[Đam Mỹ] Ca Ca! Ta Muốn Xưng Vương Ở Mạt Thế!

[Đam Mỹ] Ca Ca! Ta Muốn Xưng Vương Ở Mạt Thế!

Chương 1: Giải thoát?

Tường thành căn cứ Lăng Thiên.

Bầu trời bắt đầu đổ tuyết, nhưng bông tuyết lại chẳng phải màu trắng thuần, mà nó có một màu đỏ thẫm như máu, phá lệ hoa mỹ xinh đẹp, cũng khá là khiến lòng người lo lắng sợ hãi, nó rất lạnh, lạnh đến nỗi chẳng ai muốn động chạm vào nó.

Không khí vốn lạnh ngắt lại vì tuyết rơi, càng lạnh thêm.

Mạt thế 10 năm, thời tiết thất thường, 12 tháng thì 6 tháng mặt trời nắng nóng chói chang lên đến 50 độ, 6 tháng còn lại thì lạnh đến -60 độ.

Dưới tường thành hai bóng người đang giao chiến, họ hầu như không có cảm giác gì đối với thời tiết càng ngày càng lạnh.

"Khương Tịnh Vân!" Trong đó một người đàn ông dáng người cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc nhưng lại rất xinh đẹp, cái đẹp khiến cho người ta không rời mắt được, nhưng cũng khiến người ta kinh hãi trong lòng, không dám nhìn thẳng, tay phải anh ta cầm một thanh đao sắc bén, tay trái thì một lôi cầu màu đen đang được áp súc. Khí thế vương giả trong vương giả của người đàn ông trong chốc lát liền chấn nhiếp người trước mặt mình.

"Ca... ca." Khương Tịnh Vân đứng mình tại chỗ, ánh mắt phức tạp nhìn Khương Chính Thiên.

"Cậu về ngay cho tôi!" Khương Chính Thiên lạnh giọng nói, ánh mắt lạnh băng băng nhìn người trước mắt mình.

"Không thể." Khương Tịnh Vân mím môi lại, nhẹ giọng đáp.

"Vậy thì chết." Khương Chính Thiên mặt lạnh xuống, nó đen không thể đen hơn, đôi mắt đen thẳm thể hiện sự tức giận khó tả, hơn hết là cảm xúc không tên khiến hắn nói không nên lời, tay nắm thanh đao trong lúc vô tình cũng siết chặt lại.

"Ca ca... anh không tin em?" Khương Tịnh Vân nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, giọng cậu vẫn như trước trong trẻo, ôn nhu như nước, nhưng sâu thẳm trong đó là tuyệt vọng.

"Em không có giết Tô Mạt Thanh và Vũ Tư." Khương Tịnh Vân nói, sau đó nhảy xuống tường thành muốn bỏ chạy.

Anh tin hay không tin thì tùy anh, ông đây không thèm chơi với anh nữa! Ông đây trở về thống nhất gian sơn!

"KHƯƠNG _ TỊNH_ VÂN!!!" Âm thanh rét lạnh vang lên từ sau lưng, Khương Tịnh Vân cắn răng không dám quay đầu một đường chạy.

Bỗng nhiên đường chạy bị một bức tường màu trắng phát ra ánh sáng ngăn lại, khiến cho Khương Tịnh Vân bị bắn dội lui một bước, cảm giác nguy hiểm từ phía sau truyền đến, hắn mãnh quay đầu lại nhìn, đồng tử co rụt lại, hơn chục cái quả cầu sấm sét bắn về phía hắn, hắn biết đây là tuyệt chiêu của Khương Chính Thiên vừa học được Thất Tinh Vĩ Cầu, nhìn thì không có uy hiếp gì nhưng thật ra là mang lực lượng có thể giết hắn ngay lập tức.

Khượng Tịnh Vân nhanh chóng tạo một bức tường băng trước mặt mình, còn bản thân muốn đánh phá bức tường trắng trước mặt, hắn trở về hình thái nguyên bản là tang thi, móng tay sắc bén tấn công liên tục vào bức tường trắng kia nhưng không si nhê gì cả.

Ầm! Ầm! Ầm!

Choang!

Bức tường băng của Khương Tịnh Vân chỉ chóng chọi được một lúc liền vỡ tan trước uy lực của Thất Tinh Vĩ Cầu.

