Chương 6: Mộ Cảnh Thương.

Tại Sở gia.

Nằm được một lúc, An Kỳ cũng cảm thấy chán nản, hít sâu một hơi cô cố gắng lấy lại tinh thần.

Giờ đây khóc lóc thì được cái gì? Cô vẫn phải sống thôi, cô vẫn tin ở phía trước hạnh phúc đang đợi cô.

Chỉ cần hợp đồng kia kết thúc, cô sẽ được tự do, chạy đến một nơi thật xa, lúc đó cô sẽ học hội hoạ mà cô thích, gặp được người mình yêu, lập một gia đình, bình bình yên yên sống hết cuộc đời còn lại.

Hà An Kỳ, cố lên! Cô không thể để tên cầm thú kia đánh bại được.

Dựa vào niềm tin vào tương lai, cuối cùng cô cũng đã ngồi dậy, lấy tay quẹt đi vệt nước mắt còn động lại trên mi, ánh mắt của cô trở nên quật cường hơn bao giờ hết.

Bước xuống giường vệ sinh cá nhân, tiếp tục cuộc sống như thường ngày của mình. Cố gắng không nhớ đến cơn ác mộng kinh hoàng đêm qua.

Gặp mọi người cô vẫn chào hỏi, giúp mọi người làm công việc nhà, giống như chẳng có cơn đau nào đã đến với cô.

Cô lạc quan như thế, hồn nhiên như thế, nhưng rốt cuộc cô sẽ kiên trì được bao lâu trước cơn sóng thần dữ dội Sở Thẩm Mặc, cô chẳng biết trái tim của cô, linh hồn của cô sẽ bị cơn sóng ấy đập tan tành thành từng mảnh vụng.

[...]

Làm xong công việc của mình, An Kỳ như thường ngày, mặc thêm áo, cầm theo bánh cùng trái cây chuẩn bị ra khỏi nhà.

Phương Tịnh Nghi nhìn thấy liền cười, hỏi cô.

"Lại đi đến cô nhi viện à?"

An Kỳ cũng vui vẻ đáp lại.

"Vâng ạ"

Việc cô đến cô nhi viện dường như đã trở thành thói quen, người trong Sở gia ai cũng đều biết rõ.

Cô được nhặt về đây từ lúc 6 tuổi, ông chủ cũng không có nhận cô làm cô nuôi, chỉ đơn giản là cho cô chỗ che mưa che nắng cho cô chỗ để về.

Tính tình cô hiền lành ngoan ngoãn, người làm trong Sở gia ai cũng yêu thích cô.

Mà đặc biệt là Phương Tịnh Nghi cô là người làm ở Sở gia cũng gần mười hai năm, lúc mười ba tuổi đã bắt đầu công việc. Chứng kiến Hà An Kỳ trưởng thành từng ngày từ lâu đã xem An Kỳ như đứa em trong nhà mà yêu thương.

Nở nụ cười dịu dàng cô khẽ nhắc nhở An Kỳ.

"Nhớ về đúng giờ cơm có biết chưa?"

"Vâng ạ"

Để lại câu đó cô liền đi ra ngoài nhanh đến cô nhi viện.

Vừa đến nơi bọn trẻ thấy cô đến đã chịu không nổi mà chạy đến reo mừng.

"Chị An Kỳ, chị An Kỳ"

Từng tiếng kêu non nớt cứ thế vang lên khiến lòng cô ấm áp biết bao.

Có thời gian rảnh cô đều đi đến đây, chỉ có ở nơi đây cô mới có thể thật sự khiến cô thấy nhẹ nhõm, nhìn những đôi mắt trong sáng thuần khiết, những nụ cười thơ ngây của bọn trẻ cô mới thấy mình được an ủi.

Khoé mắt cô chợt ửng đỏ, sóng mũi cay cay.

Ít ra cô đã dùng chính mình đổi lấy thứ quý giá như vậy.

"Chị có mang bánh kẹo đến cho mấy đứa này"

"Tiểu Bảo hôm trước bảo hết tập rồi chị có mua cho em nè"

"Chị cũng mua sách cho Tiểu Anh, đồ chơi cho Tiểu Thành nữa"

Cô dịu dàng lấy ra từng món đồ, mấy đứa nhận lấy đều vui đến cười tít mắt.

