Chap 2

“Chuỷ công tử, có thể bảo vệ ta không?”
-
Thời gian đến điện Chấp Nhẫn so với ta dự tính sớm hơn rất nhiều. Năng lực điều tra của Cung Thượng Giác quả nhiên làm người ta phải nể phục. Trăng sáng trên trời cao cũng không thấu tỏ lòng người. Tiếng gõ cửa của thị nữ vang lên liên hồi.
...
...
“Diệp cô nương, nếu không xuất phát sẽ muộn mất.”
Ta thổi tắt hương đốt trong phòng, trước khi rời đi, dường như có chút hương tàn vương trên vạt áo.
Ta nhẹ nhàng mở cửa, khẽ gật đầu biểu thị lời chào với thị nữ dẫn đường.
Trước cửa nữ khách viện , Vân Vi Sam và Thượng Quan Thiển lặng lẽ đứng đó chờ ta cùng đi tới điện Chấp Nhẫn.
Gương mặt ta lộ vẻ áy náy
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
“Xin lỗi Vân cô nương, Thượng Quan cô nương, thời gian không còn sớm, có chút buồn ngủ nên tới hơi muộn.”
Thượng Quan Thiển mỉm cười, tiến tới nắm lấy tay ta
Thượng Quan Thiển
Thượng Quan Thiển
“Không sao, ngược lại là bọn ta không để ý đến Diệp cô nương, Diệp cô nương một mình tới Cung môn, nhất định rất cô đơn, là bọn ta suy nghĩ không chu toàn.”
Ta lắc đầu nói
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
“Ta đã quen với đơn độc từ lâu, nên sớm đã không còn cảm giác cô đơn nữa rồi.”
Trên đường đi, Thượng Quan Thiển vẫn luôn trò chuyện với ta, Vân Vi Sam trái lại không nói câu nào. Nhìn bộ dạng đó, chắc hẳn cô ấy rất lo lắng về màn công bố thân phận sắp tới. Tới điện Chấp Nhẫn, ba vị trưởng lão với mấy vị công tử đều có mặt. Màn kịch này đúng như những gì ta lường trước, thận phận của ta và Thượng Quan Thiển trùng khớp còn thân phận của Vân Vi Sam lại bị nghi ngờ. Ta thản nhiên nhìn những gì diễn ra trước mắt, Vân Vi Sam cắn chết thân phận của mình không buông nên không hề lộ ra chút sơ hở nào, so với Trịnh nhị tiểu thư thì cô ta thông minh hơn rất nhiều. Chỉ có điều…ta vẫn luôn tìm kiếm ánh mắt đang hướng về ta, Cung Viễn Chuỷ khoanh tay, một tay hắn nghịch ám khí nhỏ hình mũi tên. Ánh mắt ta bỗng chạm ánh mắt hắn, hắn giật mình nhìn sang chỗ khác rồi hắng giọng một cách khó chịu. Hắn khác hoàn toàn so với những người ở Cung môn, dù sao hắn vẫn còn nhỏ tuổi, nghĩ tới đây ta không nhịn được liền nhìn hắn cười nhẹ. Tầm mắt của hắn vẫn luôn hướng về ta, nhìn thấy ta cười hắn liền bày ra bộ mặt đanh đá khó hiểu.
Bên này, màn thám thính thân phận của Cung Thượng Giác kết thúc, Cung Tử Vũ không chịu thua kém, lập tức đem thông tin hai ngày nay hắn điều tra được báo cáo với mấy vị trưởng lão, chỉ là không ngờ rằng, chuyện lần này, có liên quan tới Cung Viễn Chuỷ.
Giả quan sự bị đem tới quỳ ở giữa Điện, chậm rãi kể lại tất cả những gì hắn biết
Giả Quản sự
Giả Quản sự
"Người lệnh cho lão nô đổi hoa Thần Linh thành hoa Linh Hương để làm ra Bách Thảo Tuỵ là… là…”
Ánh mắt Giả quan sự lơ lửng bất định
Giả Quản sự
Giả Quản sự
"Là Cung Viễn Chuỷ công tử.”
Cung Viễn Chuỷ nghe xong vô cùng tức giận, hai tay đang khoanh trước ngực liền buông xuống, lao tới trước mặt Giả quản sự túm lấy cổ áo hắn
Cung Viễn Chủy
Cung Viễn Chủy
"Tên khốn này, người đang nói nhảm nhí gì vậy?”
Cung Tử Vũ bước nhanh về phía trước kéo tay Cung Viễn Chuỷ ra, khi hai người đang tranh cãi, Nguyệt trưởng lão nghiêm giọng nói
Nguyệt Trưởng Lão
Nguyệt Trưởng Lão
“Dừng tay! Thật không ra thể thống gì.”
Cung Viễn Chuỷ dường như không nghe thấy, vẫn như cũ dùng ánh mắt căm phẫn nhìn chằm chằm Giả quản sự
Cung Viễn Chủy
Cung Viễn Chủy
