Một ngày bình thường

Mất một thời gian khổ sở vận động, rốt cục thì hôm nay lớp cá biệt của Vũ Trường Phong cũng đã tập hợp đầy đủ. Hai thành viên nghèo nhất lớp nay đã tuân theo giao kèo với thầy chủ nhiệm, cố gắng thể hiện thật tốt để dành lấy học bổng. Chính vì vậy nên hiện giờ họ mới có mặt ở đây.

Đợi đến giờ giải lao, anh chàng da đen Limia đã chạy thẳng tới rối rít cảm ơn thầy Phong vì đã tìm ra một nhà trẻ tuyệt vời cho hai đứa em của cậu. Thế nhưng trái với vẻ mặt biết ơn của cậu sinh viên, thầy Phong chỉ tỏ vẻ hời hợt rồi cho qua.

Sở dĩ hắn phải làm vậy chẳng qua là vì hắn đang cố chạy cho đủ KPI do cấp trên aka vợ hắn đặt ra mà thôi!

"Tiếp theo là tiết thực chiến sao... Mấy đứa đã từng học rồi nhớ truyền thụ kinh nghiệm lại cho những người đi sau nhé. Tôi đây lười giải thích lắm... Đi trước đây"

Cả lớp: "..."

"Này, tiết lí thuyết giảng giải hời hợt thì cũng thôi đi... Đằng này đến cả tiết thực chiến ông ta cũng chẳng thèm nghiêm túc luôn sao? Biết rằng đây là lớp cá biệt nhưng thái độ giảng dạy kiểu này cũng thật quá quắt đi chứ!" Lưu Hiên nhịn không được chửi thầm.

Năm người đã từng học tiết thực chiến khi nghe đến đây liền không khỏi đen mặt lại. Cậu "sát thủ thầm lặng" thật nhanh chân chạy tới bịt miệng Lưu Hiên với vẻ mặt cực kì nghiêm túc, thậm chí là có phần sợ hãi: "Cậu im ngay! Lão ta mà nghe thấy là toi mạng cả lũ đấy!"

Lưu Hiên: "???"

Trần Hoài Nam ngẩng đầu vọng thiên, thật lâu không nói gì: "..."

Himiko thì cúi gầm mặt xuống bàn, tựa như vừa nhớ lại một cú sang chấn tâm lí nào đó, khiến cô nàng trông vốn đã tĩnh lặng nay lại còn lạnh lẽo hơn mấy phần: "..."

Lục thì run như cầy sấy.

Edgar thì ngồi cầu nguyện.

Limia, Ikki, Lưu Hiên cùng Hoa Tử Ngọc không hẹn mà cùng nhau nhìn cả năm người họ với vẻ mặt chấm hỏi.

Bọn này sao lại ra vẻ sợ hãi đến thế? Bộ lão ta trước kia đã từng làm cái gì đó rất kinh khủng sao?

Nói thật, bốn người còn lại cũng bắt đầu có chút sợ theo rồi.

"Mặc giáp cho kĩ vào, sơ hở là mất mạng như chơi đấy" Lúc này, Himiko đã mở miệng nhắc nhở với toàn bộ lương tâm của một người lớp trưởng: "Lão ta mồm thì nói nương tay nhưng thực tế lại chưa biết nương tay bao giờ... Không tin thì cứ hỏi Edgar, cậu ta đã suýt chết năm bảy lần trong tiết học lần trước rồi đấy"

"!!!"

Edgar giơ ngón tay cái với một nụ cười vô cùng uy tín: "Tôi không có lời khuyên nào hữu ích cho các cậu cả... Ân, hoặc nếu có thì chỉ có thể là "Im lặng chịu trận" mà thôi! Sẵn tiện đây nói trước luôn. Độ khốc liệt của buổi học tỉ lệ thuận với tâm tình của lão ta hôm đó tệ bao nhiêu đấy"

"Nói cách khác, lão ta xem chúng ta như bao cát để xả giận?" Lưu Hiên khoé miệng nhảy một cái.

"Buồn thay là tôi không thể phủ nhận điều đó... Từ góc nhìn của tôi thì ông ta chính là tên giáo viên có nhân cách tệ hại nhất tôi từng gặp" Edgar nhún vai.

