Chương 7: Cậu chính là heo

Nguyễn Minh Hoàng nghe mẹ mình hỏi liên tục liền im lặng cho đến khi bà nói xong mới thở dài nói: "Mẹ, bọn con không tổ chức hôn lễ, em ấy cũng không thích phiền phức như vậy."

"Sao lại như vậy, con phải cho thằng bé một danh phận chứ, nếu không sau này ai sẽ nể mặt thằng bé đây." Lê Tú hừ lạnh, bà cảm thấy con trai mình đúng là đầu đất nếu như muốn sống cùng đứa nhỏ kia thì phải làm cho thằng bé yên tâm mà ở lại chứ.

"Con biết rồi, sau này khi có tiệc xã giao con sẽ dẫn em ấy theo, mẹ đừng lo." Nguyễn Minh Hoàng nhanh chóng nói, mà thật sự anh cũng định làm như thế dù sao cũng kết hôn vậy thì cứ bình yên mà sống cả đời đi.

Chỉ cần Phan Miêu Vũ an phận thì anh sẽ không bạt đãi cậu.

Lê Tú tuy không hài lòng nhưng cũng không tiếp tục kêu con trai tổ chức hôn lễ nữa, nếu như cả hai đứa nhỏ đều đã quyết định như vậy thì cứ vậy thôi: "Vậy được rồi, con nhớ đối sử tốt với thằng bé một chút. Sau này tránh xa Phan gia ra."

"Con biết rồi. Mẹ ngài ngủ sớm đi."

"Vậy ngày mai hai đứa có về không, ông nôi cùng cha con muốn nhìn đứa nhỏ xem thế nào." Lê Tú thở dài hỏi. Bà biết tính tình con trai mình rất lạnh nhạt, chắc chắn nó chỉ nó chỉ nói vậy thôi chứ không quan tâm thằng bé kia. Nhưng dù sao nếu có thể đưa thằng bé về nhà gặp gia đình là tốt lắm rồi, ít nhất có thể cùng nhau dùng một bữa cơm.

Nguyễn Minh Hoàng không ngờ mẹ sẽ hỏi như vậy, không biết bao lâu rồi anh không về nhà, suy nghĩ một hồi anh cũng gật đầu đáp ứng: "Mai con sẽ dẫn em ấy về."

"Được, vậy con cũng ngủ sớm mẹ cúp máy đây." Lê Tú mỉm cười hài lòng rồi cúp máy.

Nguyễn Minh Hoàng bỏ điện thoại xuống rồi đi lại bàn làm việc, nếu ngày mai về nhà vậy thì hôm nay anh phải làm xong công việc cho ngày mai luôn, nếu vậy thì không thể ngủ sớm được rồi. Anh lại thở dài rồi cấm đâu vào máy tính bắt đầu xử lý công việc mà không có chút than vãn nào.

Một đêm cứ như vậy mà trôi qua, Nguyễn Minh Hoàng đến gần bốn giờ sáng mới lên giường chợp mắt chút xíu, nhưng sau sáu giờ không cần đồng hồ báo thức vang lên anh đã tự thức dậy với khuôn mặt không chút ngái ngủ mà bắt đầu vào nhà tắm sửa xoạn.

Sau khi ra khỏi phòng với dáng vẻ đỉnh đạt đẹp đẻ, Nguyễn Minh Hoàng liền đi lên tầng hai tìm đúng căn phòng mà Phan Miêu Vũ đã đi vào, anh gõ cửa vài tiếng nhưng thấy bên trong không chút động tĩnh nào liền dứt khoát lấy chìa khóa dự phòng ra rồi mở cửa.

Trên chiếc giường lớn đặt ở giữa phòng, một người con trai có khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, hai mắt nhắm nghiền cực kỳ ngoan ngoãn, cả người cuộn hết vào chăn. Nguyễn Minh Hoàng nhìn cậu thoáng ngẩn người, anh cảm thấy cảnh tượng này thật giống như mình từng thấy qua, hình như là giống con mèo mun ở nhà bạn mà mấy ngày trước anh từng nhìn thấy.

Tuy khung cảnh rất hài hòa đẹp đẽ nhưng Nguyễn Minh Hoàng lại không có tâm tình hưởng thức, anh hoàn toàn chẳng cảm thấy nó đẹp như thế nào mà chỉ biết cái con heo vẫn còn đang ngủ kia đúng là có tâm trạng ngủ thật, anh thì đến gần sáng mới có thể chợp mắt chút xíu còn người ta thì thẳng giấc từ tối đến sáng hôm sau vẫn chưa muốn dậy.

Anh đi lại kéo kèm cửa cho ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào trong rồi đi lại giường gọi: "Dậy, dậy... Phan Miêu Vũ cậu nhanh chóng dậy cho tôi."

"Ừm." Phan Miêu Vũ bị làm phiền liền kéo mền lên che khuất đầu rồi an tâm ngủ tiếp.

