[Đản Xác] Chờ Một Người Trong Vô Vọng
Chap 3
Trần Kha hôm nay đã tự ý xuất viện mà không nói cho ai biết, bên ngoài trời lúc này rất lạnh nhưng cô chỉ mặc trên mình một chiếc áo tay ngắn mỏng manh
Trần Kha
Làm thế nào để tôi có thể quên được em đây Đan Ny...
Tùng Anh(hắn)
Trùng hợp thật
Trần Kha
Mày lại muốn cái gì nữa đây?
Tùng Anh(hắn)
Tao chỉ muốn cảnh cáo mày nên tránh xa Trịnh Đan Ny ra
Trần Kha
Nếu tao nói không thì sao
Tùng Anh(hắn)
Thì ăn đập *lao tới*
Trần Kha
*Chụp tay hắn bẻ ra sau*
Trần Kha
Lần trước vì có em ấy nên tao mới nhân nhượng nhưng lần này thì không có dễ đâu *đá chân hắn*
Tùng Anh(hắn)
Đan Ny..Đan Ny *hét*
Trịnh Đan Ny
TRẦN KHA *chạy tới*
Trần Kha
oh ra là Trịnh Đan Ny cô cũng ở đây à
Tùng Anh(hắn)
Anh chỉ muốn nói chuyện một chút mà cô ta lại bất ngờ động thủ *nhăn mặt*
Trịnh Đan Ny
Bỏ anh ấy ra ❄
Trần Kha
Trịnh Đan Ny cô là vì hắn mà đau lòng sao *cười nửa miệng*
Trịnh Đan Ny
Tôi kêu BỎ RA ❄
Trịnh Đan Ny
Anh có sao không
Lại nữa lần nào cô cũng đều phải chứng kiến cảnh bọn họ ân cần quan tâm cho đối phương...
Trần Kha
Cô Trịnh tốt hơn là nên quản người yêu của mình cho tốt coi chừng có ngày tôi nổi điên lên giết chết hắn lúc nào không hay
Trần Kha
Cô Trịnh đây còn không phải là người hiểu tôi nhất sao? tôi không bao giờ nói suông bất kì điều gì một khi tôi đã nói thì nhất định tôi sẽ làm
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Trần Kha *chạy tới*
Trần Kha
Dao Dao sao em biết chị ở đây
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Chị thì hay rồi dám trốn viện mà đi la cà như vậy à
Trần Kha
Ơ chị đã làm gì đâu
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Không nói nhiều theo em về bệnh viện *nắm tay cô*
Trần Kha
Chị có thể tự đi *gỡ tay Dao ra*
Cô và Thẩm Mộng Dao rời khỏi đó mà chẳng thèm để ý tới hai người kia từ nãy tới giờ bị mình xem như không khí
Tùng Anh(hắn)
A tay anh đau quá Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Em đưa anh đi bệnh viện
Vương Hiểu Giai
Giỏi quá ha dám trốn tụi chị mà tự ý xuất viện trong mắt em còn có người chị như chị không hả
Trần Kha
Chị à cứ nằm một chỗ trong bệnh viện quài làm em cảm thấy rất khó chịu trong người a
Tưởng Vân
Thôi thôi dù sao thì em ấy cũng khỏe rồi mình cũng nên cho ẻm trở về nhà thôi
Chu Di Hân
Trần Kha báo cho chị một tin tốt
Chu Di Hân
Bách Hân Dư tuần sau sẽ trở về
Vương Hiểu Giai
Đi lâu như vậy cuối cùng cũng trở về
Tưởng Vân
Thật nhớ em ấy ha
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Cũng hơn 5 năm rồi chứ ít gì
Trần Kha
Được rồi bây giờ chúng ta về thôi
Nhóm cô đi ra hành lang bệnh viện thì vô tình chạm mặt với nàng và hắn
Trịnh Đan Ny
Mình đi thôi anh *né tránh ánh mắt*
Tùng Anh(hắn)
Được rồi *nhếch mép nhìn cô*
*khi hai người họ rời đi*
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Đừng buồn nữa sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến sức khỏe của chị
Tưởng Vân
Em ấy cứ như vậy
Vương Hiểu Giai
Em cũng không biết phải khuyên nó thế nào nữa dù sao thì đó cũng là chuyện tình yêu của nó và cô ta
Chu Di Hân
Ủa chứ không phải chị nói sẽ cho cô ta biết tay à
Trần Kha
Gì? cho ai biết tay ❄
Chu Di Hân
À..không không có gì
Trần Kha
Nói rốt cuộc là chuyện gì
Chu Di Hân
Thật ra thì lúc mà chị còn đang mê man thì Thiên Thảo từng có ý định sẽ dạy cho cô ta một bài học vì đã khiến cho chị chịu nhiều đau khổ...
