Chương 15:Tranh thủ giờ nghỉ trưa, "làm cái" không?

Giữa trưa Tony đi học về thì hớn hở chạy vào phòng ôm cổ cô, cậu bé vui tới mức nói không ngừng:"Mẹ, hôm qua cha dẫn con đi ăn kem đó, vui lắm kem cũng rất ngon."

"Cha nào?" Cô hơi sửng sốt hỏi lại ngay.

Đúng lúc đó trước cửa phòng cũng xuất hiện bóng dáng của người đàn ông quen thuộc, là Cao Tuấn.

Tony chạy lại ôm anh, mối quan hệ của họ thân thiết từ khi nào vậy. Cậu bé còn hôn lên má của anh và nói:"Cha Tuấn ạ, cha tới đón con rồi dẫn con đi ăn kem rất là ngon luôn."

"Tony, qua đây với mẹ." Trần Ngọc Châu nghiêm mặt đến nổi doạ cho Tony sợ.

Cậu bé bắt đầu mếu máo, Cao Tuấn thấy vậy liền thả cậu bé xuống, dịu dàng xoa đầu cậu dỗ dành:"Tony ngoan, con đi tắm thay đồ ra đi. Mẹ vừa ngủ dậy nên không vui đó, chứ không có ý lớn tiếng với con trai đâu."

"Vâng ạ."

Tony lủi thủi đi ra ngoài với gương mặt bí xị.

"Ai cho phép anh tự ý đem con tôi đi ra ngoài hả?"

Cao Tuấn đi lại ngồi xổm trước mặt cô, anh nắm tay cô vẫn là thái độ rất điềm đạm, cô ghét cái vẻ điềm đạm này của anh. Cho dù trời có sập xuống, anh vẫn sẽ dịu dàng như vậy:"Em lớn tiếng làm gì, doạ con sợ. Anh chỉ dẫn Tony đi ăn kem thôi, anh biết là em bận rộn nên thường xuyên không có thời gian ở bên con."

"Anh đừng có nói chuyện nghe tử tế thế, không ngượng miệng sao?" Cô nghiến răng hỏi.

"Được rồi, sau này nếu anh muốn dẫn con đi sẽ nói với em. Đừng tức giận nữa!"

Trần Ngọc Châu cũng không thể ầm ầm ở đây được, ôm một cục tức để đi tắm. Lúc cô trở ra thì Cao Tuấn đã về công ty rồi, mẹ Trần nói anh đi gấp lắm nói là quá giờ nghỉ trưa. Cô cũng không mấy quan tâm, bọn họ chỉ đang đóng kịch lừa người thôi.

Cô đến phim trường Tạ Hữu cũng có mặt cùng một thời điểm, anh đi cùng với quản lý của mình. Bắt đầu quay, anh cũng không nói thêm câu nào, còn không hề nhắc gì đến chuyện hôm qua. Hôm nay tâm trạng của Tạ Hữu không tốt thì phải, chẳng thấy anh ngả ngớn như mọi ngày.

Ai nấy cũng tập trung quay phim nên Trần Ngọc Châu cũng không dám xao nhãng, mãi cho đến giờ nghỉ trưa chị Apple nói với cô:"Hôm qua em có về nhà không?"

"Sao chị hỏi vậy?"

Nhìn thấy cô tỏ ra lạnh lùng, Apple hơi căng thẳng, chị ấy giải thích:"Hôm qua Tạ Hữu cướp người đem đi, tới chị cũng không cản nổi."

Trần Ngọc Châu cảm thấy rất khó chịu khi Apple thay cô quyết định mọi thứ, cô nhớ mình đã từng nói với chị rằng cô không muốn nổi tiếng theo cách này. Vậy mà chị ấy vẫn cứ cố tỏ ra không hiểu, nếu như hôm qua Tạ Hữu không đưa cô đi thì thật tình cô cũng không dám nghĩ mình sẽ rơi vào tay ai nữa.

"Chị Apple, em nhắc lại lần nữa em không muốn đánh đổi để nổi tiếng."

Nói xong cô rời khỏi ghế rồi đi tìm Tạ Hữu, nói gì thì nói cô cũng nên cám ơn anh một lời.

Mặc dù cô cũng là diễn viên nữ chính của bộ phim nhỏ lần này nhưng mãi mãi cũng không có đãi ngộ của siêu sao như Tạ Hữu, anh có phòng nghỉ ngơi riêng, có ekip chăm sóc. Muốn tìm anh phải đi lên phòng nghỉ để tìm, thật sự có chút bất tiện, nhưng cũng không thể nào làm lơ luôn được.

