Weibo của Dương Bác Văn

Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
"Tiểu Văn, em đang nhìn gì vậy?"
Tả Kì Hàm thật ra đã vào phòng từ rất lâu, nhưng sống với nhau nhiều năm rồi, vảy ngược của Dương Bác Văn là gì mọi người đều hiểu rõ. Bởi vì đều là người làm âm nhạc, mọi người đều biết rõ ràng rằng khoảng khắc một nhạc sĩ không muốn bị làm phiền nhất là lúc đang sáng tác. Đặc biệt là Dương Bác Văn, thái độ của cậu đối với âm nhạc giống như một kẻ điên, luôn luôn nghiên cứu khi sáng tác, và khi trạng thái đi vào bế tắc cậu như biến thành một con người khác.
Trong vài năm trở lại đây, Dương Bác Văn từ một tiểu thịt tươi bị người người nghi ngờ đã phát triển lên thành đại minh tinh cấp độ đỉnh lưu. Và kể từ khi hai tháng đó trôi qua, Dương Bác Văn trở nên rất thích diễn xuất, tính cách cũng thay đổi rõ rệt. Hôm nay diễn công tử, ngày mai diễn đầu bếp, thậm chí ngay cả côn trùng - thứ cậu sợ nhất, cậu cũng sẽ diễn. Mang định vị vào tư duy, sau đó viết ra tất cả những suy nghĩ trong khả năng của mình, đem cảm xúc ấy biến thành âm nhạc
Mọi người cũng dần dần chấp nhận được thói quen này của Dương Bác Văn, bắt đầu phối hợp cùng chồng nhỏ của mình diễn. Thậm chí bọn họ ở trong nhóm còn cá cược với nhau xem vào ngày mai tiểu bảo bối nhà mình sẽ dùng cách thức như nào để ôm lấy thế giới tươi đẹp đây?
Tả Kì Hàm vốn đang nằm trên giường ngơ ngác nhìn ngắm bóng lưng bận rộn của Dương Bác Văn, nhìn một hồi anh bắt đầu lơ mơ buồn ngủ. Nghĩ rằng đêm nay không nên lãng phí một cách vô ích, Tả Kì Hàm bắt đầu không ngừng nhìn ngó xung quanh và đụng chạm linh tinh, thậm chí sớm đã tắm rửa sạch sẽ cho tối nay. Thở dài một hơi cuối cùng anh vẫn quyết định chiều ý chồng nhỏ không dễ lấy lòng của mình, sau đó chỉ đứng sau lưng xem Dương Bác Văn làm gì
Mới nãy Dương Bác Văn bỗng nhiên vào Weibo đã hai năm không động tới, nhìn cậu lướt lướt mấy cái xong, Tả Kì Hàm không khỏi tò mò
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
"Tiểu Văn, em đang nhìn gì vậy?"
Dương Bác Văn hiển nhiên bị doạ, kinh ngạc tới mức trực tiếp đứng lên và hậu quả là bị vấp vào chân ghế, suýt ngã lăn xuống đất
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"A đau đau đau"
Tả Kì Hàm mặt biến sắc, kéo ghế sang một bên, cẩn thận đỡ Dương Bác Văn dậy rồi cùng cậu ngồi trên giường
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
"Em lớn bao nhiêu tuổi rồi, đi đứng thôi mà cũng không vững. Không phải anh chỉ hỏi thôi sao, phản ứng lớn như vậy"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Anh đứng đằng sau em như một bóng ma rồi còn đột nhiên lên tiếng, có phải là đang muốn doạ chết em không? Anh vào đây lúc nào thế?"
Nghĩ đến những bài đăng và ngày tháng vừa đọc được trên Weibo, cuối cùng cậu cũng biết được cảm giác không đúng lắm của mình là gì. Còn biết được đây là loại thế giới nào...
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
"Anh vào đây từ lâu rồi"
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
"Có vài lần đã có người bảo anh đàm tình thuyết ái, nhưng anh tự biết được là mình đã có chồng nhỏ rồi nên từ chối rất dứt khoát"
*Đàm tình thuyết ái: Bàn chuyện yêu đương
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Cái đó.... Hàm Hàm anh có thể trở về phòng không? Hôm nay em hơi mệt, với cả lúc em soạn nhạc xong thì chắc trời đã sáng luôn rồi"
Dương Bác Văn cố hết sức quản lý biểu cảm trên khuôn mặt của mình, vì căng thẳng quá mức mà giọng có hơi run Đáng ngạc nhiên chính là Tả Kì Hàm nghe xong có vẻ khá kinh hãi, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn chiều theo "yêu cầu" của chồng nhỏ, đồng thời đưa ra một yêu cầu nho nhỏ về nụ hôn chúc ngủ ngon
Dương Bác Văn có hơi khó xử, nhưng nghĩ đến những gì mình đã thấy trước đây, cậu vẫn bấp chấp khó khăn hôn lên má Tả Kì Hàm một cái
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
"Tiểu Văn bảo bối, hôm nay em sao vậy? Trước kia đều là hôn lên môi mà"
Dương Bác Văn dường như cảm nhận được cảm giác dây thần kinh của mình đứt ra từng đoạn, tinh thần đứng trên bờ vực của sự sụp đổ, chỉ muốn mau mau đuổi người đi, liền hung hăng nắm lấy cổ áo của Tả Kì Hàm, nhắm mắt hôn xuống môi anh
Sau khi hôn xong Tả Kì Hàm cũng ngoan ngoãn trở về phòng ngủ Cậu ngồi trên giường đưa tay nghịch sợi dây chuyền ở mắt cá chân. Dây xích rất tinh xảo, bên trên còn có một cái khóa nho nhỏ, cũng rất hài hòa với cổ chân trắng nõn của Dương Bác Văn
Ban đầu cũng không chú ý lắm, nhưng khi nãy ở trong bồn tắm muốn tháo nó ra lại phát hiện dù làm cách nào cũng không thể tháo ra được. Cuối cùng Dương Bác Văn triệt để tức giận, nổi cơn thịnh nộ mặc kệ nó hiện hữu trên cổ chân của mình.
Mở điện thoại ra, tài khoản Weibo của Dương Bác Văn vẫn không thể vào được, nhưng việc cậu kết hôn khẳng định rằng không thể không lên hot search hay gì đó được, nước trên hệ thống internet lúc nào cũng sâu mà, ngày nào chẳng có một đám người nhàm chán lê la gặm dừa với nhau trên mọi mặt trận, nếu không thì lũ paparazzi thất nghiệp mất
Trước khi xem Weibo, Dương Bác Văn chú ý trước tiên tới thời gian hiện tại. Ngày 13 tháng 9 năm 2025
Theo mấy bài viết trên Weibo vừa nãy cậu đọc được, thì thời điểm cậu kết hôn với họ chính là vào ngày sinh nhật năm trước của cậu
Mở Weibo ra, Dương Bác Văn thành thục tìm kiếm tên của chính mình, mấy dòng chữ hiện ra trực tiếp giáng cho cậu một cú đánh thật mạnh, làm cậu trở tay không kịp.
#Thế giới mau trả tôi một Dương Bác Văn
#Dương Bác Văn kết hôn
#Cha Dương Bác Văn hồi âm về sự mất tích
.................
Chuyện gì xảy ra thế này? Dương Bác Văn nhìn mớ hot search, trong lòng cảm thấy không yên Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng động
"Lạch cạch" cánh cửa bị ai đó lặng lẽ mở ra

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play