Chap 3:Có muốn theo tôi về nhà

Tuyết rơi càng ngày càng nhiều, không biết cơn tuyết đầu màu năm nay sao lại kì lạ đến vậy, mức độ trắng xóa bao phủ cả một bầu trời đen tối. Chu Chí Hâm ngồi trong xe ô tô mà lòng thầm nghĩ
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Mùa đông lạnh như vậy, để một tên vừa bị nhược trí lại vừa bị câm ở ngoài đường thật không ổn chút nào
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Xem như đã rủ lòng tốt thì phải theo đến cùng. Cưu mang cậu ta lúc khó khăn nhất cũng không sao. Thêm một miệng ăn cũng không tốn bao nhiêu
Chí Hâm chạy đến con hẻm nhỏ khi nãy, mặt lề đường chỗ đó cũng đa dạng được che lấp dần bởi tuyết
Cho dù mặc chiếc áo khoác thật dày, bản thân anh khi bước ra khỏi xe ô tô vẫn không khỏi rùng mình trước cái lạnh ấy
Nhưng mà thân ảnh cậu trai vẫn ngồi đó co ro một góc cạnh thùng rác một lần nữa lại đập vào mắt anh
Chu Chí Hâm bước đến gần, chỉ thấy thân thể cậu đang cố dùng miếng bìa giấy cứng người ta đem vứt để mà bao bọc lấy thân thể nhỏ yếu kia
Cái đâu màu đen cũng được tuyết bao phủ thành màu trắng xóa. Cậu trai ấy cả người run rẩy đến lợi hại, nước mũi vì nhiệt độ lạnh mà chảy dài
Khuôn mặt cùng đôi mắt cũng đã dần đờ đẫn đi. Chí Hâm ngồi xỏm xuống trước mặt cậu. Một lần nữa đưa cây dù ra, che đi những hạt tuyết đang rơi xuống. Bộ dạng vẫn lạnh lùng nhàn nhã hỏi
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Cậu không có nơi nào để đi? Không có chỗ cư trú, chỉ ở đây mãi thôi sao?
Cậu trai bị hỏi bất ngờ như vậy lập tức giật mình, khuôn mặt bẩn thỉu ngước lên
Đôi mắt to tròn nhìn lấy Chí Hâm, như nhận ra người vừa nãy cho mình ăn, cậu liền ngơ ngác phát ra tiếng
Tô Tân Hạo (Cậu)
Tô Tân Hạo (Cậu)
A....a...a...a...
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Người này chắc chắn không thể nói được *suy nghĩ*
Đây là điều mà Chí Hâm khẳng định nhất. Còn về phần có bị nhược trí hay không, anh vẫn còn đang trong trạng thái suy đoán...
Nhưng mà người ở trước mặt hình như sắp không thể chịu nổi cái lạnh này, cho nên cả người cậu càng lúc càng cố gắng thu nhỏ, cuộn tròn lại, răng đánh vào nhau cầm cập
Anh dùng tay mình phủi đi lớp tuyết trên đầu cậu, nhẹ giọng nói
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Có muốn theo tôi về nhà không?
Cậu trai vẫn ngơ ngác nhìn anh mà không nói gì. Ánh mắt đáng thương đó cứ dại ra không rõ cảm xúc, nhưng Chí Hâm thấy rõ ở viền mắt đó đã bắt đầu xuất hiện nước mắt
Anh nhẹ nhàng cởi áo khoác của mình ra, lấy đi thùng bìa giấy đã thấm ướt đến mềm nhũn kia xuống. Dùng chiếc áo khoác vẫn còn hơi ấm đắp lên người cậu, hành động ôn nhu ấm áp giữa cơn tuyết giá rét
Chí Hâm không hiểu được xuất phát từ đâu mà anh lại có một sự kiên nhẫn, cùng lòng nhân từ như thế này?
