Chuyện Không Thể Ngờ

Tự Giải Ngâu có chút đau đầu. "Ngươi đi chuẩn bị một chút sáng mai lên đường, bây giờ ta muốn ngủ, ngươi ra ngoài đi".

Tự Giải Ngâu đi ngủ với tâm trạng rối bời nhưng không phải là vì lời hứa hôn kia, tay gác lên trán hắn suy nghĩ xem nhà có còn cái gì giá trị để bán được hay không?

Tự Giải Ngâu thật sự không biết ngày xưa phụ mẫu chỉ buôn bán trà mà có thể giàu sang như vậy, cớ gì đến lượt hắn cũng kinh doanh mà lại khó khăn kiếm tiền như vậy chứ.

Mãi loay hoay trong suy nghĩ đó hắn hồn bay phách lạc vào giấc ngủ lúc nào không hay.

____ Vài ngày sau

Bên trong xe ngựa Tự Giải Ngâu ngáp ngắn ngáp dài nói vọng ra bên ngoài.

"Kênh Siêu bao lâu nữa thì đến nơi vậy, ta sắp mệt chết rồi đây"

Kênh Siêu tay nắm chặt dây cương ở phía ngoài mà điều khiển xe ngựa cho hắn.

"Theo như tính toán ngày hôm sau là đến kinh thành rồi, huynh chịu khó một chút đi được không? Đường đường là chủ tử của phủ Vạn Lạc huynh cứ bài ra bộ dạng chán chường này người khác không biết còn nghĩ Tự Giải Ngâu cao cao tại thượng đây là giả mạo đấy"

"Lần này ta xuất phủ chỉ là để từ hôn, ngươi không cần phải để ý những lời đàm tiếu ngoài kia đâu" Tự Giải Ngâu vừa nói vừa tìm tư thế thoải mái để nằm xuống.

Đúng rồi huynh kêu ta đừng để ý, còn không biết là ai vài tháng trước còn phái sát thủ đi doạ dẫm bọn trẻ con dưới thôn chỉ vì vu vơ vài câu hát không tốt về huynh.

Làm riết trên thiên hạ này đâu đâu cũng là Đại công tử phủ Vạn Lạc là người khôi ngô, tuấn tú, dịu dàng, tâm tánh hiền lành trên đời chỉ có một chứ.

Kênh Siêu lẩm bẩm một mình vừa dứt khỏi những điều kia, gã liền trở lại với vẻ mặt nghiêm trang ra lệnh cho Kiên Cẩn.

"Ngươi mang theo ít người đi trước tìm quán trọ để chủ tử nghỉ ngơi"

Trời cũng vừa đến đêm.

Vì Kiên Cẩn đã đặt phòng trước nên vừa đến nơi hắn một đường thẳng bước lên phòng, từ trên này nhìn xuống quán trọ làm ăn cũng khá tốt người cũng thật đông đúc.

Đồ ăn cũng đã được mang vào, hắn khẽ lắc đầu, đã rất lâu rồi đều ăn cơm một mình quả đúng là tẻ nhạt, vừa động đũa thì trên mái nhà một thân ảnh rơi xuống vừa đúng lúc bữa cơm của hắn bị người kia làm cho vỡ vụn chẳng còn lại gì.

Dù thế hắn cũng đã nhanh chóng tránh được Kiên Cẩn cũng là từ chỗ đó mà nhảy xuống.

Sau khi xem xét người đang nằm bất động kia vẫn chưa chết mới quỳ xuống hành lễ. "Công tử, là thuộc hạ lơ là còn khiến công tử tí nữa thì gặp nguy hiểm, xin công tử trách phạt".

Tự Giải Ngâu cau mày ném đi đôi đũa đang cầm dang dở trên tay.

"Có chuyện gì? Tên đó là ai?"

"Thưa công tử, lúc mọi người chưa vào quán trọ chúng thuộc hạ đã nhận ra gần đó có cuộc giao đấu, vì an toàn của công tử nên chúng thuộc hạ chẳng dám lơ là, nhưng không ngờ là... là tên này võ công cao cường vả lại thân thủ còn rất nhanh nhẹn"

Hắn lười nhất là nghe kể chuyện dài dòng. "Nói ngắn gọn"

"Thuộc hạ chỉ biết kẻ này bị một đám khoảng hai mươi người đuổi giết và sau đó là vượt... vượt qua đội ảnh vệ của thuộc hạ từ trên mái nhà mà rơi vào đây, hình như đám người kia vẫn còn đang tìm ở bên ngoài"

Thật là mất mặt mà, cả đội chỉ lo quan sát bên dưới, ai mà biết được kẻ đó lại chạy trốn trên mái nhà chứ lúc phát hiện ra thì đã muộn rồi.

