Phảng phất mùi...tiền.

CHƯƠNG 2:

Tên đàn ông mập mạp bị Diệp Ẩn đá vào bụng khiến toàn thân lão đau nhức. Lão tức giận đứng phắt dậy đưa tay chỉ về phía cô rồi bắt đầu chửi bới:"Này cái còn đàn bà kia, ai cho mày đá ông hả?"

Diệp Ẩn đẩy nhẹ cậu nhóc ra phía sau mình, giang tay bảo vệ cậu, ngấc cằm nói lại lão đàn ông:"Tôi thích đấy! Ai bảo ông to đầu như vậy rồi lại đi bắt nạt một đứa trẻ? Ông nhìn nó đi, người nó có tí xíu còn ông thì sao? Lỡ như ông làm nó bị thương hay gãy tay gãy chân thì ông lấy cái gì đền cho nó hả? Ông có tin tôi báo cảnh sát tới cồng cái đầu heo của ông không?"

Diệp Ẩn cực ghét những người cạy mạnh luôn ức hiếp kẻ yếu, nhất là ức hiếp trẻ em. Ví dụ thiết thực nhất chính là bản thân cô, lúc còn nhỏ sau khi mẹ mất, cô đã từng có đoạn thời gian sống rất cam khổ. Không có nhà để về, không có chỗ để ngủ, một mình cô phải gồng gánh kiếm từng bữa ăn. Đám nhóc bụi đời thấy cô giành địa bàn liền liên thủ gây sự với cô, người lớn cũng thờ ơ trước hành động của chúng, không một ai giúp cô, thế là cô cắn răng chịu đựng chống trả lại. May thay có cao nhân đi qua nói cô có tướng phú quý, sau này có quý nhân phù trợ nên mang cô về nuôi, từ đó cuộc sống của cô mới tốt hơn.

Lão đàn ông bị Diệp Ẩn nói vậy hơi hoảng sợ, cũng không phản bác lại mấy:"Nhưng nó ăn cắp bánh của tôi."

"Nó lấy mấy cái, hết bao nhiêu tôi bồi thường lại cho ông."Diệp Ẩn lấy ví từ trong túi ra.

"Hai mươi tệ!" Lão đàn ông mập mạp nghe cô nói sẽ trả tiền nên cũng chấp nhận thỏa hiệp, không đôi co nữa.

"Đây, hai mươi tệ." Diệp Ẩn đưa tiền cho ông ta rồi ngoảnh mặt, dắt cậu nhóc đi tới ghế đá gần đó ngồi xuống.

Lấy khăn ướt từ trong túi, Diệp Ẩn nâng mặt cậu nhóc lên:"Nào, đưa mặt đây chị lau cho."

Cậu nhóc đang yên đang ổn bị Diệp Ẩn lau mặt liền cảm thấy ngại ngùng. Người ngồi trước mặt cậu hiện tại thực sự rất đẹp a. Đẹp hơn mấy ả hay bám víu anh ba của cậu. Lúc nãy ra tay cứu cậu rồi còn trả tiền giúp cậu nữa, đã thế lại còn lau mặt cho cậu, người gì đâu mà tốt bụng ghê á. Cậu thích chị này.

"Rồi, sạch sẽ rồi đó!" Diệp Ẩn híp mắt cười với cậu nhóc. Cậu nhóc này sau khi lau mặt sạch lại càng đẹp trai hơn nữa nha. Mắt to tròn, môi chúm chím, hai má mềm ơi là mềm nữa này. Càng nhìn càng thấy thích.

"Em... Em cảm ơn chị đẹp!" Cậu nhóc cúi đầu mắc cỡ lí nhí nói lời cảm ơn với cô.

Aa.... Cái bộ dạng mắc cỡ này.... Sao lại đáng yêu thế chứ? Diệp Ẩn len lén sờ má cậu nhóc một cái:"Không có gì đâu"

"Chị tên là Diệp Ẩn, còn em?" Diệp Ẩn hỏi cậu nhóc.

"Em tên Kỳ Phong, chị có thể gọi em là Tiểu Kỳ cũng được ạ!"

"Được, vậy Tiểu Kỳ này, nhà em ở đâu để chị đưa em về."

Tiểu Kỳ lại cúi đầu, lí nhí:"Nhà em..."

Nhà ư? Mấy hôm trước cậu cất công lắm mới trốn ba ra ngoài đi chơi, bây giờ mà bị đưa về nhà thì chán lắm. Cậu còn chơi chưa đủ. Ngày nào cũng ở trong cái căn biệt thự mấy ngàn mét vuông kia, thật là cô đơn biết bao mà. Chả ai thèm chơi với Tiểu Kỳ cả, cậu không muốn về lại đó một chút nào.

