Chương 8: Muốn làm người tốt

Sau khi ký hợp đồng cùng Phong thị xong, Dương Tinh Vũ xin phép Hàn Phi tan làm sớm, hôm nay cô phải đón con gái trước năm giờ chiều.

Hàn Phi không biết Dương Tinh Vũ có con, anh chỉ biết cô là cô nhi, cũng chưa bao giờ nghe cô đề cập đến chuyện gia đình. Nhưng mỗi lần nói đến vấn đề này, dường như anh cảm thấy Dương Tinh Vũ như còn có chuyện giấu anh mà không muốn cho anh biết.

“Vậy anh và thư ký Tiêu về đi nhé, em xin phép.” Dương Tinh Vũ tạm biệt rồi bắt taxi đến trường mầm non Hướng Dương để đón con gái nhỏ.

Trời về chiều, có rất nhiều mây xám, nhưng đám mây xám ngày một trải nhiều hơn trên nền trời, mặt trời đã dần ngả về tây, bị những đám mây kia dần che khuất, khả năng sắp có mưa, Dương Tinh Vũ nhìn trời mà ai oán trong lòng không thôi, đoạn đường này từ nhà hàng Ti gôn đến trường mầm non nếu như gặp mưa xuống, khả năng kẹt xe sẽ rất cao, do nước cống tràn lên làm đi lại khó khăn. Cô từng ăn khổ mấy lần lúc đi lại khi mùa mưa đến rồi.

Nhìn đồng hồ trên tay, lòng Dương Tinh Vũ càng nôn nóng. Không biết có kịp đến đón con gái không.

Ông trời ơi, con xin ông đừng có mưa nha!

Tài xế taxi cũng không biết được cái cầu nguyện điên rồ kia của Dương Tinh Vũ, ông chỉ tập trung lái xe.

Đi hơn một nửa đoạn đường, thấy trời còn chưa có mưa, Dương Tinh Vũ mừng thầm. Cũng còn may.

Nhưng là đời không như mong muốn, lúc cô xuống xe taxi để đi vào trường thì mưa liền rào rào kéo đến, cơn mưa đến vô cùng nhanh. Từng hạt to rơi xuống mạnh mẽ kêu lộp bộp.

Xong rồi, xong rồi! Dương Tinh Vũ chỉ biết than khổ. Cô không mang dù, hớt hải chạy vào trường, cũng may vừa kịp giờ đón con.

Lúc này trẻ con đã được người lớn đón gần hết, chỉ còn vài đứa là chưa có ba mẹ đến đón. Dương Tinh Vũ ướt như chuột chạy vào bên trong trường, chưa kịp vuốt nước trên mặt, đã nghe một thanh âm ngọt ngào đầy non nớt quen thuộc. “Mami.”

Thanh âm vừa dứt, liền thấy một bé con mặc váy công chúa màu hồng, mũm mĩm, trên mắt hơi còn rơm rớm nước mắt, chạy đến ôm chầm lấy chân của Dương Tinh Vũ, bé còn tưởng rằng mẹ không có đến đón bé.

“Thiên Thiên.” Dương Tinh Vũ vội ngồi xổm xuống ôm con, chợt nhớ đến người cô đang ướt, không thể ôm bé, cô liền nói, “Thiên Thiên ngoan, chúng ta đợi một lát liền về, người mẹ bị ướt, không thể ôm.”

Cô bé tròn mắt, khuôn mặt trắng sữa có chút uỷ khuất, nhìn mẹ, xong chỉ có thể nghe lời. Ngoan ngoãn không dám ôm mẹ, mặc dù bé rất nhớ mẹ, muốn mẹ hôn, mẹ ôm.

Thấy con gái nghe lời như vậy, Dương Tinh Vũ liền đau xót, nhưng biết làm thế nào, con gái cô chỉ mới ba tuổi, nó còn quá nhỏ để biết sự thật.

Hai mẹ con cùng nhau đi ra đến cổng trường.

Trời vẫn đang mưa, nhưng không to lắm, Dương Tinh Vũ bị ướt, cảm thấy cơ thể có chút lạnh, hai mẹ con đứng dưới mái hiên cổng trường chờ taxi, cô hơi sốt ruột, nếu còn không có xe về, e rằng tối đến đi đường càng khó hơn, vì mưa lâu sẽ ngập đường.