Tự Giải Ngâu đôi mắt trầm xuống ngồi trên giường, nhìn đến kẻ đang nằm bất động toàn thân còn ướt đẫm máu, hắn đưa tay ra hiệu cho Kiên Cẩn kiểm tra tên kia một chút.

Sau khi Kiên Cẩn lật người lại mới thấy trên mặt y còn đeo một chiếc mặt nạ màu đen, hoa văn thật xấu xí.

"Công tử người này đoán chừng khoảng mười bảy mười tám tuổi, bị chém ở vai và ngực, hơi thở cũng rất yếu".

Thấy Kiên Cẩn muốn tháo chiếc mặt nạ kia ra Tự Giải Ngâu liền nói. "Không cần, nếu đã có ý che giấu thì là có nguyên do, ngươi bảo Kênh Siêu sắp xếp đi".

Kiên Cẩn vừa đỡ được y đứng dậy thì bên dưới quán trọ đã truyền đến tiếng đổ vỡ xen lẫn tiếng va chạm đao kiếm mãnh liệt cùng lúc đó ngoài cửa phòng hai tên ảnh vệ hô to.

"Chủ tử, Kiên ca, mọi người an toàn chứ"

Kiên Cẩn liền hỏi. "Lại xảy ra chuyện gì?"

"Bọn thổ phỉ đến tìm người, bọn họ muốn lên đây lục soát chúng thuộc hạ đã ngăn cản lại"

Hai người trong phòng nhìn nhau rồi lại nhìn đến tên đang ngất xỉu kia, cả hai người đều có cùng một ý nghĩ.

Bọn thổ phỉ từ lâu đã ẩn cư trên núi Phục Thương nay lại dám xuống núi e rằng tên này là người của quan phủ hoặc là con cháu quan viên trong kinh thành.

Tự Giải Ngâu không nói gì chỉ nhướng mày một cái Kiên Cẩn liền đưa người kia giấu đi.

Ngay lúc đó giọng nói khàn khàn bên ngoài hô lớn. "Hôm nay bọn ta chỉ muốn tìm người, chỉ cần các ngươi giao ra tên ác ma kia thì bọn ta liền rời khỏi".

Bên dưới Kênh Siêu đang nhâm nhi tách trà trên tay, mặc kệ xung quanh náo loạn thế nào.

"Ta đã nói người không có ở bên trên hà tất gì các ngươi cứ cố chấp"

Thật ra cố chấp thêm một chút cũng được, lâu rồi bọn họ mới được xuất phủ rong chơi gã dám chắc rằng chủ tử của gã ở phía trên cũng đang rất thích thú lắm đó .

Quả đúng là như vậy, ngoài không vui vì mâm cơm của hắn bị phá hoại ra thì Tự Giải Ngâu còn đang có chút vui vẻ, bình thường hắn cũng bị ám sát hoài vậy nên cũng có lúc nhàm chán lắm, bây giờ bản thân lại được ở yên xem người khác bị đuổi giết cảm giác cũng không tồi.

Tên thổ phỉ bặm trợn tức giận rồi, chĩa thẳng mũi kiếm về phía Kênh Siêu. "Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt".

Kênh Siêu mất hứng vì câu nói vừa rồi, gã đặt nhẹ tách trà xuống đưa tay lên thắt lưng thì vèo một phát, chiếc kim châm ghim thẳng vào búi tóc trên đỉnh đầu của tên thổ phỉ khiến hắn mở to mắt, run rẩy rút chiếc kim dài đang cấm sâu kia ra.

"Bắt hết lại"

Nghe được mệnh lệnh, đội sát thủ mới từ đâu xuất hiện chỉ vài phút chớp nhoáng bọn thổ phỉ đã bị trói gọn lại một chỗ.

Mọi người trong quán trọ và người dân ở bên ngoài lúc này mới dám ló mặt ra, đúng như suy đoán trước đó của Kênh Siêu cũng không quá lâu quan binh đã đến áp giải cả đám thổ phỉ đi.

Tất nhiên bọn người của Tự Giải Ngâu để tránh phiền phức đã rời đi ngay sau đó.

Hot

Comments

Thúy An

Thúy An

Thật thú vị, người có kinh nghiệm, trải nghiệm có khác.

2024-06-24

0

Thúy An

Thúy An

Hm... cũng tinh tế, suy xét kĩ.

2024-06-24

0

Thúy An

Thúy An

Cái tính này.