"Ọt...ọt...." Đang miên mang suy nghĩ bỗng bụng của Tiểu Kỳ vang lên. Cậu nhóc ngại ngùng lấy tay che bụng lại.

Diệp Ẩn quay mặt lén cười. Thật là...đói bụng mà cũng đáng yêu đến thế. Yêu chết mất thôi.

Diệp Ẩn nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Kỳ, lấy cái bánh còn lại đưa cho cậu:"Chị còn cái bánh bao mới mua với ly sữa đậu, em không chê thì cầm lấy mà ăn."

Tiểu Kỳ nhận cái bánh từ tay Diệp Ẩn nói:"Cảm ơn chị đẹp ạ!" Rồi bỏ vào miệng chén ngon lành.

Diệp Ẩn mỉm cười xoa xoa đầu cậu nhóc:"Ngoan lắm!"

Nhìn Tiểu Kỳ ngoan ngoãn ngồi ăn khiến cô nhớ lại lúc mình còn tám tuổi, mẹ cô cũng ngồi bên cạnh cô như vậy. Dịu dàng xoa đầu cô, nhìn cô ăn bánh. Càng nghĩ về mẹ cô lại nhớ mẹ hơn, chỉ mong nhanh chóng có chỗ đứng cao trong xã hội để đòi lại công bằng cho mẹ.

"Kíttttttt....." Một chiếc Cadillac màu đen từ đâu chạy đến phân kít lại trước mặt Diệp Ẩn làm cô giật mình. Đúng là người có tiền, lái siêu xe như lái xe oto thường vậy, bạt mạng thật. Mà biển số xe đẹp đấy chứ, tứ quý 5.

"Cạch" một tên vệ sĩ xuống xe mở cửa sau. Cửa vừa mở, một cặp chân thon dài thẳng tắp với đôi giày hàng hiệu bằng da sáng bóng bước xuống. Diệp Ẩn len lén nhìn từ chân người nọ lên trên, có thể sở hữu đôi chân đẹp như vậy chắc chắn gương mặt cũng sẽ rất đẹp đi.

Đúng như Diệp Ẩn đoán, ngay khi người đó bước xuống xe hoàn toàn, mắt cô đột nhiên nhíu lại. Cái ánh sáng không biết từ đâu tỏa ra này, người đàn ông kia là...thần thánh phương nào?

Nói người đàn ông này đẹp hơn cả người mẫu cũng không hề ngoa. Cao tầm mét chín, thân hình cân đối. Còn về sắc đẹp thì không cần bàn cãi, lông mày sắc đậm, đôi mắt đen tuyền như chim ưng. Mũi cao thẳng tắp, môi mỏng lạnh lùng. Khuôn mặt góc cạnh không có chỗ chê. Cả cơ thể phảng phất mùi.....tiền. Con hàng này đúng là cực phẩm của cực phẩm.

"Hạ-Kỳ-Phong" Hạ Tư Kỳ nhìn Tiểu Kỳ nhíu mày, trầm giọng gọi.

Eo ôi... Cái giọng nói này.... Nghe mà nó ấm áp gì đâu á, cả cái nhíu mày kia nữa, hết sức hoàn hảo.

Sự xuất hiện của Hạ Tư Kỳ làm người đi đường hết sức choáng ngợp. Ai đi qua cũng phải ngước nhìn về phía anh, nhất là các cô gái. Nhưng chỉ duy Diệp Ẩn không cảm thấy bất ngờ lắm, cô vẫn ngồi im xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Về phần Tiểu Kỳ, cậu nhóc đang chén một cách ngon lành thì đột nhiên nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên.

"Bộp" Cái bánh cậu đang ăn dở rơi xuống đất. Chết, đây là giọng của anh ba-Hạ Tư Kỳ nhà cậu. Anh ba tới đây nhất định là tóm cậu về nhà rồi. Xong, chuỗi ngày hạnh phúc của Tiểu Kỳ đành phải kết thúc.

"Ha...ha, chú..ba." Tiểu Kỳ nói xong bỗng đơ lại. Thôi toang! Do quá sợ hãi, cậu đã gọi nhầm anh ba thành chú ba. Đây là điều mà anh cậu ghét nhất. Trốn nhà đi bụi cộng với tội gọi nhầm, Tiểu Kỳ chắc chắn bản thân sẽ bị cấm túc ở nhà dài dài.

Diệp Ẩn ngồi bên cạnh quan sát, thì ra là chú của Tiểu Kỳ. Cô liền đứng dậy, dắt tay Tiểu Kỳ đến chỗ chú của cậu.

