[Boy×Bi]BỎ LỠ MỘT ĐỜI

[Boy×Bi]BỎ LỠ MỘT ĐỜI

Chương 1: Thời niên thiếu theo đuổi anh(p1)

Tgiả
Tgiả
Hi mn
Tgiả
Tgiả
Lần đầu mình viết truyện có gì sai sót mong mn bỏ qua
Tgiả
Tgiả
Vào truyện thôi
---
Năm cậu 16 tuổi, anh 17 tuổi
Năm ấy TKhang đem lòng ngưỡng mộ và cảm mến một đàn anh khoá trên là HDương. Anh mồ côi mẹ từ nhỏ nhưng lại học rất giỏi và hay giúp đỡ mọi người...
Ngay ngày đầu đi học ở trường mới , TKang suýt bị trái bóng rơi trúng đầu, chính HDương đã đỡ giúp cậu. Kể từ lần đó cậu đã có tình cảm với anh, cậu tìm hiểu mọi thứ về anh, khi biết được hoàn cảnh của anh thì cậu lại càng thương anh hơn. Cậu luôn đi theo anh tìm hiểu mọi thứ về anh, tìm cách giúp đỡ anh mặc cho anh cảm thấy phiền....
Một hôm, anh và lũ bạn chơi bóng rổ, đội anh thua:
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
HDương, em mua nước cho anh nè, anh đừng có buồn nữa
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Tôi không cần
Nói rồi anh hất tay cậu làm chai nước trên tay cậu rơi xuống đất rồi bỏ đi. Cậu mỉm cười, ngồi xuống nhặt chai nước, nhìn theo bóng lưng anh, hét to:
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
HDương...đừng buồn nữa, anh là giỏi nhất, hôm sau anh nhất định sẽ thắng
----
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
HDương.. Nghe nói anh rất giỏi Toán, có thể giải hộ em bài này được không?
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Tôi không rảnh
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
.....
----
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
Anh... ngày mai trường mình được nghỉ, tối nay anh có thể đi xem phim với em không?
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Tôi không rảnh
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
...
Lần nào cũng nhận được câu nói đó anh đâu biết khi bị từ chối, lại chứng kiến cảnh anh đi cùng người khác cậu đau như thế nào, nhưng không sao, cậu cũng đã quen rồi...
------
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
HDương...em có làm cơm cho anh này...|Cậu đưa hộp cơm cho anh |
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Thừa tiền nên mua mấy hộp cơm rẻ tiền này cho tôi sao?
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
Không... là cơm em tự làm...Sợ anh ăn ngoài không vệ sinh nên mới làm cho anh nè
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Nguyễn Ngọc Hải Dương(Boy)
Thứ công tử như cậu cũng biết nấu ăn sao?Đồ cậu nấu tôi đây càng không muốn ăn
Biết anh đi học xa nhà, sợ anh ăn lung tung ở ngoài, nên cậu luôn dậy sớm làm đồ ăn cho anh. Nhưng mỗi lần đưa anh đều không nhận hoặc nhận mà đưa cho người khác hay thẳng tay ném vào sọt rác trước mặt cậu.
Chứng kiến bao nhiêu lần đồ ăn mình dậy sớm làm bị anh vứt đi nhưng cậu không hề khóc.
Võ Thanh Khang(Bi)
Võ Thanh Khang(Bi)
Không sao!Chắc không hợp khẩu vị với anh... ngày mai em sẽ làm món khác
HDương lúc nào cũng nhẫn tâm với cậu, anh không hề biết để làm cơm cho anh cậu phải dậy sớm,bị dao cắt bao nhiêu lần vào tay, phải làm đi làm lại vì sợ không hợp khẩu vị của anh. Nhiều lúc cậu muốn bỏ cuộc nhưng nghĩ đến tình cảm của mình dành cho anh, nghĩ đến lúc anh ăn cơm cậu nấu, lúc anh đáp trả tình cảm của mình cậu lại cố gắng, kiên trì. Cậu phải học nấu biết bao nhiêu món cũng vì muốn thay đổi khẩu vị cho anh nhưng cuối cùng lại bị anh nhẫn tâm vứt bỏ...
Thấy cậu làm như vậy anh cảm thấy khó chịu càng muốn làm tổn thương cậu hơn. Anh đối tốt với tất cả mọi người nhưng lại rất ghét cậu vì cậu luôn bám theo anh làm anh khó xử. Anh biết cậu là công tử nhà giàu lúc nào cũng có người đưa đón, anh luôn tưởng cậu giống mấy trai gái nhà giàu khác nên càng ghét cậu hơn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play