2024-06-24

0

Toàn bộ
Chapter
1 Cái Giá Phải Trả Khi Nhiệm Vụ Thất Bại
2 Đủ Loại Ưu Phiền
3 Chuyện Không Thể Ngờ
4 Nói Gì Cho Đúng Đây
5 Ta Đến Để Từ Hôn
6 Thật Ra Ta Rất Giàu
7 Cũng Chỉ Có Thế Thôi
8 Thút đẩy mối quan hệ
9 Quả Táo Xanh
10 Sóng
11 Ngực của nhị công tử nó...
12 Y Ham Mê Tửu Sắc??
13 Cơn Mưa Đầu Mùa Tí Tách Rơi
14 Cua
15 Một Khắc Ngắm Nhìn Người Ta Liền Không Thể Kiềm Lòng
16 Không Đau
17 Bầu Trời Lấp Lánh Ánh Sao
18 An
19 Không Bỏ Lỡ
20 Lồng Ngực Bị Ốm Rồi
21 Túc Ý Kiếm
22 Thành Tâm Cưỡng Cầu Liệu Nguyện Vọng Có Thành.
23 Hương Vị Đậm Đà
24 Đen
25 Điên Rồi
26 Tỷ Tỷ Người Đối Tốt Với Ta Quá
27 Tình
28 Cần Một Người Hiểu
29 Âu Sầu Một Chút.
30 Tiếp Tục
31 Xin Đại Tiểu Thư Tự Trọng
32 Hành Vi Bất Chính
33 Vậy Để Ta Dạy Ngươi
34 Vu Qua Ơi!
35 Thơm Như Vậy Sao?
36 Vì Sao Tự Giải Ngâu Không Phản Kháng
37 Ngươi Đoán Không Sai
38 Hé Lộ Sự Thật
39 Sự Thật Phơi Bày
40 Tâm Tình Ngổn Ngang
41 Xém Tí Thì Nghẽo Rồi
42 Con Người Ta Là Vậy
43 Kiếm Lướt Qua Cổ
44 Tự Giải Ngâu Ngươi Giỏi Lắm
45 Tâm
46 Ta Là Cốt Nhục Của Ông Ấy
47 Đã Hết Tác Dụng?
48 Nhanh Cái Tay Lên
49 Vậy Ta Sẽ Là Người Mở Màn Đầu Tiên
50 Du dương
51 Mọi Đau Khổ Đến Với Ta Đều Có Lí Do Của Nó
52 Sương Đêm Bao Phủ Một Con Người
53 Tên Cặn Bã Tiếng Xấu Đồn Xa
54 Lá Bùa
55 Mọi Sự Suy Tính Đều Không Dễ Dàng Thành Công
56 Thích Hoa
57 Vui Một Lúc, Nhớ Một Đời
58 Đang Xem Thường Ta?
59 Lời An Ủi Không Có Tác Dụng
60 Hãy Dưỡng Thương Cho Tốt
61 Ở Một Mình Như Một Thói Quen
62 Hoa
63 Mưa Nặng Hạt
64 Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
65 Tình Tiết Cần Thiết
66 Tình Tiết Cần Thiết
67 Tình Tiết Cần Thiết
68 Đừng Động
69 Sao Lại Không Đau Xót Cho Được
70 Màu Sắc Của Sự Tức Giận
71 Không Tệ
72 Nửa Bước Không Rời
73 Đầu Óc Lâm Vào Cơn Mê
74 Một Đêm Đầy Ác Mộng
75 Cũng Ổn Cả Đấy
76 Ngồi Chung Một Thuyền Thì Phải Cùng Nhau Ngày Giông Tố
77 Rốt Cuộc Ngươi Có Biết Ăn Nói Không?
78 Nguyện Cho Người Tránh Khỏi Nỗi Bất An
79 Ta Cần Hắn Ở Bên Vậy Là Đủ Rồi
80 Tựa Như Gió Mùa Xuân
81 Tựa Như Thu Mùa Hạ
82 Vì Có Một Người Đang Chờ Hắn Trở Về
83 Tâm Lạnh Nhưng Tim Thì Không
84 Rượu
85 Say Men Nồng
86 Ta Vốn Không Có Để Ý
87 Thôn Vĩnh Trị
88 Cổ Họng Nghẹn Đắng
89 Cùng Phòng Nhưng Khác Chỗ
90 Đôi Bên Cùng Rung Động
91 Rất Thích Đệ Ấy
92 Nhị Công Tử Có Biết Mình Đang Đùa Với Lửa Hay Không.
93 Qua Nhi À...
94 Thiên Hướng Tình Ái
95 Thương
96 Nhất Định Sẽ Không Bỏ Cuộc
97 Ta Sai Rồi
98 Ông Ta Không phải Là Phụ Thân Của Con
99 Hoài Niệm Chuyện Xưa Kia
100 Không Nghĩ Ra Tên Chương
101 Thật Tồi Tệ
102 .