"Ra là chú của tiểu Kỳ, vậy thì tôi giao em ấy lại cho anh. Bây giờ tôi có việc gấp phải đi rồi." Diệp Ẩn thoáng nhìn đồng hồ, cô sắp muộn cuộc thi tuyển rồi, nếu bây giờ không đi chắc không tới kịp mất.

Hạ Tư Kỳ ngạc nhiên khi thấy Diệp Ẩn có thể nắm tay Tiểu Kỳ. Thường thì thằng nhóc nhà anh có cho ai đụng chạm nó bao giờ đâu, thậm chí là cả ba anh cũng tức là ba của nó cũng rất ít khi chạm được.

Hạ Tư Kỳ chăm chú nhìn cô, thầm nghĩ "Cô gái này khá đặc biệt" (Vâng, câu slogan muôn thuở của các anh nam chính :)))

"Cô là...?" Anh cất giọng hỏi cô.

Diệp Ẩn:"À, tôi là người đi đường.. Lúc nãy thấy cháu của anh bị người ta bắt nạt nên giúp đỡ tí thôi. Anh trông cháu cẩn thận, lần sau đừng để nó một mình. Tôi đi trước."

"Khoan đã." Hạ Tư Kỳ giơ tay cản bước chân của cô."Cô đi đâu để tôi đưa cô đi."

"Cảm ơn anh, không cần phiền phức vậy đâu."Diệp Ẩn từ chối

Thấy cô từ chối, anh lại nói:"Không phải cô đang rất vội sao? Để tôi đưa cô đi. Dù gì thì cô cũng đã giúp Tiểu Kỳ."

Anh đã mời như vậy nếu cô không đi thì cũng hơi quá, với lại cô bây giờ đúng là thật sự rất gấp:"Được rồi, vậy xin làm phiền anh."

"Cạch" Hạ Tư Kỳ mở cửa xe đằng sau để cô ngồi lên.

Tiểu Kỳ đứng bên cạnh trợn mắt nhìn anh ba của mình, nghĩ:"Gì? Anh ba hôm nay uống nhầm thuốc? Năn nỉ chị đẹp đi chung xe với bản thân? Mình nhớ anh ba mắc bệnh sạch sẽ lắm mà. Đã thế còn dịu dàng mở cửa cho chị đẹp nữa?"

Đóng cửa xe, anh nhìn về phía Tiểu Kỳ trừng một phát, ngỏ ý bảo cậu lên xe ngồi. Toàn thân Tiểu Kỳ run lên, nghĩ lại:"Chắc mình hoa mắt rồi. Cái ánh mắt như lựu đạn kia thì dịu dàng ở đâu ra cơ chứ."

Sau khi ngồi trên xe, anh quay sang hỏi cô:"Cô đi đâu?"

"Công ty Star Models" Diệp Ẩn trả lời.

"Ừm" Anh ra hiệu cho tài xế, tài xế nghe lệnh lăn bánh.

Chiếc xe nhanh chóng đi đến Star Models. Diệp Ẩn mở cửa bước xuống, mỉm cười nói:"Cảm ơn anh nhé"

"Ừm" Anh điềm tĩnh trả lời.

"Tạm biệt chị đẹp!" Tiểu Kỳ vẫy tay chào Diệp Ẩn dù cậu không muốn chút nào.

Diệp Ẩn xoa đầu Tiểu Kỳ nói tạm biệt rồi nhanh chân đi vào công ty.

Trong xe, sau khi không còn thấy bóng của Diệp Ẩn nữa, anh liếc mắt hỏi Tiểu Kỳ:"Cô ấy tên gì?"

"Sao anh lại hỏi tên chị ấy? Trước giờ có thấy anh quan tâm người phụ nữ nào đâu? Ai cũng đồn anh là người vô tâm mà"

"Cô ấy tên gì?" Anh lại hỏi thêm lần nữa.

"Em không biết!" Tiểu Kỳ khoanh tay lắc đầu không muốn cho anh biết.

Anh nhếch miệng cười thầm:"Được thôi! Lát anh cho người đi điều tra là biết. Còn em...." Nói tới đây, anh dừng lại một chút,"Về nhà chết với anh."

Lúc này Tiểu Kỳ mới nhận ra được sự nguy hiểm, một phát bay sang người anh trai."Anh ba đẹp trai à, em nói, em nói mà...Anh đừng vậy chứ, làm anh trai ai lại làm như thế!"

"Biến sang một bên!" Hạ Tư Kỳ đưa tay ngăn cản Tiểu Kỳ bám vào người mình.

Toang, lần này toang chắc! Tiểu Kỳ âm thầm rơi lệ ngồi gọn sang một bên xe thầm cầu nguyện:"Hu hu.... Chị đẹp à, mau cứu em.... Chỉ có chị mới an ủi được tâm hồn nhỏ bé đang bị tổn thương này của em thôi...Cái tên anh ba hơn em hai chục tuổi đang bắt nạt em kìa..."

