Chương 2: Không những biết hút máu còn rất biết cách chọc quê

Cô im lặng không đáp, Lục Yên còn nhỏ có được nghe qua. Cô dám cá thân chủ sẽ không nhớ được nhưng dựa vào một kẻ nắm toàn bộ ký ức như vừa mới xem cặn kỹ chi tiết của một bộ phim thì biết là chuyện bình thường.

“Rời đi chỉ hại cho con.” Bà ta đứng dậy, nhíu mày nói tiếp “Ta cảnh cáo con, hãy gạt bỏ ý nghĩa này. Suy nghĩ cho kỹ rồi nói những chuyện đã xảy ra đối với con cho ta nghe.”

【Cảnh báo! Cảnh báo! Nhiệm vụ có thời gian là hai mươi bốn giờ.】

Ngạn Xuân khuất bóng cô lập tức phủi gói đứng dậy, đi thẳng một mạch lên phòng giấy tờ tùy thân, tiền, trang sức, cái gì nhẹ nhàng thì lấy sạch. Cô đi ra từ cửa chính nhất định sẽ bị người của Lục Tinh Tinh bắt lại, quyết định chọn cách leo từ trên phòng của mình xuống, leo hàng ra ngoài.

Một màn diễn ra trơn tru, thần không biết quỷ không hay đi đến trường rút học bạ.

【Điểm tích lũy: 6】

Lục Yên chóng hong ngửa mặt lên trời cười như kẻ tâm thần, người xung quanh đều né ra vài thước, sau lại hỏi: “Ban đầu không phải nói chỉ có năm điểm thôi sao?”

【Hệ thống chỉ đưa ra nhiệm vụ rời khỏi nhà, vì sự nhiệt tình của quý khách nên +1】

Nụ cười tự tin của cô đột nhiên thu lại trong vô thức: “Nhiệm vụ tiếp theo.”

【Tuyến nhiệm vụ chính là giúp một người thoát khỏi ngục tù của bóng tối, tìm thấy ánh sáng của đời mình. Trên đường thực hiện tuyến nhiệm vụ chính thì hệ thống sẽ đưa ra các nhiệm vụ phụ để quý khách có thể tích điểm.】

Đang muốn tìm chỗ để thuê thì phát hiện bản thân mất ví, mất thì mất trong đó ngoài tiền thì không còn gì những thứ quan trọng của Lục Yên cô không có đem theo.

Tuyến nhiệm vụ chính nghe cứ mơ mơ hồ, Lục Yên khó khăn hỏi lại: “Nhiệm vụ chính có thể cụ thể thêm một chút được không?”

【Sử dụng 20 điểm để hệ thống đưa ra phương án giúp đỡ, xin hãy nhấn vào chỗ xác nhận.】

“Tôi tự lực cánh sinh. Hệ thống hút máu, xéo đi!” Lục Yên bước đi trong phong thái tự tin, thực ra cô sợ bị âm điểm.

Mây đen kéo đến làm mặt đất tối sầm gió cuốn bụi bẩn bay lơ lửng, Lục Yên ngửa mặt nhìn trời liền bị giọt nước to bằng hạt đậu rơi xuống trán. Đứng giữa dòng người tấp nập cô chẳng khác kẻ vô gia cư là bao, nhìn dáng người thon thả làn da nhẵn mịn trang phục là loại đắt tiền nhưng trong túi không có lấy một xu.

"Thôi bỏ đi, tìm chỗ trú tạm." Mắt thấy cửa hàng bán hoa đang đóng cửa, phía trước có mái hiên cô lập tức chạy vào, thanh thoát lấy điện thoại chụp cho mình một tấm ảnh.

Gương mặt sáng lạn, đôi mắt phượng cùng với cặp chân mày được cắt tỉa gọn gàng, cô vừa gõ dòng trạng thái vừa đắc ý nói: "Người đẹp như hoa."

Cô cảm thấy Lục Yên của trước đây mù tịt về mấy thứ ứng dụng giao lưu trên mạng xã hội, muốn lưu giữ hình ảnh của cô nhìn hơn một chút, dòng trạng thái cũng là dành để khen Lục Yên của trước đây.

