Chương 18. Anh đang làm cái trò gì vậy ?

* Cốc cốc *

Tiếng gõ cửa truyền đến, Cửu Thành Ưng đang bực dọc, nghe được, còn tưởng Đinh Hề Tiết tìm, liền quát tháo ra ngoài.

" Có chuyện gì ? "

Sau tiếng nói của anh, chẳng có câu trả lời, cánh cửa đang đứng yên đột ngột bật vào, là Sở Giai Kỳ đã mở nó, ngang nhiên đi vào trong, ngồi ung dung trên sofa, chân gác chéo tận hưởng.

" Sở Giai Kỳ cô vào đây để làm gì ? "

Cửu Thành Ưng hằn học, đang giận cô, thấy cô xuất hiện càng gai mắt. Đôi chân dài miên man của anh khiễng tới ngay trước mặt Giai Kỳ, khoanh hai tay, nhíu mày vứt xuống Giai Kỳ ánh nhìn ghét bỏ.

" Đây cũng là phòng của tôi...lí do gì tôi lại không được vào đây ?

Với lại tôi cũng có gõ cửa theo yêu cầu của anh rồi "

Giai Kỳ nhàn nhạt đáp, mảnh vải che đi đôi mắt liền được tháo xuống, để lộ hàng mi cong dài đột ngột kéo lên, lườm Cửu Thành Ưng, dùng bá khí của cô để áp đảo.

Với mọi khi, Cửu Thành Ưng trông thấy bá khí này sẽ kiên dè cô vài phần, còn bây giờ, khi anh đang giận dỗi, chẳng chút sợ hãi, đứng khư khư lớn tiếng với cô.

" Cút sang đó mà làm thân với Âu Ngọc Linh đi

Phòng này của bổn Thừa tướng ! " cái giọng của anh phang tới cực kì nhức nhối, khó nghe.

" Chật " Giai Kỳ tắc lưỡi, cười lạnh, xem ra khi nãy cô vẫn còn quá nhẹ tay, chưa gì Cửu Thành Ưng lại quay về con người hống hách, kiêu ngạo kia, muốn kiếm chuyện với cô.

Giai Kỳ đáu lưỡi trong khoang miệng, hệt như một côn đồ, bẻ từng khớp xương trên đốt tay, tiếng kêu * răng rắc * vô cùng ghê rợn.

* Đoàng *

Chiếc bàn trước mặt bị gãy tan nát, những mảnh kính vỡ vụn văng khắp nơi, cùng với lực đập của Giai Kỳ, những mảnh sắc nhọn ấy văng cả vào tay cô, và người Cửu Thành Ưng.

Anh giật thóp, né người ra tức thì, mở miệng chữ O to tròn, ngó sang Giai Kỳ đang giữ nguyên trạng thái xuống đòn, bàn tay mềm mại kia vo thành nắm đấm, giữ thẳng trước mặt, những giọt máu từ trên tay cô nhiễu * tí tách * không ngưng. Trên da thịt mịn màng, còn có những mẫu kính đâm vào, ghim chặt ở đó, Giai Kỳ nghiêng đầu, dùng ánh nhìn của diều hâu hướng sang Cửu Thành Ưng.

" Thừa tướng...vừa nãy anh vừa nói gì ? " cô gằn giọng, giả vờ không nghe, hỏi.

* Ực * Cửu Thành Ưng nuốt một ngụm nước bọt, đảo mắt dò xét Giai Kỳ không ngừng, chiếc bàn ngay cạnh cô, được làm từ kính cường lực dày dặn và cứng cỏi, ít nhất phải dùng búa tạ mới đập nứt được nó. Vậy mà, Sở Giai Kỳ chỉ bằng tay không, một đòn phá hủy tan tành, Cửu Thành chứng kiến không ngán ngẩm sao cho được. Anh dè dặt đứng thẳng người, ậm ừ vài giây, đôi mắt nhỏ chớp liên tục lấy lại phong thái.

" Bổn Thừa tướng bảo cô cứ tự nhiên "

Cửu Thành Ưng nói dối, để bảo toàn tính mạng trước ác nữ, không dám nổi máu xung thiên với cô. Nói xong, anh quay người đi nhanh chóng ra ban công, giả vờ hít thở không khí, để Sở Giai Kỳ đừng chú ý đến anh.