"Là ai xúi giục người đổ tội cho ta? Nói!”
Để đề phòng Cung Viễn Chuỷ có hành động quá khích, Cung Thượng Giác nói lớn
Cung Thượng Giác
Cung Thượng Giác
“Viễn Chuỷ.”
Dáng vẻ kiêu ngạo của Cung Viễn Chuỷ lắng xuống một lát, hắn lùi về phía sau Cung Thượng Giác.
Các trưởng lão thẩm vấn Giả quản sự một cách nghiêm ngặt, nghe lời nói dối nguỵ biện của Giả quản sự, Cung Viễn Chuỷ quay đầu nhìn Cung Thượng Giác, nhẹ giọng nói
Cung Viễn Chủy
Cung Viễn Chủy
“Ca, không phải đệ làm.”
Cung Thượng Giác và Cung Tử Vũ mỗi người đều có suy nghĩ riêng, Cung Tử Vũ nhất quyết không tha cho Cung Viễn Chuỷ, muốn hắn và Giả quản sự đều phải bị thẩm vấn. Cung Thượng Giác nắm lấy cánh tay Cung Viễn Chuỷ đẩy về phía trước.
Cung Thượng Giác
Cung Thượng Giác
“Được rồi, Viễn Chuỷ đệ đệ giao cho ngươi, để ngươi tuỳ ý thẩm vấn, bọn ta dùng loại cực hình nào hạ loại độc nào, các ngươi cũng có thể làm y như vậy, nếu như không có, ta bảo Viễn Chuỷ đệ đệ đem qua.”
Ta nhìn thấy Cung Viễn Chuỷ lảo đảo một bước, nội tâm dường như phải chịu đựng sự oan ức rất lớn, viền mắt hắn đỏ hoe, đáy mắt rưng rưng nhìn Cung Thượng Giác, lặng lẽ chờ đợi phán quyết.
Bỗng nhiên, Giả quản sự đứng dậy, ném một viên đạn khói vào giữa Đại Điện, trong chốc lát, khói trắng bốc lên bao trùm lấy tất cả.
Ta lấy tay che miệng và mũi, nghe thấy tiếng ho của Vân Vi Sam và Thượng Quan Thiển bên cạnh, sau đó họ lần lượt ngã xuống đất.
Ngược lại, ta không muốn giống như bọn họ, diễn như vậy rất mệt.
Ta dựa theo năm giác quan, mò mẫm tiến về phía trước. Cung Viễn Chuỷ dựa vào một cái cột trong Điện, cầm dao găm trước ngực, nhìn Cung Tử Vũ hoảng loạn tiến về phía hai người ở trên mặt đất, hắn cười khẩy
“Ngu ngốc.
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
'Chuỷ công tử đang nói ai vậy?”
Giọng nói của ta phát ra từ sau lưng hắn, Cung Viễn Chuỷ giật mình rồi nhanh chóng quay người lại. Hắn nắm lấy cổ tay ta, ấn ta dựa vào cột.
Ta đau đớn cất giọng
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
“Đau...”
Không biết có phải do ta tự tưởng tượng hay không nhưng bàn tay nắm lấy cổ tay ta đã dần buông lỏng.
Khói trắng càng lúc càng dày đặc, Cung Viễn Chuỷ chỉ có thể tiến sát lại gần mới có thể nhìn rõ sắc mặt của ta.
Cung Viễn Chủy
Cung Viễn Chủy
“Cô không bị ngất đi sao?”
Mặt ta tỏ vẻ bối rối
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
“Tại sao ta lại phải ngất đi? Chuỷ công tử có phải đã quên ta là một y sĩ rồi không?”
Cung Viễn Chuỷ nhìn thẳng vào mắt ta, giống như đang do thám độ chân thực trong câu nói, đáng tiếc là, do hắn quá non trẻ, không thể nhìn ra bất kì thông tin nào có ích từ ta.
Cung Viễn Chủy
Cung Viễn Chủy
"Cô không ở yên ở vị trí của cô, chạy tới chỗ ta làm gì?”
Ta khó xử nói
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
"Tuy rằng ta không đến mức ngất đi, nhưng mà…ta thân nữ nhi yếu đuối, ta…có chút sợ.”
Sau đó, viền mắt ta liền đỏ lên, lặng lẽ nhìn Cung Viễn Chuỷ, đối diện với ánh mắt hắn.
Diệp Chiêu Hy
Diệp Chiêu Hy
"Chuỷ công tử, có thể bảo vệ ta không?”
Cung Viễn Chuỷ lặng im không nói một lời, chỉ nắm chặt lấy tay ta, rồi mím môi trầm giọng nói
Cung Viễn Chủy
Cung Viễn Chủy
“Ở cạnh ta, cô sẽ an toàn.”
Hot

Comments

hóng aaaa

2024-01-03

0

하 영

하 영

hóng chap mới

2023-10-08

0

하 영

하 영

hóng chap mới wá đi

2023-10-08

1

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 3 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play