Từ lâu chúng đã xem An Kỳ như chị ruột trong gia đình, mà cô cũng xem bọn trẻ như em trai em gái của mình.

Ở cô nhi viện đến chiều cuối cùng cô cũng phải lưu luyến chào tạm biệt bọn trẻ.

Trên môi cô vẫn lưu giữ nụ cười nhưng rồi cũng không được lâu, đường về nhà càng gần lòng cô càng nặng nề.

Trở về rồi, cô lại phải gặp anh, cô lại phải đối diện với những loại chuyện kinh khủng khác.

Thật muốn trốn đi, trốn đến một nơi thật xa, nơi không có Sở Thẩm Mặc.

Nhưng mà…cô vô năng.

Nghĩ ngợi một hồi cô lại cảm thấy có chút choáng, lúc này cô mới chợt nhớ ra, hình như từ sáng đến giờ cô chỉ có một lát bánh mì trong bụng.

Đêm qua còn bị hành hạ đến trời sáng, thiếu ngủ khiến cơ thể cô hiện giờ gần như kiệt sức.

Phải mau về nhà nghỉ ngơi một chút, nếu không cô ngất mất.

Nhưng rồi thẳng đến lúc qua đường, cô cũng chịu không nổi, trước mắt cô dần đen đi, cả cơ thể như quả bóng bị rút hơi mềm nhũn.

Cô cũng không để ý từ đằng xe có chiếc xe Ferrari đen nhánh đang lao như bay về hướng mình, lúc quay đầu lại nhìn nó ngay trước người cô, muốn né nhưng sức chịu đựng của cô đã đến giới hạn.

"Két" một tiếng, chiếc xe phanh gắp lại, cũng không có đụng trúng cô nhưng cô lại ngã xuống đường, người trong xe ấn đường đã sớm đen xì. Lại gặp ăn vạ!

Mở cửa xe bước ra, Mộ Cảnh Thương liền cất cao giọng.

"Tôi nói các người, sao lại cứ thích ăn vạ?..."

Chẳng qua anh còn chưa nói xong đã bị dung mạo của người trước mắt lại cho cứng miệng.

Hoá ra không phải ăn vạ bình thường, đây chắc hẳn lại muốn mượn cớ tạo sự chú ý với anh.

Xem chừng cũng xinh đẹp, nhưng dùng cách này tiếp cận anh, anh liền cảm thấy khinh thường.

Hà An Kỳ từ trên mặt đường chật vật ngồi dậy, lắc đầu một cái cô cố lấy lại thanh tỉnh.

Dù cho suýt ngất cô cũng biết rằng có chiếc xe xém đâm phải mình.

Nhưng rõ ràng lúc nãy cô đã xem kỹ là đèn xanh cho người đi đường.

Mở mắt ra nhìn người trước mắt cô liền nhíu mày, rõ ràng vượt đèn là sai rồi, còn ở đây lớn tiếng với cô, cho rằng cô là ăn vạ?

Mộ Cảnh Thương quả thật nào có để ý đến cái gọi là đèn xanh đèn đỏ, đường anh đi ai dám quản sao?

Tặc lưỡi một cái, từ trong chiếc ví da cao cấp anh lấy ra một sắp tiền mệnh giá lớn ném thẳng vào mặt cô, anh không muốn dây dưa với cô thêm.

"Cầm lấy cút đi, tôi không có hứng thú với cô"

Mà An Kỳ cũng ngơ ngác trước loại tình huống này, nhất thời không biết phản ứng ra sao.

Rõ ràng là anh sai, lại làm như cô cố tình làm vậy để vòi tiền anh?

Xong việc, anh nghêng ngang hướng xe rời đi, chẳng qua còn chưa mở cửa, phía sau anh đã có một lực kéo lại.

Anh cũng biết là do ai, cô cũng lì lợm thật, hít sâu một hơi anh lại muốn mắng.

Chẳng qua còn chưa kịp mắng cô đã làm ra hành động khiến anh không ngờ tới.

