[Nhân Thú] Chiến Tranh Và Tình Yêu
Chương II
Ở đây còn có những chú công và nhiều loài khác sinh sống
Ninh Hoắc (Công)
(Bế Xước Thụy vào trong)
Hạo Kình (Báo đen)
Hể? A Hoắc! Cục bông này là..(Tiến đến ngửi ngửi đứa trẻ trên tay Hoắc)
Xước Thụy (Gấu Trúc)
A..Th..Thụy Thụy..(Có chút sợ bám dính vào người Hoắc)
Ninh Hoắc (Công)
Không cần sợ, cậu ta không làm gì ngươi đâu (Xoa nhẹ tấm lưng nhỏ kia, nhẹ giọng trấn an) Gấu trúc con, mẹ bị bọn Sói bắt đi rồi.(Quay sang nói với Kình)
Hạo Kình (Báo đen)
Lại là bọn Sói? Chúng dựa vào ai mà lại có gan lộng hành đến vậy chứ?
Ninh Hoắc (Công)
Ta cũng không biết.
Nọa Yểm ( Rắn)
Có tôi thưa ngài. (Chậm rãi bước ra)
Ninh Hoắc (Công)
Nhờ cô trông đứa trẻ này giúp ta. Ta sẽ cùng A Kình và Túc Kiêu đi điều tra. (Chuyền đứa bé sang cho Yểm)
Nọa Yểm ( Rắn)
Được rồi, cứ giao cho tôi (Bế Thụy)
Xước Thụy (Gấu Trúc)
Ưm..A Hoắc..(níu lấy tay Hoắc)
Ninh Hoắc (Công)
Ngoan ở cùng cô ấy nhé? Ta đi tìm mẹ cho nhóc.
Xước Thụy (Gấu Trúc)
Tìm mẹ..vâng Thụy Thụy sẽ ngoan (Rúc vào lòng Nọa Yểm)
Sau khi giao Xước Thụy cho Nọa Yểm. Ninh Hoắc cùng hai người anh nhắc đến đi sâu vào trong rừng tìm kiếm tung tích của gấu trúc mẹ
Trên đường đi lại gặp chút chuyện không hay
Bỗng từ đâu ra một đàn rắn đen vây quanh họ, còn cắn bị thương Hạo Kình
Cả ba lập tức rơi vào trạng thái hoảng loạn. Vì chỉ với 3 người cộng với việc loài công không có khả năng chiến đấu họ chỉ đành phòng thủ rồi tìm cách chạy trốn
Túc Kiêu (Công)
M.á nó! Cái thứ gì vậy? Không phải Rắn là loài phục tùng Hoàng tộc à? (Vừa chạy vừa nói)
Ninh Hoắc (Công)
Chuyện này ta không b-..Ức! (Ngã nhào ra đất)
Một con rắn lớn trườn tới cắn phập vào chân Hoắc làm anh loạng choạng mà ngã xuống đất, mất khả năng bỏ chạy.
Ninh Hoắc (Công)
Mau đưa cậu ấy (Kình) đến cung điện rồi báo cho các vị Hoàng tử..(tay ôm chặt vết thương trên chân, nói năng khó khăn với gương mặt lộ rõ đau đớn)
Túc Kiêu (Công)
Được rồi, ngươi đợi ta. (Xòe cánh ôm lấy Hạo Kình mà bay vụt lên cao, chuồn đi)
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
(Nhàn nhã nhấp trà đọc sách)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Đại ca ca, ta nghe nói tình hình ở rừng rất hỗn loạn. Tranh chấp giữa những loài thú lại diễn ra rồi
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Ta biết, ta đang đợi tin tức từ Ninh Hoắc. Có lẽ nên chỉnh đốn lại một số loài rồi.
Túc Kiêu (Công)
(Bế Hạo Kình chạy vào) Đ..Đại hoàng tử, có chuyện..
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Hạo Kình! (Sửng sốt khi thấy dáng người quen thuộc nằm trên tay Kiêu, vội vả đến bế Kình về tay mình) Em ấy bị sao thế hả!?
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Hạ Lang! Đừng nháo, để cậu ta kể xem.
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Em..em xin phép đưa em ấy về trị thương, việc này em có thể nghe sau không? (Đưa anh mắt lo lắng nhìn người trong lòng rồi lại chuyển nét cầu xin nhìn Ngưu)
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Được, cứ đưa cậu ta đi đi.
Hạ Lang vui vẻ cảm ơn người Đại ca rồi rời đi nhanh chóng
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Cậu mau kể đi (Ý nói Kiêu)
Túc Kiêu (Công)
Ninh Hoắc đang gặp nguy hiểm, chúng tôi đang trên đường tìm kiếm kẻ bắt cóc thì một đàn rắn từ đâu xuất hiện rất nhiều.
Túc Kiêu (Công)
Chúng cắn Hạo Kình bị thương và cả A Hoắc nữa. Cậu ta đang một mình ngoài đó với bọn rắn
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Rắn sao? Tạo phản rồi à? Mau cho người ra giải vây, bắt con rắn đầu đàn về đây cho ta.