Nhưng, anh vừa bẹo gan Giai Kỳ, làm gì có chuyện cô bỏ qua.

" Quay vào đây ! " Giai Kỳ gắt gỏng, tiếng nói như bề trên, chẳng có tôn ti trật tự, gọi trống không.

Cửu Thành Ưng cay cú, nhưng bị mức độ nguy hiểm của cô đe dọa, buộc dằn lòng phải nhịn, liền xoay người vào trong, tươi cười trước mặt Giai Kỳ.

" Cô Sở, cô gọi bổn Thừa tướng sao ? " anh cố tình móc mỉa, nhấn mạnh hai chữ Thừa tướng, muốn cô thông minh, phải biết mở miệng ứng xử cho đúng.

Ấy thế mà, Giai Kỳ chẳng thèm đoái hoài, trực tiếp đứng lên, đưa cánh tay đang bị thương sang cho Cửu Thành Ưng, hẩy mặt vào đó. Cô không nói, bắt Cửu Thành Ưng phải tự hiểu, băng bó lại vết thương cho cô.

Bị ác nữ chơi xỏ, còn bị sai vặt như osin, Cửu Thành có ghét đến mấy cũng phải đè nén giúp Giai Kỳ. Anh đến ngay tủ đồ, lấy hộp sơ cứu vết thương, dùng kéo gắp những mảnh vỡ, lực đập của Giai Kỳ quá mạnh, khiến những mảnh vở đâm vào rất sâu.

Cửu Thành Ưng chật vật hơn 30 phút mới hoàn toàn lấy ra hết toàn bộ mảnh vỡ li ti, khi anh định bôi thuốc lên tay Giai Kỳ, thì cô bất ngờ lên tiếng ngăn cản.

" Không cần đâu ! Lấy băng quấn lại là được ! "

" Ò " Thành Ưng nhàn nhạt đáp, bĩu mê nhạo Giai Kỳ, ỉ mình khác thường với người khác, nên chảnh chọe không cần dùng thuốc.

Cửu Thành Ưng cố tình quấn băng thật chặt, để các mạch máu của cô khó lòng lưu thông, vết thương chậm hồi phục.

Giai Kỳ biết tỏng, không bắt bẻ, tạm tha cho Cửu Thành Ưng, đợi khi xong việc, cô dùng chân đá đá vào những mảnh vở.

" Sai người dọn dẹp đi ! " giọng cô cao ngạo, dùng ngữ khí trịch thượng, không thay đổi được cách hành xử, coi Cửu Thành Ưng như một chân sai vặt, hệt như cách anh đối xử với Đinh Hề Tiết.

Lòng Cửu Thành Ưng dù bức xúc, vẫn cố tươi cười nén nhịn tức giận, anh phải kiếm chế lại tính tình, không thể để ác nữ trước mặt có cơ hội lấy đầu anh.

" Được, tôi ra ngoài gọi người dọn dẹp, cô nghỉ ngơi đi ! "

Dứt lời, Cửu Thành Ưng đi ngay, một khắc cũng không muốn ở lại trong phòng, nhìn thấy Giai Kỳ cứ như nhìn thấy âm hồn, lòng anh chẳng thể nào yên.

Anh cố tình để Giai Kỳ đợi thật lâu, rồi mới dẫn người đi vào, khi anh mở cửa ra, lập tức đóng cửa lại ngay, sắc mặt hớt hải vô cùng. Nhìn sang người dọn dẹp đang ngơ ngác, anh ríu rít đuổi đi, rồi nhẹ nhàng mở cửa, rón rén vào trong.

Có lẽ sau lần làm nhiệm vụ, cơ thể Giai Kỳ thật sự bị kiệt sức, chỗ nào cô cũng ngủ được, còn ngủ ngay khi vừa đặt người xuống. Trên chiếc giường ấm áp, rộng rãi, Giai Kỳ gác tay lên trán, tay còn lại đặt trên bụng, chân phải co lên, tướng ngủ như người đang suy nghĩ.

