Chap 5: Để tôi đưa em ấy đi

Nỗi buồn nhân lên, thôi thì đành, cô quay người lủi thủi lên trên phòng, tự an ủi chính mình rằng vẫn còn Đương Lãnh Hàn cùng mình tham dự buổi lễ ấy thôi!

Đi lên phòng, cô thở dài một hơi rồi lấy chiếc điện thoại trên bàn gọi cho ai đó, tiếng nhạc chuông quen thuộc reo lên nhưng phải mất một lúc sau đầu dây bên kia mới có phản hồi. Dương Ngọc Yến thấy đã bắt máy, chưa để người bên kia kịp nói gì thì cô đã mở giọng than thở sang:

- "Mai sang đón tao như mọi ngày nhé!"

Đương Lãnh Hàn nghe cô nói vậy cũng ngầm hiểu ra được vài phần rồi, nhưng vẫn hỏi thêm:

- "Chú Mạc bận à?"

Cô nhẹ nhàng thả người nằm xuống giường rồi nói lại:

- "Ừ, không đến được, cả anh trai tao cũng bận."

-" Được rồi, mai tao đến đón, ăn xong thì ngủ sớm đi, mai có vẻ bận lắm đấy!" -Đương Lãnh Hàn nói-

Bên kia vừa dứt câu, Dương Ngọc Yến liền "ừ" một cái rồi tắt máy luôn. Cô đưa mắt nhìn lên trần nhà bấc giác một giọt nước mắt âm ấm đang lăn dài trên gò má cô. Mãi một lúc sau bản thân mới nhận ra rằng mình đã khóc rồi, cô ngồi ngay dậy, đưa tay lau đi hàng nước mắt kia rồi bước vào phòng tắm.

Ngâm mình trong bồn nước khoảng một lúc lâu cô mới bước ra, nhìn phần thức ăn đã nguội lạnh từ bao giờ, cô thở dài rồi đem khay đồ ăn xuống bếp cất gọn vào tủ lạnh, thầm nghĩ thôi thì lại một bữa tối với bánh mì vậy.

Quay trở lại về phòng, cô dành ra vài phút chăm sóc da mặt của mình, rồi ngồi xuống tiếp tục việc học. Nói là ngủ sớm, nhưng Dương Ngọc Yến vẫn là học đến khi đồng hồ chạy qua con số 0 giờ thì cô mới chịu buông bút.

Nằm xuống giường, cô cuộn tròn người trong chiếc chăn, như một thói quen cô cầm lấy chiếc điện thoại của mình xem một lượt rồi mới chịu đi ngủ. Mở vào màn hình thông báo, cô nhíu mày khi thấy có tin nhắn lạ gửi đến lúc 21 giờ 3 phút, do cô thường để chế độ im lặng nên có tin nhắn hay cuộc gọi đến cô cũng không nghe thấy được.

Bấm vào cuộc thoại có tin nhắn lạ đó, Dương Ngọc Yến càng thắc mắc hơn, trong đầu cô hiện giờ mọc lên hàng chục dấu hỏi chấm không có lời giải đáp. Nhìn dòng tin nhắn gồm sáu chữ "Mai tôi sẽ tới đón nhóc", sau một lúc suy nghĩ không kết quả, cô cũng đặt điện thoại xuống mặc kệ người kia rồi nằm ngủ một cách ngon lành.

.....

Sáu giờ sáng ngày hôm ấy, tiếng chuông báo thức reo lên vang cả phòng, Dương Ngọc Yến mắt nhắm mắt mở chui ra khỏi chăn tay vớn lấy chiếc đồng hồ mà tắt đi.

Cô lười biếng đặt chân xuống giường đi thẳng vào phòng tắm. Sau một lượt sinh hoạt như thường lệ thì cô cũng chịu ló đầu ra, ngồi trên bàn, cô bắt đầu bôi lớp son dưỡng sau đó đến lớp son đỏ hồng nhẹ nhàng như ngày thường.

Cầm lấy bộ trang phục đã chuẩn bị từ tối qua mà đi thay. Mặc trên mình là bộ vest nữ màu đen, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng không quá dày cũng không quá mỏng, bên khoài là chiếc áo vest được thiết kế dành riêng cho nữ giới, bên dưới là chiếc quần ống xuông không quá rộng nhìn qua không khác gì một nữ doanh nhân đầy quyền lực

Lẽ ra theo thường luật, thì nữ sinh trong lễ trưởng thành đều phải mặc những bộ đầm dài quá gối cùng với những đôi giày cao gót, và nam sinn thì thường mặc vest dành cho nam để minh chứng rằng họ đã trưởng thành.

Nhưng Dương Ngọc Yến lại là một trường hợp có chút đặc biệt, với cái mái tóc tomboy mullet này mà bắt cô phải khoác lên mình bộ đầm loè xoè kia thì chẳng khác nào nói một bạn nam sinh mặc váy đến cả.