Nhẹ vươn tay trước mặt cậu, anh thúc giục
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Nào! Nhanh lên, tôi đưa cậu về nhà của tôi. Một nơi không có lạnh lẽo, một nơi có chỗ ngủ, có thức ăn không ôi thiu. Tôi sẽ cưu mang cậu có được không?
Nước mắt rơi trên mặt của cậu trai. Đây là lần đầu tiên trong một ngày anh thấy người này khóc nhiều đến như vậy
Nhưng mà bàn tay anh đưa ra, cậu lại không dám nắm lấy. Chí Hâm nhìn hành động cậu giấu hai tay mình ra sau, đầu lắc lắc anh liền nhíu mày hỏi
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Sao vậy? Không muốn đi theo tôi? Muốn ở đây chờ chết sao?
Tô Tân Hạo (Cậu)
Tô Tân Hạo (Cậu)
A...a...a...a...
Cậu trai ấy vẫn tiếp tục lắc đầu, bàn tay bẩn thỉu vươn ra chỉ lên chỗ vết áo trắng tinh của anh sau đó lại chỉ vào cái áo đen rách nát bẩn thỉu của mình. Cậu lại lắc đầu như muốn thể hiện một điều gì đó
Chí Hâm nhíu mày khó hiểu, nhìn hành động lặp đi lặp lại của cậu một lúc mới khiến anh bừng tỉnh. Anh nghi hoặc hỏi người trước mặt
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Cậu là sợ bản thân mình sẽ làm bẩn tôi? Sợ là khi nắm lấy tay cậu, tôi sẽ dính vết bẩn?
Lời vừa dứt, cậu gật đầu kịch liệt, nước mắt cùng nước mũi thi nhau chảy trên mặt. Nhưng bộ dạng của cậu vẫn thủy chung cách xa anh vì sợ làm bẩn
Có lẽ trong kí ức của cậu, bản thân vì là kẻ ăn xin cho nên thường bị người qua đường xa lánh, hoặc mắng chửi...
Vì vậy mới có tổn thương sâu sắc. Bây giờ có người mở lòng tốt như vậy, cậu ấy tuy cảm kích nhưng vẫn bị những hành động trong quá khứ ám ảnh
Nhưng mà Chu Chí Hâm cũng không nghĩ sâu xa đến vậy, anh lại càng không ngại bận hoặc chán ghét gì, trực tiếp nắm chắc tay cậu, vẫn dùng giọng nói ôn nhu trấn an cậu
Chu Chí Hâm (Anh)
Chu Chí Hâm (Anh)
Tôi không ngại bẩn, tôi không giống như người khác mà sợ một tên ăn mày...Được rồi, mau về nhà thôi, đứng ở đây một lúc lâu cả hai chúng ta đều sẽ chết cóng đó!!!
Hơi ấm từ bàn tay to lớn truyền đến, cậu ngước mặt lên nhìn anh...Người kia tuy không cười nhưng lại rất tốt bụng cưu mang cậu
Lần đầu tiên được người khác ôn nhu, cậu cứ thế, đôi mắt thì vẫn cứ dại ra nhưng lại rất nghe lời đứng lên đi cùng anh
Hình ảnh một nam nhân cao lớn cầm ok nắm tay một chàng trai gầy yếu nhỏ bé, ăn mặc rách rưới trên vai khoác chiếc áo hàng hiệu
Cả hai sánh vai nhau đi dưới tuyết vô tình lại tạo nên bức tranh bình dị, ấm áp đời thường trong những ngày giá rét, lạnh lẽo của Bắc Kinh
Chàng trai bỗng khắc ghi hình bóng của Chí Hâm. Chính anh đã cứu sống cậu, đã cho cậu một chỗ không có lạnh lẽo, một nơi không còn phải nhặt thức ăn ôi thiu, một cảm giác ấm áp gọi là "nhà". Con người ngu ngốc này chợt nghĩ, anh chính là người tốt
_______________________
End chap 3
Hot