Cảnh này quá bình thường, không có gì đáng ngại phải khiến Cửu Thành Ưng hớt hải, còn rón rén đi như ăn trộm, thứ mà anh nhìn thấy không phải là tư thế ngủ này, mà là cơ thể bạch ngọc của Giai Kỳ lại tự tiện phô bày, ngoài những miếng băng quấn quanh thân, chẳng còn lại quần áo, kể cả chăn cô cũng chẳng đắp lên che lại.

Đã thế, cô còn không chốt cửa, suýt chút anh cho người vào nhìn thấy hết cơ thể của cô, Cửu Thành Ưng đến bên cạnh, cố gắng đè nén dục vọng không nhìn xuống, với lấy chiếc chăn đắp lên người cô. Khi nào, cơ thể kia được che hết hoàn toàn, anh mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn xuống Giai Kỳ, lúc cô ngủ rất ngoan, không quấy phá, cả gương mặt ác nữ kia cũng trở nên dịu dàng đến lạ thường.

Cửu Thành Ưng tò mò, ngồi xổm xuống cạnh giường, chăm chú quan sát tỉ mỉ, ánh sáng của ban ngày soi rõ từng chi tiết một. Tuy nhan sắc Giai Kỳ không gọi là mĩ nhân, nhưng gương mặt góc cạnh cùng đôi mắt có hồn, thu hút cực kì, chiếc mũi cao của cô kích thích, Cửu Thành Ưng đưa ngón tay chạm vào đó, cô không phản ứng ngủ rất say.

Lần đầu, anh thấy Giai Kỳ ngoan ngoãn, rất thích dáng vẻ của cô bấy giờ, ngón tay hư hỏng của anh bắt đầu không yên phận, trượt xuống cổ nhỏ, cảm nhận da thịt mềm mại của Giai Kỳ.

Chung quy, Giai Kỳ vẫn là một cô gái, vẫn có tất cả các đặc điểm mà một cô gái bình thường nên có, thân hình tới gương mặt đều hài hòa, Cửu Thành Ưng càng chạm càng mất tập trung.

Đầu óc anh bỗng trống rỗng, bình thường với các mĩ nhân khác có dâng tận miệng anh cũng chả hứng thú, vậy mà nhìn ác nữ này anh lại thèm khát một cách kì lạ, suýt chút làm chuyện có lỗi với người phụ nữ anh yêu.

Cảm giác này, giống như hợp thể, một thứ gì đó cuốn hút anh từ trên người Giai Kỳ, anh thu tay về, muốn biết rõ đó là gì, liền dùng chiếc mũi của mình, hít một hơi lên làn da của Giai Kỳ.

Quả nhiên, chính là mùi hương trên người cô, chỉ vừa mới ngửi một phát, từng tế bào trong máu sôi sục kì lạ, kích thích các sợi dây thần kinh ở bên trong, dẫn dụ Cửu Thành Ưng đưa môi, miết lên bả vai trơn mịn của cô.

Bàn tay không yên phận, từ lúc nào đưa lên, đặt trên xương quai xanh, mò mẫn qua lớp chăn xuống phía dưới, rõ rành Cửu Thành Ưng đang bị dục vọng điều khiển, muốn bóp vào phần ngực của Giai Kỳ.

Chỉ một chút thôi, bàn tay năm ngón kia sẽ ôm trọn thứ kì quang ngọt ngào, thì bất thình lình bị giữ lại.

" Anh đang làm cái trò gì vậy ? "

Giai Kỳ mở to hai mắt, nhíu mày đăm chiêu, cô không hẳn ngủ say đến mức mất cảnh giác, trông Cửu Thành Ưng đang có hành động quá quắc, tính tình nóng nảy của Giai Kỳ lại bùng phát.

