chương 20: Đợi đến khi em thích tôi

Hoài Vân dường như nhận ra bản thân đã lỡ miệng nói ra, lập tức lấy tay che miệng lại, sau đó cười cười rồi nói với Thiên Nguyệt.

"Không sao không sao, giờ chưa phải thì sau này sẽ phải, cháu đã ăn gì chưa? Vì sao lại đi nắng như vậy? Có mệt lắm không? Nhà mẹ... à nhầm, nhà cô đang ăn trưa đấy, tại thằng Dương nó không chịu ăn nên đến giờ đồ ăn vẫn còn ấm lắm, cháu ăn cùng nha?"

Thiên Nguyệt thú thật bản thân đã đói đến lả người, trong túi cũng không mang theo tiền, thuận tiện nhà họ đến giờ cơm, cô tất nhiên sẽ không thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời như thế này rồi. Thiên Nguyệt lập tức gật đầu dạ không cần phải suy nghĩ nhiều.

Ngay khi cô vừa cầm đũa lên, Phó Thành Dương từ bên ngoài bước vào với bộ dạng có hơi... Nhếch nhác.

Nói thật thì cô còn chưa thấy ai nhếch nhác như thế này bao giờ trong đời. Tóc dày đẫm mồ hôi, trên trán cũng là một tầng mồ hôi mỏng, dường như bị đuổi khá lâu mà Phó Thành Dương phải chuyển qua thở bằng miệng để có thể nhanh chóng cung cấp lại dưỡng khí cho cơ thể.

Ở đằng sau, cha của hắn, Phó Chu cũng không kém là bao, Hoài Vân chỉ có thể thả cuộc trò chuyện với con dâu nhỏ tương lai để chạy ra trách mắng ông một hồi.

"Già cái đầu rồi còn chạy đua với thanh niên, ông định đem tôi ra bán kiếm tiền mua thuốc tăng lực à?"

"Bà xã, con trai em không tốt sao lại mắng anh?" - Phó Chu mím môi, bởi vì không thấy cô bé lúc nãy đâu, còn tưởng cô đang trên phòng của Phó Thành Dương nên dở thói nhõng nhẽo, ôm chầm lấy vợ mà oan ức hỏi.

Chuyện đến bất ngờ, Thiên Nguyệt không kịp phòng bị gì, cho dù đã cố nhịn, nhưng vẫn phát ra tiếng 'phụt'... Phó Chu chỉ cần nghe thôi đã hiểu cảnh xấu của mình bị người khác nhìn thấy rồi...

Phó Thành Dương thì khác, hắn không kiêng nể mà cấp cho cha mình ánh mắt khinh bỉ:

"Là do cha tự đuổi, con cũng đâu ép, với lại con có làm gì sai đâu chứ!"

Nói đoạn, hắn bỏ mặc hai người kia, đi rửa tay một chút rồi ngồi xuống bên cạnh của cô. Chất giọng khinh bỉ lập tức thay đổi bằng dáng điệu của một nam nhân cẩn thận nghiêm túc nhưng lại không kém phần dịu dàng:

"Đói rồi hả?"

"Xin lỗi anh nhé, lần này ăn ké nhà anh, lần sau em nhất định sẽ mời."

Phó Thành Dương gạt bỏ rau mùi, sau đó lại gắp lên một miếng cá kho đặt vào trong bát của Thiên Nguyệt. Lúc này đây hắn mới đáp lại cô:

"Ngốc quá, không mời cũng chẳng sao, hôm qua anh chỉ muốn trêu em một chút mà thôi, nhưng lại vui đến không thể ngủ vì không ngờ em thật sự sẽ đồng ý đấy."

Nhìn loại hành động tưởng chừng như rất đỗi bình thường của hắn, Thiên Nguyệt có chút xúc động, làm sao giờ, hình như cô càng ngày càng cảm thấy mình thích hắn rồi. Hắn rõ ràng còn chưa đi ăn với cô lần nào, vậy mà vẫn biết cô không ăn rau mùi, thích ăn cá... Lại nghĩ tới, hình như tên tuổi của hắn ra, cô cái gì cũng không biết.