"Khương Chính Thiên, anh thật là tuyệt tình." Khương Tịnh Vân quyết định buông tha, dị năng của hắn đã dùng hết, sức cùng lực kiệt, người đàn ông trước mặt này lại quá mạnh, hắn căn bản đấu không lại.

Khương Tịnh Vân nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết.

Cái chết đôi lúc cũng là sự giải thoát a, hắn có thể sẽ trở về thế giới của hắn, cũng có thể chết đi một cách vĩnh viễn.

Đủ rồi, hắn chịu đủ rồi.

Từ một tên trạch nam bình thường chỉ biết ăn rồi ngủ như hắn, bỗng dưng lại xuyên vào một quyển sách, còn là quyển sách mạt thế, còn là Boss phản diện nữa mới đau trứng!

Quyết định ôm đùi nam chính, cực cực khổ khổ trung tâm tận lực giúp ổng, lại cố gắng dấu giếm thân phận tang thi, có biết là khó khăn đến dường nào không?

Cái thế giới này khiến người ta thật chán ghét, mà thế giới này lại do một tay hắn tạo nên, ai bảo hắn là tác giả chuyên đào hố không lấp chứ?

Một hôm bị hàng trăm độc giả nguyền rủa, hắn liền xuyên qua.

Hắn muốn trở về, hắn nhớ gia đình của hắn, hắn nhớ ca ca, nhớ mẹ, nhớ hai đứa em gái.

Ý thức của hắn dần dần tan rã, linh hồn hắn dường như bị một thứ gì đó trói buộc rồi kéo đi.

"Khương Tịnh Vân!" Hắn loáng thoáng có ai đó gọi tên của hắn, nhưng mà hắn chẳng quan tâm, mệt mỏi quá rồi, hắn muốn ngủ...

"Khương Tịnh Vân! Tịnh Vân! Vân Vân! Vân Vân!"

Ôm thân thể cháy khét của Khương Tịnh Vân vào lòng Khương Chính Thiên có chút run rẩy hô lên, ánh mắt hắn còn đâu sự băng lãnh, bình tĩnh không cảm xúc nữa? Hoảng loạn, ánh mắt hắn hoảng loạn, có thứ gì đó lúc trước hắn còn không rõ hiện tại hắn đã biết, nhưng mà hắn hiện tại biết thì đã làm sao? Hắn... hắn...

"Thiên!" Âm thanh ngọt ngào của nữ nhân vang lên sau lưng hắn, khiến hắn thoáng chốc cứng đờ lại.

"Mạt Thanh, không phải em đã chết rồi sao?" Khương Chính Thiên có chút khó khăn nói, âm thanh khô khốc, lại có chút mờ mịt, lại dường như hiểu ra điều gì đó, ánh mắt hắn cứng đờ nhìn chằm chằm thi thể trong lòng.

"Em... xin lỗi anh, tất cả điều là một vỡ kịch, là do bọn em muốn để Khương Tịnh Vân lộ mặt thật nên mới làm vậy, hắn ta là tang thi a, hắn ở bên chúng ta chính là một quả bom hẹn giờ..." Mạt Thanh còn chưa nói xong liền bị một tia sét màu tím đánh trúng cả người văng ra phía sau đập thẳng vào tường thành tạo thành một cái hố lớn.

"AAAA..." Mạt Thanh đau đớn hét lên, hai tay bụm lấy mặt của mình.

Đau quá! Đau quá! Mặt của cô! Mặt của cô!

Ngoài đau đớn ra hơn hết chính là kinh ngạc và căm phẫn.

Cô ta kinh ngạc vì Khương Chính Thiên thế mà lại đánh cô! Căm phẫn chính là anh ta thế nhưng vì tên Khương Tịnh Vân đó mà ra tay với cô! Đáng hận!

Khương Chính Thiên ôm lấy thi thể của Khương Tịnh Vân rất lâu, rất lâu, cho đến khi có thêm người xuất hiện hắn mới dần dần phản ứng lại, hắn hôn xuống khuôn mặt cháy khét đến nỗi nhìn không ra dáng gì của Khương Tịnh Vân, một giọt nước mắt theo gò má của hắn chảy xuống.

