Làm Bố Tuổi 20

Làm Bố Tuổi 20

Chương 1: Em có thai rồi.

Tại đất nước Pháp phồn hoa.

Sau khi nhận được tờ giấy xét nghiệm trên tay, Lục Tử Anh ngồi thẩn thờ nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ. Mọi thứ đến với cô quá đột ngột, cô không ngờ rằng ngày này lại đến sớm như thế, cô chỉ mới 20 tuổi, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu.

Lục Tử Anh là con gái duy nhất của Lục gia. Từ nhỏ, cô sống như một công chúa, không phải lo ăn lo mặc. Ba cô kinh doanh trang sức, tiếng tăm của Lục gia ở Trung Quốc không ai lại không biết đến. Năm 18 tuổi, sau khi học xong trung học. Cô được ông Lục đưa sang Pháp du học chuyên ngành thiết kế trang sức đá quý, và đây là năm thứ 2 cô đến với nước Pháp phồn hoa này.

Cô không dám nghĩ đến, nếu như chuyện này đến tai ông Lục sẽ như thế nào. Ông đặt hết hi vọng vào cô, còn đang chờ cô hoàn thành xong khóa học để trở về. Còn mẹ của cô nữa, bà đã rất tự hào về đứa con gái này, đứa con gái xinh đẹp dịu dàng mà bà luôn khoe khoang với những người bạn của mình. Vậy mà giờ đây, còn chưa kết hôn đã mang thai, làm ra chuyện xấu hổ cho gia đình.

Cách giải quyết êm đẹp nhất ngay lúc này, tránh để mọi chuyện vượt qua tầm kiểm soát chính là bỏ đi cái thai. Đương nhiên, cô sẽ không bỏ đi đứa trẻ đang dần dần tượng hình trong bụng mình, cô không có can đảm làm điều đó.

Cô và hắn đã chia tay, cô không muốn bản thân mình còn bất cứ liên hệ gì đến hắn. Nhưng rồi, cô lại nghĩ đến chuyện một đứa trẻ khi sinh ra thiếu thốn tình cảm gia đình sẽ như thế nào? Sau này con lớn, cô phải giải thích ra sao? Vốn dĩ con sẽ có cả ba và mẹ nhưng chỉ vì sự ích kỷ của cô, cảm xúc của bản thân lại tước đoạt đi thứ tình cảm mà con nên có.

Tất cả mọi thứ ngay lúc này đều đổ dồn vào đầu óc khiến cô càng thêm áp lực. Đôi chân nhỏ nhắn trở nên loạng choạng, đầu óc quay cuồng, Lục Tử Anh ngả ra sàn.

-"Cô à, cô không sao chứ?"

Một cô y tá nhanh chóng chạy đến đỡ lấy cô đi đến dãy ghế gần đó, để cô ngồi xuống nghỉ ngơi.

Lục Tử Anh lắc đầu, không quên nói lời cảm ơn đến cô y tá.

-"Tôi không sao, cảm ơn cô đã giúp tôi."

Nhìn tờ giấy xét nghiệm trên tay cô, cô y tá lại hỏi thăm.

-"Không ai đi cùng cô sao?"

Nhìn những sản phụ ngồi gần đó đều có người thân đi cùng khiến cô không khỏi chạnh lòng. Lục Tử Anh mỉm cười chua sót, lặng lẽ gật đầu.

Trở về nhà, cô mang một gương mặt chứa đầy tâm sự. Nhìn thấy cô bạn Lệ Mỹ Kỳ từ cửa phòng tắm bước ra với chiếc khăn quắn trên tóc, trố mắt nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu. Lục Tử Anh nhanh chóng trở lại sofa.

-"Này, Tử Anh. Cậu làm sao thế, mặt mũi không một chút sinh khí. Có phải tên họ Trình đó lại làm cậu buồn không?"

Thấy cô không đáp, chỉ lặng lẽ uống nước. Lệ Mỹ Kỳ xác nhận bản thân đã đoán trúng sự việc, lật đật đi đến ngồi cạnh cô, bất mãn nói thêm.

-"Ngay từ đầu mình đã nói cái tên lăng nhăng đó không có gì hay ho rồi mà. Ngoại trừ vẻ bề ngoài ra thì tất cả đều âm điểm, vậy mà không hiểu sao cậu lại có thể quen hắn."

-"Mình chia tay rồi."

