Lão Đại! Muốn Yêu Đương Không?
Chương 3
Lâm Phù Ngưng vừa ra khỏi cổng công ty đã gặp 1 chiếc xe sang trọng. Trong xe là 1 người mặc vest đen, vừa nhìn thấy cô đã mỉm cười
Lâm Phù Ngưng
À...ông chủ Tống!
Tống Tồn Dực
Gọi là Tồn Dực được rồi!
Lâm Phù Ngưng
Anh Tồn Dực...
Lâm Phù Ngưng
Sao anh lại ở đây vậy?
Tống Tồn Dực
Tôi được ông Lâm nhờ đến đón cô!
Lâm Phù Ngưng
Ồ...vậy sao?
Tống Tồn Dực
"Đúng là rất giống!"
Anh ngồi vào ghế lái, đặc biệt chỉnh lại gương rồi chạy đi
Lâm Phù Ngưng
Hôm nay cha tôi bận việc gì sao?
Lâm Phù Ngưng
Sao phải phiền đến anh Tồn Dực đến đón tôi thế này?
Lâm Phù Ngưng
Hôm trước anh có nói nhìn tôi quen mắt...
Lâm Phù Ngưng
Vậy anh đã nhớ ra chưa?
Tống Tồn Dực
Tôi không phải là quên...
Tống Tồn Dực
Mà là không biết cô có phải người tôi đang nghĩ đến hay không thôi!
Lâm Phù Ngưng
Vậy anh nói thử đi...
Lâm Phù Ngưng
Để tôi xem xem...
Lâm Phù Ngưng
Có đúng là người anh nói đến hay không!
Tống Tồn Dực
7 năm trước...
Tống Tồn Dực
Lúc tôi bị thương...
Tống Tồn Dực
Chạy đến 1 con hẻm nhỏ...
Lâm Phù Ngưng
Một cô bé đã cứu anh...
Lâm Phù Ngưng
Còn băng bó vết thương cho anh...
Lâm Phù Ngưng
Vì giành thức ăn cho anh mà bị đánh đến thương tích đầy mình!
Tống Tồn Dực
*Đạp thắng xe*
Tống Tồn Dực
*Xoay sang nhìn cô ta*
Lâm Phù Ngưng
Cô bé năm đó...
Lâm Phù Ngưng
Còn không có tên...
Lâm Phù Ngưng
Không biết mình bao nhiêu tuổi...
Lâm Phù Ngưng
Chỉ biết mình họ Lâm...
Lâm Phù Ngưng
Thì ra...tên em là Lâm Phù Ngưng...
Lâm Phù Ngưng
Em đã 13 tuổi rồi...
Tống Tồn Dực
Em là...cô bé đó sao?
Tống Tồn Dực
Em đã nhận ra anh từ đầu đúng không?
Lâm Phù Ngưng
Em làm sao quên được khuôn mặt anh...
Lâm Phù Ngưng
Làm sao quên cái tên Tống Tồn Dực đã bỏ rơi em ở trại trẻ mồ côi chứ?
Lâm Phù Ngưng
*Rơi nước mắt*
Tống Tồn Dực
Anh...anh xin lỗi...
Tống Tồn Dực
Lúc đó do anh bị người khác truy sát...
Tống Tồn Dực
Không thể làm liên lụy đến em...
Lâm Phù Ngưng
Em hiểu mà...
Lâm Phù Ngưng
Hơi buồn một chút thôi!
Lâm Phù Ngưng
Anh cười gì chứ?
Tống Tồn Dực
Gặp lại em...
Tống Tồn Dực
Anh rất vui...
Tống Tồn Dực
Năm đó là em cứu anh 1 mạng...
Tống Tồn Dực
Anh đã thề rằng cho dù em ở đâu...
Tống Tồn Dực
Cũng sẽ tìm ra để báo đáp em!
Lâm Phù Ngưng
Anh có thấy...
Lâm Phù Ngưng
Giữa chúng ta là duyên phận không?
Tống Tồn Dực
Em đang tán tỉnh anh?
Lâm Phù Ngưng
*Đỏ mặt xoay đi*
Tống Tồn Dực
Nghe nói em còn 1 người em gái...
Lâm Phù Ngưng
Con bé nhỏ hơn em 3 tuổi!
Tống Tồn Dực
Vậy bé con đó không đi học sao?
Tống Tồn Dực
Sao không nghe cha em nhờ đón?
Lâm Phù Ngưng
Con bé đang học bổ túc buổi tối...
Lâm Phù Ngưng
Chắc là cũng sắp đến giờ đi rồi!
Lâm Phù Ngưng
Để anh chê cười rồi...
Lâm Phù Ngưng
Em bị lạc từ nhỏ, sau đó cha mẹ sinh em ấy ra...
Lâm Phù Ngưng
Xem là con gái duy nhất nên rất cưng chiều em ấy...