Chapter
1 Chương 1. Xem ra là bạn đời thật rồi
2 Chương 2. Giấu cho kĩ vào
3 Chương 3. Sở Giai Kỳ, thả tôi xuống
4 Chương 4. Đây rõ ràng là thuê sát thủ về lấy mạng mình mà
5 Chương 5. Sở Giai Kỳ, thật ra cô là thứ gì ?
6 Chương 6. Hề Tiết, làm theo lời cô ta đi
7 Chương 7. Sở Giai Kỳ, cô ổn không ?
8 Chương 8. Sở Giai Kỳ não cô không hoạt động được à ?
9 Chương 9. Cửu Thành Ưng lần này mày toi rồi
10 Chương 10. Trị phụ nữ chỉ có phụ nữ mới trị được
11 Chương 11. Sở Giai Kỳ tôi đang giúp cô có lại cảm xúc
12 Chương 12. Tâm Hạnh, Hạnh Nhi, ngủ ngoan nhé
13 Chương 13. Tôi là chó sói
14 Chương 14. Đẹp quá
15 Chương 15. Nước sông không phạm nước giếng
16 Chương 16. Tôi mệt, nên muốn về nhà nghỉ ngơi
17 Chương 17. Sở Giai Kỳ tôi đánh chết cô
18 Chương 18. Anh đang làm cái trò gì vậy ?
19 Chương 19. Tôi không bao giờ phải sống nhờ vào Cửu gia của anh
20 Chương 20. Ở lại đây nghe tôi tâm sự
21 Chương 21. Một tuần lễ nữa chúng ta sẽ làm lễ đính hôn
22 Chương 22. Dù anh có là tổng thống cũng không cản được tôi
23 Chương 23. Chỗ này bẩn rồi
24 Chương 24. Căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất
25 Chương 25. Giai Kỳ, chuyện gì đã xảy ra ?
26 Chương 26. Thừa tướng, ở đây có thoải mái không ?
27 Chương 27. Chị uống với em một ly là đủ rồi
28 Chương 28. Tôi rất yêu chị
29 Chương 29. Cứ chờ đó, tôi nhất định tìm ra được bằng chứng
30 Chương 30. Âu Ngọc Linh, xem cô chối đường nào
31 Chương 31. Thay vì ngồi đó soi cơ thể của tôi thì dùng não nghĩ cách đi
32 Chương 32. Cửu Thành Ưng, hôm nay sẽ là ngày dỗ của mày
33 Chương 33. Tôi sẽ theo đuổi em, có được không ? ( H+ )
34 Chương 34. Tôi sẽ quay lại với cô ngay
35 Chương 35. Anh bớt giở trò với tôi đi
36 Chương 36. Giai Kỳ, tôi yêu em
37 Chương 37. Vậy thì em cũng phải cho tôi trái tim của em
38 Chương 38. Cửu Thành Ưng, tôi chịu thua
39 Chương 39. Giai Kỳ, hãy làm người phụ nữ của tôi
40 Chương 40. Anh cũng khó chịu ư ? ( H+ )
41 Chương 41. Tôi sẽ không cho phép em rời xa tôi đâu ( H+ )
42 Chương 42. Giai Kỳ, tôi giúp em búi tóc nhé ?
43 Chương 43. Lớn già đầu còn chơi ngu
44 Chương 44. Chiếc trực thăng này có vấn đề rồi
45 Chương 45. Mang hắn ra ngoài đánh gãy chân cho tôi
46 Chương 46. Em thích không ? ( H+ )
47 Chương 47. Em kéo nữa tai tôi rớt ra đấy ( H+ )
48 Chương 48. Anh đang muốn làm gì sao ?
49 Chương 49. Có tin tôi làm đến sáng không ? ( H+ )
50 Chương 50. Ngoan có mẹ ở đây
51 Chương 51. Em có yêu tôi không ?
52 Chương 52. Theo ý anh
53 Chương 53. Em thử từ chối tôi xem... ?
54 Chương 54. Tôi nấu cho em ăn
55 Chương 55. Toàn bộ kí ức quay về
56 Chương 56. Nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác
57 Chương 57. Chúng ta sẽ chấp dứt bi kịch này
58 Chương 58. Ông ấy từ tôi rồi, sau này không liên quan nữa
59 Chương 59. Tâm thư cuối cùng
60 Chương 60. Giai Kỳ, em ở dưới đó có buồn không ?
61 Chương 61. Đời đời, kiếp kiếp, mãi không xa rời ( END )