Trần Kha
Chị à chuyện riêng của em chị làm ơn đừng xen vào nữa có được không
Vương Hiểu Giai
Chẳng lẽ em muốn chị ngày ngày nhìn em đau khổ vì cô ta sao? chị không làm được
Trần Kha
Em sẽ không đau khổ vì một tình yêu không có kết quả này
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Chị từ bỏ dễ dàng như vậy sao
Tưởng Vân
Như vậy cũng tốt ít ra em sẽ không phải vì loại người đó mà hành hạ bản thân mình
Vương Hiểu Giai
Nói được thì làm được nha
Trần Kha
Em sẽ làm mọi cách để quên được cô ta thôi mọi người cứ yên tâm đi nhá
Chu Di Hân
Nếu mà quên được thì 20 năm trước đã quên rồi cần gì phải đợi tới tận bây giờ
Trần Kha
Em bớt xỉa xói chị đi nha Chu Chu
Chu Di Hân
Em cứ xỉa xói chị đó rồi chị làm gì được em *chọc*
Trần Kha
Chu Di Hân chị đánh em chết a
Thế là trên hành lang có 2 con người trẻ trâu rượt đuổi nhau không ngừng nghỉ
Ở một góc khác có một bóng người luôn âm thầm quan sát bọn họ
???
Trần Kha lần này tao sẽ khiến cho mày chết không yên ổn
Vương Hiểu Giai
*liếc mắt nhìn*
Vương Hiểu Giai
*Cảm giác này*
Vương Hiểu Giai
Về thôi mọi người ❄
Trần Kha
Dạ *kẹp cổ Chu Chu*
Chu Di Hân
Trần Kha đáng ghét bỏ em ra 💢
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Cậu ta chỉ bị trật khớp vai thôi ❄
Tùng Anh(hắn)
Nhưng tôi cảm thấy tay của mình rất đau không giống...
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Ở đây tôi là bác sĩ hay anh là bác sĩ ❄
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Vậy tôi nói sao thì nghe vậy đi
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Còn bây giờ thì tôi sẽ giúp cho anh bẻ khớp vai trở lại bình thường, tuy có đau chút chút nhưng mong anh hãy ráng chịu
Tùng Anh(hắn)
Aaaaa đau chết tôi rồi
Trịnh Đan Ny
Nè cô nhẹ tay một chút có được hay không vậy
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
*Tôi chưa giết hắn là may rồi ở đó mà nhẹ*
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Rồi đó các người có thể về
Tùng Anh(hắn)
Cảm ơn bác sĩ
Khi hai người lướt qua thì Trịnh Đan Ny có để ý kỹ ánh mắt mà Thẩm Mộng Dao nhìn mình nó không hẳn chỉ là cái nhìn bình thường...
Tưởng Vân
Nè mới xuất viện thôi đấy nhá
Vương Hiểu Giai
Lần sau còn dám trốn viện là chị giết em chết luôn *nhéo mũi cô*
Trần Kha
Aa đau em *xoa mũi*
Trần Kha
Chị nỡ giết em gái ruột của mình sao?
Vương Hiểu Giai
Ai nói là chị không nỡ chứ *rút dao kề sát cổ cô*
Chu Di Hân
Thôi chị hù chị ấy như vậy cũng đủ rồi á
Vương Hiểu Giai
Mặc xác bọn em tụi mình về phòng thôi Vân Tỷ
Trần Kha
Ủa sao mấy người lại tự tiện ở nhà tui hết vậy
Chu Di Hân
Tại nhà chị nhiều phòng mà cho ở ké cũng có sao đâu chứ
Trần Kha
Hết nói nổi các người rồi
Thế là cả 4 người phòng ai về phòng nấy...