Hot

Comments

Trunzi 🥕

Trunzi 🥕

mẹ cái thằng ảo tưởng này

2024-09-13

1

Hoa Oải Hương

Hoa Oải Hương

giờ nói ko hứng thú, sau này mê rồi theo đuổi ngta. mà bít cửa rồi nha, phận na8 thì sẽ mãi ko có dc nư9. nếu có thì kết SE, mà tg muốn mới cho đến ko thì cũng trắng tay.

2023-09-21

3

Hoa Oải Hương

Hoa Oải Hương

thằng cha già này ghê thật, ko nhận con nuôi để đợi đủ tuổi làm thịt, nhưng đã bị con trai nẫng tay trên làm thịt trước rồi. người ko may mắn là An Kỳ.

2023-09-21

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đợi cô tròn 18 tuổi.
2 Chương 2: Nếu cô không đau, người đau sẽ là anh. (H)
3 Chương 3: Đày đoạ.
4 Chương 4: Hợp đồng tình nhân.
5 Chương 5: Ân oán năm xưa.
6 Chương 6: Mộ Cảnh Thương.
7 Chương 7: Dạy anh cách tiêu tiền.
8 Chương 8: Gặp gỡ lần nữa.
9 Chương 9: Trò chơi.
10 Chương 10: Làm sao có thể ngọt như vậy?
11 Chương 11: Sói! (H)
12 Chương 12: Anh bị liệt?
13 Chương 13: Giải pháp.
14 Chương 14: Dạy cô học.
15 Chương 15: Dùng cô để chứng minh.
16 Chương 16: Bổn phận của cô (H+)
17 Chương 17: Tôi hận anh!
18 Chương 18: Dùng hao.
19 Chương 19: Muốn dạy dỗ cô.
20 Chương 20: Thà để người khác ức hiếp, chứ không để anh.
21 Chương 21: Phục vụ tận tình.
22 Chương 22: Bôi thuốc.
23 Chương 23: Ức hiếp.
24 Chương 24: Bỏng lạnh.
25 Chương 25: Quả báo.
26 Chương 26: Anh mong chờ điều gì?
27 Chương 27: Cô cần thư giãn.
28 Chương 28: Trắng đấy!
29 Chương 29: Anh tính toán.
30 Chương 30: Chưa trãi sự đời.
31 Chương 31: Trả nợ.
32 Chương 32: Đóng cửa.
33 Chương 33: Thoải mái? (H)
34 Chương 34: Đói.
35 Chương 35: E thẹn cho ai coi?
36 Chương 36: Tiểu Cường.
37 Chương 37: Tên điên.
38 Chương 38: Sự thật dần được phơi bày?
39 Chương 39: Cô nợ anh hay anh nợ cô?
40 Chương 40: Ám sát.
41 Chương 41: Ngàn cân treo sợi tóc.
42 Chương 42: Quả thật rất thảm!
43 Chương 43: Anh thay đổi!
44 Chương 44: Giúp anh.
45 Chương 45: Sốt (H)
46 Chương 46: Gậy như ý (H+)
47 Chương 47: Nói lời ngọt ngào.
48 Chương 48: Hôn em.
49 Chương 49: Giả trân.
50 Thông báo chương 50.
51 Chương 50: Xem phim.
52 Chương 51: Mẹ của anh.
53 Chương 52: Tuổi thơ cơ cực.
54 Chương 53: Thiếu em!
55 Chương 54: An yên được bao lâu?
56 Chương 55: Muốn trộm.
57 Chương 56: Xin em, bình an..
58 Chương 57: Liều mạng chống cự.
59 Chương 58: Anh mất cô thật rồi!
60 Chương 59: Anh phát điên.
61 Chương 60: Quả báo của Sở Nhất Kiến.
62 Chương 61: Quên hết rồi.
63 Chương 62: Người anh yêu thương nhất.
64 Chương 63: Cô giận dỗi.
65 Chương 64: Ghẹo cô.
66 Chương 65: Em không nhớ.
67 Chương 66: Em nhớ nhầm đấy.
68 Chương 68: Lừa con nít.
69 Chương 69: Em muốn! (H+)
70 Chương 70: Người yêu không cần tắm chung.
71 PR truyện mới: Gương Vỡ Khó Lành.
72 Chương 71: Tìm lại ký ức.
73 Chương 72: Người đàn ông đáng sợ.