...Cộc... Cộc... Cộc...

Trần Ngọc Châu gõ cửa phòng, không lâu sau đó Tạ Hữu là người mở cửa cho cô. Anh mặc áo choàng, hình như vừa mới tắm rửa xong.

"Hi, tôi đến để cám ơn chuyện hôm qua."

"Chuyện gì?" Tạ Hữu cố ý tỏ ra không hiểu.

Cô biết thừa chuyện đó, nhưng vẫn mang sự thành tâm của mình mà giải thích rằng hôm qua anh đã giúp cô về nhà an toàn, nên cô đến để cám ơn.

"Tôi không thích "cá chết" nên mới thả cô về nhà, làm thợ câu tôi chỉ thích câu cá sống thôi."

"Anh..." Cô tức muốn chết, sao anh lúc nào cũng không đứng đắn như vậy. Rõ ràng là tốt bụng, cũng không cần người khác cám ơn hay sao?

Tạ Hữu đẩy rộng cửa, khoé môi anh cong lên hết sức vô sỉ nói:"Tranh thủ giờ nghỉ trưa, "làm cái" không?"

"Anh biến thái vừa thôi."

Trần Ngọc Châu giận quá nên bỏ đi luôn, cùng lúc đó cửa phòng tắm mở ra. Phó Nam chỉ quấn trên người một chiếc khăn che đậy nơi riêng tư, anh ta tới ôm eo của Tạ Hữu cắn vào vành tai của anh mờ ám hỏi:"Ai tới tìm vậy em?"

"Phục vụ hỏi có sử dụng dịch vụ ăn trưa không thôi."

"Vậy hả, anh cũng đói rồi đấy bảo bối."

Tạ Hữu đóng chặt cửa, đẩy Phó Nam thẳng lên giường. Anh cuối đầu hôn môi Phó Nam, nhắm tịt mắt để trí tưởng tượng có thể tự do phát triển.

Nam nhân nằm chồng lên một nam nhân khác mạnh mẽ xâm chiếm, có lẽ đây là lần đầu tiên Phó Nam tận hưởng được sự chủ động của Tạ Hữu. Quả nhiên là cuồng nhiệt theo kiểu anh ta thích, có trời mới biết anh ta yêu chết cái người tên Tạ Hữu này.

Xong việc Tạ Hữu nằm ra bên cạnh, thở hổn hển.

"Hôm nay sao cưng sung sức quá vậy?" Phó Nam vừa vuốt ve vật nam tính của anh vừa mờ ám hỏi.

"Lát nữa còn quay phim, giữ sức tí."

Nói rồi anh kéo chăn nhắm mắt, phớt lờ sự đòi hỏi của đối phương. Anh ta hỏi vì sao anh hưng phấn sao, chính là lợi dụng trí tưởng tượng để tưởng tượng ra người nằm dưới thân là cô gái kia, khiến anh đặc biệt hưng phấn...

*

Trần Ngọc Châu cứ tưởng cả đời này Cao Minh Khải sẽ không đến tìm cô nữa, hắn tới tận đoàn làm phim kéo cô ra xe nói chuyện. Sự căng thẳng bao trùm lấy toàn thân cô, mỗi lần gặp hắn cô luôn áp lực như thế.

Trên mặt hắn còn dấu vết mờ nhạt của cú đánh hôm nọ, Cao Tuấn ra tay không hề nhẹ.

"Cao tổng lần này anh muốn lại cưỡng hiếp, hay đánh tôi hay là thứ gì khác nữa vậy?" Cô mở lời trước bằng thái độ hờ hững lạnh lùng.

Cao Minh Khải mím môi, hắn nắm tay cô, ôn nhu nói:"Tôi xin lỗi nhé, vì tất cả."

Cô không ngờ hắn đến tận đây chỉ để xin lỗi cô, Cao Minh Khải luôn làm những điều mà cô không ngờ tới. Bởi chính vì vậy mà cô mới yêu hắn, khoảng thời gian lúc cả hai bên nhau nó là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của cô.

"Ừ, tôi chấp nhận lời xin lỗi của anh, cũng tha thứ cho anh. Cao tổng anh đừng làm loạn nữa nhé." Cô muốn chia tay trong hoà bình, nếu không thể ở bên nhau cũng có thể nhìn nhau và mỉm cười như thế cũng đủ rồi.