Tựa như đoán ra được suy nghĩ trong đầu cô, Phó Thành Dương mỉm cười, tay đưa lên không trung muốn xoa đầu cô một cái, do dự mãi mới chạm tới đỉnh đầu, cất ra âm thanh trầm ấm nhẹ nhàng:

"Ngốc ạ, đợi đến khi nào em thích tôi, tôi sẽ viết ra toàn bộ những gì của mình vào một cuốn sổ, từ khi sinh ra đến hiện tại, lúc đó coi như em hiểu biết về tôi cũng chưa muộn mà, đúng chứ?"

Thiên Nguyệt không nói chuyện, cô cúi đầu xuống lặng lẽ cắn miếng cá kho, thâm tâm đã bị lời nói của hắn làm cho cảm động. Cô cho dù kiếp này hay kiếp trước đều không làm gì cho hắn, nhưng vì sao hắn lại luôn đối với cô dịu dàng như vậy cơ chứ?

Bên tai tiếp tục nghe thanh âm nhẹ nhàng của hắn truyền tới:

"Ăn xong rồi chúng ta đi ra ngoài thăm ba mẹ của em một chút, anh thấy lịch thăm ba mẹ của em từ trong cuốn sổ trên máy bay rồi. Không cần bởi vì anh mà dời lịch khác đâu, bọn họ chắc cũng đang mong em đến thăm họ lắm đấy." - Nói đoạn, hắn cũng cầm bát cơm lên, ngồi ăn cùng với cô. Cảm giác như bọn họ thực sự đang là một gia đình hoàn hảo.

Phó Chu và Hoài Vân đứng từ cửa nhìn vào một màn này, tâm trạng cũng nhờ bầu không khí hạnh phúc mà vui lây. Lúc nãy không nhìn kỹ, bây giờ mới để ý, cô bé kia chính là con gái của Thiên Phong và Tần Như. Hai đứa đấy à, hóa ra cách biệt như thế nào cũng trở về với nhau...

Điều tuyệt vời như vậy, bọn họ cũng chẳng có lý do gì để cấm cản cả. Chờ thêm một hai năm nữa, để cho đứa nhỏ này đủ tuổi, liền đón con bé về nhà cũng không muộn. Chỉ cầu mong đứa con trai trời đánh có thể giữ được cô bé ấy...

...

Tần Phương đang làm việc trong nhà, đột nhiên nghe tiếng la thất thanh của Lưu Hoàng Bảo, bà ta lập tức ngưng lại công việc mà chạy ra sân trước.

Trong sân, Tiểu Bảo cắn răng khóc lớn, mỗi lần khóc là một lần kêu 'người xấu', bên cạnh là một người đội kính râm to che hết nửa khuôn mặt, nhưng cho dù có chết, Tần Phương cũng sẽ nhận ra người này... Người kia tháo kính, để lộ gương mặt xinh đẹp động lòng người, cất tiếng cười giòn tan lịch sự chào hỏi:

"Lâu rồi không gặp Lưu phu nhân, dạo này coi bộ bà sống cũng yên ổn quá đấy nhỉ? Nhà so với đợt trước tôi đến còn to hơn vài lần."