Từng chiếc xe hối hả trong mưa cho kịp, không có chiếc taxi nào dừng lại. Càng đợi xe, Dương Tinh Vũ càng sốt ruột. Mặt cô cũng dần nóng lên lợi hại.

Đang lúc còn chưa biết làm thế nào, từ trong cổng trường, một chiếc ô tô đen bóng từ từ chạy ra, xe lướt qua hai mẹ con Dương Tinh Vũ, sau đó thoáng dừng lại ở gần cổng cách chỗ hai mẹ con cô đứng gần mười mét.

Cửa kính xe hạ từ từ xuống, tài xế nhìn hai mẹ con Dương Tinh Vũ, sau đó lại quay vào nhìn bé trai đang ngồi bên cạnh, nói cái gì đó. Vì mưa rơi khá dày, Dương Tinh Vũ không nhìn hay nghe được họ nó gì, chỉ nhìn thấy bé trai kia xoay người chồm qua ghế dựa tựa như đang nói chuyện với ai ở ghế sau, một lát sau, liền thấy tài xế mở cửa xe bước xuống.

Nhưng ông ta lại không có đi tới chỗ Dương Tinh Vũ mà chỉ mở cửa sau của xe, bất chợt khi cửa xe vừa mở, một đôi chân thon dài bước xuống, người đàn ông sở hữu cặp chân thon dài kia cầm chiếc ô lớn màu đen thẫm bung dù ra dưới mưa.

Dương Tinh Vũ liếc nhìn qua, chỉ thấy dáng vẻ người này rất cao, Hàn Phi cao 1m80, cô đã cho là cao, vậy mà nhìn xem cái người kia, có vẻ như còn cao hơn Hàn Phi. Người đàn ông che dù không nhanh không chậm đi về phía hai mẹ con Dương Tinh Vũ, anh ta mặc âu phục màu đen, giày da màu đen, lại còn mang dù đen, nhìn vào càng cảm thấy lạnh lẽo.

Mười mấy bước chân, người đàn ông này đã đến trước mặt hai mẹ con Dương Tinh Vũ. Dưới cặp kính đen, cô không nhìn rõ mặt người này, nhưng loại uy áp của anh ta toả ra khiến cô không khỏi lạnh sống lưng.

Dương Tinh Vũ hoảng sợ, mặc kệ người đang ướt, vội vàng ôm con gái nhỏ lên theo bản năng lùi về sau ba bước, “Này, anh muốn làm gì.”

“Muốn làm người tốt mà thôi.” Người đàn ông lạnh nhạt nói.

Dương Tinh Vũ ôm con càng chặt. Người tốt quái gì chứ, chỉ nghe tiếng thôi biết không phải người tốt rồi. “Không cần, tôi không quen nhờ người lạ.” Cô chém đinh chặt sắt nói.

“Thật phiền phức.” Người đàn ông buông một câu xong, trực tiếp tiến đến một cánh tay rắn chắc đoạt được bé con trong tay Dương Tinh Vũ, ôm lấy xoay người rồi nói: “Lên xe, tôi đưa mẹ con cô về.”

Dương Tinh Vũ hốt hoảng, vừa sợ chỉ có thể chạy theo, chân người này dài vậy, một bước của anh ta khiến cô phải bước hai bước mới kịp. “Này, anh là ai, sao lại giúp tôi.”

Người đàn ông một tay che dù cho Dương Tinh Vũ, một tay ôm con gái cô nhanh chóng tiến đến cửa xe đã được tài xế mở sẵn. Anh không có trả lời câu hỏi của cô, chỉ che dù cho cô vào xe trước, sau mới ôm con gái cô ngồi vào sau.

Cửa xe lập tức được đóng lại.

Bên trong xe phía sau khá rộng, còn có khăn lông để sẵn. Dương Tinh Vũ không dám manh động, chỉ chăm chăm nhìn người đàn ông vẫn đang ôm con của cô chưa có đưa lại cho cô.

Tay của anh vẫn ôm bé gái kia, tay còn lại liền tháo cặp kính xuống. Sắc mặt có chút khó coi, thật không hiểu vì cái quỷ gì anh lại giúp người.

Nếu không phải tên tiểu quỷ cháu trai kia của anh, anh còn lâu mới phá lệ giúp một cái người không quen biết như thế…

Hot

Comments

Huệ Hoa

Huệ Hoa

ôi cá mập🤣🤣

2024-04-15

1

Sói con (Lucy)

Sói con (Lucy)

……..

