SAU KHI CHẾT, TÔI XUYÊN THÀNH PHÁO HÔI THIẾU GIA GIẢ LÚC NÀO KHÔNG HAY
Chương 2
Cứ thế đến năm cấp 3, cậu đã cố gắng thi vào trường chuyên Top 1 của thành phố, vào lớp chuyên Vật Lý đứng đầu trường để dám dũng cảm mở lời khoe với mẹ nhưng thứ cậu nhận lại được sau hàng trăm cuộc điện thoại chỉ là những tiếng" tít tít" lạnh lẽo đến từ đáy lòng. Cậu không tin.....cậu không tin mẹ sẽ không yêu cậu .....
Cả năm cấp 3, cậu cũng không thoát khỏi số phận bị bạo lực học đường.....cậu bị bạo lực từ giữa năm lớp 10 chỉ vì đi va vào bàn của người khác, hắn là 1 học sinh khá nhưng hay đánh nhau, cậu đã lấy hết dũng cảm của mình để xin lỗi liên tục nhưng.....hắn đã không tha cho cậu.....
Hắn
// cầm cái ghế phang mạnh vào người cậu// Đ*T MẸ MÀY, CÂM BÂY GIỜ MÙ LUÔN RỒI À THẰNG CHÓ NÀY, MÀY ĐANG HỌC KHÁ GIỎI NHỈ? HAY TAO CHO ĐẦU MÀY NÁT LUÔN NHÉ// quát to//
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// bị phang tới tấp vào người mà co quắp đưa tay ôm đầu bảo vệ// Ahhh...ư...xin lỗi....tha....ahhh....tha tớ....ư.......// đau nhưng không dám kêu lớn//
Cảnh lúc đó thầy cô và các bạn cũng chứng kiến nhưng không ai cản hắn ta lại chỉ vì nhà hắn ta rất có điều kiện còn mẹ cậu.....chưa lúc nào quan tâm tới câu cả
Từ lúc đó đến hết năm cấp 3, cậu bị hắn với đàn em của hắn bạo lực khủng khiếp. Vì điều đó mà càng ngày trên lớp thành tích cậu càng sa sút, đang từ 1 học sinh trong top5 toàn trường, bây giờ cậu không khác gì 1 học sinh yếu kém.....không phải vì cậu từ bỏ việc học....sau giờ học trên trường về nhà cậu luôn vùi đầu vào đống sách vở, bài tập, vùi mình vào Vật Lý nhưng.....khi đến trường, đối diện với những lời chửi rủa, những ánh mắt lạnh lẽo, những cú đánh, cú thúc trời giáng nên cậu luôn trong trạng thái mồ hôi tuôn ra nhễ nhại, mặt tái nhợt, tim đập nhanh rồi bệnh càng nặng hơn khi cậu không dám trả lời giáo viên hay mở miệng với bất cứ ai.
Và cũng vì thành tích của cậu tụt dốc nghiêm trọng cùng dáng vẻ tự ti, nhút nhát, tự kỉ của cậu mà khiến cho mọi người đều xa lánh, cô giáo vì vậy mà cũng chán ghét cậu, chỉ muốn đuổi cậu đi, cô làm khó cậu bằng mọi cách, thậm chí cô còn đề nghị các bạn lạnh nhạt, xa lánh cậu và cổ xúy cho hành động của bọn bạo lực cậu khiến mỗi ngày đến trường của cậu đều là ác mộng, không chỉ đánh bình thường mà càng ngày chúng càng được cổ xúy mà được đà tiến tới, chúng hết cởi quần áo cậu ra rồi còn bắt cậu sủa, bắt cậu ăn đống cơm thiu dưới đất và còn quay video mắng chửi, cười cợt cơ thể cậu bằng những từ ngữ ghê tởm, bẩn thỉu....
Còn cậu.....chỉ biết cắn môi chịu đựng ngày qua ngày, không dám kêu với ai, không dám than câu nào.....vì có ai....có ai nguyện nghe cậu chứ?
Đến tận cuối năm lớp 12, mẹ cậu mới xuất hiện trước mặt cậu nhưng.....
Mẹ của Dương Nhật Tâm ở tg thật
// Cầm tờ kết quả học tập của cậu đến trước mặt cậu//
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// ngã xuống đất//
Mẹ của Dương Nhật Tâm ở tg thật
Ha....thằng ngu này....tao cho mày học hành tử tế mà mày cũng không làm được....thành tích như này thì mày là cái thành phần gì trong xã hội?
