Chap 3: 300 tệ

Ngoài những lúc ôn thi sách vở, Dương Ngọc Yến còn phải học vẽ mới có thể thi vào ngôi trường đại học mà cô luôn mơ ước. Bước vào lớp học đầy màu sắc ấy, Dương Ngọc Yến ngồi ngăn ngắn vào vị trí như thường lệ của mình, sau một lúc định hình mọi thứ, cô bắt đầu cầm lên chiếc cọ vẽ tiếp tục hoàn thiện bức tranh của mình.

Những màu sắc được cô hoà lại với nhau thành một mảng màu đậm nhạt mới, từng chút từng chút được tô điểm lên bức tranh. Cả một tiếng đồng hồ vừa thực hành vừa nghe giáo viên giảng dạy không ngừng nghỉ thì cuối cùng tiết học cũng thúc.

Dương Ngọc Yến đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa sạch những vết màu nước dính trên người, sau đó trực tiếp thay một bộ đồ mới rồi mới ra về.

Thời tiết hôm nay có vẻ khá mát mẻ, tuy đang là buổi trưa nhưng cũng không có nắng. Cô thong thả bước trên phần đường dành cho người đi bộ. Dương Ngọc Yến cùng với chiếc bụng đói đi về cửa hàng bán hoa phía trước, cách cổng trung tâm khoảng hơn một trăm mét.

Đến nơi, cô mở cửa bước vào, đang chuẩn bị quay mặt lại tiến vào bên trong thì bỗng Dương Ngọc Yến đụng phải ai đó khiến cô suýt ngã ngửa ra đằng sau. Sau khi định hình lại, cô nhanh nhảu khẽ cúi người xuống miệng không quên nói:

- A...tôi xin lỗi, do tôi không chú ý, không biết anh có sao không?

Đứng trước mặt cô là hình ảnh người đàn ông với chiều cao 1m89, khoác trên mình bộ âu phục màu đen xám, cùng với gương lạnh như một tảng băng ở Bắc Cực, nhưng lại điển trai vô cùng, anh khẽ khom người nhặt bó hoa hồng trắng ở dưới sàn nhà lên, lạnh giọng nói với nhân viên:

- Làm hộ tôi một bó khác.

Dương Ngọc Yến lúc này khẽ nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt. Cô mỉm cười rồi đi về phía trước rồi nói:

- Tôi sẽ trả tiền bó hoa này, coi như lời xin lỗi.

Nói dứt câu cô liền đặt ba trăm tệ lên trên bàn thanh toán rồi nói tiếp:

- Em đến mượn xe đạp, tiền này coi như là tiền hoa ạ!

Quay người rời đi không một cái ngoảnh đầu nhìn lại, cô cũng không cần biết người kia có đồng ý hay không, nhìn tổng thể Dương Ngọc Yến cũng đoán ra người đàn ông kia thuộc dạng không thiếu tiền, bó hoa kia cũng không đạt đến con số ba trăm tệ. Nhưng tính cô là vậy, luôn thẳng thắn trong mọi tình huống, kiểu người lạnh lùng như vậy mà gặp cô thì cũng thành nóng hết.

Mượn được xe đạp xong, Dương Ngọc Yến liền đạp xe một mạch về nhà như không có chuyện gì xảy ra. Phía bên trong tiệm hoa tưởng nóng nhưng lại lạnh, anh một lần nữa rút từ trong ví của mình ra chiếc thẻ quyền lực ấy đưa cho nhân viên, mà nói:

- Thanh toán bằng thẻ này, ba trăm tệ kia đưa cho tôi!

Chị nhân viên gật gật đầu rồi nhận lấy chiếc thẻ kia, thanh toán xong, anh liền cầm lấy bó hoa cùng với ba trăm tệ của cô mà quay người rời đi.

.....

Bên cô, sau khoảng gần hai mươi phút, cuối cùng cô đã về tới nhà, Dương Ngọc Yến cất gọn chiếc xe đạp. Cô nhẹ nhàng đẩy cánh cửa lớn kia không quên tháo đôi giày đang đeo dưới chân ra rồi mới bước vào trong nhà, miệng còn nói lớn:

- Bác Đinh cháu về rồi!

Đinh Viễn Lập ở trong bếp vừa nghe thấy cái giọng ngọt ngào ríu rít kia thì biết là cô tiểu thư nhí nhảnh đã vể rồi, ông dừng việc rồi đi ra khỏi bếp, rồi nói:

- Cháu về rồi sao, mau lên thay đồ rồi ăn trưa nhé, thiếu gia cũng đang ngồi chờ đấy.