Lâm Phù Ngưng
Nên tính tình có hơi ương ngạnh...
Lâm Phù Ngưng
Em ấy không có khả năng học chính quy nên mới phải học bổ túc!
Lâm Phù Ngưng
Tuy vậy nhưng Yến Lê là cô gái rất mạnh mẽ...
Lâm Phù Ngưng
Em ấy còn biết cả võ công nữa...
Lâm Phù Ngưng
Rất lợi hại...
Lâm Phù Ngưng
Không phải như em...
Lâm Phù Ngưng
Yếu ớt đến nỗi không thể bảo vệ cả bản thân mình!
Tống Tồn Dực
Nếu em yếu ớt đến vậy...
Tống Tồn Dực
Anh sẽ bảo vệ em...
Anh đưa Phù Ngưng về đến cổng nhà, vừa đúng lúc cô chuẩn bị đến lớp bổ túc. Anh bước xuống xe, cô liền nhìn thấy. Đôi chân cô lúc đó như đông cứng lại. Cô nhận ra anh ngay nhưng cô chỉ vừa định chạy đến thì anh đã mở cửa cho Phù Ngưng, còn nắm tay đỡ cô. Đôi mắt họ nhìn nhau nổi lên mấy tia tình ý
Lâm Yến Lê
"Tống Tồn Dực..."
Lâm Yến Lê
"Nhưng sao...anh ấy và Phù Ngưng..."
Cô vờ như không thấy họ, bước thật nhanh ngang qua. Nhưng Phù Ngưng thấy thế liền gọi cô
Lâm Phù Ngưng
Em đi học sao?
Lâm Yến Lê
Hôm nay cha không đón chị sao?
Lâm Phù Ngưng
Hôm nay cha bận...
Lâm Phù Ngưng
Nên anh Tống đến đón chị!
Lâm Phù Ngưng
Quên giới thiệu...
Lâm Phù Ngưng
Đây là Yến Lê...
Lâm Phù Ngưng
Em gái của em...
Lâm Phù Ngưng
Lê Lê, đây là anh Tống Tồn Dực...
Lâm Phù Ngưng
Là bạn làm ăn với cha đó!
Tống Tồn Dực
*Chìa tay ra*
Tống Tồn Dực
Rất vui được biết em, Yến Lê!
Cô nhìn bàn tay của nam nhân trước mặt, sau đó ngập ngừng đưa tay ra nhưng chưa bắt tay anh, cô đã vội vàng rụt lại khiến anh có chút bỡ ngỡ
Lâm Yến Lê
Tôi trễ giờ rồi!
Tống Tồn Dực
Cô bé có vẻ không thích anh...
Lâm Phù Ngưng
Xin lỗi anh...
Lâm Phù Ngưng
Con bé cư xử thô lỗ quá!
Tống Tồn Dực
Không chấp, không chấp!
Tống Tồn Dực
Chị em của em khá giống nhau nhỉ!
Lâm Phù Ngưng
Ai cũng nói vậy hết!
Tống Tồn Dực
Anh có chút việc...
Tống Tồn Dực
Anh đi trước nhé!
Lâm Phù Ngưng
Để lại phương thức liên lạc không?
Tống Tồn Dực
Sẽ còn gặp lại mà!
Lâm Phù Ngưng
Anh sẽ không thất hứa như lúc trước nữa chứ?
Tống Tồn Dực
Sẽ không đâu!
Lâm Yến Lê
Đúng là anh ấy...
Lâm Yến Lê
Tống Tồn Dực...
Lâm Yến Lê
Có lẽ thời gian trôi lâu như vậy...
Lâm Yến Lê
Anh ấy đã sớm quên rồi...
Lâm Yến Lê
Chỉ có mình là ngu ngốc nhớ mãi thôi!
Lâm Yến Lê
Đúng là ngốc thật!
Cô tan học, đang trên đường trở về nhà
Lâm Yến Lê
Liên quan gì đến mày?
Quần chúng
Em gái xinh đẹp mà nóng tính thế!
Cô tiếp tục đi, 1 tên hất cằm ra hiệu cho tên còn lại, sau đó cả 2 cùng lao đến, 1 tên bịt miệng cô, 1 tên thì nắm chặt 2 tay không cho cô kháng cự. Chúng kéo cô vào 1 con hẻm tối mịt. Nơi đó còn có 3 4 tên đang chờ sẵn
Quần chúng
Đại ca, có mồi ngon cho đại ca đây!
Comments
『𝙱𝙰𝙽𝙰𝙽𝙰🍌』
ê con l cướp công của ngk
2024-12-16
0
Ngc_bichh🐣
ditmemay
2025-01-15
0
𝕹𝖍𝖚̛ 𝖄́ ♡
con nhỏ này đitmeno
2024-12-09
0