Cuộc xem mắt bất ổn.

Tại một căn nhà nho nhỏ…
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Ngọc!
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Tuyết!
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Nhung!
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Con mau dậy đi!
Mẹ Ngọc đứng ngoài cửa phòng lớn tiếng gọi.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Vâng… vâng.
Mắt nhắm mắt mở rời giường, Ngọc Tuyết Nhung ngáp một cái thật to rồi vào phòng tắm sửa soạn một chút.
Lê đôi dép bông xù ra khỏi phòng, cả người uể oải xuống lầu ăn sáng.
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Hôm nay ăn mặc đẹp rồi đi xem mắt cho mẹ.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
?!
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Đi xem mắt?
Miếng cá đang chuẩn bị gắp bỏ vài miệng thì chợt rơi xuống. Ngọc Tuyết Nhung ngẩn người.
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Chứ sao nữa, 25 tuổi rồi chứ còn ít ỏi gì đâu?
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Tụi nhỏ em họ con kia kìa. Lấy chồng sinh con đầy ra đấy rồi.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Nhưng mà…
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Không nhưng cái gì hết! Hôm nay mà không đi thì đừng có về nhà nữa!
Ngọc Tuyết Nhung mặt ỉu xìu ăn cơm. Cô không sợ quái vật, cô chỉ sợ mỗi mẹ thôi.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
(Tại mấy hôm nay ba công tác nên mẹ mới nói với mình đây mà. Chứ ba ở nhà thì còn lâu nhé!)
Ba của cô là người cuồng con gái, ông sẽ không bắt cô phải cưới chồng sớm. Ba cô còn muốn ở bên con gái cưng lâu thật lâu, cảm giác chính là không có tên nhóc nào đủ tiêu chuẩn để rước con gái bảo bối của ông về.
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Cũng tại con cứ thích đi làm cái nghề thợ săn để làm gì? Quá nguy hiểm, lại còn không ra dáng thục nữ. Vậy nên mới không có ai dám tán tỉnh đấy.
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Đồ mẹ đã chuẩn bị sẵn rồi, để trong cái hộp ở ngăn tủ trên cùng ấy.
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Liệu mà làm.
Kết thúc bữa ăn, cô ngoan ngoãn dọn dẹp đi rửa bát. Được hôm nghỉ cũng không cho người ta ngủ nữa, lại còn đi xem mắt!
Nghe đâu đối phương là con trai bạn mẹ Ngọc. Lâu ngày mới gặp lại, đột nhiên nói đến chuyện con cái ai cũng đau đầu vì đứa con ế của mình. Vừa hay người ta là nam, lại còn nhìn rất được nên mẹ Ngọc nảy ra ý định xem mắt luôn. Tiện cả đôi đường!
Ngọc Tuyết Nhung cầm tấm ảnh mẹ đưa không thèm nhìn trực tiếp ném vào xó. Dù sao thì cô cứ đi cho qua chuyện thôi, tỏ vẻ khó tính một chút là đối phương chạy ngay ấy mà.
Cầm cái hộp màu hồng trên tay, cả người cô đều thấy không ổn.
Quả nhiên mở ra là một cái thứ gì đó xoè xoè nơ nơ mà.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Haiza…
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Bắt mặc cái này ra đường thì thôi đi, lại còn đến nơi phải chụp ảnh gửi về.
Nhìn bản thân mình trong gương, Ngọc Tuyết Nhung vẫn là không dám nhìn thẳng.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Không thể để cho đồng đội nhìn thấy được!
Lấy một cái khẩu trang đeo vào, cô cẩn thận kéo thật kín sau đó mới đến điểm hẹn.
Trước khi ra khỏi nhà, mẹ Ngọc còn phải ngắm kĩ một lượt.
Mẹ Ngọc
Mẹ Ngọc
Chưa được, phải trang điểm một chút.
Nói rồi ngay lập tức vào phòng ôm một đám đồ vật ra.
Khoảng ba mươi phút sau Ngọc Tuyết Nhung mới được mẹ thả ra ngoài.
Bước vào một nhà hàng sang trọng, người tiếp tân lễ phép cúi chào cô một cái, sau đó làm tư thế mời thật chuyên nghiệp.
Mẹ Ngọc còn tỉ mỉ đặt bàn trước cho cô, chỉ cần Ngọc Tuyết Nhung đến là có thể tới phòng riêng ngồi.
Đứng trước cửa, cô cẩn thận nhìn trước nhìn sau mới bỏ khẩu trang ra. Hít một hơi thật sâu mới lấy can đảm bước vào.
Bên trong là một người đàn ông mặc vest nghiêm chỉnh ngồi đối diện cửa ra vào. Trên tay là bức hình chụp của cô.
Ngọc Tuyết Nhung
Ngọc Tuyết Nhung
Xin chào.
Người đàn ông từ từ quay đầu lại. Khuôn mặt ngược sáng nhìn hơi chói mắt.
Trần Gia Vũ
Trần Gia Vũ
Xin chào, đội trưởng Ngọc.
Trần Gia Vũ trên mặt treo một nụ cười tươi, đôi mắt sáng lấp lánh.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play