"Xin lỗi."

Những ký ức của hắn về Khương Tịnh Vân dần dần ùa về trong đầu hắn.

Đau, nhưng hắn vui lòng chịu đựng sự dày vò này.

Nếu hắn tin tưởng người em này một chút, hay là nhận ra tình cảm của bản thân sớm một chút, có lẽ...

Đáng tiếc trên đời này không có nếu...

Xin lỗi, thật xin lỗi.

Sau này chẳng còn ai luôn miệng gọi hắn là ca ca nữa, chẳng còn ai luôn đưa phần ăn của bản thân cho hắn nữa, chẳng còn ai luôn thức đêm ngồi trực đêm với hắn nữa, cũng chẳng còn ai luôn đi theo hắn lải nhải, quan tâm hắn tận tình như vậy nữa, chẳng có ai dù bản thân rất sợ hãi nhưng mà vẫn đứng ra muốn đi bên cạnh hắn.

Hắn... dường như đã quen có một đứa em luôn cạnh bên hắn mất rồi, hắn không thể sống mà thiếu mất người này được.

Nhưng là... hắn đã tự tay giết người đó.

Hot

Comments

Rin Nhu

Rin Nhu

hi

2023-02-17

2

Yuu

Yuu

nhảy hố

2022-11-12

1

Trung Phạm Văn

Trung Phạm Văn

Quá ư là đáng yêu

2022-06-03

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Giải thoát?
2 Chương 2: Trọng sinh?
3 Chương 3: Ca ca, yêu ngươi nhất!
4 Chương 4: Anh ta là bạn trai của tôi!
5 Chương 5: Tang thi hóa.
6 Chương 6: Tìm đến.
7 Chương 7: Mạt thế... đến.
8 Chương 8: Tang thi hành động theo bản năng.
9 Chương 9: Đói, cút và ăn!
10 Chương 10: Tang thi cũng biết hối lộ lão đại???
11 Chương 11: Tang thi hộ thực tiểu Tịnh.
12 Chương 12: Đệ đệ tiện nghi bị đóng băng rồi?
13 Chương 13: Đen ăn đen. (1)
14 Chương 14: Đen ăn đen. (2)
15 Chương 15: Đen ăn đen (3)
16 Chương 16: Đen ăn đen (4)
17 Chương 17: Đen ăn đen (kết)
18 Chương 18: Lên cấp.
19 Chương 19:
20 Chương 20: Đội dị năng giả.
21 Chương 21: Thì ra là cực phẩm.
22 Chương 22: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (1)
23 Chương 23: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (2)
24 Chương 24: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (3)
25 Chương 25: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (4)
26 Chương 26: Lôi Vũ chết.
27 Chương 27: Mạt Thanh Thanh Và Đông Phương Dạ.
28 Chương 28: Hắc Miêu.
29 Chương 29: Ngoan là không thể nào!
30 Chương 30: Hào quang mary sue.
31 Chương 31: Gốc rễ tử đằng biến dị.
32 Chương 32: Tìm kiếm được cách giải quyết.
33 Chương 33: Diệt.
34 Chương 34: Xin đừng tùy tiện rải cẩu lương.
35 Chương 35: Thượng Tướng! Thỉnh đừng dạy hư lão bà của ta.
36 Chương 36: Tách ra.
37 Chương 37: Ngôi làng bị ma ám (1)
38 Chương 38: Ngôi làng bị ma ám (2)
39 Chương 39: Ngôi làng bị ma ám (3)
40 Chương 40: Ngôi làng bị ma ám (4)
41 Chương 41: Ngôi làng bị ma ám (cuối)
42 Chương 42: Luận về bị đè và đè lại?
43 Hệ thống nhân vật từng xuất hiện và còn sống.
44 Chương 43: Căn phòng bí mật.
45 Chương 44: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời (1)
46 Chương 45: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời.(2)
47 Chương 46: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời.(3)
48 Chương 47: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời (cuối)
49 Chương 48: Giả ngầu cái beep!
50 Chương 49: Khương Chính Thiên thay đổi rồi.
51 Chương 50: Đến.
52 Chương 51: Rời đi.