Cô nghe xong cũng gật đầu đáp "vâng", rồi đi một mạch lên phòng của mình mà thay đồ. Khoảng mười phút sau cô mới từ phòng đi xuống, vừa ngồi vào bàn ăn coi liền hỏi:

- Anh về lúc nào thế, tưởng đi tận một tuần cơ mà?

Dương Vân Đặng dừng hành động của mình lại một lúc rồi mới trả lời:

- Xong việc thì về, không lẽ cứ phải cố định một tuần thì đúng một tuần mới được về à?

Dương Ngọc Yến cười khẩy một tiếng rồi bắt đầu bữa ăn của mình. Thấy cô không trả lời, Vân Đặng liền nói:

- Từ sau đừng để anh nghe bác Đinh gọi em là cháu nữa, nhắc bác ấy phải gọi là tiểu thư nghe chưa!?

Nói đến đây cô liền liếc mắt nhìn người anh trai khó tính của mình một cái, cau có đáp lại:

- Hai chữ "tiểu thư" anh nghe không thấy dị ứng à, em không thích kiểu gọi cao quý đấy, việc này không liên quan tới anh, nghe bánh bèo muốn chết!

Nói xong cô liền tiếp tục bữa ăn mặc kệ Vân Đăng có đang nhăn nhó giảng giải.

Chẳng mấy tí cô đã ăn xong, chứ bảo cô ngồi thêm vài phút nữa chắc cô thẳng tay đánh luôn người anh đáng quý của mình.

Vừa mới lên đến phòng, Dương Ngọc Yến đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại mình đang reo ầm ĩ lên, không cần nhìn cô cũng biết thừa là ai gọi rồi, mở máy lên nghe, cô thở dài rồi nói:

- "Tao về nhà rồi, ăn rồi mày không phải lo!"

Đầu dây bên này còn ai ngoài Đương Lãnh Hàn nữa, cậu nghe cô nói vậy cũng đáp qua:

- "Ai nói tao lo? Hỏi thử xem mày về còn nguyên vẹn không thôi."