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// Ánh mắt vô hồn xen lẫn đau thương, chỉ im lặng không nói gì//
Mẹ của Dương Nhật Tâm ở tg thật
// lấy chân đạp vào người cậu// Thằng ngu này, mày không biết mở mồm à?
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// Hai tay nắm chặt vạt áo nhưng chỉ cúi mặt xuống mà chẳng phản hồi lấy 1 tiếng//
Mẹ của Dương Nhật Tâm ở tg thật
Ha....haha....được rồi....được rồi...
Mẹ của Dương Nhật Tâm ở tg thật
// ném cho cậu 1 phong bì tiền dày cộp// Lấy mà sống hết cuộc đời súc vật của mày đi thằng vô dụng, từ nay tao cấm mày tìm tới tao nữa, tao với mày không còn quan hệ gì nữa// quay đầu bước đi//
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// sau khi nghe thấy thì đồng tử co rút kịch liệt, nước mắt giàn giụa bám lấy chân bà mà cầu xin// Mẹ ơi....hức hức...đừng mà...đừng bỏ con mà....huhuhu....
Mẹ của Dương Nhật Tâm ở tg thật
// Đạp cậu ngã lăn sang 1 bên, không nói gì mà bỏ đi//
Ngay cả 1 lời mắng chửi hay chỉ cần 1 từ CÚT mà mẹ cũng không thèm nói cậu nữa....
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// nằm xuống dưới đất nhìn bà đi xa dần mà ánh mắt dần trở nên trống rỗng, đau thương//
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
[ Chắc mẹ không nhìn thấy những vết thương trên mặt mình nên mới vậy thôi....hahaha....]
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
[ Mày phải tỉnh lại thôi....mẹ không yêu mày nữa rồi....mày làm mẹ chán ghét rồi....]
Lần cầu xin này là lần cuối cùng cậu mở miệng ra nói chuyện....sau này, cậu chỉ tắt điện nằm trong chăn, chỉ cố gắng để tồn tại, ánh mắt luôn trống rỗng, sợ hãi những âm thanh đóng sập cửa, sợ những tiếng bàn ghế kêu cành cạch nhưng thứ cậu luôn sợ hãi nhất và không dám đối diện là người...kể cả những người có ý tốt, muốn giúp cậu nhưng khi đến gần mặt cậu đã trắng bệch còn toàn thân thì run rẩy....
Cuộc sống cứ như vậy chỉ bao quanh căn phòng nhỏ tối tăm mà mở đôi mắt vô hồn trống rỗng nhìn chằm chằm về hướng cánh cửa cả ngày, đến buổi tối thì uống chút nước, xé chút bánh mì khô khốc ăn rồi lại ngồi nhìn ra hướng cửa, khi cậu sợ hãi sẽ trốn vào trong chăn tự ôm lấy mình rồi thiếp đi còn lúc tỉnh dậy thì cậu lại ngồi thẫn thờ nhìn lên trần nhà....
Ngày qua ngày, đến khi cậu 18 tuổi, vào 1 ngày không mưa cũng chẳng nắng cậu đã đi ra ngoài đường, đứng giữa đại lộ đông người nhưng đôi mắt sâu thẳm, không cảm xúc cứ đăm đăm về phía trước....
Đúng lúc đó 1 chiếc xe tải vượt đèn đỏ
Chiếc xe đi với tốc độ nhanh hất bay cậu ra xa
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
// máu me be bét nhưng miệng lại nở nụ cười nhẹ nhõm//
Dương Nhật Tâm ở thế giới thật
[ Mình được giải thoát rồi.....]
Comments
hhzipzipッ
Thấy chưa? tiền thuê xe đâm là bnh v, truck-kun có thể đưa bạn đến 1 thế giới mà bạn sống tốt hơn😔
2025-06-27
0
HànUng mãi keoooo♡ෆ๑
Đau vậy trời
2025-05-13
2
Muội Muội ♊️👻
Ngộ vậy
Lúc người ta cần khen thì ko thấy, chỉ nhận lại là sử vô tâm
Lúc người ta ko cần nữa thì lôi ra la mắng
Là sao vậy
Đều là người với nhau mà
Sao ko thử đồng cảm dù chỉ 1 lần, Hả?
2023-11-01
11