53 Chương 52: Bạn trai tôi sắp cầu hôn tôi.
54 Chương 53: Suýt thì ăn được rồi.
55 Chương 54: Lo sợ của Lệ Tịch.
56 Chương 55: Sát La.
57 Chương 56: Rút lui an toàn.
58 Chương 57: Đến căn cứ thành B.
59 Chương 58: Tôi cũng muốn sờ thử.
60 Chương 59: Làm sao để dỗ ngọt người yêu?
61 Chương 60: Đak thật.
62 Chương 61: Gọi hắn là công trúa tài họa.
63 Chương 62: Tần Văn.
64 Chương 63:
65 Chương 64: Ngọt chết rồi.
66 Cương 56: Cuộc sống của Đông Phương Dạ. (1)
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Giải thoát?
2
Chương 2: Trọng sinh?
3
Chương 3: Ca ca, yêu ngươi nhất!
4
Chương 4: Anh ta là bạn trai của tôi!
5
Chương 5: Tang thi hóa.
6
Chương 6: Tìm đến.
7
Chương 7: Mạt thế... đến.
8
Chương 8: Tang thi hành động theo bản năng.
9
Chương 9: Đói, cút và ăn!
10
Chương 10: Tang thi cũng biết hối lộ lão đại???
11
Chương 11: Tang thi hộ thực tiểu Tịnh.
12
Chương 12: Đệ đệ tiện nghi bị đóng băng rồi?
13
Chương 13: Đen ăn đen. (1)
14
Chương 14: Đen ăn đen. (2)
15
Chương 15: Đen ăn đen (3)
16
Chương 16: Đen ăn đen (4)
17
Chương 17: Đen ăn đen (kết)
18
Chương 18: Lên cấp.
19
Chương 19:
20
Chương 20: Đội dị năng giả.
21
Chương 21: Thì ra là cực phẩm.
22
Chương 22: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (1)
23
Chương 23: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (2)
24
Chương 24: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (3)
25
Chương 25: Lịch Sử Đen Tối Của Nam Chính (4)
26
Chương 26: Lôi Vũ chết.
27
Chương 27: Mạt Thanh Thanh Và Đông Phương Dạ.
28
Chương 28: Hắc Miêu.
29
Chương 29: Ngoan là không thể nào!
30
Chương 30: Hào quang mary sue.
31
Chương 31: Gốc rễ tử đằng biến dị.
32
Chương 32: Tìm kiếm được cách giải quyết.
33
Chương 33: Diệt.
34
Chương 34: Xin đừng tùy tiện rải cẩu lương.
35
Chương 35: Thượng Tướng! Thỉnh đừng dạy hư lão bà của ta.
36
Chương 36: Tách ra.
37
Chương 37: Ngôi làng bị ma ám (1)
38
Chương 38: Ngôi làng bị ma ám (2)
39
Chương 39: Ngôi làng bị ma ám (3)
40
Chương 40: Ngôi làng bị ma ám (4)
41
Chương 41: Ngôi làng bị ma ám (cuối)
42
Chương 42: Luận về bị đè và đè lại?
43
Hệ thống nhân vật từng xuất hiện và còn sống.
44
Chương 43: Căn phòng bí mật.
45
Chương 44: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời (1)
46
Chương 45: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời.(2)
47
Chương 46: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời.(3)
48
Chương 47: Mặc Thiến Thiến, tang thi vương ra đời (cuối)
49
Chương 48: Giả ngầu cái beep!
50
Chương 49: Khương Chính Thiên thay đổi rồi.
51
Chương 50: Đến.
52
Chương 51: Rời đi.
53
Chương 52: Bạn trai tôi sắp cầu hôn tôi.
54
Chương 53: Suýt thì ăn được rồi.
55
Chương 54: Lo sợ của Lệ Tịch.
56
Chương 55: Sát La.
57
Chương 56: Rút lui an toàn.
58
Chương 57: Đến căn cứ thành B.
59
Chương 58: Tôi cũng muốn sờ thử.
60
Chương 59: Làm sao để dỗ ngọt người yêu?
61
Chương 60: Đak thật.
62
Chương 61: Gọi hắn là công trúa tài họa.
63
Chương 62: Tần Văn.
64
Chương 63:
65
Chương 64: Ngọt chết rồi.
66
Cương 56: Cuộc sống của Đông Phương Dạ. (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play