Nhìn bản thân ở trong gương, đường kẻ mắt vừa sắc vừa mỏng, đôi môi không quá đỏ, sóng mũi cao, đặc biệt là mái tóc đầy cá tính này càng tôn lên vẻ đẹp vừa nam tính vừa nữ tính của cô.

.....

Chuẩn bị vừa xong, cũng đã hơn sáu rưỡi, Dương Ngọc Yến tay xách theo đôi giày da màu đen rồi đi xuống dưới nhà. Biết là hôm nay sẽ tiêu hao khá nhiều năng lượng nên cô cũng chủ động ngồi xuống ăn sáng không cần quản gia Đinh nhắc nhở nữa.

Vừa thấy cô ngoan ngoãn chịu ăn sáng, ông Đinh không khỏi dụi mắt vài lần mà bảo:

- Ôi, hôm nay con cũng chịu ăn sáng rồi à?

Dương Ngọc Yến quay lại cười hì một cái rồi lễ phép đáp lại:

- Vâng ạ!

Đinh Viễn Lập nở nụ cười hiền rồi quay ra ngoài vườn để cho cô tập trung ăn.

Mười phút nhâm nhi xong bữa sáng, cô vừa chuẩn bị rời khỏi ghế thì đã nghe thấy tiếng gọi quen thuộc:

- Ngọc Yến! Dậy chưa đấy?

Cô lúc này cũng vừa đi ra khỏi phòng ăn, nhìn thấy Đương Lãnh Hàn ung dung đi vào thì liền nói với giọng mỉa mai:

- Chưa nhìn thấy người đã nghe thấy giọng rồi đấy anh bạn!

- Ý mày là gì? Tao cho mày ở nhà luôn bây giờ! -Đương Lãnh Hàn nói-

Vừa dứt câu, bỗng từ đâu một giọng nói trầm lạnh phát ra từ phía sau lưng của cậu:

- Cậu cứ đi, để tôi đưa Ngọc Yến đi!

Cả cô và cậu đều ngó ra theo chiều hướng phát ra âm thanh, một người đàn ông với gương mặt lạnh tanh, mặc trên mình chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần tây màu đen, đang từ từ tháo giày ra khỏi chân rồi bước vào trước sự ngỡ ngàng của cả hai.

_______________________________

TB: có chút sửa đổi lịch ra chương. Cụ thể là: Cứ ra 5 chương thì sẽ nghỉ một ngày(Mỗi ngày 1 chương), tức là ra 5 chương xong sẽ nghỉ 1ngày chương.