Lời nói nhẹ nhàng tựa như gió thổi này, lại làm Lệ Mỹ Kỳ một phen kinh ngạc. Nếu không phải nhận thấy nét mặt nghiêm túc kia của Lục Tử Anh thì cô bạn không dám tin là sự thật.

-"Mỹ Kỳ, cậu giúp mình một chuyện được không?"

Tuy ngày thường Lục Tử Anh là người kiệm lời, tính cách cứng nhắc, lạnh lùng khó gần gũi. Nhưng cô lại không xấu tính, bạn bè có việc cần đến thì cô không bao giờ bỏ mặc.

Cũng may giữa nước Pháp xa xôi này lại có thể gặp được một du học sinh giống như mình. Lần đầu tiên gặp Lục Tử Anh, Lệ Mỹ Kỳ cảm thấy cô chính là một cô bạn khó gần gũi, lúc nào cũng trưng ra bộ dạng lạnh lùng xa cách. Nhưng được một khoảng thời gian tiếp xúc, thì cái nhìn ban đầu đã thay đổi. Cô không giống như vẻ ngoài mà mọi người nhìn thấy.

Trải qua một đêm dài trằn trọc không sao chợp mắt. Cuối cùng, Lục Tử Anh cũng đưa ra được quyết định của mình.

Đứng trước một căn hộ tuy không rộng lớn nhưng cô chắc chắn đó không phải là một căn hộ tầm thường. Bởi vì, mọi thứ bên trong, mỗi món đồ vật đều có giá đắt đỏ.

Mối tình này cũng đã kéo dài gần hai năm. Nhớ lại năm đó, lần đầu tiên đặt chân đến nước Pháp đã gặp phải hắn. Cô bị thu hút bởi hình tượng một chàng trai đầy năng lượng, đang biểu diễn một đoạn nhạc trên sàn Bar, màu tóc trắng cứ tỏa sáng, nước da trắng trẻo, từng chi tiết trên gương mặt tuấn tú đó cô vẫn nhớ như in trong đầu, cứ ngỡ chuyện cũng chỉ dừng lại ở đó.

Lúc ấy, đông người như thế! Nhưng dường như cả hai người họ chỉ có thể nhìn thấy một mình đối phương, cũng có thể coi là định mệnh sắp đặt. Sau một khoảng thời gian tìm hiểu, bọn họ cũng đã quyết định ở bên nhau.

Nhưng đáng tiếc, hắn không phải nơi dừng chân cuối cùng của cô, giữa bọn họ xảy ra quá nhiều rạn nứt, ngọn nguồn hầu hết đều nằm ở hắn.

Trình Chí Viễn cũng giống như cô vậy. Hắn đến Pháp du học, nhưng có lẻ, du ngoạn nhiều hơn là học.

Cô từng nghe hắn nhắc đến, có một người anh trai, bố mẹ kinh doanh. Thông qua cách ăn mặc, trên người toàn là những bộ quần áo đắt đỏ, mạnh tay chi tiền, sở hữu hai chiếc xe tất cả đều là mẫu giới hạn, thì cũng đã biết xuất thân không tầm thường, có thể là một phú nhị đại của một gia tộc lớn.

Đúng là ông trời không cho ai được vẹn toàn. Ngoài những thứ xa xỉ đó ra thì người đàn ông này chẳng tốt đẹp gì, chỉ được diện mạo đẹp đẽ bên ngoài, tính cách lại tùy tiện, có thể nói hắn chính là một gã hư hỏng. Nhưng cô lại phải lòng gã hư hỏng này.

Lục Tử Anh hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tâm trạng, sau cùng là đưa tay bấm chuông gọi cửa.

Reng!

Có tiếng chuông gọi cửa, Trình Chí Viễn tùy tiện lau đi vài giọt nước còn vươn trên tóc, không để người ngoài cửa chờ đợi lâu, hắn nhanh chóng khoác vội chiếc áo sơ mi lên người, vừa đi vừa cài lại cúc áo, bộ dạng rất tất bật.

Cạch!

-"Còn cần phải bấm chuông sao?"

Hắn nâng mắt nhìn cô một cái, mỉa mai hỏi.

Lục Tử Anh đã quá quen thuộc với căn nhà này, đương nhiên mật khẩu khóa cửa cô chẳng xa lạ gì. Chỉ là, bây giờ đã không giống trước kia nữa, tốt hơn hết vẫn nên bấm chuông.

