lấy thứ hạnh phúc ấy hơn
Nhưng những thứ tốt đẹp thường sớm tàn...
Không biết vì nguyên nhân gì
Vào cái đêm định mệnh ấy, cái ngày mà cậu mãi mãi không bao giờ quên...ba mẹ cậu đã cãi nhau một trận rất lớn
Tiếng chửi rủa, la mắng, tiếng đỗ vỡ khiến cho một cậu bé như cậu tỉnh khỏi giấc mộng
Cậu từ từ rời khỏi giường tiến về phía cửa, nhè nhẹ mở cánh cửa ấy ra
Trước mắt cậu hiện lên khung cảnh căn nhà bừa bộn, đồ đạc rơi đầy dưới đất cùng với thứ gì đó màu đỏ đỏ
Nhìn khung cảnh tan hoang trước mặt làm cậu không khỏi sợ hãi, cất giọng khẽ gọi
Hanagaki Takemichi
Ba...mẹ...//sợ hãi//
Vừa nghe thấy tiếng của cậu động tác của hai người đó liền khựng lại trong chốc lát
Tiếng ầm ĩ, cãi vã biến mất thay vào đó là bầu không khí yên tĩnh, trầm lặng đến đáng sợ
Một lúc sau thấy họ không phản ứng gì cậu định lên tiếng lần nữa thì liền tiếng quát lớn cất lên làm cậu giận mình
...
Ba Takemichi: MAU VÀO PHÒNG NHANH !!//quát//
Đây là lần đầy tiên ông ấy quát cậu như vậy...
Cậu sững người trong giây lát rồi nhanh chóng nghe lời đóng cửa lại
Cánh cửa vừa đóng lại thì một tiếng động vang lên
Đó là tiếng của cái bình hoa bị ném mạnh vào cửa
...
Ba Takemichi: CÔ ĐIÊN RỒI SAO !?!
Người đàn ông nắm lấy vai người phụ nữ kia tức giận nói
Người phụ nữ đó chỉ im lặng không trả lời, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào cánh cửa phòng đã được đóng lại
Bên trong phòng cậu sợ hãi ôm lấy đầu mà bật khóc nức nở
Nếu giây phút đó cậu lưỡng lự thêm một chút nữa mà không chịu đóng cửa lại thì thứ cái bình đó đã ném trúng không phải cái cửa...
Không dừng lại bên ngoài lại vang lên tiếng cãi vã lần nữa
Tiếng đỗ vỡ, quát mắng vang lên không ngừng
Hanagaki Takemichi
Hức...hức...//sợ hãi ôm chặt lấy đầu ngồi bệt xuống đất//
Cả cơ thể không tự chủ được mà run lên không ngừng, những giọt thủy tinh lấp lánh liên tục rơi xuống gò má cậu...
Đó quả là một đêm kinh hoàng đối với cậu...một đêm khó quên...
Không biết đã khóc bao lâu, cậu mệt mỏi mà thiếp đi
Ngay ngày hôm sau, ba mẹ cậu chính thức li hôn
Cậu không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cậu mơ hồ nhớ đôi chút, khi tòa hỏi ai sẽ là người chăm sóc cậu ?
Cả hai người đều tranh giành quyền nuôi dưỡng cậu, tiếng cãi vã liên tục phát ra
Sau một hồi thương lượng, tòa đã phán quyết người nuôi dưỡng cậu sẽ là mẹ mình...
Sau khi phiên tòa kết thúc ba cậu cũng rời đi ngay sau đó
Vì còn nhỏ, cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra chỉ biết khóc lóc cầu xin ba đừng bỏ mẹ con họ một mình
Nhưng ông ấy không chút do dự mà rời đi không thèm quay đầu lại nhìn cậu dù chỉ một cái...
Hanagaki Takemichi
Hức...hức...ba ơi...
...
Mẹ Takemichi: Về thôi...
Hanagaki Takemichi
Hức...hức...vâng...
Cậu thút thít mà ngoan ngoãn đi theo về nhà
Trên đường đi cậu liên tục hỏi những câu như...
Hanagaki Takemichi
Ba sẽ về chứ ạ ?
Hanagaki Takemichi
Tại sao ba lại không về cùng vậy ạ ?
Và rất nhiều câu hỏi khác
Mẹ cậu nghe xong không trả lời chỉ nói vỏn vẹn vài chữ
...
Mẹ Takemichi: Không cần biết...
Cậu đưa mắt nhìn mẹ mình, cảm thấy có vẻ như bà ấy không được tự nguyện cho lắm...
Hanagaki Takemichi
Vâng...
_____________________________
T/G
Đây là bộ Tokyo Revengers đầu tiên mà tui viết nên có gì sai sót thì cho tui xin lũi 👉👈
T/G
Mong mng ủng hộ (◍•ᴗ•◍)❤
T/G
Một chút sự cuti. ಡ ͜ ʖ ಡ
Comments
toán 0,25 nè👁️👄👁️
ai cho teo cạp đầu ổng cái đc ko hứa chỉ 1 cái thôi
2024-09-12
2
𝐒𝐡𝐢𝐧𝐨𝐱 ✩
=))
2024-09-18
1
sumiko(em gái các thụ belike:)
ừm😑 xin phép được ném vào xò rác nghen🙂
2024-09-14
1