Hot

Comments

Nhung Hồng

Nhung Hồng

truyện khá hay mn đọc like và cmt ủng hộ tg cho có động lực nè

2023-09-03

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Thường lệ
2 Chap 2: Học vẽ
3 Chap 3: 300 tệ
4 Chap 4: Không thể tham dự
5 Chap 5: Để tôi đưa em ấy đi
6 Chap 6: Đi cùng
7 Chap 7: Lễ trưởng thành
8 Chap 8: Sau 18, em là vợ của tôi!
9 Chap 9: Kì thi đại học
10 Chap 10: Không vui
11 Chap 11: Liệu đỗ
12 Chap 12: 10 năm
13 Chap 13: Ra mắt
14 Chap 14: Tránh xa ra
15 Chap 15: Ám ảnh
16 Chap 16: Sở thích
17 Chap 17: Quà?
18 Chap 18: Khóc giả
19 Chap 19: Khui quà
20 Chap 20: Ăn trực!
21 Chap 21: Đỗ rồi
22 Chap 22: Bơ rồi
23 Chap 23: Mẹ...
24 Chap 24: Uất ức 18 năm
25 Chap 25: Nhuộm tóc
26 Chap 26: Sinh thần vui vẻ
27 Chap 27: Ngày tồi tệ
28 Chap 28: Kệ tôi chứ
29 Chap 29: Thử nhẫn
30 Chap 30: Tôi tự trả
31 Chap 31: Sẽ nhuộm tóc lại
32 Chap 32: Giống con gái
33 Chap 33: Nghi thức cuối
34 chap 34: Xảy ra chuyện
35 Chap 35: Đau
36 Chap 36: Ăn dâu
37 Chap 37: Tôi nuôi anh
38 Chap 38: Anh bẩn vừa thôi!
39 Chap 39: Cấm nghịch
40 Chap 40: Nhạt nhẽo
41 Chap 41: Ăn vạ
42 Chap 42: Chưa ai chê tôi bao giờ!
43 Chap 43: Anh có yêu tôi không?
44 Chap 44: Chăm sóc đầu sáng
45 Chap 45: Phá bỏ lời hứa được không?
46 Chap 46: Nuôi Mèo
47 Chap 47: Nhập học
48 Chap 48: Dị ứng
49 Chap 49: Bệnh lại tái phát
50 Chap 50: Đánh
51 Chap 51: Chuyện chiếc gối
52 Chap 52: Tôi đến muộn
53 Chap 53: Xin số điện thoại
54 Chap 54: Tôi yêu anh đấy!
55 Chap 55: Về lại Nam Thành
56 Chap 56: Giao thừa
57 Chap 57: Bữa cơm đầu Xuân
58 Chap 58: Quên chìa khoá
59 Chap 59: Chó với mèo
60 Chap 60: Không tự nhiên
61 Chap 61:
62 Chap 62: Nghỉ hè
63 Chap 63: Người yêu tôi
64 Chap 64: Giúp
65 Chap 65: Nghỉ hè kết thúc
66 Chap 66: Làm quen
67 Chap 67: Đóng giả
68 Chap 68: Giận
69 Chap 69: Bất thường
70 Chap 70: Đừng rồi xa anh
71 Chap 71: Chết não
72 Chap 73: Em đói
73 Chap 73: Cút ngay!
74 Chap 74: Ở lại Pháp
75 Chap 75: Hối hận à?
76 Chap 76: 3 năm
77 Chap 77: Marypic và Maoryan
78 Chap 78: Giảng hòa
79 Chap 79: Em sợ cái gì?
80 Chap 80: Quà
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chap 1: Thường lệ
2
Chap 2: Học vẽ
3
Chap 3: 300 tệ
4
Chap 4: Không thể tham dự
5
Chap 5: Để tôi đưa em ấy đi
6
Chap 6: Đi cùng
7
Chap 7: Lễ trưởng thành
8
Chap 8: Sau 18, em là vợ của tôi!
9
Chap 9: Kì thi đại học
10
Chap 10: Không vui
11
Chap 11: Liệu đỗ
12
Chap 12: 10 năm
13
Chap 13: Ra mắt
14
Chap 14: Tránh xa ra
15
Chap 15: Ám ảnh
16
Chap 16: Sở thích
17
Chap 17: Quà?
18
Chap 18: Khóc giả
19
Chap 19: Khui quà
20
Chap 20: Ăn trực!
21
Chap 21: Đỗ rồi
22
Chap 22: Bơ rồi
23
Chap 23: Mẹ...
24
Chap 24: Uất ức 18 năm
25
Chap 25: Nhuộm tóc
26
Chap 26: Sinh thần vui vẻ
27
Chap 27: Ngày tồi tệ
28
Chap 28: Kệ tôi chứ
29
Chap 29: Thử nhẫn
30
Chap 30: Tôi tự trả
31
Chap 31: Sẽ nhuộm tóc lại
32
Chap 32: Giống con gái
33
Chap 33: Nghi thức cuối
34
chap 34: Xảy ra chuyện
35
Chap 35: Đau
36
Chap 36: Ăn dâu
37
Chap 37: Tôi nuôi anh
38
Chap 38: Anh bẩn vừa thôi!
39
Chap 39: Cấm nghịch
40
Chap 40: Nhạt nhẽo
41
Chap 41: Ăn vạ
42
Chap 42: Chưa ai chê tôi bao giờ!
43
Chap 43: Anh có yêu tôi không?
44
Chap 44: Chăm sóc đầu sáng
45
Chap 45: Phá bỏ lời hứa được không?
46
Chap 46: Nuôi Mèo
47
Chap 47: Nhập học
48
Chap 48: Dị ứng
49
Chap 49: Bệnh lại tái phát
50
Chap 50: Đánh
51
Chap 51: Chuyện chiếc gối
52
Chap 52: Tôi đến muộn
53
Chap 53: Xin số điện thoại
54
Chap 54: Tôi yêu anh đấy!
55
Chap 55: Về lại Nam Thành
56
Chap 56: Giao thừa
57
Chap 57: Bữa cơm đầu Xuân
58
Chap 58: Quên chìa khoá
59
Chap 59: Chó với mèo
60
Chap 60: Không tự nhiên
61
Chap 61:
62
Chap 62: Nghỉ hè
63
Chap 63: Người yêu tôi
64
Chap 64: Giúp
65
Chap 65: Nghỉ hè kết thúc
66
Chap 66: Làm quen
67
Chap 67: Đóng giả
68
Chap 68: Giận
69
Chap 69: Bất thường
70
Chap 70: Đừng rồi xa anh
71
Chap 71: Chết não
72
Chap 73: Em đói
73
Chap 73: Cút ngay!
74
Chap 74: Ở lại Pháp
75
Chap 75: Hối hận à?
76
Chap 76: 3 năm
77
Chap 77: Marypic và Maoryan
78
Chap 78: Giảng hòa
79
Chap 79: Em sợ cái gì?
80
Chap 80: Quà

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play