Lúc này, thanh âm của thầy Phong đột nhiên vang lên trong lớp: "Này, tôi nghe thấy hết đấy mấy em. Cơ mà các em nói không sai... Vì tôi rất tệ nên mỗi khi một học sinh nào đó vô tình chọc giận tôi, cả tập thể đều phải cùng lãnh hậu quả nhé~"

Cả lớp: "!!!"

"Thầy! Như thế không công bằng! Em nào có tội tình gì đâu thầy!" Trần Hoài Nam cật lực phản đối: "Em từ đầu tới cuối một chữ cũng không thèm nói, căn bản không có động chạm đến thầy mà!"

"Em nói sai rồi. Một người làm sai thì cả cộng đồng phải chịu cùng. Như thế mới là đoàn kết chứ... Ha ha"

Moá, như thế cũng nói cho được!?

"Lục, thôi thì nhóm chúng ta chơi khô máu với lão ta luôn đi. Lát nữa chúng ta sẽ tạo cơ hội cho cậu chạm vào lão ta... Để vận rủi của cậu ám chết lão ta luôn đi!" Dạ Trầm Uyên cực kì ác độc nói ra.

Tuy nhiên... Lục đã chết tâm từ trước đó rất lâu rồi.

"Này, Lục, cậu không sao chứ?"

"Bờ sông bên kia đẹp quá... Hình như có ai đó đang vẫy tay với mình thì phải..."

"Cậu không được qua đó đâu!"

...

...

Một lúc sau, cả lớp đã tập hợp đầy đủ tại sân tập. Tuy nhiên Edgar cùng Lưu Hiên đã bị cách li bởi những người còn lại, bởi vì hai người họ chính là những kẻ tội đồ đã chọc giận thầy Phong, làm cho cả lớp vốn không liên quan nhưng lại bị liên lụy.

"Tinh thần không tệ, tôi thích sự u ám này"

Cả lớp: "..."

Ông có thể tỏ ra giống một người giáo viên bình thường chỉ một lần thôi được không?

"Yên tâm đi, buổi học thực chiến hôm nay các em sẽ không phải đánh với tôi nữa" Thầy Phong bất đắc dĩ nhún vai với bộ mặt rất gợi đòn: "Nguyên chỉ đơn giản là do các em chưa đủ trình"

Cả lớp nắm chặt tay lại: "..."

Riêng Himiko trông giống như lại bị Thầy Phong chọc tức, trong tay lăm lăm sẵn con đao Nhật, gần như bất kì lúc nào cũng có thể lao vào liều mạng với lão ta.

"Vậy thưa thầy, hôm nay chúng ta sẽ học gì ạ?" Hoa Tử Ngọc giơ tay hỏi.

"À, là luyện tập chiến đấu dưới môi trường trọng lực gia tăng" Thầy Phong đột nhiên nở một nụ cười rất dễ nhìn, làm cho năm bạn học sinh đã quen với lão ta không khỏi dựng đứng cả tóc gáy: "Các em biết đấy, trên thế giới này đang không ngừng xuất hiện những môi trường khắc nghiệt đòi hỏi con người ta phải học cách thích ứng với chúng nếu muốn tồn tại. Vì thế, để nâng cao khả năng sinh tồn cho các em..."

"Bớt văn vở đi thưa thầy" Himiko cười lành lạnh, đặc biệt có ác ý với thái độ nhân nghĩa rởm của thầy Phong: "Con người em rất thẳng tính, không thích vòng vo nên chúng ta bắt đầu ngay bây giờ luôn đi"

Cả lớp: "..."

Thôi nào lớp trưởng, cô không cảm thấy hai tên kia vẫn chưa đủ cháy hay sao mà còn nhẫn tâm châm dầu vào lửa như vậy?

Coi như là lớp trưởng, cô vẫn có thể bị cả lớp cô lập đó nha!

À mà... Có vẻ như cô ấy không để tâm đến chuyện này cho lắm nhỉ? Vì cô ta có mấy khi nói chuyện với bạn bè trong lớp đâu?

"Được thôi, trọng lực gấp mười"

Ầm!