Nhìn thấy bộ dạng áo quần phẳng phiu của hắn, cô cũng đoán được phần nào. Nhưng có lẽ, sau khi nghe xong chuyện cô sắp nói đây, cuộc vui này cũng đi vào quên lãng.

Thấy cô chần chừ không vào, hắn tùy tiện nói bâng quơ một câu.

-"Không vào trong à? Chúng ta chỉ mới chia tay hôm qua thôi, Lục Tử Anh em trở nên xa lạ cũng nhanh quá đó!"

Khi nhìn thấy cô, hắn đã rất bất ngờ. Thậm chí trong lòng còn nghĩ đến việc cả hai sẽ ngồi lại nói chuyện với nhau, cô sẽ cho hắn thêm một cơ hội, hai người bọn họ có thể làm lại từ đầu.

-"Anh định ra ngoài sao?"

Cô hỏi.

Đúng là hắn chuẩn bị ra ngoài, nói thẳng ra thì đối với Trình Chí Viễn, mỗi một ngày trôi qua đều dành hết cho những cuộc vui bên ngoài của hắn.

-"Ừ. Nhưng bây giờ thì không đi nữa. Em mau vào trong đi, định đứng đây nói chuyện à?"

Lục Tử Anh theo chân hắn vào bên trong căn hộ.

Hắn không chờ được, chu đáo chuẩn bị nước cho cô, loại nước ép táo mà cô vẫn hay thường uống, rồi lên tiếng hỏi.

-"Suy nghĩ kỹ rồi sao?"

-"Anh muốn nói đến chuyện gì?"

Cô thản nhiên trả lời.

Trình Chí Viễn hào hứng nắm lấy tay cô, bắt đầu tự ý thêu dệt những chuyện mà bản thân tự biên tự diễn này.

-"Thì còn là chuyện gì nữa, em nhận ra được chỉ có anh mới là người phù hợp với em thôi đúng không? Chúng ta không chia tay nữa?"

Trước kia, đã từng có rất nhiều bóng hồng xinh đẹp xuất hiện bên cạnh hắn, nhưng chỉ có duy nhất Lục Tử Anh là ngoại lệ, cô là người hắn quen lâu nhất trong số các mối tình thời gian kéo dài đếm trên đầu ngón tay trước đây.

Hắn và cô đã quen nhau gần hai năm.

-"Anh nghiêm túc một chút đi được không? Em đến không phải vì chuyện đó."

Lúc này hắn mới giác ngộ rằng bản thân đã tự luyến quá nhiều, đôi tay chậm rãi buông tay cô ra, vẻ mặt cũng nhanh chóng thay đổi.

Hắn uống một ngụm nước, chờ nghe câu chuyện của cô.

-"Em có thai rồi!"

Phụt!

Sau khi nghe được bốn chữ mà hắn không ngờ ở độ tuổi 20 của hắn lại sắp làm bố, nước vừa uống vào chưa kịp nuốt xuống đã phải phụt ra ngoài.

Trình Chí Viễn hai mắt trừng to, gương mặt ngờ nghệch nhìn người bạn gái xinh đẹp của mình không khỏi ngạc nhiên.

-"Sao! Em đùa đúng không? Anh Anh, em đừng giỡn nữa mà! Sao có thể..."

Đột nhiên hắn lại không nói nữa, nhớ đến đêm hôm đó cả hai ân ái, hắn lại chẳng thèm phòng bị. Kết quả này cũng xứng đáng, nhưng có điều hắn lại khó lòng chấp nhận.

Hai năm đến Pháp du học, còn chưa công thành danh toại đã phải làm bố. Tuổi 20 còn nhiều thứ chờ hắn khám phá, những cuộc vui vẫn còn đang chờ hắn hòa nhập, hắn còn chưa kịp tận hưởng kia mà! Hơn nữa, nếu chuyện này để bố biết được chắc chắn hắn sẽ xong đời.

Lục Tử Anh lấy từ trong túi xách ra một mảnh giấy. Lúc này, hắn mới tin vào những gì mà mình nhìn vừa nghe thấy.

-"Em cũng vừa mới..."

-"Bỏ nó đi."

Gương mặt lạnh lẽo của hắn nhìn thẳng vào mắt cô, không một chút áy náy dứt khoát đề nghị.

-"Trình Chí Viễn, đó là con của anh."

Cô ngờ nghệch nhìn hắn, trong lòng không khỏi hụt hẫng.

-"Anh biết, nhưng ngoại trừ cách đó ra thì anh không còn cách nào khác. Anh Anh, đứa trẻ này không nên xuất hiện, em thừa biết mà!."