Comments

✿Thẩm An Nhiên✿

✿Thẩm An Nhiên✿

nói thật luôn là truyện hợp gu tui ghê gớm, viết thêm nha t/g ưiiii

2023-07-02

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Chu Chí Hâm
2 Chap 2: Quay trở lại
3 Chap 3:Có muốn theo tôi về nhà
4 Chap 4: Tiểu Hạo
5 Chap 5: Về nhà
6 Chap 6: Cô ấy là vợ tôi
7 Chap 7: Buổi sáng
8 Chap 8: Dì giúp việc
9 Chap 9: Để ý
10 Chap 10: Thay đổi
11 Chap 11: Hôn
12 Chap 12: Tránh né
13 Chap 13: Bình thường trở lại
14 Chap 14: Đến công ty
15 Chap 15: Ngây thơ
16 Chap 16: Câu hỏi
17 Chap 17: Tin nhắn
18 Chap18:Lần cuối cùng được cưng
19 Chap19:Tiểu Hạo, con đừng khóc
20 Chap 20: Tuyết Hoa
21 Chap 21: Đố kỵ
22 Chap 22: Cơn sốt
23 Chap 23: Dịu dàng
24 Chap 24: Yên tâm
25 Chap 25: Lời hứa
26 Chap 26: Uy hiếp
27 Chap 27: Úp mở
28 Chap 28: Tiếng khóc
29 Chap 29: Một lần nữa
30 Chap 30: Khắc chế
31 Chap 31: Quyết định
32 Chap 32: Anh đã thay đổi
33 Chap 33: Chối bỏ
34 Chap 34: Liên tưởng
35 Chap 35: Cuộc gọi điện
36 Chap 36: Âm thầm
37 Chap 37: Nguyên nhân
38 Chap 38: Nỗi lòng
39 Chap 39: Câu hỏi
40 Chap 40: Nghe thấy
41 Chap 41: Sợ hãi
42 Chap 42: Anh ấy đâu rồi
43 Chap 43: Bắt gặp
44 Chap 44: Không vấn đề gì
45 Chap 45: Nghiêm phạt
46 Chap 46: Đưa đi
47 Chap 47: Có hay không?
48 Chap 48: Khảo sát
49 Chap 49: Món quà chưa kịp tặng
50 Chap 50: Sự thật
51 Chap 51: Em ấy ở đâu?
52 Chap 52: Tìm kiếm
53 Chap 53: Cậu cũng chỉ là người ngoài
54 Chap 54: Căn phòng ấy
55 Chap 55: Giúp đỡ
56 Chap 56: Không giống nhau
57 Chap 57: Anh đưa em về nhà nhé
58 Chap 58: Về nhà
59 Chap 59: Khủng hoảng
60 Chap 60: Vẫn còn nhớ chút gì đó
61 Chap 61: Ngủ ngon nhé
62 Chap 62: Quá khứ (1)
63 Chap 63: Quá khứ (2)
64 Chap 64: Quá khứ (3)
65 Chap 65: Quá khứ (kết)
66 Chap 66: Lại tái phát
67 Chap 67: Đi làm
68 Chap 68: Bỏ đi
69 Chap 69: Tiểu Hạo đang ở đây
70 Chap 70: Xích
71 Chap 71: Tôi phải làm sao đây
72 Chap 72: An ủi
73 Chap 73: An ủi
74 Chap 74: Ăn
75 Chap 75: May mắn
76 Chap 76: Ngủ gật
77 Chap 77: Ngủ chung
78 Chap 78: Tiếng gọi
79 Chap 79: Tô Tân Hạo
80 Chap 80: Gia thế
81 Chap 81: Em ấy năm nay bao nhiêu tuổi
82 Chap 82: Muốn
83 Chap 83: Tiến triển
84 Chap 84: Nghe lời
85 Chap 85: Anh ấy là Chu Chí Hâm
86 Chap 86: Em tỉnh rồi sao?
87 Chap 87: Trước hết hãy về nhà
88 Chap 88: Không còn như trước nữa
89 Chap 89: Hay là con đi với ta nhé?
90 Chap 90: Rời đi
91 Chap 91: Biến mất
92 Chap 92: Ở đấy
93 Chap 93: Em sợ anh
94 Chap 94: Nếu đã như vậy thì hãy ở lại
95 Chap 95: Âm thầm
96 Chap 96: Cứ ngỡ là không thể
97 Chap 97: Chỉ cần em như vậy
98 Chap 98: Chỉ thương mỗi mình em
99 Chap 99: Ngủ
100 Chap 100: Giải quyết
101 Chap 101: End
102 Chap 102: Phiên ngoại 1: Cái kết của Tuyết Hoa (1)
103 Chap 103: Phiên ngoại 2: Cái kết của Tuyết Hoa (2)
104 Chap 104: Phiên ngoại 3: Khi Tiểu Hạo biết ghen
105 Chap 105: Phiên ngoại đặc biệt: Những mẫu chuyện nhỏ thường ngày