"Châu, đừng kết hôn không được sao?" Hắn nói như van xin.

Trần Ngọc Châu rút tay ra khỏi tay hắn, lạnh nhạt mà kiên định đáp:"Tôi phải kết hôn, Cao tổng anh nên chúc phúc cho tôi mới đúng chứ?"

"Nếu như tôi trưởng thành sớm hơn chắc sẽ không mất em có phải không?"

Cô không đáp, vì không biết phải nói thế nào. Cuối cùng cô nhìn thấy nụ cười chua chát của hắn, lần này hắn thật sự không làm loạn nữa mà thả cô đi rất dễ dàng.

Hắn tới chỉ muốn xin lỗi thôi, thật là ngốc, cô đâu có giận hắn.

Cao Minh Khải thuê một phòng khách sạn rồi gọi Trác Ny tới, hắn muốn ôm cô. Muốn gần gũi với cô nhưng hắn không dám, cô ghét hắn, cô sợ hãi sự điên loạn của hắn.

Lúc Trác Ny tới hắn đã nhào tới ôm cô lên giường rồi gục đầu vào cổ hít hà mùi hương mà hắn yêu thích.

"Anh yêu say hả?"

"Ừm."

Hắn trả lời bằng giọng mũi, nghe giống như đang nhõng nhẽo với cô vậy. Trác Ny sờ soạng lên tóc, dùng bắp đùi cọ cọ lên chân hắn. Trong cơn say hắn lờ mờ nhìn cô, người phụ nữ này rất giống với Trần Ngọc Châu.

Thấy đôi mắt hắn mơ màng, mờ đục cô mới nói:

"Anh yêu, để em chiều anh nha."

Trác Ny dùng dáng vẻ gợi tình cởi bỏ từng cúc áo sơ mi của Cao Minh Khải.

Hắn đột nhiên nắm cổ tay cô siết chặt, sau đó giam cầm hai tay cô ở trên đỉnh đầu. Cao Minh Khải dùng răng cắn cắn lên xương quai xanh của Trác Ny, khiến cô ta không nhịn được mà cố ý rên rỉ thành tiếng.

Vải vóc lần lượt rơi xuống sàn nhà, sau đó hắn cũng lịm đi trên cơ thể của cô.

Trác Ny thấy hắn nằm bất động, cô ta mới lay lay hắn. Cô phát hiện ra hắn đang phát sốt, vừa say vừa sốt nên đã đánh gục Cao Minh Khải.

"Cao Minh Khải, anh đừng nói là anh ngủ rồi nha?" Cô tức đến mức gào lên, miếng cơm tới miệng rồi mà vẫn không ăn được, cô tức chết đi được.

Trác Ny sờ soạng hắn mấy lần, cái thứ đó vẫn mềm nhũng không có tí phản ứng gì.

Cô tức tối chửi thề một tiếng!

Cao Minh Khải rõ ràng là hắn không được, nếu không vì sao bữa đó hắn đã đè Trần Ngọc Châu vào toilet rồi mà vẫn không làm được cái gì đó.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

không phải là anh không " được " , mà anh chỉ " được " với người phụ nữ của anh thôi nha trà xanh kia

