Mặc kệ,tao không quan tâm. Việc bây giờ của mày là đưa tao đến bên Takemichi!
Sanzu Haruchiyo
….
Haruchiyo chỉ đành lặng đi,mưa càng rơi càng lớn. Cửa kính của xe đầy ắp những giọt mưa be bé,tầm nhìn của haruchiyo dần bị che khuất.
Việc này haruchiyo không hề bài xích. Bởi vì haruchiyo biết,bây giờ có lẽ tức giận cũng không thể làm ngưng lại những giọt nước mắt của bản thân. Ngược lại,cũng có thể làm bản thân trở nên thảm hại hơn bao giờ hết.
Haruchiyo là thế đấy!
Luôn coi bản thân là bầu trời!
Những thứ khác đều phải ngước nhìn lên. Cứ ngỡ là cả đời sẽ luôn được người khác ngước nhìn,nhưng haruchiyo đã lỡ mắc vào đôi mắt của manjiro.
Người mà cả đời này có lẽ haruchiyo sẽ không yêu!
Haruchiyo không biết tại sao lại yêu manjiro?
Bởi vì tình yêu là thứ khó đoán nhất trên đời. Chúng ta có thể yêu người chúng ta yêu,cũng có thể yêu người chúng ta cực ghét.
Tình yêu là bài hát không lời,nó chỉ có giai điệu và cũng chẳng cần lời hát nào để bày tỏ cả. Cảm nhận ra nhau là vì định mệnh,từ bỏ nhau cũng là vì định mệnh.
Hỏi xem trên thế gian này có mấy ai hạnh phúc,mà chưa từng phải rơi những giọt nước mắt chưa?
Hỏi xem có ai không yêu,mà lại nói yêu chưa?
Chưa có ai cả!
Và đã từng có ai mãi mãi không thể đến với người mình yêu chưa?!
Không có!
Ai cũng có thể đến bên nhau, tuỳ vào mảnh duyên mà họ có.
Nhưng có lẽ haruchiyo và manjiro không có duyên rồi….
Có lẽ cả đời này,haruchiyo sẽ mãi mãi đứng phía sau manjiro mà thôi..
Còn người bên cạnh sẽ là takemichi..
Sano Manjiro
Mày nói xem,tao và em ấy quả là rất xứng đúng không?
Manjiro cười cười mà nói. Nụ cười lúc này thật kiêu hãnh làm sao,nhưng khi nhìn thấy nó haruchiyo lại càng lúc càng buồn.
Sanzu Haruchiyo
Ừm,xứng rất xứng…
Sano Manjiro
Biết ngay!
Sano Manjiro
Mày đúng là thuộc hạ trung thành của tao!
Sanzu Haruchiyo
Chỉ là..thuộc hạ thôi sao?
Sano Manjiro
Hả?! Mày nói gì thế? Tao không nghe rõ.
Sanzu Haruchiyo
Ừm,không có gì thưa vua.
Haruchiyo đau lắm đó,nỗi đau của haruchiyo rất đau!
Nhìn người mình yêu hạnh phúc như thế. Nhưng tại sao,haruchiyo lại buồn thế này?.
Sano Manjiro
Tao biết,mày thích tao
Sano Manjiro
Nhưng tao có người trong lòng rồi. Mày đừng nghĩ đến chuyện đó nữa..
Sanzu Haruchiyo
Vâng,tôi sẽ cố..
______________
“Bệnh này của cậu?”
“Tại sao lại chẳng có tiến triển gì hết vậy?”
“Tôi xin cậu,đừng cố chống lại chúng tôi nữa được không?!”
Sanzu Haruchiyo
Ha
Sanzu Haruchiyo
Vậy tôi hỏi cô
Sanzu Haruchiyo
1+1=2
Sanzu Haruchiyo
Vậy cô có thể đổi kết quả thành 3 được không?
“Cậu đùa à?! Kết quả vốn là như vậy chẳng có gì thay đổi được cả!”
Sanzu Haruchiyo
Hiểu vậy là tốt.
Sanzu Haruchiyo
Tôi đi đây..
“Này,anh thật sự?….”
Sanzu Haruchiyo
Không sao đâu,mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi mà..
________________
Thỏ
Thỏ thực sự xin lỗi..
Thỏ
Thỏ biết mọi người sẽ rất giận thỏ.
Thỏ
Mọi người đã dành thời gian mà đợi từng chap từng chap. Vậy mà thỏ lại xoá mất.
Thỏ
Thỏ biết là thế nhưng mà ý tưởng của thỏ về bộ đó,thực sự bị cạn kiệt luôn ấy!
Thỏ
Thỏ biết đó là thời gian và sự chăm chỉ của thỏ. Hơn mấy tháng trời từ lúc vừa hè đến bây giờ,cũng là 1 khoảng thời gian lớn.
Thỏ
Thỏ thấy bản thân của thỏ đã không làm tốt việc giúp cho bộ truyện hoàn hảo hơn.
Thỏ
Khi càng lúc càng làm cho nó trở nên cụt ngủn,xàm,sến súa,…
Thỏ
Nhưng thỏ thực sự rất buồn…
Thỏ
Tại vì thật sự mọi người đã rất đón nhận nó. Thỏ không biết nếu như đứa nhỏ này được đăng lên,liệu mọi người có đón nhận nó như trước hay không?
Thỏ
Bộ truyện mới này,thỏ thực sự không đặt quá nhiều sự kì vọng vào nó. Vì thỏ biết mọi người rất ghét cái thái độ làm việc này của thỏ🙁
Thỏ
Thỏ thấy thỏ rất không đáng với sự ủng hộ này của mọi người..
Thỏ
Nhưng sau hết,thỏ luôn sẽ tin vào câu nói của Sakura.
“Không sao hết,mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!”
Thỏ
Mong mọi người sẽ luôn bỏ qua mà tha thứ cho thỏ nhé?
Comments
Zinn ◜♡◝
thỏ ơi, thỏ xóa truyện kia rồi vậy thỏ có thể cố gắng ra truyện này được không?
2023-09-23
1