Vài phút sau một người nữa hối hả chạy đến đứng bên cạnh, chiếc mũ lưỡi trai che nửa khuôn mặt, đối phương cao hơn Lục Yên cái đầu chỉ biết đó là con trai. Từ khi hắn xuất hiện cơn mưa có dấu hiệu sắp tạnh lại trở chứng, ầm ĩ xối nước lên mái hiên nhà.

Đối phương đem theo nửa gương mặt buồn thê thảm như thể nhà có tang, Lục Yên miệng thì niệm chú không muốn xen vào một giây sau đã lên tiếng hỏi: "Cậu làm mất ví sao?"

Người đứng bên cạnh điềm tĩnh an nhiên không đáp.

【Nhiệm vụ: Chỉ trích! +7】

Chỉ cần chỉ trích mà còn cộng nhiều điểm hơn đầu đầu? Lục Yên nhíu mày, cầm điện thoại lên chụp một tấm nữa, đăng lên với dòng trạng thái vô cùng thân thiện.

'Trú mưa cùng người lạ, cậu ấy còn bị điếc.'

【Điểm tích lũy: 12】

Đây là một loại chỉ trích mà khiến người khác không buồn, bản thân còn được lợi.

Một tiếng, hai tiếng trôi qua cơn mưa vẫn chưa có dấu hiệu dừng, Lục Yên cứ đi đi lại lại trái ngược hoàn toàn với cái người bên cạnh.

"Đều tại cậu đến trú cùng tôi, làm cơn mưa này cứ mãi không dứt." Cô tựa vào lớp cửa kính nói với giọng điệu oán trách.

Lời vừa dứt đối phương đã nhấc bước chân rời đi, chỉ bằng cái chớp mắt người đã hòa vào màn mưa trắng xóa.

Lục Yên cứng đờ sau đó mới nói được vài câu có tình người: "Tôi chỉ thuận miệng không phải ý đó đâu."

【Điểm tích lũy: 14】

【Hệ thống có lời khen gửi đến quý khách nhấn chi tiết để đọc】

Cô còn nghĩ cậu ta sẽ phản bác lại vài câu, nào ngờ đã chọc giận người ta rồi, cái hệ thống chó má còn biết cách chọc quê người khác.

Đến khi trời chập tối cơn mưa mới chịu ngừng, Lục Yên vừa đói vừa mệt, cấp thiết nhất vẫn là tìm khách sạn qua đêm. Trong túi cô không có tiền nhưng số dư tài khoản có thể tiêu đủ trong một năm tới. Nhận phòng cô liền chợp mắt đi vào giấc ngủ mê man.

Bay một quãng đường dài để đến thành phố này, đi thêm hai chuyến xe để hoàn thành thủ tục chuyển trường, đã đi phải đi xa một chút.

Đang muốn tìm chỗ để thuê thì phát hiện bản thân mất ví, mất thì mất trong đó ngoài tiền thì không còn gì những thứ quan trọng của Lục Yên cô không có đem theo.