Thầy Phong vừa mới nói dứt câu thì một cỗ áp lực khổng lồ đã bất ngờ đập xuống làm cả lớp ngã chúi đầu, thậm chí một số bạn có thể chất yếu kém đã bị làm cho gãy mấy đốt xương, chỉ có thể bất lực quằn quại trong thống khổ.

Trọng lượng cơ thể của họ giờ đây đã tăng lên gấp mười lần dưới tác động của trọng lực gia cường. Do vậy, áp lực mà khung xương của họ đang phải gánh chịu là vô cùng to lớn, đến mức cả lớp đều đã tiến vào trạng thái nguy kịch chỉ sau vài giây đầu tiên bắt đầu lớp học.

Để cả lớp không chết oan, Thầy Phong đã nhanh chóng kết thúc đòn phủ đầu.

"Các em khá đần nhỉ?"

Cả lớp: "..."

"Tôi không nói đùa đâu. Trọng lực gia cường của tôi có bản chất là một loại pháp thuật thao túng trọng lực. Chính vì thế, các em hoàn toàn có thể chống lại pháp thuật của tôi bằng linh lực của chính các em" Thầy Phong nhún vai, một bộ như đang cười trên nỗi đau của người khác: "Cho nên chỉ có mấy chú bé đần mới đi dùng thể chất chống lại trọng lực mà thôi... Các em hiểu ý tôi chứ?"

"..."

Bọn họ có cay không?

Cay lắm! Cay chết đi được ấy chứ!

Nhưng bọn hắn có cãi được không?

Không!

Khả năng ứng phó tình huống của họ quá mức kém cỏi, đấy chính là sự thật! Và cũng vì nó là sự thật nên họ mới không thể cãi lại được!

"Raphael, chữa trị cho họ đi"

Nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, Raphael đã mau chóng xuất hiện chữa trị thương thế cho toàn bộ các học sinh ở đây. Nàng vẫn cứ là nàng thiên sứ dịu dàng tử tế trong mắt họ, người duy nhất chấp nhận bảo vệ bọn họ trong cái lớp học lạnh lẽo thiếu tình người này.

Thấy bọn họ bị thương nặng, Raphael nhất thời sinh lòng thương xót, chủ động tiến tới thỉnh cầu Vũ Trường Phong: "Tôn chủ, hay là để ta dạy cho họ đi... Lĩnh vực thao túng trọng lực này cũng là lĩnh vực mà ta am hiểu. Vì vậy... Ta tin chắc là mình sẽ dạy họ thật tốt"

Vũ Trường Phong nhìn Raphael một chút rồi khẽ thở dài, âm thầm truyền âm cho đối phương: "Không được. Tôi hiểu cô không muốn bọn nhỏ chịu khổ... Nhưng thân là người sống sót, cô không nhớ thế giới đó là khắc nghiệt đến cỡ nào sao? Nếu cô thực sự yêu thương chúng thì cứ cố gắng giữ mạng cho chúng là được rồi, còn lại không cần cô quản đâu. Vả lại..."

"Vâng?"

"Vợ tôi vẫn đang âm thầm quan sát, thế nên tôi không thể lười biếng được... Bằng không, con PS5 mới tậu về của tôi lại phải thăng thiên mất"

Raphael: "..."

Giá như người không nói câu sau cùng, thưa tôn chủ. Toàn bộ tính thuyết phục của câu đầu tiên đã bị câu sau cùng đạp đổ hết rồi đấy ạ!

Địa ngục vẫn tiếp diễn...

Khoảng chừng mười tám giờ tối, tiếng trống tan học đã vang lên. Thầy Phong đã cho phép cả lớp trở về mà không cần phải ở lại vệ sinh lớp. Đây có thể nói là đặc ân cuối cùng hắn dành cho bọn nhóc này rồi.

Dọc qua dãy hành lang chuẩn bị trở về nhà, các nữ sinh nguyên bản đang chuẩn bị trở về kí túc xá mắt thấy Vũ Trường Phong đang đi đến liền không khỏi say mê. Lẽ dĩ nhiên, nhan sắc tuyệt thế của hắn ta đã giúp cho hắn trở thành một nhân vật có tiếng tăm trong trường... Thế nhưng mà về bộ mặt kinh khủng của hắn ta thì lại chẳng ai khác biết ngoài lớp cá biệt cả...

"Anh không thể nhẹ tay với học sinh của mình một tí được sao?"