Trần Kha ôm đầu loạng choạng bước vào phòng lục tủ lấy thuốc bỏ vô miệng
Trần Kha
Haizzz nếu cứ kéo dài tình trạng này e là mình sẽ không chịu đựng được quá 3 tháng mất
Trần Kha cầm lấy ảnh của nàng ra mà xem đó là tấm ảnh cuối cùng mà cô còn giữ lại sau ngày hôm đó
Trần Kha
Đan Ny...chị rất nhớ em
Trần Kha
Chị rất muốn một lần nữa được nói lời yêu em và muốn được cùng với em mặc lên mình bộ váy cưới nhưng thời gian của chị chỉ còn trỏn vẹn 3 tháng...
Trần Kha
Không biết khi đó chị có thể chờ được em hay không nữa
Trần Kha đem theo tâm trạng buồn bực đi ra ngoài thì vô tình đụng trúng một nữ nhân
Trần Kha
Ây cô có sao không
Diệp Thư Kỳ
Tôi không sao *phủi bụi*
Trần Kha
Mà cô tên gì vậy?
Diệp Thư Kỳ
Tôi là Diệp Thư Kỳ
Hai người bắt lấy tay nhau cười nói rất vui vẻ nhưng lại không để ý tới một người vẫn luôn âm thầm nhìn lén bọn họ từ nãy cho tới giờ
Trần Kha
À nếu cô không phiền thì có thể đi ăn với tôi một bữa có được không
Diệp Thư Kỳ
Được chứ dù gì tôi cũng đang rảnh
Diệp Thư Kỳ
Sao lại là cô nữa vậy hả 💢
Từ Sở Văn
Em không được đi
Diệp Thư Kỳ
Cô là cái thá gì mà cấm tôi?
Từ Sở Văn
Là...là người yêu em không được sao?
Diệp Thư Kỳ
Nực cười quá đấy tôi đã nói chúng ta là người yêu bao giờ? cô đừng có ảo tưởng
Diệp Thư Kỳ
Trần Kha mình đi *nắm tay cô*
Cả hai rời đi bỏ lại một mình Từ Sở Văn vẫn đứng chôn chân ở đó
Từ Sở Văn
Soki...*đau lòng*
Trần Kha
Nè tôi thấy cô ấy dường như là thích cô đó
Trần Kha
Cô làm như vậy không sợ người ta tổn thương à
Diệp Thư Kỳ
Cô ta tổn thương cũng không liên quan gì tôi mà thôi đừng nói chuyện này nữa chúng ta mau vào ăn đi
Tùng Anh(hắn)
Chào chúng ta lại gặp nhau nữa rồi
Trần Kha
Thân quen gì mà chào
Trần Kha
Cô hồn thôi cô đừng để ý
Hai người xuống cuối dãy bàn ngồi nhằm tránh bị người khác nhòm ngó
Trần Kha
À mà cô bao nhiêu tuổi? để tôi còn biết xưng hô
Diệp Thư Kỳ
Tôi 24 tuổi còn chị
Diệp Thư Kỳ
Vậy chị lớn hơn em 4 tuổi rồi
Diệp Thư Kỳ
*chị ấy cười đẹp quá*
Tùng Anh(hắn)
Nè em sao vậy
Tùng Anh(hắn)
Anh thấy em có vẻ không được khỏe
Trịnh Đan Ny
Em ổn mà anh đừng lo lắng
Tưởng Vân
Trần Kha đi đâu nữa rồi
Chu Di Hân
Chị ấy chắc là đi dạo đâu đó thôi
Vương Hiểu Giai
Hi vọng em ấy không gặp phải cô ta và hắn
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Yo mọi người
Vương Hiểu Giai
Ủa sao em biết nhà Trần Kha mà tới hay vậy
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Điều tra là ra thôi ý mà
Tưởng Vân
Mà sao em đến đây
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Em đến đưa thuốc cho Trần Kha
Chu Di Hân
Chị ấy lại bị gì nữa hả
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Không phải chẳng qua chị ấy có nhờ tôi kê một liều thuốc giúp tinh thần thoải mái hơn thôi
Vương Hiểu Giai
Thật không?