Chapter
1 Chap 1: Thường lệ
2 Chap 2: Học vẽ
3 Chap 3: 300 tệ
4 Chap 4: Không thể tham dự
5 Chap 5: Để tôi đưa em ấy đi
6 Chap 6: Đi cùng
7 Chap 7: Lễ trưởng thành
8 Chap 8: Sau 18, em là vợ của tôi!
9 Chap 9: Kì thi đại học
10 Chap 10: Không vui
11 Chap 11: Liệu đỗ
12 Chap 12: 10 năm
13 Chap 13: Ra mắt
14 Chap 14: Tránh xa ra
15 Chap 15: Ám ảnh
16 Chap 16: Sở thích
17 Chap 17: Quà?
18 Chap 18: Khóc giả
19 Chap 19: Khui quà
20 Chap 20: Ăn trực!
21 Chap 21: Đỗ rồi
22 Chap 22: Bơ rồi
23 Chap 23: Mẹ...
24 Chap 24: Uất ức 18 năm
25 Chap 25: Nhuộm tóc
26 Chap 26: Sinh thần vui vẻ
27 Chap 27: Ngày tồi tệ
28 Chap 28: Kệ tôi chứ
29 Chap 29: Thử nhẫn
30 Chap 30: Tôi tự trả
31 Chap 31: Sẽ nhuộm tóc lại
32 Chap 32: Giống con gái
33 Chap 33: Nghi thức cuối
34 chap 34: Xảy ra chuyện
35 Chap 35: Đau
36 Chap 36: Ăn dâu
37 Chap 37: Tôi nuôi anh
38 Chap 38: Anh bẩn vừa thôi!
39 Chap 39: Cấm nghịch
40 Chap 40: Nhạt nhẽo
41 Chap 41: Ăn vạ
42 Chap 42: Chưa ai chê tôi bao giờ!
43 Chap 43: Anh có yêu tôi không?
44 Chap 44: Chăm sóc đầu sáng
45 Chap 45: Phá bỏ lời hứa được không?
46 Chap 46: Nuôi Mèo
47 Chap 47: Nhập học
48 Chap 48: Dị ứng
49 Chap 49: Bệnh lại tái phát
50 Chap 50: Đánh
51 Chap 51: Chuyện chiếc gối
52 Chap 52: Tôi đến muộn
53 Chap 53: Xin số điện thoại
54 Chap 54: Tôi yêu anh đấy!
55 Chap 55: Về lại Nam Thành
56 Chap 56: Giao thừa
57 Chap 57: Bữa cơm đầu Xuân
58 Chap 58: Quên chìa khoá
59 Chap 59: Chó với mèo
60 Chap 60: Không tự nhiên
61 Chap 61:
62 Chap 62: Nghỉ hè
63 Chap 63: Người yêu tôi
64 Chap 64: Giúp
65 Chap 65: Nghỉ hè kết thúc
66 Chap 66: Làm quen
67 Chap 67: Đóng giả
68 Chap 68: Giận
69 Chap 69: Bất thường
70 Chap 70: Đừng rồi xa anh
71 Chap 71: Chết não
72 Chap 73: Em đói
73 Chap 73: Cút ngay!
74 Chap 74: Ở lại Pháp
75 Chap 75: Hối hận à?
76 Chap 76: 3 năm
77 Chap 77: Marypic và Maoryan
78 Chap 78: Giảng hòa
79 Chap 79: Em sợ cái gì?
80 Chap 80: Quà
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chap 1: Thường lệ
2
Chap 2: Học vẽ
3
Chap 3: 300 tệ
4
Chap 4: Không thể tham dự
5
Chap 5: Để tôi đưa em ấy đi
6
Chap 6: Đi cùng
7
Chap 7: Lễ trưởng thành
8
Chap 8: Sau 18, em là vợ của tôi!
9
Chap 9: Kì thi đại học
10
Chap 10: Không vui
11
Chap 11: Liệu đỗ
12
Chap 12: 10 năm
13
Chap 13: Ra mắt
14
Chap 14: Tránh xa ra
15
Chap 15: Ám ảnh
16
Chap 16: Sở thích
17
Chap 17: Quà?
18
Chap 18: Khóc giả
19
Chap 19: Khui quà
20
Chap 20: Ăn trực!
21
Chap 21: Đỗ rồi
22
Chap 22: Bơ rồi
23
Chap 23: Mẹ...
24
Chap 24: Uất ức 18 năm
25
Chap 25: Nhuộm tóc
26
Chap 26: Sinh thần vui vẻ
27
Chap 27: Ngày tồi tệ
28
Chap 28: Kệ tôi chứ
29
Chap 29: Thử nhẫn
30
Chap 30: Tôi tự trả
31
Chap 31: Sẽ nhuộm tóc lại
32
Chap 32: Giống con gái
33
Chap 33: Nghi thức cuối
34
chap 34: Xảy ra chuyện
35
Chap 35: Đau
36
Chap 36: Ăn dâu
37
Chap 37: Tôi nuôi anh
38
Chap 38: Anh bẩn vừa thôi!
39
Chap 39: Cấm nghịch
40
Chap 40: Nhạt nhẽo
41
Chap 41: Ăn vạ
42
Chap 42: Chưa ai chê tôi bao giờ!
43
Chap 43: Anh có yêu tôi không?
44
Chap 44: Chăm sóc đầu sáng
45
Chap 45: Phá bỏ lời hứa được không?
46
Chap 46: Nuôi Mèo
47
Chap 47: Nhập học
48
Chap 48: Dị ứng
49
Chap 49: Bệnh lại tái phát
50
Chap 50: Đánh
51
Chap 51: Chuyện chiếc gối
52
Chap 52: Tôi đến muộn
53
Chap 53: Xin số điện thoại
54
Chap 54: Tôi yêu anh đấy!
55
Chap 55: Về lại Nam Thành
56
Chap 56: Giao thừa
57
Chap 57: Bữa cơm đầu Xuân
58
Chap 58: Quên chìa khoá
59
Chap 59: Chó với mèo
60
Chap 60: Không tự nhiên
61
Chap 61:
62
Chap 62: Nghỉ hè
63
Chap 63: Người yêu tôi
64
Chap 64: Giúp
65
Chap 65: Nghỉ hè kết thúc
66
Chap 66: Làm quen
67
Chap 67: Đóng giả
68
Chap 68: Giận
69
Chap 69: Bất thường
70
Chap 70: Đừng rồi xa anh
71
Chap 71: Chết não
72
Chap 73: Em đói
73
Chap 73: Cút ngay!
74
Chap 74: Ở lại Pháp
75
Chap 75: Hối hận à?
76
Chap 76: 3 năm
77
Chap 77: Marypic và Maoryan
78
Chap 78: Giảng hòa
79
Chap 79: Em sợ cái gì?
80
Chap 80: Quà

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play