2023-12-14

0

THUJJ

THUJJ

người ta là mới ba tuổi mà tôi đọc thành 13 tuổi

2023-11-07

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chúc mừng cô đã làm mẹ
2 Chương 2: Cô muốn bỏ nó đi
3 Chương 3: Chấp nhận tất cả
4 Chương 4: Cuộc đời tôi, tôi đương nhiên làm chủ
5 Chương 5: Thăng chức
6 Chương 6: Gặp đối tác
7 Chương 7: Anh em nhà họ Bạch
8 Chương 8: Muốn làm người tốt
9 Chương 9: Tranh công
10 Chương 10: Bị sốt rồi
11 Chương 11: Cô ta không chồng mà có con
12 Chương 12: Cũng chỉ có đạp một cái thôi
13 Chương 13: Chưa chăm sóc phụ nữ bao giờ
14 Chương 14: Nấu cháo cho cô
15 Chương 15: Cá mập Phong Tử An
16 Chương 16: Hợp tác vui vẻ
17 Chương 17: Cậu ở với dì xinh đẹp rồi
18 Chương 18: Không thẹn với chính mình
19 Chương 19: Gặp lại Lâm Lạc Nhi
20 Chương 20: Làm anh trai là tốt nhất
21 Chương 21: Không đủ hấp dẫn
22 Chương 22: Đừng lấy tôi làm lá chắn
23 Chương 23: Anh thích em
24 Chương 24: Nếu chú là ba con thì tốt lắm
25 Chương 25: Lại được gặp em rồi
26 Chương 26: Đừng làm trẻ nhỏ sợ
27 Chương 27: Vì em, vứt bỏ sĩ diện
28 Chương 28: Không hấp dẫn anh theo tôi làm gì?
29 Chương 29: Tôi có thể theo đuổi em không?
30 Chương 30: Muốn sống thì giao người ra
31 Chương 31: Anh bị thương rồi
32 Chương 32: Gọi chồng cũng thật thuận miệng
33 Chương 33: Chỉ là một người đi qua đường
34 Chương 34: Em họ
35 Chương 35: Cún ngoan
36 Chương 36: Kỷ vật quen thuộc
37 Chương 37: Đau lòng
38 Chương 38: Là cô gái đó
39 Chương 39: Hiến tuỷ
40 Chương 40: Ba và con cùng vượt qua nhé!
41 Chương 41: Có lẽ là trùng hợp thôi
42 Chương 42: Lấy thân báo đáp
43 Chương 43: Nỗi lo lắng của Phong Tử An
44 Chương 44: Bị tình nghi
45 Chương 45: Lợi dụng lẫn nhau
46 Chương 46: Kể cho em nghe chuyện của tôi
47 Chương 47: Lần đầu tiên của tôi là cho em
48 Chương 48: Anh trai nhỏ
49 Chương 49: Em là thần cupid
50 Chương 50: Mẹ chồng, con dâu
51 Chương 51: Nó là con gái ruột của tôi
52 Chương 52: Là con dụ dỗ cô ấy
53 Chương 53: Làm gia chủ tương lai
54 Chương 54: Tôi còn chưa chết, ai dám hô mưa gọi gió
55 Chương 55: Anh vẫn cứ thích em
56 Chương 56: Chút tư tâm đó, nên quên đi
57 Chương 57: Âm mưu trong tiệc tẩy trần
58 Chương 58: Chỉ để cho mình anh nhìn thấy
59 Chương 59: Đồ của tôi thì là của tôi
60 Chương 60: Anh nhớ em quá
61 Chương 61: Cô ta là đồ giả mạo
62 Chương 62: Tin tưởng anh
63 Chương 63: Vạch trần
64 Chương 64: Cô cũng xứng sao?
65 Chương 65: Chỉ có thể là kẻ thù
