Lão Đại! Muốn Yêu Đương Không?
Chương 2
Lâm Yến Lê
[Lâm Yến Lê-17 tuổi]
Cô cầm sợi dây chuyền khi đó anh tặng, xem đi xem lại rất lâu. Trong lòng cô có chút oán trách vì sao anh không quay lại tìm cô.
Lâm Yến Lê
Không giữ lời hứa!
Lâm Phù Ngưng
Xuống ăn cơm!
Lâm Phù Ngưng là con gái lớn nhà họ Lâm, lớn hơn cô 3 tuổi. Năm đó khi cô vừa sinh ra chưa tròn 1 tuổi đã bị kẻ xấu bắt cóc. Đến khi được anh đưa đến trại trẻ mồ côi, cô mới có cơ hội được nhà họ Lâm đón về
Lâm lão gia cha cô thật ra là 1 đại ca giang hồ ẩn thân. Bề ngoài là doanh nhân, bên trong lại qua lại giao dịch với thế giới ngầm. Ông chỉ có 2 người con gái là Phù Ngưng và cô. Lúc cô trở về, mẹ cô đã mất được 2 năm
Vì có khoảng thời gian dài lăn lộn đầu đường xó chợ thế nên tính cách cô có chút ngông cuồng ngang bướng. Không giống như chị gái cô là 1 tiểu thư dịu dàng. Với lý do đó, cô nhiều lần bị người khác so sánh với Phù Ngưng. Điều này khiến cô càng thêm ương ngạnh
Lâm Quân
Giao dịch này lớn như vậy...
Lâm Quân
Cậu thật sự không sợ?
Tống Tồn Dực
Tôi và ông làm việc lâu như vậy...
Tống Tồn Dực
Ông còn chưa rõ tính tôi sao?
Tống Tồn Dực
Càng mạo hiểm...
Tống Tồn Dực
Tôi lại càng thích!
Tống Tồn Dực
Chỉ có điều...
Tống Tồn Dực
Tại sao hôm nay lại nói chuyện ở nhà ông vậy?
Lâm Quân
Chẳng là hôm nay tôi có chút việc...
Lâm Quân
Nên mới mời cậu đến nhà...
Lâm Phù Ngưng
*Mang trà ra*
Lâm Phù Ngưng
Mời cha, mời ông chủ Tống dùng trà!
Lâm Quân
Đây là con gái lớn của tôi...
Lâm Phù Ngưng
*Cười bẽn lẽn*
Tống Tồn Dực
Cảm thấy Lâm tiểu thư có chút quen mắt...
Tống Tồn Dực
Không biết là đã gặp ở đâu rồi!
Lâm Phù Ngưng
Ông chủ Tống...
Lâm Phù Ngưng
Tôi cũng thấy anh quen quen...
Lâm Phù Ngưng
Có thể trước kia đã gặp nhau!
Lâm Quân
Vào việc chính thôi!
Lâm Phù Ngưng
Vậy...tôi xin phép!
Tống Tồn Dực
*Gật đầu cười*
1 giờ sau. Sau khi giao dịch đã xong, ông Lâm tiễn anh về. Trước khi anh lên xe, ông còn căn dặn anh
Lâm Quân
Tôi và cậu là chỗ làm ăn lâu năm...
Lâm Quân
Tôi có thể nhờ cậu 1 việc được không?
Tống Tồn Dực
Có gì ông cứ nói!
Lâm Quân
*Nhìn ngó xung quanh*
Lâm Quân
Tôi đang bị chính phủ nhắm đến, có lẽ họ biết được gì đó rồi...
Lâm Quân
Nếu thời gian tới tôi có mệnh hệ gì...
Lâm Quân
2 đứa con gái của tôi...
Lâm Quân
Có thể nhờ cậu không?
Lâm Quân
Vậy tôi yên tâm rồi!
Chiếc xe của anh vừa rời đi, cô cũng cùng lúc ra đến cửa liền vị bố mình chặn lại
Lâm Yến Lê
Đi chơi với bạn!
Lâm Quân
Biết giờ này mấy giờ rồi không?
Lâm Quân
8h tối còn đi chơi?