Nguyễn Minh Hoàng đen mặt trực tiếp kéo mềm ra rồi lay người cậu: "Cậu mà không dậy tiền tháng này trực tiếp không còn."

"Không được." Phan Miêu Vũ trong mơ màng nghe anh nói vậy liền bật người ngồi dậy hô lớn, sau đó khuôn mặt cậu đầy vẻ mê man nhìn sang anh rồi mím môi lên án: "Rõ ràng anh hứa với tôi rồi mà, sao nói cắt là cắt vậy."

"Hôm nay cậu cùng tôi về nhà ba mẹ, nếu còn không dậy thì tôi không khách sáo nữa." Nguyễn Minh Hoàng hừ lạnh uy hiếp rồi xoay người rời khỏi phòng.

Phan Miêu Vũ buồn bực mà bĩu môi, ánh mắt cậu nhìn theo bóng lưng rời khỏi phòng của anh đầy oán giận, cứ tưởng sau khi kết hôn với anh cậu sẽ có thể hưởng thụ những ngày tháng hạnh phúc nào ngờ chỉ ngủ được mười tiếng trong ngày, không chỉ vậy còn phải chuẩn bị làm một đứa con ngoan trước mặt ba mẹ anh. Đúng là quá khổ sở.

"Không sao chắc chỉ có hôm nay thôi, qua ngày mai chắc chắn có thể trở thành cá ướp muối nằm thẳng tới khi đói bụng mới thôi." Cậu tự an ủi mình rồi ngồi dậy khỏi giường sau đó sửa soạn cả người rồi mới rời khỏi phòng.

Đi xuống phòng khách liền nhìn thấy anh đang ngồi trên sô pha nhìn vào điện thoại di động, chân mày chau lại một cách khó chịu.

Nguyễn Minh Hoàng nghe thấy tiếng bước chân liền buông điện thoại xuống rồi nhìn lên, vẻ mặt đầy khó chịu hừ lạnh một tiếng: "Sao cậu lề mề vậy."

Phan Miêu Vũ mím môi không nói lời nào, trong lóng cậu khẽ niệm một câu để tâm an tĩnh 'Đây là cơm áo gạo tiền, là cơm áo gạo tiền, bình tĩnh, bình tĩnh'.

"Cậu nhớ những gì tôi đã nói hôm qua. Trước mặt người nhà tôi hãy cư xử cho tốt vào." Anh lạnh lùng nhìn cậu rồi đứng dậy bỏ điện thoại vào túi sau đó đi ra khỏi nhà.

Tài xế đã ở bên ngoài xe chờ sẵn, tuy Nguyễn Minh Hoàng có xe riêng nhưng anh lại không thích tự mình điều khiển, một khi trên xe anh sẽ lấy hồ sơ hoặc lấy di động ra xử lý một vài vấn đề của công ty. Nếu như anh tự mình lái xe thì không thể làm như vậy.

Phan Miêu Vũ nhanh chóng đuổi theo bước chân của anh sau đó hai người cùng nhau ra khỏi nhà ngồi vào trong chiếc xe đã chờ bên ngoài cửa. Ngồi xuống bên cạnh anh cậu thoáng nhìn lên ghế phó lái nhưng chẳng thấy Lương trợ lý đâu liền không khỏi suy đoán, có lẽ anh ta phải chạy đến công ty để san sẻ công việc với vị cấp trên đang trốn việc để đưa vợ trên danh nghĩa về nhà ra mắt gia đình bên cạnh này rồi.