66 Chương 66: Sẽ không để người anh yêu tổn thương nữa
67 Chương 67: Có anh ở đây
68 Chương 68: Anh muốn cầu hôn cô
69 Chương 69: Vẫn thấp kém như vậy
70 Chương 70: Đừng nhìn mặt rồi đặt hình nền
71 Chương 71: Chọc phải tổ kiến lửa rồi
72 Chương 72: Khoe tiền!
73 Chương 73: Phong Tử An là tên đáng chết
74 Chương 74: “Mẹ của con gái anh, gả cho anh”
75 Chương 75: Anh không có lựa chọn khác
76 Chương 76: Hai đứa bé gặp chuyện rồi.
77 Chương 77: Chơi vậy mới vui
78 Chương 78: Trúng kế
79 Chương 79: Xem Thiên Thiên diễn
80 Chương 80: Ba cháu đẹp trai hơn chú
81 Chương 81: Tiêu An
82 Chương 82: Món quà béo bở
83 Chương 83: Chuyện cũ muốn lặp lại
84 Chương 84: Đợi anh
85 Chương 85: Tôi tin vào cảm giác của tôi
86 Chương 86: Em chỉ muốn thuộc về mình anh ấy
87 Chương 87: Là anh đây
88 Chương 88: Em muốn anh…
89 Chương 89: Mồi nhử mà thôi
90 Chương 90: Kế hoạch cuối cùng
91 Chương 91: Lật ngược tình thế
92 Chương 92: Tự chuốc lấy
93 Chương 93: Một cú lừa ngoạn mục
94 Chương 94: Có chết cũng phải lôi theo cùng
95 Chương 95: Cô có mệnh hệ nào thì anh cũng không muốn sống
96 Chương 96: Ân oán kết thúc
97 Chương 97: Bóc lịch đếm ngày hết đời
98 Chương 98: Trăm lời là thật
99 Chương 99: Tuyên án
100 Chương 100: Cô dâu mất tích
101 Chương 101: Vậy mới xứng làm con rể Lục gia
102 Chương 102: Vợ yêu! Tân hôn vui vẻ (end)
103 Chương 103: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (1)
104 Chương 104: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (2)
105 Chương 105: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (3)
106 Chương 106: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (4)
107 Chương 107: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (5)
108 Chương 108: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (6)
109 Chương 109: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (7)
110 Chương 110: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (8)
111 Chương 111: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (9)
112 Chương 112: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (10)
113 Chương 113: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (11)
114 Chương 114: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (12)
115 Chương 115: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (13)
116 Chương 116: Phiên ngoại Kỷ Thiên- Diệp Yến (14)
117 Chương 117: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (15)
118 Chương 118: Phiên ngoại 16, Hôn ước! (End)
Chapter