Trình Chí Viễn căng thẳng đến mức kích động nắm chặt lấy hai bả vai gầy gò của cô, bây giờ chẳng thể nghĩ được gì ngoài việc kiên quyết muốn cô bỏ đi cái thái đang dần tượng hình trong bụng này.

Cô gạt hai tay hắn ra khỏi người mình. Lục Tử Anh đã thật sự hối hận, cô hối hận vì đã tìm đến và nói cho hắn biết về sự tồn tại của đứa trẻ, bởi vì cô muốn con của mình sau này sẽ có đủ mọi tình thương yêu của bố mẹ. Cô sai rồi, cô không nên tìm đến con người vô tâm vô tình này.

Lục Tử Anh lạnh giọng tuyên bố.

-"Sau này, anh cứ đi đường của anh. Đứa trẻ này là con của duy nhất một mình tôi, sẽ không liên quan hay làm phiền đến anh."

-"Tại sao em lại như vậy hả? Chỉ cần em chấp nhận bỏ nó đi, chúng ta sẽ bắt đầu lại. Sau này em muốn sinh bao nhiêu đứa chẳng được, sao cứ nhất thiết phải ngay lúc này?"

Vì không thể thuyết phục được cô, Trình Chí Viễn tức giận quát lớn.

Hắn chỉ mới 20 tuổi mà thôi, bản thân hắn còn chưa lo xong, làm sao có thể làm bố của một đứa trẻ. Hơn nữa, đối với ông Trình thì hắn vẫn mãi mãi không bằng đứa con trai Trình Thanh phong, hắn là con vợ lẻ, chuyện này mẹ của hắn chắc chắn sẽ bị liên lụy.

Cô đã cho hắn cơ hội cũng như cho chính bản thân cô một cơ hội. Nếu hắn đồng ý cùng cô chăm sóc, chào đón đứa trẻ tội nghiệp chào đời, cô sẽ cùng hắn cố gắng tạo dựng một mái ấm gia đình. Xem ra, không phải vậy.

Như nhận ra bản thân đã quá lời, hắn gấp rút nắm lấy tay cô, nói lời xin lỗi.

-"Anh Anh, anh xin lỗi. Anh không nên lớn tiếng với em."

Lần thứ hai cô gạt tay hắn ra khỏi tay mình, đáp án cô đã rõ, trách nhiệm của cô cũng đã xong. Cô không cần thiết phải ở lại nơi này nữa.

-"Trình Chí Viễn, là do tôi trước đây quá vội vàng, tôi hối hận rồi! Hối hận vì đã mặc kệ ngăn cản của bạn bè mà bảo vệ tình cảm này. Bởi vì anh không xứng để tôi phải làm như vậy."

Hắn nắm chặt hai tay cố gắng kiềm chế cơn giận, nhưng dường như từng lời mà Lục Tử Anh nói đều như một thanh dao nhọn ngoáy sâu vào tim hắn.

Xoảng!

Trình Chí Viễn tức giận ném luôn chiếc cốc thủy tinh xuống sàn nhà, lực ném rất mạnh làm những mảnh vỡ văng tung tóe ra sàn.

-"Đủ rồi đó!"

Hắn quát.

Hot

Comments

Hinata

Hinata

🙆‍♀️❤️

2023-10-03

0

[Off] • Khương Tuyết 🍑

[Off] • Khương Tuyết 🍑

thấy trên mục đề xuất nên tui ghé ngang đọc thử😆

2023-09-04

9

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Yêu phải người đàn ông trăng hoa thì chỉ khổ cho người phụ nữ thôi. Đi du học chẳng học được cái gì, chỉ học được cách đàn đúm ăn chơi thay bạn gái như thay áo, và nhận thêm được cái chức vị làm baba của một đứa nhỏ, thì tính ra cũng là một thành công lớn ấy nhỉ🙁🙃