Hot

Comments

Mộ Nguyệt Ly

Mộ Nguyệt Ly

bà mẹ đã bảo ẻm đã bảo ẻm là mèo rồi mà cái thằng này

2024-04-13

2

Mộ Nguyệt Ly

Mộ Nguyệt Ly

ê ê xâm phạm quyền riêng tư nha trời

2024-04-13

1

Mộ Nguyệt Ly

Mộ Nguyệt Ly

nhỏ yên phận thế má t ln á

2024-04-13

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên không
2 Chương 2: Ký ức
3 Chương 3: Tôi là mèo
4 Chương 4: Đăng ký kết hôn
5 Chương 5: Vật hy sinh quá thảm
6 Chương 6: Tấm thẻ định vị
7 Chương 7: Cậu chính là heo
8 Chương 8: Nhà chính Nguyễn gia
9 Chương 9: Mèo nổi giận
10 Chương 10: Màn kịch nhỏ
11 Chương 11: Em trai
12 Chương 12: Cứu mèo
13 Chương 13: Bệnh viện
14 Chương 14: Bận rộn
15 Chương 15: Thời gian trôi qua
16 Chương 16: Đứa nhỏ đáng yêu
17 Chương 17: Dương Chi Hà
18 Chương 18: Tôi cùng cô không thân
19 Chương 19: Trang phục
20 Chương 20: Vợ của sếp
21 Chương 21: Mèo con nghi hoặc
22 Chương 22: Buổi tiệc
23 Chương 23: Đút bánh
24 Chương 24: Suy nghĩ đáng sợ
25 Chương 25: Nữ chính
26 Chương 26: May mắn
27 Chương 27: Ở nhà một mình
28 Chương 28: Bất an
29 Chương 29: Cúp máy
30 Chương 30: Trở về
31 Chương 31: Ấm áp
32 Chương 32: Cơm tối
33 Chương 33: Lời hứa
34 Chương 34: Tỏ tình
35 Chương 35: Khô nóng
36 Chương 36: Ngủ cùng
37 Chương 37: Hài hòa
38 Chương 38: Văn phòng
39 Chương 39: Ấu trĩ
40 Chương 40: Ác ý
41 Chương 41: Nghi hoặc
42 Chương 42: Điều tra
43 Chương 43: Thức tỉnh
44 Chương 44: Lệch với cốt truyện
45 Chương 45: Làm nũng
46 Đôi lời muốn nói
47 Chương 46: Thời gian trôi qua
48 Chương 47: Lạnh lùng
49 Chương 48: Không thể thay đổi
50 Chương 49: Giam cầm
51 Chương 50: Đau lòng
52 Chương 51: Khóc
53 Chương 52: Đồng loại
54 Chương 53: Nguyên hình
55 Chương 54: Hồ Phi Tuấn
56 Chương 55: Con sen lý tưởng
57 Chương 56: Giơ vuốt
58 Chương 57: Đùa giỡn
59 Chương 58: Điên rồi
60 Chương 59: Gặp lại
61 Chương 60: Cãi nhau
62 Chương 61: Nghi hoặc
63 Chương 62: Chọn lựa
64 Chương 63: Khổ sở
65 Chương 64: Giấc mơ
66 Chương 65: Suy nghĩ loạn xạ
67 Chương 66: Ấm áp
68 Chương 67:
69 Chương 68
70 Chương 69
71 Chương 70
72 Chương 71
73 Chương 72
74 Chương 73
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không
2
Chương 2: Ký ức
3
Chương 3: Tôi là mèo
4
Chương 4: Đăng ký kết hôn
5
Chương 5: Vật hy sinh quá thảm
6
Chương 6: Tấm thẻ định vị
7
Chương 7: Cậu chính là heo
8
Chương 8: Nhà chính Nguyễn gia
9
Chương 9: Mèo nổi giận
10
Chương 10: Màn kịch nhỏ
11
Chương 11: Em trai
12
Chương 12: Cứu mèo
13
Chương 13: Bệnh viện
14
Chương 14: Bận rộn
15
Chương 15: Thời gian trôi qua
16
Chương 16: Đứa nhỏ đáng yêu
17
Chương 17: Dương Chi Hà
18
Chương 18: Tôi cùng cô không thân
19
Chương 19: Trang phục
20
Chương 20: Vợ của sếp
21
Chương 21: Mèo con nghi hoặc
22
Chương 22: Buổi tiệc
23
Chương 23: Đút bánh
24
Chương 24: Suy nghĩ đáng sợ
25
Chương 25: Nữ chính
26
Chương 26: May mắn
27
Chương 27: Ở nhà một mình
28
Chương 28: Bất an
29
Chương 29: Cúp máy
30
Chương 30: Trở về
31
Chương 31: Ấm áp
32
Chương 32: Cơm tối
33
Chương 33: Lời hứa
34
Chương 34: Tỏ tình
35
Chương 35: Khô nóng
36
Chương 36: Ngủ cùng
37
Chương 37: Hài hòa
38
Chương 38: Văn phòng
39
Chương 39: Ấu trĩ
40
Chương 40: Ác ý
41
Chương 41: Nghi hoặc
42
Chương 42: Điều tra
43
Chương 43: Thức tỉnh
44
Chương 44: Lệch với cốt truyện
45
Chương 45: Làm nũng
46
Đôi lời muốn nói
47
Chương 46: Thời gian trôi qua
48
Chương 47: Lạnh lùng
49
Chương 48: Không thể thay đổi
50
Chương 49: Giam cầm
51
Chương 50: Đau lòng
52
Chương 51: Khóc
53
Chương 52: Đồng loại
54
Chương 53: Nguyên hình
55
Chương 54: Hồ Phi Tuấn
56
Chương 55: Con sen lý tưởng
57
Chương 56: Giơ vuốt
58
Chương 57: Đùa giỡn
59
Chương 58: Điên rồi
60
Chương 59: Gặp lại
61
Chương 60: Cãi nhau
62
Chương 61: Nghi hoặc
63
Chương 62: Chọn lựa
64
Chương 63: Khổ sở
65
Chương 64: Giấc mơ
66
Chương 65: Suy nghĩ loạn xạ
67
Chương 66: Ấm áp
68
Chương 67:
69
Chương 68
70
Chương 69
71
Chương 70
72
Chương 71
73
Chương 72
74
Chương 73

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play