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Thật mà
Tưởng Vân
Được rồi em đưa đây lát nó về chị đưa cho nó
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Dạ *đưa vào tay Tưởng Vân*
Thẩm Mộng Dao - bác sĩ
Em có việc rồi em xin phép đi trước
Trần Kha
Em cảm thấy chỗ này thế nào
Diệp Thư Kỳ
Chỗ này có vẻ phục vụ tốt cũng có chút không gian riêng tư nên em cũng khá ấn tượng về nó
Trần Kha
Còn đồ ăn ở đây thì sao
Diệp Thư Kỳ
1 từ thôi "NGON"
Hai người sau khi ăn xong liền đứng dậy đi về khi đi ngang qua chỗ nàng và hắn, Trần Kha còn lén nhìn biểu tình của nàng một cái và thấy rõ sắc mặt không tốt đó của nàng
Từ Sở Văn
Soki chị đưa em về nhé *chạy tới*
Diệp Thư Kỳ
Trần Kha chị đưa em về nha
Diệp Thư Kỳ
Mình đi thôi *kéo tay Kha đi*
Từ Sở Văn
Thư Kỳ à chị yêu em như vậy mà
Từ Sở Văn
Lẽ nào em đối với chị không có chút tình cảm nào hay sao?
Duy Anh
Cuối cùng tao cũng tìm được mày rồi nhóc con ạ
Từ Sở Văn
Mẹ kiếp sao tụi bây bám tao dai như đĩa vậy
Duy Anh
Lần trước ở trong sòng bạc mày dám phá chuyện tốt của tao lần này tao nhất định sẽ cho mày một trận
Lần trước nghe tin Diệp Thư Kỳ đi vào sòng bạc thì cô cũng đi theo sau vào đó định kiếm em nào ngờ nhìn thấy hắn đang giở trò đồi bại với một cô bé nên ra tay cứu giúp và đánh hắn một trận tơi bời hoa lá
Từ Sở Văn
Mày nhắm mày đánh lại tao không
Duy Anh
Không lại nhưng... *quơ tay*
Jun
*lao tới đá vào bụng Xuẩn*
Duy Anh
Đánh nó nhưng đừng để nó chết
Từ Sở Văn và Jun bắt đầu đánh nhau nhưng cô vốn không phải là đối thủ của hắn
Từ Sở Văn
*cố gắng thoát ra*
Jun
Chống cứ cũng vô ích thôi
Sau một hồi giao đấu thì Từ Sở Văn bị thương khắp cả người mà nằm gục trên mặt đất
Từ Sở Văn
Thằng..thằng khốn *cựa quậy*
Từ Sở Văn bị hắn nắm tóc lôi dậy
Từ Sở Văn
*nhổ nước bọt vào mặt Duy Anh*
Duy Anh
Má con chó này *đấm cô*
Từ Sở Văn
*phun ra ngụm máu*
Duy Anh đấm một phát vào cằm dưới khiến cô bay ra khoảng vài mét
Duy Anh
Thôi đủ rồi mình đi thôi
Đúng lúc này Trần Kha vô tình quay trở lại thì nhìn thấy người kia đang nằm trên mặt đất liền chạy tới xem thử
Trần Kha
Là cô gái lúc nãy? nhưng sao lại bị thương thành ra thế này
Từ Sở Văn mở mắt nhìn thấy Trần Kha liền bắt đầu sinh khí
Trần Kha
Nè cô đang bị thương đó không thể tự đi lại được đâu
Từ Sở Văn
Nói đi cô đã làm gì Soki? cô có phải đã dụ dỗ em ấy có phải không hả *nắm cổ áo cô*
Trần Kha
Cô nói xàm gì vậy? tôi với em ấy chỉ là lần đầu gặp mặt thôi mà
Từ Sở Văn
Em ha bây giờ xưng tới em luôn cơ à 💢
Trần Kha
Thì Soki nhỏ tuổi hơn tôi...