Hot

Comments

Kim Trọng

Kim Trọng

truyện hay

2023-08-10

7

🍇•Nhạc Nho

🍇•Nhạc Nho

có một đoạn bị lập lại 2 lần rồi tg ơi

2023-08-08

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên không, trở thành tiểu thư danh giá
2 Chương 2: Không những biết hút máu còn rất biết cách chọc quê
3 Chương 3: Bình Tây Tây
4 Chương 4: Vừa gặp đã có chuyện xảy ra
5 Chương 5: Củ Cải Thúi nói quả không sai
6 Chương 6: Có chút ngại mà
7 Chương 7: Tôi không muốn sắm vai kẻ phản diện
8 Chương 8: Lại đắc tội với người ta
9 Chương 9: Không nhắc đến, không phải là quên
10 Chương 10: Cứu thỏ trắng
11 Chương 11: Thỏ trắng nói có quen biết với bầy sói
12 Chương 12: Mở ra nhiệm vụ chính
13 Chương 13: Ra tay cứu giúp
14 Chương 14: Nhiều chuyện là ngoài ý muốn
15 Chương 15: Nhận được sự quan tâm
16 Chương 16: Vì ham ăn mà làm mất xe
17 Chương 17: Người anh có tính chống đối
18 Chương 18: Điểm kiếm được, đến lúc phải dùng rồi
19 Chương 19: Tiêu điểm cho cả trường
20 Chương 20: Gian lận rồi
21 Chương 21: Phải thanh lịch một chút
22 Chương 22: Quên hỏi đối phương có cần hay không
23 Chương 23: Điểm cộng
24 Chương 24: Xem như vị khách gặp vận đen
25 Chương 25: Bất ngờ chưa?
26 Chương 26: Có tiến triển
27 Chương 27: Hoàn cảnh của Đinh Băng Băng
28 Chương 28: Vượt ngoài khả năng ứng phó
29 Chương 29: Tình huống đặc biệt
30 Chương 30: Căn cứ mới
31 Chương 31: Ăn đòn
32 Chương 32: Ra tay nghĩa hiệp
33 Chương 33: Thay đổi suy nghĩ
34 Chương 34: Bọn họ thân từ khi nào vậy?
35 Chương 35: Bạn cùng bàn là người tốt
36 Chương 36: Tên điên
37 Chương 37: Không quá quan trọng
38 Chương 38: Cậu ấy vẫn hay cười
39 Chương 39: Tên bắt nạt
40 Chương 40: Tiết học về hoa
41 Chương 41: Suy nghĩ không thấu đáo
42 Chương 42: Ánh sáng nhỏ
43 Chương 43: Hiểu lầm to
44 Chương 44: Nhất định phải chơi lớn vậy sao?
45 Chương 45: Mong là hắn nói gì đó
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không, trở thành tiểu thư danh giá
2
Chương 2: Không những biết hút máu còn rất biết cách chọc quê
3
Chương 3: Bình Tây Tây
4
Chương 4: Vừa gặp đã có chuyện xảy ra
5
Chương 5: Củ Cải Thúi nói quả không sai
6
Chương 6: Có chút ngại mà
7
Chương 7: Tôi không muốn sắm vai kẻ phản diện
8
Chương 8: Lại đắc tội với người ta
9
Chương 9: Không nhắc đến, không phải là quên
10
Chương 10: Cứu thỏ trắng
11
Chương 11: Thỏ trắng nói có quen biết với bầy sói
12
Chương 12: Mở ra nhiệm vụ chính
13
Chương 13: Ra tay cứu giúp
14
Chương 14: Nhiều chuyện là ngoài ý muốn
15
Chương 15: Nhận được sự quan tâm
16
Chương 16: Vì ham ăn mà làm mất xe
17
Chương 17: Người anh có tính chống đối
18
Chương 18: Điểm kiếm được, đến lúc phải dùng rồi
19
Chương 19: Tiêu điểm cho cả trường
20
Chương 20: Gian lận rồi
21
Chương 21: Phải thanh lịch một chút
22
Chương 22: Quên hỏi đối phương có cần hay không
23
Chương 23: Điểm cộng
24
Chương 24: Xem như vị khách gặp vận đen
25
Chương 25: Bất ngờ chưa?
26
Chương 26: Có tiến triển
27
Chương 27: Hoàn cảnh của Đinh Băng Băng
28
Chương 28: Vượt ngoài khả năng ứng phó
29
Chương 29: Tình huống đặc biệt
30
Chương 30: Căn cứ mới
31
Chương 31: Ăn đòn
32
Chương 32: Ra tay nghĩa hiệp
33
Chương 33: Thay đổi suy nghĩ
34
Chương 34: Bọn họ thân từ khi nào vậy?
35
Chương 35: Bạn cùng bàn là người tốt
36
Chương 36: Tên điên
37
Chương 37: Không quá quan trọng
38
Chương 38: Cậu ấy vẫn hay cười
39
Chương 39: Tên bắt nạt
40
Chương 40: Tiết học về hoa
41
Chương 41: Suy nghĩ không thấu đáo
42
Chương 42: Ánh sáng nhỏ
43
Chương 43: Hiểu lầm to
44
Chương 44: Nhất định phải chơi lớn vậy sao?
45
Chương 45: Mong là hắn nói gì đó

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play