[Đam Mỹ] Yêu Sai Cách Rồi Sao ?
Chap 3
đi ngang qua phòng cậu thì cửa vẫn khóa
Mặc Phong (anh)
( cậu ta làm gì trong đó vào giờ này, phải ăn tối chứ )
Mặc Phong (anh)
*mở khóa đi vào*
Mặc Phong (anh)
*tức giận*
Mặc Phong (anh)
người đâu!!
Mặc Phong (anh)
cậu ta đâu rồi!!
Mặc Phong (anh)
trốn về nhà rồi sao ?!
người làm:
dạ...dạ...*run rẫy*
người làm:
là Thiếu Gia phạt phu nhân mà ạ
người làm:
bây giờ phu nhân vẫn còn ở ngoài sân
Mặc Phong (anh)
tôi phạt cậu ta khi nào hả ?!
người làm:
dạ...rõ ràng thiếu gia nói trong điện thoại ạ
người làm:
cô ta đã nói thế *chỉ ả*
Mặc Phong (anh)
cái gì ? *nhìn ả*
người làm:
không phải tôi...không
người làm:
tôi không có phạt phu nhân, tôi không cố ý
người làm:
phu nhân bị ngất cũng không do tôi đâu ạ !!!
Mặc Phong (anh)
bị ngất ?!
Mặc Phong (anh)
người đâu!! lôi cô ta xuống đáng 50 roi rồi giam xuống hầm!!
anh đi ra ngoài sân thì thấy cậu nằm bất động ở đó
anh liền chạy ra bế cậu lên
Mặc Phong (anh)
cậu tỉnh lại mau !
Mặc Phong (anh)
tôi ra lệnh cho cậu đấy
Mặc Phong (anh)
tỉnh mau cho tôi !!
Thiên Kim An (cậu)
*bất tỉnh*
Mặc Phong (anh)
người đâu!! chuẩn bị xe !
cứ thế anh đưa cậu đến bệnh viện
anh ngồi bên ngoài chờ đợi
khuôn mặt anh cau có khó chịu
Mặc Phong (anh)
*bật dậy* sao rồi?
" ai là người nhà của bệnh nhân ?"
" vâng, mời anh đi theo tôi vào trong "
Mặc Phong (anh)
ừm *đi vào*
"bệnh nhân thân thể thực sự rất yếu Nếu cứ mệt mỏi trong thời gian dài như thế này thì sẽ có nguy cơ mất mạng"
Mặc Phong (anh)
thân thể yếu?
" Vâng thân thể của bệnh nhân hoàn toàn yếu, thân thể này hình như là yếu từ khi lúc sinh ra nên mong người nhà bệnh nhân xem chừng bệnh nhân thực kỹ lưỡng đừng để mệt nhọc nhiều...sẽ gây ra cái chết đấy "
Mặc Phong (anh)
thực sự ảnh hưởng tới cái chết?
" bây giờ bệnh nhân hoàn toàn không sao nhưng nếu xảy ra tình trạng y hệt thì sẽ có nguy cơ, Vậy tôi xin phép "
nói xong Bác Sĩ liền bỏ đi
anh nhìn cậu nằm trên giường với ánh mắt lo lắng
Không ngờ một người con trai như cậu lại có một thân thể yếu đuối
anh bỏ đi với vẻ mặt chán ghét, đống sầm cửa một cái thật mạnh, bỏ đi trong cơn khó chịu đầy bận rộn
khuôn mặt anh tức giận nhìn đám người hầu
anh không hề để tâm đến cậu nữa mà đi lên lầu ngủ một giấc tới sáng
sáng thức dậy một buổi sáng bình thường, ánh nắng chiếu từ cửa sổ chiếu vào mặt cậu, khuôn mặt khó chịu cau có mở mắt ra.
xung quanh là một nơi lạ lẵm làm cậu bật dậy nhìn
Thiên Kim An (cậu)
( đây là... )
Thiên Kim An (cậu)
...vâng
Thiên Kim An (cậu)
tôi ở bệnh viện...vậy ai đưa tôi đến ạ
Thiên Kim An (cậu)
chồng?!
khuôn mặt cậu bất ngờ, vì sống cùng anh nhiều năm nay nhưng chưa ai một lần gọi coi cậu là vợ anh
Thiên Kim An (cậu)
à...vâng
Comments