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chap 1: Chu Chí Hâm
2
Chap 2: Quay trở lại
3
Chap 3:Có muốn theo tôi về nhà
4
Chap 4: Tiểu Hạo
5
Chap 5: Về nhà
6
Chap 6: Cô ấy là vợ tôi
7
Chap 7: Buổi sáng
8
Chap 8: Dì giúp việc
9
Chap 9: Để ý
10
Chap 10: Thay đổi
11
Chap 11: Hôn
12
Chap 12: Tránh né
13
Chap 13: Bình thường trở lại
14
Chap 14: Đến công ty
15
Chap 15: Ngây thơ
16
Chap 16: Câu hỏi
17
Chap 17: Tin nhắn
18
Chap18:Lần cuối cùng được cưng
19
Chap19:Tiểu Hạo, con đừng khóc
20
Chap 20: Tuyết Hoa
21
Chap 21: Đố kỵ
22
Chap 22: Cơn sốt
23
Chap 23: Dịu dàng
24
Chap 24: Yên tâm
25
Chap 25: Lời hứa
26
Chap 26: Uy hiếp
27
Chap 27: Úp mở
28
Chap 28: Tiếng khóc
29
Chap 29: Một lần nữa
30
Chap 30: Khắc chế
31
Chap 31: Quyết định
32
Chap 32: Anh đã thay đổi
33
Chap 33: Chối bỏ
34
Chap 34: Liên tưởng
35
Chap 35: Cuộc gọi điện
36
Chap 36: Âm thầm
37
Chap 37: Nguyên nhân
38
Chap 38: Nỗi lòng
39
Chap 39: Câu hỏi
40
Chap 40: Nghe thấy
41
Chap 41: Sợ hãi
42
Chap 42: Anh ấy đâu rồi
43
Chap 43: Bắt gặp
44
Chap 44: Không vấn đề gì
45
Chap 45: Nghiêm phạt
46
Chap 46: Đưa đi
47
Chap 47: Có hay không?
48
Chap 48: Khảo sát
49
Chap 49: Món quà chưa kịp tặng
50
Chap 50: Sự thật
51
Chap 51: Em ấy ở đâu?
52
Chap 52: Tìm kiếm
53
Chap 53: Cậu cũng chỉ là người ngoài
54
Chap 54: Căn phòng ấy
55
Chap 55: Giúp đỡ
56
Chap 56: Không giống nhau
57
Chap 57: Anh đưa em về nhà nhé
58
Chap 58: Về nhà
59
Chap 59: Khủng hoảng
60
Chap 60: Vẫn còn nhớ chút gì đó
61
Chap 61: Ngủ ngon nhé
62
Chap 62: Quá khứ (1)
63
Chap 63: Quá khứ (2)
64
Chap 64: Quá khứ (3)
65
Chap 65: Quá khứ (kết)
66
Chap 66: Lại tái phát
67
Chap 67: Đi làm
68
Chap 68: Bỏ đi
69
Chap 69: Tiểu Hạo đang ở đây
70
Chap 70: Xích
71
Chap 71: Tôi phải làm sao đây
72
Chap 72: An ủi
73
Chap 73: An ủi
74
Chap 74: Ăn
75
Chap 75: May mắn
76
Chap 76: Ngủ gật
77
Chap 77: Ngủ chung
78
Chap 78: Tiếng gọi
79
Chap 79: Tô Tân Hạo
80
Chap 80: Gia thế
81
Chap 81: Em ấy năm nay bao nhiêu tuổi
82
Chap 82: Muốn
83
Chap 83: Tiến triển
84
Chap 84: Nghe lời
85
Chap 85: Anh ấy là Chu Chí Hâm
86
Chap 86: Em tỉnh rồi sao?
87
Chap 87: Trước hết hãy về nhà
88
Chap 88: Không còn như trước nữa
89
Chap 89: Hay là con đi với ta nhé?
90
Chap 90: Rời đi
91
Chap 91: Biến mất
92
Chap 92: Ở đấy
93
Chap 93: Em sợ anh
94
Chap 94: Nếu đã như vậy thì hãy ở lại
95
Chap 95: Âm thầm
96
Chap 96: Cứ ngỡ là không thể
97
Chap 97: Chỉ cần em như vậy
98
Chap 98: Chỉ thương mỗi mình em
99
Chap 99: Ngủ
100
Chap 100: Giải quyết
101
Chap 101: End
102
Chap 102: Phiên ngoại 1: Cái kết của Tuyết Hoa (1)
103
Chap 103: Phiên ngoại 2: Cái kết của Tuyết Hoa (2)
104
Chap 104: Phiên ngoại 3: Khi Tiểu Hạo biết ghen
105
Chap 105: Phiên ngoại đặc biệt: Những mẫu chuyện nhỏ thường ngày

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play