2023-06-23

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:Tình đầu đóng cảnh mười tám cộng
2 Chương 2: Mẹ của tình đầu gọi tôi là "rác"
3 Chương 3:Bị lừa ký hợp đồng
4 Chương 4:Sau chia tay, tình đầu và tôi cùng đi du lịch
5 Chương 5:Chìa khoá phòng nằm trong tay hắn
6 Chương 6:Giàu và nghèo tạo nên khoảng cách
7 Chương 7:Scandal
8 Chương 8:Say rượu làm loạn.
9 Chương 9:Cọ nhiệt với ảnh đế
10 Chương 10:Sao hắn bẩn như thế?
11 Chương 11:Cha của đứa bé trở về rồi.
12 Chương 12:Tôi thua rồi.
13 Chương 13:Sinh cho tôi một đứa con.
14 Chương 14:Tạ Hữu
15 Chương 15:Tranh thủ giờ nghỉ trưa, "làm cái" không?
16 Chương 16:Định luật của người thay thế
17 Chương 17:Một lần cuối cùng, chờ em
18 Chương 18:Bối tiểu thư của Bối gia
19 Chương 19:Vậy không để cô ấy nhìn thấy là được, lên phòng em.
20 Chương 20: Chuyện cũ (H)
21 Chương 21:Quy tắc ngầm
22 Chương 22:Hắn không dám điên!!!
23 Chương 23:Tony mất tích.
24 Chương 24: Mở lòng.
25 Chương 25:Tổ ấm của chúng ta
26 Chương 26:Nụ hôn nóng bỏng.
27 Chương 27:Bữa cơm thân mật cùng tình đầu.
28 Chương 28:Hoàng tử và công chúa lọ lem
29 Chương 29:Tôi cùng tình đầu gây gổ.
30 Chương 30:Tha thứ cho anh.
31 Chương 31:Châu, em nguyện ý phải không?
32 Chương 32:Sốc thuốc
33 Chương 33: Cảm giác thấp kém bào mòn trí óc của anh
34 Chương 34:Sự thật trong bóng tối liệu có phải là sự thật?
35 Chương 35:Sự ngọt ngào khó cưỡng của tình đầu
36 Chương 36:Sáng tỏ, anh muốn cưới em
37 Chương 37:Dương cầm và em (H nhẹ)
38 Chương 38:Ngồi chung một chiếc thuyền
39 Chương 39:Đối đầu với hắn, chỉ có một kết cục.
40 Chương 40:Đánh dấu chủ quyền
41 Chương 41:Tâm tư của Cao Tuấn giống như một đống tơ vò
42 Chương 42:Phiên bản nhỏ của hắn
43 Chương 43:Ngọn lửa bốc cháy dữ dội
44 Chương 44:Cái xác không hồn.
45 Chương 45:Em và Minh Khải rất đẹp đôi
46 Chương 46:Annie Trịnh xuất hiện rồi!
47 Chương 47:Vai diễn đầu tiên
48 Chương 48: Bị Anti Fan tấn công đến điên loạn.
49 Chương 49:Trác Ny lụi bại
50 Chương 50:Sử dụng chất kích thích
51 Chương 51:Bắt cóc, trả thù, kết thúc.
52 Chương 52:Tâm thần phân liệt
53 Chương 53:Hắn ghen!
54 Chương 54:Thiếu dạy dỗ (H)
55 Chương 55:Nhìn thấu người đàn ông sống trong thế giới cô độc
56 chương 56:Tiếng thét trong phòng đạo cụ. (H)
57 Chương 57:Tắm suối nước nóng.
58 Chương 58:Biết được sự thật quá mức tàn nhẫn
59 Chương 59:Ngán em?
60 Chương 60:"Em có quyền nói không?"
61 Chương 61:Đỉnh điểm
62 Chương 62:Đâm đơn kiện
63 Chương 63:Chiếc xe ngũ quý tám
64 Chương 64:Gia tộc có tiếng tại nước M
65 Chương 65:Cao Minh Khải định ôm hết rắc rối một mình?
66 Chương 66:Tạ ảnh đế và nữ minh tinh đang lên
67 Chương 67:Đừng đụng vào cô ấy
68 Chương 68:Chân tướng sự thật
69 Chương 69:Anh sẽ không chịu trách nhiệm với em
70 Chương 70:Con ơi... Đừng rời bỏ mẹ...
71 Chương 71:Công khai bảo vệ em
72 Chương 72:Anh yêu em
73 Chương 73:Phơi bày sự thật
74 Chương 74:Em tha thứ cho anh rồi
75 Chương 75:Anh em hoà thuận
76 Chương 76:Quân sư tình yêu gọi tên Trần Huy
77 Chương 77:Mỹ nhân lạnh lùng của khoa thần kinh
78 Chương 78:Tái hôn
79 Chương 79:Anh không phải chỉ ở một mình.
80 Chương 80:Viên mãn
81 Chương 81:Nhẫn Cưới - Váy Cưới - Bé Con (Hết)