Trần Kha chưa nói hết là đã bị ăn đấm từ người kia
Từ Sở Văn
Ai cho phép cô gọi em ấy bằng cái tên đó hả 💢
Trần Kha
Cô bình tĩnh đi tôi không gọi nữa nhưng vấn đề là bây giờ cô đang bị thương khá nặng đấy hay để tôi đưa đi bệnh viện nhé
Từ Sở Văn
Cút đi tôi không cần sự thương hại của cô *xoay người bỏ đi*
Trần Kha
Người gì đâu mà ngang ngược thấy sợ
Trần Kha xoay người định rời khỏi thì có một giọng nói gọi cô lại
Trần Kha
Em lại muốn cái gì ở tôi nữa đây
Trịnh Đan Ny
Muốn nói chuyện một chút cũng không được sao
Trần Kha
Tôi và cô còn gì để nói à ❄
Trịnh Đan Ny
Trần Kha tôi sắp kết hôn rồi...
Nghe như tiếng sét ngang tai
Trần Kha hơi sốc nhưng vẫn cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng nhìn nàng khẽ cười
Trịnh Đan Ny
Nếu được tôi hi vọng chị sẽ đến và chúc phúc cho tôi *đưa tấm thiệp cưới*
Trần Kha
Tôi xin phép từ chối ❄
Trần Kha
Em muốn tôi phải đi chúc phúc cho người con gái mình yêu với một kẻ không ra gì như hắn sao? Xin lỗi tôi không làm được
Trịnh Đan Ny
Chị tốt nhất là nên ăn nói cho cẩn thận
Trần Kha
Được tôi không nói nữa
Trần Kha
Cô muốn tôi tới đúng không? Được tôi chắc chắn sẽ tới *giựt tấm thiệp*
Trần Kha
Nhưng tôi sẽ không chúc phúc các người
Trần Kha lạnh lùng bỏ đi không thèm để tâm tới nàng nữa
Trịnh Đan Ny
Chị lạnh lùng như vậy sao...
Từ Sở Văn đem cơ thể bị thương tới trước cửa nhà Soki nhưng ngay giây sau thì liền ngã xuống đất tỉnh
Diệp Thư Kỳ
Nhưng sao khắp người cô ta lại bị thương tích nhiều như vậy chứ
Diệp Thư Kỳ muốn mặc kệ cũng không được đành đem Từ Sở Văn vào nhà giúp cô băng bó vết thương
Từ Sở Văn
Soki? sao..sao chị lại ở đây
Diệp Thư Kỳ
Còn không phải là vì chị ngất xỉu trước cửa nhà tôi à ❄
Từ Sở Văn
Em..em giúp chị băng bó sao
Diệp Thư Kỳ
Chứ chị nghĩ ngoài tôi thì còn ai nữa hả ❄
Từ Sở Văn
Cảm ơn em *cười*
Diệp Thư Kỳ
Khỏe rồi thì cút khỏi nhà tôi lẹ ❄
Từ Sở Văn
Em là đuổi chị đi à
Diệp Thư Kỳ
*quay lưng không trả lời*
Từ Sở Văn
Soki chẳng lẽ em không có chút tình cảm nào dành cho chị sao?
Diệp Thư Kỳ
Làm gì vậy? buông tôi ra ❄
Từ Sở Văn
Chị muốn được ôm em như vầy mãi mãi *dựa đầu vào vai nàng*
Diệp Thư Kỳ thoát khỏi cái ôm tặng ngay 1 cái tát đau điếng cho Từ Sở Văn
Diệp Thư Kỳ
Khốn nạn *gằn giọng*
Nàng vừa nói tay vừa chỉ ra phía cửa, Từ Sở Văn đau lòng nhìn nàng một chút rồi rời khỏi đó
Tác giả
Những chap mà tg đăng chỉ là bản nháp đã được viết sẵn...
Comments
ℝ𝕒𝕟🌻
🥥🥥🥥
2023-12-04
2
🎴𝐅𝐞𝐰‿ cày flu
chị bỏ ngta đi chới ck mà còn hỏi-_-
2023-11-06
4
🎴𝐅𝐞𝐰‿ cày flu
có chân thật quá ko:))
2023-11-06
4