74 Chương 73: Con tim thắng rồi!
75 Chương 74: Tù?
76 Chương 75: Muốn về nhà!
77 Chương 76: Nhớ lại rồi.
78 Chương 77: Muốn rời đi.
79 Chương 78: Nguyện ý để cô rời đi.
80 Chương 79: Trả cho em một đời. [End]
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Đợi cô tròn 18 tuổi.
2
Chương 2: Nếu cô không đau, người đau sẽ là anh. (H)
3
Chương 3: Đày đoạ.
4
Chương 4: Hợp đồng tình nhân.
5
Chương 5: Ân oán năm xưa.
6
Chương 6: Mộ Cảnh Thương.
7
Chương 7: Dạy anh cách tiêu tiền.
8
Chương 8: Gặp gỡ lần nữa.
9
Chương 9: Trò chơi.
10
Chương 10: Làm sao có thể ngọt như vậy?
11
Chương 11: Sói! (H)
12
Chương 12: Anh bị liệt?
13
Chương 13: Giải pháp.
14
Chương 14: Dạy cô học.
15
Chương 15: Dùng cô để chứng minh.
16
Chương 16: Bổn phận của cô (H+)
17
Chương 17: Tôi hận anh!
18
Chương 18: Dùng hao.
19
Chương 19: Muốn dạy dỗ cô.
20
Chương 20: Thà để người khác ức hiếp, chứ không để anh.
21
Chương 21: Phục vụ tận tình.
22
Chương 22: Bôi thuốc.
23
Chương 23: Ức hiếp.
24
Chương 24: Bỏng lạnh.
25
Chương 25: Quả báo.
26
Chương 26: Anh mong chờ điều gì?
27
Chương 27: Cô cần thư giãn.
28
Chương 28: Trắng đấy!
29
Chương 29: Anh tính toán.
30
Chương 30: Chưa trãi sự đời.
31
Chương 31: Trả nợ.
32
Chương 32: Đóng cửa.
33
Chương 33: Thoải mái? (H)
34
Chương 34: Đói.
35
Chương 35: E thẹn cho ai coi?
36
Chương 36: Tiểu Cường.
37
Chương 37: Tên điên.
38
Chương 38: Sự thật dần được phơi bày?
39
Chương 39: Cô nợ anh hay anh nợ cô?
40
Chương 40: Ám sát.
41
Chương 41: Ngàn cân treo sợi tóc.
42
Chương 42: Quả thật rất thảm!
43
Chương 43: Anh thay đổi!
44
Chương 44: Giúp anh.
45
Chương 45: Sốt (H)
46
Chương 46: Gậy như ý (H+)
47
Chương 47: Nói lời ngọt ngào.
48
Chương 48: Hôn em.
49
Chương 49: Giả trân.
50
Thông báo chương 50.
51
Chương 50: Xem phim.
52
Chương 51: Mẹ của anh.
53
Chương 52: Tuổi thơ cơ cực.
54
Chương 53: Thiếu em!
55
Chương 54: An yên được bao lâu?
56
Chương 55: Muốn trộm.
57
Chương 56: Xin em, bình an..
58
Chương 57: Liều mạng chống cự.
59
Chương 58: Anh mất cô thật rồi!
60
Chương 59: Anh phát điên.
61
Chương 60: Quả báo của Sở Nhất Kiến.
62
Chương 61: Quên hết rồi.
63
Chương 62: Người anh yêu thương nhất.
64
Chương 63: Cô giận dỗi.
65
Chương 64: Ghẹo cô.
66
Chương 65: Em không nhớ.
67
Chương 66: Em nhớ nhầm đấy.
68
Chương 68: Lừa con nít.
69
Chương 69: Em muốn! (H+)
70
Chương 70: Người yêu không cần tắm chung.
71
PR truyện mới: Gương Vỡ Khó Lành.
72
Chương 71: Tìm lại ký ức.
73
Chương 72: Người đàn ông đáng sợ.
74
Chương 73: Con tim thắng rồi!
75
Chương 74: Tù?
76
Chương 75: Muốn về nhà!
77
Chương 76: Nhớ lại rồi.
78
Chương 77: Muốn rời đi.
79
Chương 78: Nguyện ý để cô rời đi.
80
Chương 79: Trả cho em một đời. [End]

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play