2023-08-24

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Em có thai rồi.
2 Chương 2: Tôi không cần anh chịu trách nhiệm.
3 Chương 3: Tình mới.
4 Chương 4: Bắt đầu trở thành kẻ tay trắng.
5 Chương 5: Bản chất háo sắc.
6 Chương 6: Ghen tuông mù quáng.
7 Chương 7: Em vợ trên trời rơi xuống.
8 Chương 8: Người quen cũ.
9 Chương 9: Thay đổi.
10 Chương 10: Lời nói dối.
11 Chương 11: Kẻ thứ ba.
12 Chương 12: Buổi tối lãng mạn.
13 Chương 13: Eri, là tên con của chúng ta.
14 Chương 14: Toàn là lời có cánh.
15 Chương 15: Mất niềm tin.
16 Chương 16: Sinh non.
17 Chương 17: Bản sao của bố.
18 Chương 18: Trở thành một ông bố bỉm.
19 Chương 19: Chiến tích năm 20 tuổi.
20 Chương 20: Lạt mềm buộc chặt.
21 Chương 21: Kẻ giết người là cô.
22 Chương 22: Người không đáng.
23 Chương 23: Con xin lỗi!
24 Chương 24: Thăm mộ.
25 Chương 25: Buổi tiệc may mắn.
26 Chương 26: Bóng dáng người cũ.
27 Chương 27: Phân biệt đối xử.
28 Chương 28: Lao động chân tay.
29 Chương 29: Chị dâu tương lai là bạn gái cũ.
30 Chương 30: Ngày gặp lại, anh lại tổn thương em.
31 Chương 31: Đón con gái.
32 Chương 32: Tôi bị cô chọc đến phát hỏa.
33 Chương 33: Bí mật bị phát hiện.
34 Chương 34: Ghen bóng ghen gió.
35 Chương 35: Anh vẫn còn yêu em rất nhiều.
36 Chương 36: Không có bí mật nào mãi mãi được giấu kín.
37 Chương 37: Trở về Pháp, mọi chuyện sẽ tốt đẹp sao?
38 Chương 38: Gánh nặng được gỡ xuống.
39 Chương 39: Sợi dây liên kết.
40 Chương 40: Em chờ anh.
41 Chương 41: Con nhớ Bố lắm.
42 Chương 42: Lời xin lỗi muộn màng.
43 Chương 43: Anh Anh, anh về rồi.
44 Chương 44: Pháp, nơi tình yêu bắt đầu. (End)
Chapter

Updated 44 Episodes

1
Chương 1: Em có thai rồi.
2
Chương 2: Tôi không cần anh chịu trách nhiệm.
3
Chương 3: Tình mới.
4
Chương 4: Bắt đầu trở thành kẻ tay trắng.
5
Chương 5: Bản chất háo sắc.
6
Chương 6: Ghen tuông mù quáng.
7
Chương 7: Em vợ trên trời rơi xuống.
8
Chương 8: Người quen cũ.
9
Chương 9: Thay đổi.
10
Chương 10: Lời nói dối.
11
Chương 11: Kẻ thứ ba.
12
Chương 12: Buổi tối lãng mạn.
13
Chương 13: Eri, là tên con của chúng ta.
14
Chương 14: Toàn là lời có cánh.
15
Chương 15: Mất niềm tin.
16
Chương 16: Sinh non.
17
Chương 17: Bản sao của bố.
18
Chương 18: Trở thành một ông bố bỉm.
19
Chương 19: Chiến tích năm 20 tuổi.
20
Chương 20: Lạt mềm buộc chặt.
21
Chương 21: Kẻ giết người là cô.
22
Chương 22: Người không đáng.
23
Chương 23: Con xin lỗi!
24
Chương 24: Thăm mộ.
25
Chương 25: Buổi tiệc may mắn.
26
Chương 26: Bóng dáng người cũ.
27
Chương 27: Phân biệt đối xử.
28
Chương 28: Lao động chân tay.
29
Chương 29: Chị dâu tương lai là bạn gái cũ.
30
Chương 30: Ngày gặp lại, anh lại tổn thương em.
31
Chương 31: Đón con gái.
32
Chương 32: Tôi bị cô chọc đến phát hỏa.
33
Chương 33: Bí mật bị phát hiện.
34
Chương 34: Ghen bóng ghen gió.
35
Chương 35: Anh vẫn còn yêu em rất nhiều.
36
Chương 36: Không có bí mật nào mãi mãi được giấu kín.
37
Chương 37: Trở về Pháp, mọi chuyện sẽ tốt đẹp sao?
38
Chương 38: Gánh nặng được gỡ xuống.
39
Chương 39: Sợi dây liên kết.
40
Chương 40: Em chờ anh.
41
Chương 41: Con nhớ Bố lắm.
42
Chương 42: Lời xin lỗi muộn màng.
43
Chương 43: Anh Anh, anh về rồi.
44
Chương 44: Pháp, nơi tình yêu bắt đầu. (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play