Lúc này, thanh âm của cô hiệu trưởng khẽ vang lên làm các nữ sinh có hơi giật mình. Tuy nhiên, Vũ Trường Phong chỉ tùy tiện đáp trả: "Chúng không chết là được. Em không thấy chúng đã tiến bộ thế nào sao?"

Nguyệt: "..."

Đối với cách giảng dạy ma quỷ của tên này, nàng thực sự chỉ biết thở dài mà thôi.

"Vài tuần tới sẽ diễn ra cuộc thi kiểm tra chất lượng đầu năm. Em hi vọng lớp cá biệt sẽ có kết quả tốt... Ngoài ra, em cần anh điều tra về con bé lớp trưởng kia một chút... Em cứ cảm thấy nó có gì đó kì lạ"

"Ừm, anh biết rồi" Vũ Trường Phong đi trước, chỉ để lại cái phất tay vô cùng tùy ý: "Nhớ về sớm đấy, ngoài đường mấy hôm nay không an toàn lắm đâu. Lỡ có chuyện gì xảy ra thì anh không quản đâu nha"

Nguyệt: "..."

Tên này đang mỉa mai nàng hả?

Thiếu đòn rồi chứ gì?

...

...

Tối hôm đó.

Sau khi chơi game được một lúc, Vũ Trường Phong như sực nhớ ra chuyện gì đó quan trọng, tức thì liền tắt game đi, một bộ chuẩn bị đi ra ngoài.

"Anh định đi đâu? Ngoại tình hở?" Tiểu Na La ngồi dậy từ trên sofa, mơ mơ màng màng ngáp một cái: "Lén lút ra ngoài chim chuột với phụ nữ khác là tệ lắm luôn... Em gái sẽ không tha cho anh đâu"

"Anh là loại người ấy sao?"

"Trông giống lắm"

Vũ Trường Phong: "..."

Đừng nói những lời như vậy với bộ mặt dễ thương đó được không?

"Em gái em sẽ không làm gì anh đâu, vì nhiệm vụ lần này là do chính em ấy giao cho anh mà" Vũ Trường Phong thở dài sờ đầu Tiểu Na La một cái: "Còn em thì mau vào phòng ngủ đi, trời đang dần chuyển sang mùa đông đấy, lạnh lắm"

"Em miễn nhiễm mà..." Tiểu Na La lại ngáp một cái rồi cười hì hì, vẻ mặt trông vô cùng tinh quái nói tiếp: "Thôi thì tắm táp sạch sẽ rồi nằm sẵn đợi anh về vậy... Đã lâu rồi không dùng hình dạng kia chơi đùa với anh... Chắc là anh đã cảm thấy tội lỗi lắm khi em ở trong hình dạng loli này ha?"

Vũ Trường Phong: "..."

Mau đi ngủ dùm cái, đừng có ngồi đây dirty talk nữa được không!?

"Anh cũng biết mà... Ở thời đại đó thì con gái mười lăm tuổi đã có thể-"

"..."

"Đi mất tiêu rồi"