Updated 118 Episodes

1
Chương 1: Chúc mừng cô đã làm mẹ
2
Chương 2: Cô muốn bỏ nó đi
3
Chương 3: Chấp nhận tất cả
4
Chương 4: Cuộc đời tôi, tôi đương nhiên làm chủ
5
Chương 5: Thăng chức
6
Chương 6: Gặp đối tác
7
Chương 7: Anh em nhà họ Bạch
8
Chương 8: Muốn làm người tốt
9
Chương 9: Tranh công
10
Chương 10: Bị sốt rồi
11
Chương 11: Cô ta không chồng mà có con
12
Chương 12: Cũng chỉ có đạp một cái thôi
13
Chương 13: Chưa chăm sóc phụ nữ bao giờ
14
Chương 14: Nấu cháo cho cô
15
Chương 15: Cá mập Phong Tử An
16
Chương 16: Hợp tác vui vẻ
17
Chương 17: Cậu ở với dì xinh đẹp rồi
18
Chương 18: Không thẹn với chính mình
19
Chương 19: Gặp lại Lâm Lạc Nhi
20
Chương 20: Làm anh trai là tốt nhất
21
Chương 21: Không đủ hấp dẫn
22
Chương 22: Đừng lấy tôi làm lá chắn
23
Chương 23: Anh thích em
24
Chương 24: Nếu chú là ba con thì tốt lắm
25
Chương 25: Lại được gặp em rồi
26
Chương 26: Đừng làm trẻ nhỏ sợ
27
Chương 27: Vì em, vứt bỏ sĩ diện
28
Chương 28: Không hấp dẫn anh theo tôi làm gì?
29
Chương 29: Tôi có thể theo đuổi em không?
30
Chương 30: Muốn sống thì giao người ra
31
Chương 31: Anh bị thương rồi
32
Chương 32: Gọi chồng cũng thật thuận miệng
33
Chương 33: Chỉ là một người đi qua đường
34
Chương 34: Em họ
35
Chương 35: Cún ngoan
36
Chương 36: Kỷ vật quen thuộc
37
Chương 37: Đau lòng
38
Chương 38: Là cô gái đó
39
Chương 39: Hiến tuỷ
40
Chương 40: Ba và con cùng vượt qua nhé!
41
Chương 41: Có lẽ là trùng hợp thôi
42
Chương 42: Lấy thân báo đáp
43
Chương 43: Nỗi lo lắng của Phong Tử An
44
Chương 44: Bị tình nghi
45
Chương 45: Lợi dụng lẫn nhau
46
Chương 46: Kể cho em nghe chuyện của tôi
47
Chương 47: Lần đầu tiên của tôi là cho em
48
Chương 48: Anh trai nhỏ
49
Chương 49: Em là thần cupid
50
Chương 50: Mẹ chồng, con dâu
51
Chương 51: Nó là con gái ruột của tôi
52
Chương 52: Là con dụ dỗ cô ấy
53
Chương 53: Làm gia chủ tương lai
54
Chương 54: Tôi còn chưa chết, ai dám hô mưa gọi gió
55
Chương 55: Anh vẫn cứ thích em
56
Chương 56: Chút tư tâm đó, nên quên đi
57
Chương 57: Âm mưu trong tiệc tẩy trần
58
Chương 58: Chỉ để cho mình anh nhìn thấy
59
Chương 59: Đồ của tôi thì là của tôi
60
Chương 60: Anh nhớ em quá
61
Chương 61: Cô ta là đồ giả mạo
62
Chương 62: Tin tưởng anh
63
Chương 63: Vạch trần
64
Chương 64: Cô cũng xứng sao?
65
Chương 65: Chỉ có thể là kẻ thù
66
Chương 66: Sẽ không để người anh yêu tổn thương nữa
67
Chương 67: Có anh ở đây
68
Chương 68: Anh muốn cầu hôn cô
69
Chương 69: Vẫn thấp kém như vậy
70
Chương 70: Đừng nhìn mặt rồi đặt hình nền
71
Chương 71: Chọc phải tổ kiến lửa rồi
72
Chương 72: Khoe tiền!
73
Chương 73: Phong Tử An là tên đáng chết
74
Chương 74: “Mẹ của con gái anh, gả cho anh”
75
Chương 75: Anh không có lựa chọn khác
76
Chương 76: Hai đứa bé gặp chuyện rồi.
77
Chương 77: Chơi vậy mới vui
78
Chương 78: Trúng kế
79
Chương 79: Xem Thiên Thiên diễn
80
Chương 80: Ba cháu đẹp trai hơn chú
81
Chương 81: Tiêu An
82
Chương 82: Món quà béo bở
83
Chương 83: Chuyện cũ muốn lặp lại
84
Chương 84: Đợi anh
85
Chương 85: Tôi tin vào cảm giác của tôi
86
Chương 86: Em chỉ muốn thuộc về mình anh ấy
87
Chương 87: Là anh đây
88
Chương 88: Em muốn anh…
89
Chương 89: Mồi nhử mà thôi
90
Chương 90: Kế hoạch cuối cùng
91
Chương 91: Lật ngược tình thế
92
Chương 92: Tự chuốc lấy
93
Chương 93: Một cú lừa ngoạn mục
94
Chương 94: Có chết cũng phải lôi theo cùng
95
Chương 95: Cô có mệnh hệ nào thì anh cũng không muốn sống
96
Chương 96: Ân oán kết thúc
97
Chương 97: Bóc lịch đếm ngày hết đời
98
Chương 98: Trăm lời là thật
99
Chương 99: Tuyên án
100
Chương 100: Cô dâu mất tích
101
Chương 101: Vậy mới xứng làm con rể Lục gia
102
Chương 102: Vợ yêu! Tân hôn vui vẻ (end)
103
Chương 103: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (1)
104
Chương 104: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (2)
105
Chương 105: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (3)
106
Chương 106: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (4)
107
Chương 107: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (5)
108
Chương 108: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (6)
109
Chương 109: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (7)
110
Chương 110: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (8)
111
Chương 111: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (9)
112
Chương 112: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (10)
113
Chương 113: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (11)
114
Chương 114: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (12)
115
Chương 115: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (13)
116
Chương 116: Phiên ngoại Kỷ Thiên- Diệp Yến (14)
117
Chương 117: Phiên ngoại Kỷ Thiên-Diệp Yến (15)
118
Chương 118: Phiên ngoại 16, Hôn ước! (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play