Hot

Comments

❣Tịch-Kiêu☄☄☄

❣Tịch-Kiêu☄☄☄

Kết câu" Cả cơ thể phảng phất mùi ...Tiền"
Haha

2020-09-29

11

Ẩn

Ẩn

Hóng

2020-07-17

3

Tiểu Lục Bình

Tiểu Lục Bình

Có thể follow chéo nhau rồi gửi cho mk ảnh bìa truyện bn ko!? Nhìn nó đẹp quá, kkkkk!

2020-07-10

2

Toàn bộ
Chapter
1 Cậu nhóc đáng yêu.
2 Phảng phất mùi...tiền.
3 Diệp Hạ Châu.
4 Sao em lại ở đây?
5 Tới nhà Diệp Ẩn.
6 Ăn chực.
7 Tin vui.
8 Phát hiện ra thân phận.
9 Khiêu khích.
10 Tập luyện.
11 Gia nhập Hạ Thần.
12 Đại ma vương muốn xếp hàng chờ.
13 Đẹp hết mặt đàn ông Kim đô.
14 Đêm biểu diễn.
15 Hạ Tư Kỳ là người cuồng màu đen.
16 Sự cố bất ngờ.
17 Hạ Cẩm Vân hóng chuyện.
18 Sửa lại.
19 Tôi cần cà-vạt của ngài.
20 Danh tiếng của Hạ Thần.
21 Làm tốt lắm em dâu. ^^
22 Diệp Ẩn là người rất có tài năng.
23 Diệp Ẩn mặc váy kia trông rất đẹp.
24 Hạ Tư Kỳ mới là ông chủ thật sự?
25 Dễ dàng vuốt lông.
26 Không phải anh là gay à?
27 Nổi tiếng sau một đêm.
28 Quân Tử An.
29 Anh ba sắp có bạn gái.
30 Hôn ước.
31 Ngụy Lạc.
32 Chỉ duy nhất con dâu Diệp Ẩn.
33 Chưa từng hỏi cô.
34 Ngoan, đứng đó đợi tôi.
35 Hồi ức.
36 Hồi ức 2.
37 Mọi chuyện cứ từ từ.
38 Đáng tiếc.
39 Trùng hợp.
40 Mưa giông.
41 Qua đêm.
42 Hạ Tư Kỳ đẹp nhưng bị bệnh đa nhân cách và lâu lâu hơi điên.
43 Chạm mặt.
44 Gây sự.
45 Rắc rối.
46 Tìm cách giải quyết.
47 Tìm cách giải quyết 2
48 Đại diện chính thức.
49 Chương 49:
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Cậu nhóc đáng yêu.
2
Phảng phất mùi...tiền.
3
Diệp Hạ Châu.
4
Sao em lại ở đây?
5
Tới nhà Diệp Ẩn.
6
Ăn chực.
7
Tin vui.
8
Phát hiện ra thân phận.
9
Khiêu khích.
10
Tập luyện.
11
Gia nhập Hạ Thần.
12
Đại ma vương muốn xếp hàng chờ.
13
Đẹp hết mặt đàn ông Kim đô.
14
Đêm biểu diễn.
15
Hạ Tư Kỳ là người cuồng màu đen.
16
Sự cố bất ngờ.
17
Hạ Cẩm Vân hóng chuyện.
18
Sửa lại.
19
Tôi cần cà-vạt của ngài.
20
Danh tiếng của Hạ Thần.
21
Làm tốt lắm em dâu. ^^
22
Diệp Ẩn là người rất có tài năng.
23
Diệp Ẩn mặc váy kia trông rất đẹp.
24
Hạ Tư Kỳ mới là ông chủ thật sự?
25
Dễ dàng vuốt lông.
26
Không phải anh là gay à?
27
Nổi tiếng sau một đêm.
28
Quân Tử An.
29
Anh ba sắp có bạn gái.
30
Hôn ước.
31
Ngụy Lạc.
32
Chỉ duy nhất con dâu Diệp Ẩn.
33
Chưa từng hỏi cô.
34
Ngoan, đứng đó đợi tôi.
35
Hồi ức.
36
Hồi ức 2.
37
Mọi chuyện cứ từ từ.
38
Đáng tiếc.
39
Trùng hợp.
40
Mưa giông.
41
Qua đêm.
42
Hạ Tư Kỳ đẹp nhưng bị bệnh đa nhân cách và lâu lâu hơi điên.
43
Chạm mặt.
44
Gây sự.
45
Rắc rối.
46
Tìm cách giải quyết.
47
Tìm cách giải quyết 2
48
Đại diện chính thức.
49
Chương 49:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play