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Cái Giá Phải Trả Khi Nhiệm Vụ Thất Bại
2
Đủ Loại Ưu Phiền
3
Chuyện Không Thể Ngờ
4
Nói Gì Cho Đúng Đây
5
Ta Đến Để Từ Hôn
6
Thật Ra Ta Rất Giàu
7
Cũng Chỉ Có Thế Thôi
8
Thút đẩy mối quan hệ
9
Quả Táo Xanh
10
Sóng
11
Ngực của nhị công tử nó...
12
Y Ham Mê Tửu Sắc??
13
Cơn Mưa Đầu Mùa Tí Tách Rơi
14
Cua
15
Một Khắc Ngắm Nhìn Người Ta Liền Không Thể Kiềm Lòng
16
Không Đau
17
Bầu Trời Lấp Lánh Ánh Sao
18
An
19
Không Bỏ Lỡ
20
Lồng Ngực Bị Ốm Rồi
21
Túc Ý Kiếm
22
Thành Tâm Cưỡng Cầu Liệu Nguyện Vọng Có Thành.
23
Hương Vị Đậm Đà
24
Đen
25
Điên Rồi
26
Tỷ Tỷ Người Đối Tốt Với Ta Quá
27
Tình
28
Cần Một Người Hiểu
29
Âu Sầu Một Chút.
30
Tiếp Tục
31
Xin Đại Tiểu Thư Tự Trọng
32
Hành Vi Bất Chính
33
Vậy Để Ta Dạy Ngươi
34
Vu Qua Ơi!
35
Thơm Như Vậy Sao?
36
Vì Sao Tự Giải Ngâu Không Phản Kháng
37
Ngươi Đoán Không Sai
38
Hé Lộ Sự Thật
39
Sự Thật Phơi Bày
40
Tâm Tình Ngổn Ngang
41
Xém Tí Thì Nghẽo Rồi
42
Con Người Ta Là Vậy
43
Kiếm Lướt Qua Cổ
44
Tự Giải Ngâu Ngươi Giỏi Lắm
45
Tâm
46
Ta Là Cốt Nhục Của Ông Ấy
47
Đã Hết Tác Dụng?
48
Nhanh Cái Tay Lên
49
Vậy Ta Sẽ Là Người Mở Màn Đầu Tiên
50
Du dương
51
Mọi Đau Khổ Đến Với Ta Đều Có Lí Do Của Nó
52
Sương Đêm Bao Phủ Một Con Người
53
Tên Cặn Bã Tiếng Xấu Đồn Xa
54
Lá Bùa
55
Mọi Sự Suy Tính Đều Không Dễ Dàng Thành Công
56
Thích Hoa
57
Vui Một Lúc, Nhớ Một Đời
58
Đang Xem Thường Ta?
59
Lời An Ủi Không Có Tác Dụng
60
Hãy Dưỡng Thương Cho Tốt
61
Ở Một Mình Như Một Thói Quen
62
Hoa
63
Mưa Nặng Hạt
64
Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
65
Tình Tiết Cần Thiết
66
Tình Tiết Cần Thiết
67
Tình Tiết Cần Thiết
68
Đừng Động
69
Sao Lại Không Đau Xót Cho Được
70
Màu Sắc Của Sự Tức Giận
71
Không Tệ
72
Nửa Bước Không Rời
73
Đầu Óc Lâm Vào Cơn Mê
74
Một Đêm Đầy Ác Mộng
75
Cũng Ổn Cả Đấy
76
Ngồi Chung Một Thuyền Thì Phải Cùng Nhau Ngày Giông Tố
77
Rốt Cuộc Ngươi Có Biết Ăn Nói Không?
78
Nguyện Cho Người Tránh Khỏi Nỗi Bất An
79
Ta Cần Hắn Ở Bên Vậy Là Đủ Rồi
80
Tựa Như Gió Mùa Xuân
81
Tựa Như Thu Mùa Hạ
82
Vì Có Một Người Đang Chờ Hắn Trở Về
83
Tâm Lạnh Nhưng Tim Thì Không
84
Rượu
85
Say Men Nồng
86
Ta Vốn Không Có Để Ý
87
Thôn Vĩnh Trị
88
Cổ Họng Nghẹn Đắng
89
Cùng Phòng Nhưng Khác Chỗ
90
Đôi Bên Cùng Rung Động
91
Rất Thích Đệ Ấy
92
Nhị Công Tử Có Biết Mình Đang Đùa Với Lửa Hay Không.
93
Qua Nhi À...
94
Thiên Hướng Tình Ái
95
Thương
96
Nhất Định Sẽ Không Bỏ Cuộc
97
Ta Sai Rồi
98
Ông Ta Không phải Là Phụ Thân Của Con
99
Hoài Niệm Chuyện Xưa Kia
100
Không Nghĩ Ra Tên Chương
101
Thật Tồi Tệ
102
.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play