Túc Kiêu (Công)
Tuân lệnh Hoàng tử (Cúi nhẹ rồi vội rời đi)
Túc Kiêu cùng một đoàn binh lớn bao gồm Rắn, Hổ và một số loài có khả năng chiến đấu khác đến chỗ Ninh Hoắc
Lúc này, anh vẫn đang cật lực chống lại đám rắn kia. Cũng may chúng là loài rắn chỉ biết nghe lời chủ nhân của nó, trí tuệ không hơn ai nên cũng dễ dàng đối phó
Cùng với Túc Kiêu và binh đoàn. Anh đã tiêu diệt được phần lớn số rắn đó, một số con may mắn đã chạy đi. Nhưng cũng nhờ đó mà tìm đến được hang ổ của chủ nhân chúng
Thành công áp đảo, bắt được tên cầm đầu
Quay về cung điện lúc bấy giờ
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Tiểu Kình..em mau tỉnh lại đi, không phải là hút hết độc ra rồi sao..?(Tâm trạng trùng xuống)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
(Nắm lấy tay nam nhân nằm trước mắt) Tuyệt đối không được bỏ lại ta, có nghe rõ chưa?
Hạo Kình (Báo đen)
(Bất động)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Bác sĩ đâu!!?
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
C..có thần (Đi đến, cúi nhẹ)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Không phải ngươi nói là đã hút hết độc ra rồi sao? Tại sao em ấy vẫn chưa tỉnh( Mất bình tĩnh)
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
Nhị Hoàng Tử..người trúng độc cũng cần có thời gian thì mới có thể tỉnh lại. Hoàng tử bớt giận (Không dám nhìn người đối diện)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Thời gian cái gì chứ!? Em ấy hôn mê suốt mấy giờ đồng hồ rồi ngươi biết không? Hả!? (Túm lấy cổ áo Minh Ưu)
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
H..hoàng tử bớt nóng..Là thần vô dụng..xin để thần khám lại cho ngài ấy một lần nữa (Ánh mắt lập tức chuyển sang sợ hãi)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Mau lên! (Thả Ưu ra)
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
V..vâng (Luống cuống, ngồi xuống giường bắt mạch cho người đang nằm bất động kia)
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
(Sắc mặt bỗng chuyển sang lo sợ gấp nhiều lần)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Sao rồi? (Sốt sắng)
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
Hoàng tử, ngài có biết con rắn cắn cậu ấy là loài rắn nào không ạ?
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Ta không biết.
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
Vậy thì phải thử máu của cậu ấy rồi, chất độc đã hút ra thần không biết tại sao nó lại còn trong cơ thể cậu ấy. Mạch của cậu ấy bây giờ rất yếu, chỉ có thể tìm ra loài rắn đó thì mới có thể giải độc
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
Nhưng thời gian xét nghiệm m.á.u sẽ rất lâu..
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Cái gì!? Ngươi chữa trị kiều gì thế hả!? Sao lại còn độc? (Cảm xúc bị rối loạn, từ lo lắng đến mức phát điên)
Phổn Thùy (Rồng_Ngũ công chúa)
Nhị ca ca! Anh còn không mau bình tĩnh lại? Anh nổi điên lên như thế thì có giải quyết được cái gì không?(Đứng trước cửa phòng)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Em thì biết cái gì hả!? Tiểu Kình..Tiểu Kình đang hôn mê, độc của con rắn đó vẫn còn trong người em ấy kia kìa!!
Phổn Thùy (Rồng_Ngũ công chúa)
(Bước đến tát thẳng vào mặt Hạ Lang) Anh tỉnh táo lại chưa!? Sao anh không đi tìm xem nó là loài rắn nào đi? Anh ở đây la hét cái gì!?
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Boomslang.(Xuất hiện)
Phổn Thùy (Rồng_Ngũ công chúa)
Đại ca ca.(Quay sang nhìn người vừa xuất hiện)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Đại ca ca anh nói Boomslang là gì?
Phổn Ngưu (Rồng_Đại hoàng tử)
Loài rắn đã cắn Hạo Kình là Boonslang, Túc Kiêu và người của ta vừa bắt được chúng
Phải, trong lúc anh - Hạ Lang đang nổi điên ở đây thì Túc Kiêu đã về cùng chiến công. Họ giải tên cầm đầu kia về cung, nhốt vào nhà lao chờ Hoàng Tử xét xử
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
Minh Ưu, là loài Boomslang ngươi có thuốc giải hay không?
Nhật Minh Ưu (Bướm - Bác sĩ)
(Khẽ gật đầu, chăm chú cứu chữa cho bệnh nhân)
Phổn Hạ Lang (Rồng_Nhị hoàng tử)
(Trong lòng nhẹ nhõm mà thở phào một hơi)
Đến đây ai cũng biết là tình cảm giữa Nhị Hoàng Tử và bé báo kia rồi nhỉ?
Đúng, họ là người tình của nhau. Bọn họ quen nhau qua lần Ninh Hoắc đưa nhóc ấy đến cung điện ra mắt Đại hoàng tử
Thời điểm đó là mùa động dục của Nhị Hoàng tử cũng như loài Rồng. Hạo Kình không may lọt vào mắt Hạ Lang rồi bị anh xơi sạch ngay hôm gặp mặt
Từ đó Hạ Lang lại đem lòng yêu A Kình, một người khác loài với anh ta.
Comments