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1:Tình đầu đóng cảnh mười tám cộng
2
Chương 2: Mẹ của tình đầu gọi tôi là "rác"
3
Chương 3:Bị lừa ký hợp đồng
4
Chương 4:Sau chia tay, tình đầu và tôi cùng đi du lịch
5
Chương 5:Chìa khoá phòng nằm trong tay hắn
6
Chương 6:Giàu và nghèo tạo nên khoảng cách
7
Chương 7:Scandal
8
Chương 8:Say rượu làm loạn.
9
Chương 9:Cọ nhiệt với ảnh đế
10
Chương 10:Sao hắn bẩn như thế?
11
Chương 11:Cha của đứa bé trở về rồi.
12
Chương 12:Tôi thua rồi.
13
Chương 13:Sinh cho tôi một đứa con.
14
Chương 14:Tạ Hữu
15
Chương 15:Tranh thủ giờ nghỉ trưa, "làm cái" không?
16
Chương 16:Định luật của người thay thế
17
Chương 17:Một lần cuối cùng, chờ em
18
Chương 18:Bối tiểu thư của Bối gia
19
Chương 19:Vậy không để cô ấy nhìn thấy là được, lên phòng em.
20
Chương 20: Chuyện cũ (H)
21
Chương 21:Quy tắc ngầm
22
Chương 22:Hắn không dám điên!!!
23
Chương 23:Tony mất tích.
24
Chương 24: Mở lòng.
25
Chương 25:Tổ ấm của chúng ta
26
Chương 26:Nụ hôn nóng bỏng.
27
Chương 27:Bữa cơm thân mật cùng tình đầu.
28
Chương 28:Hoàng tử và công chúa lọ lem
29
Chương 29:Tôi cùng tình đầu gây gổ.
30
Chương 30:Tha thứ cho anh.
31
Chương 31:Châu, em nguyện ý phải không?
32
Chương 32:Sốc thuốc
33
Chương 33: Cảm giác thấp kém bào mòn trí óc của anh
34
Chương 34:Sự thật trong bóng tối liệu có phải là sự thật?
35
Chương 35:Sự ngọt ngào khó cưỡng của tình đầu
36
Chương 36:Sáng tỏ, anh muốn cưới em
37
Chương 37:Dương cầm và em (H nhẹ)
38
Chương 38:Ngồi chung một chiếc thuyền
39
Chương 39:Đối đầu với hắn, chỉ có một kết cục.
40
Chương 40:Đánh dấu chủ quyền
41
Chương 41:Tâm tư của Cao Tuấn giống như một đống tơ vò
42
Chương 42:Phiên bản nhỏ của hắn
43
Chương 43:Ngọn lửa bốc cháy dữ dội
44
Chương 44:Cái xác không hồn.
45
Chương 45:Em và Minh Khải rất đẹp đôi
46
Chương 46:Annie Trịnh xuất hiện rồi!
47
Chương 47:Vai diễn đầu tiên
48
Chương 48: Bị Anti Fan tấn công đến điên loạn.
49
Chương 49:Trác Ny lụi bại
50
Chương 50:Sử dụng chất kích thích
51
Chương 51:Bắt cóc, trả thù, kết thúc.
52
Chương 52:Tâm thần phân liệt
53
Chương 53:Hắn ghen!
54
Chương 54:Thiếu dạy dỗ (H)
55
Chương 55:Nhìn thấu người đàn ông sống trong thế giới cô độc
56
chương 56:Tiếng thét trong phòng đạo cụ. (H)
57
Chương 57:Tắm suối nước nóng.
58
Chương 58:Biết được sự thật quá mức tàn nhẫn
59
Chương 59:Ngán em?
60
Chương 60:"Em có quyền nói không?"
61
Chương 61:Đỉnh điểm
62
Chương 62:Đâm đơn kiện
63
Chương 63:Chiếc xe ngũ quý tám
64
Chương 64:Gia tộc có tiếng tại nước M
65
Chương 65:Cao Minh Khải định ôm hết rắc rối một mình?
66
Chương 66:Tạ ảnh đế và nữ minh tinh đang lên
67
Chương 67:Đừng đụng vào cô ấy
68
Chương 68:Chân tướng sự thật
69
Chương 69:Anh sẽ không chịu trách nhiệm với em
70
Chương 70:Con ơi... Đừng rời bỏ mẹ...
71
Chương 71:Công khai bảo vệ em
72
Chương 72:Anh yêu em
73
Chương 73:Phơi bày sự thật
74
Chương 74:Em tha thứ cho anh rồi
75
Chương 75:Anh em hoà thuận
76
Chương 76:Quân sư tình yêu gọi tên Trần Huy
77
Chương 77:Mỹ nhân lạnh lùng của khoa thần kinh
78
Chương 78:Tái hôn
79
Chương 79:Anh không phải chỉ ở một mình.
80
Chương 80:Viên mãn
81
Chương 81:Nhẫn Cưới - Váy Cưới - Bé Con (Hết)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play