Hot

Comments

Ngoc Trang Huynh

Ngoc Trang Huynh

hay quá

2024-03-09

0

Phạm Nhung

Phạm Nhung

hay quá

2023-07-03

0

Thanh Sương

Thanh Sương

Đi mời cơm người ta mà không mang theo tiền nữa thì chịu rồi 😂😂😂🤣

2023-07-01

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Khoảng cách xa nhất
3 Chương 3: Trùng sinh
4 Chương 4: Em ấy không cần người giám hộ như hai người
5 Chương 5: Màn kịch nhiều người diễn
6 Chương 6: Gặp lại sau 7 năm
7 Chương 7: Làm gì có sự trùng hợp ngẫu nhiên vậy chứ?
8 Chương 8: Một góc nhỏ chuyện năm xưa bị đào lên
9 Chương 9: Tôi vẫn còn độc thân
10 Chương 10: Khởi đầu mới
11 Chương 11: Người thân cũng có thể đâm nhau vậy sao?
12 Chương 12: Không biết phải đối mặt như thế nào.
13 Chương 13: Người trong bóng tối
14 Chương 14: Ánh nhìn xâm lược
15 chương 15: Em đang chơi với kẻ nói dối đấy.
16 Chương 16: Kẹo ngọt, chị có bạn trai à?
17 chương 17: Người sống hai đời
18 Chương 18: Chị em ruột thì thân thiết có gì sai
19 chương 19: Trâu già gặm cỏ non
20 chương 20: Đợi đến khi em thích tôi
21 Chương 21: Thăm cha mẹ
22 Chương 22: Hổ giữ cũng không ăn thịt con nhưng...
23 Chương 23: Sự thật về cái chết của mẹ TN (1)
24 Chương 24: Em là người trọng sinh đúng không?
25 Chương 25: Mất phương hướng
26 Chương 26:
27 Chương 27: Rõ ràng em ấy có nhà mà.
28 Chương 28: Giấc mộng nam kha... là sự thật?
29 Chương 29: Rời đi
30 Chương 30: Khoảng lặng
31 Chương 31: Muốn quay trở lại sao?
32 Chương 32: Trở về
33 Chương 33: Xin chào Phó tổng.
34 Chương 34: Tôi đến đây để trông thấy dáng vẻ tệ hại nhất của cô.
35 Chương 35:
36 Chương 36:
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Thêm một lần yêu
40 Chương 40:
41 Chương 41: end nhỏ
42 Chương 42: ngoại truyện
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Khoảng cách xa nhất
3
Chương 3: Trùng sinh
4
Chương 4: Em ấy không cần người giám hộ như hai người
5
Chương 5: Màn kịch nhiều người diễn
6
Chương 6: Gặp lại sau 7 năm
7
Chương 7: Làm gì có sự trùng hợp ngẫu nhiên vậy chứ?
8
Chương 8: Một góc nhỏ chuyện năm xưa bị đào lên
9
Chương 9: Tôi vẫn còn độc thân
10
Chương 10: Khởi đầu mới
11
Chương 11: Người thân cũng có thể đâm nhau vậy sao?
12
Chương 12: Không biết phải đối mặt như thế nào.
13
Chương 13: Người trong bóng tối
14
Chương 14: Ánh nhìn xâm lược
15
chương 15: Em đang chơi với kẻ nói dối đấy.
16
Chương 16: Kẹo ngọt, chị có bạn trai à?
17
chương 17: Người sống hai đời
18
Chương 18: Chị em ruột thì thân thiết có gì sai
19
chương 19: Trâu già gặm cỏ non
20
chương 20: Đợi đến khi em thích tôi
21
Chương 21: Thăm cha mẹ
22
Chương 22: Hổ giữ cũng không ăn thịt con nhưng...
23
Chương 23: Sự thật về cái chết của mẹ TN (1)
24
Chương 24: Em là người trọng sinh đúng không?
25
Chương 25: Mất phương hướng
26
Chương 26:
27
Chương 27: Rõ ràng em ấy có nhà mà.
28
Chương 28: Giấc mộng nam kha... là sự thật?
29
Chương 29: Rời đi
30
Chương 30: Khoảng lặng
31
Chương 31: Muốn quay trở lại sao?
32
Chương 32: Trở về
33
Chương 33: Xin chào Phó tổng.
34
Chương 34: Tôi đến đây để trông thấy dáng vẻ tệ hại nhất của cô.
35
Chương 35:
36
Chương 36:
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Thêm một lần yêu
40
Chương 40:
41
Chương 41: end nhỏ
42
Chương 42: ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play