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1. Xem ra là bạn đời thật rồi
2
Chương 2. Giấu cho kĩ vào
3
Chương 3. Sở Giai Kỳ, thả tôi xuống
4
Chương 4. Đây rõ ràng là thuê sát thủ về lấy mạng mình mà
5
Chương 5. Sở Giai Kỳ, thật ra cô là thứ gì ?
6
Chương 6. Hề Tiết, làm theo lời cô ta đi
7
Chương 7. Sở Giai Kỳ, cô ổn không ?
8
Chương 8. Sở Giai Kỳ não cô không hoạt động được à ?
9
Chương 9. Cửu Thành Ưng lần này mày toi rồi
10
Chương 10. Trị phụ nữ chỉ có phụ nữ mới trị được
11
Chương 11. Sở Giai Kỳ tôi đang giúp cô có lại cảm xúc
12
Chương 12. Tâm Hạnh, Hạnh Nhi, ngủ ngoan nhé
13
Chương 13. Tôi là chó sói
14
Chương 14. Đẹp quá
15
Chương 15. Nước sông không phạm nước giếng
16
Chương 16. Tôi mệt, nên muốn về nhà nghỉ ngơi
17
Chương 17. Sở Giai Kỳ tôi đánh chết cô
18
Chương 18. Anh đang làm cái trò gì vậy ?
19
Chương 19. Tôi không bao giờ phải sống nhờ vào Cửu gia của anh
20
Chương 20. Ở lại đây nghe tôi tâm sự
21
Chương 21. Một tuần lễ nữa chúng ta sẽ làm lễ đính hôn
22
Chương 22. Dù anh có là tổng thống cũng không cản được tôi
23
Chương 23. Chỗ này bẩn rồi
24
Chương 24. Căn cứ thí nghiệm dưới lòng đất
25
Chương 25. Giai Kỳ, chuyện gì đã xảy ra ?
26
Chương 26. Thừa tướng, ở đây có thoải mái không ?
27
Chương 27. Chị uống với em một ly là đủ rồi
28
Chương 28. Tôi rất yêu chị
29
Chương 29. Cứ chờ đó, tôi nhất định tìm ra được bằng chứng
30
Chương 30. Âu Ngọc Linh, xem cô chối đường nào
31
Chương 31. Thay vì ngồi đó soi cơ thể của tôi thì dùng não nghĩ cách đi
32
Chương 32. Cửu Thành Ưng, hôm nay sẽ là ngày dỗ của mày
33
Chương 33. Tôi sẽ theo đuổi em, có được không ? ( H+ )
34
Chương 34. Tôi sẽ quay lại với cô ngay
35
Chương 35. Anh bớt giở trò với tôi đi
36
Chương 36. Giai Kỳ, tôi yêu em
37
Chương 37. Vậy thì em cũng phải cho tôi trái tim của em
38
Chương 38. Cửu Thành Ưng, tôi chịu thua
39
Chương 39. Giai Kỳ, hãy làm người phụ nữ của tôi
40
Chương 40. Anh cũng khó chịu ư ? ( H+ )
41
Chương 41. Tôi sẽ không cho phép em rời xa tôi đâu ( H+ )
42
Chương 42. Giai Kỳ, tôi giúp em búi tóc nhé ?
43
Chương 43. Lớn già đầu còn chơi ngu
44
Chương 44. Chiếc trực thăng này có vấn đề rồi
45
Chương 45. Mang hắn ra ngoài đánh gãy chân cho tôi
46
Chương 46. Em thích không ? ( H+ )
47
Chương 47. Em kéo nữa tai tôi rớt ra đấy ( H+ )
48
Chương 48. Anh đang muốn làm gì sao ?
49
Chương 49. Có tin tôi làm đến sáng không ? ( H+ )
50
Chương 50. Ngoan có mẹ ở đây
51
Chương 51. Em có yêu tôi không ?
52
Chương 52. Theo ý anh
53
Chương 53. Em thử từ chối tôi xem... ?
54
Chương 54. Tôi nấu cho em ăn
55
Chương 55. Toàn bộ kí ức quay về
56
Chương 56. Nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác
57
Chương 57. Chúng ta sẽ chấp dứt bi kịch này
58
Chương 58. Ông ấy từ tôi rồi, sau này không liên quan nữa
59
Chương 59. Tâm thư cuối cùng
60
Chương 60. Giai Kỳ, em ở dưới đó có buồn không ?
61
Chương 61. Đời đời, kiếp kiếp, mãi không xa rời ( END )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play