Lâm Quân
Con bướng vừa thôi!
Lâm Quân
Con xem chị con kia kìa...
Lâm Quân
Nết na dịu dàng...
Lâm Quân
Con cũng là con gái...
Lâm Quân
Sao không học chị mình được chút nữ tính nào thế hả?
Lâm Yến Lê
Cái gì mà dịu dàng nết na?
Lâm Yến Lê
Mấy cái đó có giúp tôi sống sót bao nhiêu năm qua ở ngoài đường không?
Lâm Yến Lê
Tôi không quen làm thiên kim tiểu thư gì đó của nhà họ Lâm đâu!
Cô mặc kệ lời ông nói, cứ thế bỏ đi. Lâm Phù Ngưng đứng ở ban công thấy thế bất giác nở nụ cười khó đoán
Cô đến 1 khu ổ chuột. Nơi đây đã từng có rất nhiều bạn của cô. Cô đứng trước 1 căn nhà cũ, bước đến gõ cửa. Bên trong, 1 chàng trai độ 20 21 tuổi bước ra, thân hình cao lớn, gương mặt thanh tú
Dự Thần Luân
Sao em lại đến đây?
Lâm Yến Lê
Em đến thăm anh và bác gái!
Lâm Yến Lê
Em vào được chứ?
Dự Thần Luân
Em bây giờ là Lâm tiểu thư...
Dự Thần Luân
Sợ rằng em chê chỗ này tồi tàn!
Lâm Yến Lê
Em không có chê!
Lâm Yến Lê
Anh cho em vào đi!
Dự Thần Luân
Vậy...em vào đi!
Bên trong, một người phụ nữ đang nằm trên giường. Cơ thể bà gầy gò ốm yếu, thấy cô đến, bà cũng vui mừng hỏi thăm
Dự Thần Luân
Mẹ, Yến Lê đến thăm mẹ!
Mẹ của Thần Luân
Lê hả con...
Lâm Yến Lê
Bác khỏe không?
Mẹ của Thần Luân
Cũng khỏe lắm...
Dự Thần Luân
Em chờ chút...
Dự Thần Luân
Anh đang nấu ăn cho mẹ...
Lâm Yến Lê
Anh cứ làm đi...
Lâm Yến Lê
Để em nói chuyện với bác gái được rồi!
Lâm Yến Lê
*Lấy tiền nhét vào tay bà*
Mẹ của Thần Luân
Lê, con làm gì vậy?
Mẹ của Thần Luân
Bác không nhận tiền của con nữa đâu!
Lâm Yến Lê
Bác cầm lấy đi...
Lâm Yến Lê
Tiền này là để bác mua thuốc...
Lâm Yến Lê
Tiền học phí học kỳ này của anh Thần Luân...
Lâm Yến Lê
Cháu cũng đã giúp anh ấy đóng rồi!
Mẹ của Thần Luân
Con làm vậy...
Mẹ của Thần Luân
Khụ khụ...
Mẹ của Thần Luân
Bác và thằng Luân sao trả hết ơn của con đây?
Lâm Yến Lê
Bác đừng nói vậy...
Lâm Yến Lê
Trước đây cháu lạc gia đình...
Lâm Yến Lê
Lang thang bao nhiêu năm...
Lâm Yến Lê
Đều nhờ mẹ con bác giúp đỡ...
Lâm Yến Lê
Xem như đây là cháu trả ơn 2 người!
Lâm Yến Lê
Anh Thần Luân ước mơ làm cảnh sát...
Lâm Yến Lê
Vừa rồi cháu lại nghe nói anh ấy thiếu tí nữa là nghỉ học...
Lâm Yến Lê
Nên muốn giúp anh ấy!
Lâm Yến Lê
Bác đừng ngại mà!
Lâm Yến Lê
Anh ấy chỉ còn 1 năm nữa thôi...
Lâm Yến Lê
Đừng để anh ấy bỏ học!
Mẹ của Thần Luân
Cháu tốt quá...
Mẹ của Thần Luân
Thằng Luân sau này cưới được 1 người vợ như cháu...
Mẹ của Thần Luân
Chắc chắn là phước phần mấy đời của nó!
Comments