Chapter
1 Người hướng nội đi học
2 Giáo viên cá biệt
3 Vợ vợ chồng chồng
4 Ngoan hiền dễ bảo
5 Bấm chuông từng nhà (1)
6 Bấm chuông từng nhà (2)
7 Kí ức (1)
8 Kí ức (2)
9 Một ngày bình thường
10 Thế giới ngầm
11 Quỷ Đao
12 Bán mình cho quỷ dữ
13 Tiên đoán
14 Ứng nghiệm
15 Vẻ đẹp của kẻ săn
16 Dã ngoại level địa ngục
17 Khởi đầu
18 Chú thỏ trắng...
19 Lolidamdang
20 Thư sinh nổi giận
21 Lâm giấc ngủ đông
22 Độc
23 Dạ Đao Thần
24 Sợi cỏ mạnh nhất
25 Về nhà
26 Những con đường
27 Con đường mới
28 Chân Ngã
29 Cộng sinh
30 Loli gõ cửa
31 Dạy kèm
32 Chạng vạng
33 Người thầy thâm độc
34 Khắc nghiệt
35 Không đi đường thường
36 Nhóc La
37 Không ngừng bị loại
38 Cơn thịnh nộ của bạo chúa
39 Tiếng ca trong đêm
40 [Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (1)
41 [Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (2)
42 [Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (3)
43 [Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (4)
44 [Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (Kết)
45 Ánh sáng và vực thẳm
46 Nhà mới
47 Tín nhiệm
48 Kẻ cùng tần số
49 Tâm nhãn
50 Thú bông
51 Một chân trời mới
52 Thử thách của Himiko
53 Tao bê quá sen ạ
54 Ước nguyện và lí tưởng
55 Đêm đông hoá idol
56 210
57 Sự trưởng thành
58 Knock out
59 Hủy diệt nhà bếp
60 Bảo mẫu bất đắc dĩ
61 Chiến lược gia
62 Ngày đầu tiên đến trường
63 Hâm nóng tình thầy trò
64 Chấp niệm
65 Sai lầm nối tiếp sai lầm
66 Nơi ta giải toả
67 Nơi ta thuộc về
68 Thiên thần nhỏ cũng phải trưởng thành
69 Giáng Sinh là một ngày tuyệt vời để kết bạn
70 Thú nhận
71 Dìm hàng
72 Kiếm và Đạo
73 Ghi điểm
74 Cho tương lai của em
75 Thiếu nữ và suy luận
76 Ánh sáng
77 Cá tính
78 Vực sâu
79 4 năm
80 Về nhà
81 Buổi nói chuyện nhỏ
82 Chiến dịch của mẹ
83 Sức mạnh vĩ đại
84 Bạn thuở nhỏ
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Người hướng nội đi học
2
Giáo viên cá biệt
3
Vợ vợ chồng chồng
4
Ngoan hiền dễ bảo
5
Bấm chuông từng nhà (1)
6
Bấm chuông từng nhà (2)
7
Kí ức (1)
8
Kí ức (2)
9
Một ngày bình thường
10
Thế giới ngầm
11
Quỷ Đao
12
Bán mình cho quỷ dữ
13
Tiên đoán
14
Ứng nghiệm
15
Vẻ đẹp của kẻ săn
16
Dã ngoại level địa ngục
17
Khởi đầu
18
Chú thỏ trắng...
19
Lolidamdang
20
Thư sinh nổi giận
21
Lâm giấc ngủ đông
22
Độc
23
Dạ Đao Thần
24
Sợi cỏ mạnh nhất
25
Về nhà
26
Những con đường
27
Con đường mới
28
Chân Ngã
29
Cộng sinh
30
Loli gõ cửa
31
Dạy kèm
32
Chạng vạng
33
Người thầy thâm độc
34
Khắc nghiệt
35
Không đi đường thường
36
Nhóc La
37
Không ngừng bị loại
38
Cơn thịnh nộ của bạo chúa
39
Tiếng ca trong đêm
40
[Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (1)
41
[Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (2)
42
[Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (3)
43
[Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (4)
44
[Ngoại truyện] Đoá hoa của tận thế (Kết)
45
Ánh sáng và vực thẳm
46
Nhà mới
47
Tín nhiệm
48
Kẻ cùng tần số
49
Tâm nhãn
50
Thú bông
51
Một chân trời mới
52
Thử thách của Himiko
53
Tao bê quá sen ạ
54
Ước nguyện và lí tưởng
55
Đêm đông hoá idol
56
210
57
Sự trưởng thành
58
Knock out
59
Hủy diệt nhà bếp
60
Bảo mẫu bất đắc dĩ
61
Chiến lược gia
62
Ngày đầu tiên đến trường
63
Hâm nóng tình thầy trò
64
Chấp niệm
65
Sai lầm nối tiếp sai lầm
66
Nơi ta giải toả
67
Nơi ta thuộc về
68
Thiên thần nhỏ cũng phải trưởng thành
69
Giáng Sinh là một ngày tuyệt vời để kết bạn
70
Thú nhận
71
Dìm hàng
72
Kiếm và Đạo
73
Ghi điểm
74
Cho tương lai của em
75
Thiếu nữ và suy luận
76
Ánh sáng
77
Cá tính
78
Vực sâu
79
4 năm
80
Về nhà
81
Buổi nói chuyện nhỏ
82
Chiến dịch của mẹ
83
Sức mạnh vĩ đại
84
Bạn thuở nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play