Tân Nương Của Cung Viễn Chủy (Vân Chi Vũ)
Chap 1
Tân nương của Cung Viễn Chuỷ (1)
Hôm nay là ngày thứ năm ta đến Cung gia, là một tân nương chờ xuất giá, ta vẫn luôn ở nơi ở dành cho nữ khách.
Hai hôm trước Cung môn đã tìm ra một sát thủ Vô Phong ẩn nấp trong số những tân nương, tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ, sợ rằng Cung môn sẽ giết nhầm còn hơn bỏ sót mà diệt cỏ tận gốc.
Ta bưng ấm trà đã pha từ trên bàn lên, từ từ rót trà vào trong chén, hương thơm nồng từ lá trà bao phủ cả gian phòng.
Ngược lại với bọn họ, ta lại rất bình thản. Cho đến nay, Cung môn là môn phái duy nhất có thể tranh đấu với Vô Phong, nếu Cung môn cũng tàn bạo như vậy thì giang hồ đã không thể có ngày an yên. Ta chạm vào lệnh bài bằng ngọc nhận được ngày hôm qua, trong lòng không khỏi cảm thán, đồ vật ở Cung gia đều rất tinh xảo, đến ngay cả lệnh bài ngọc cho nữ khách cũng rất có giá trị. Ta nhấp một ngụm trà, bỗng nhớ tới nữ thích khách Vô Phong làm lộ thân phận, liền không nhịn nổi cười khinh miệt.
Người cấp yêu đúng là ngu xuẩn, cho dù nói vạch trần thân phận cô ta có thể đổi lấy sự an toàn cho Vô Phong thì hành động đêm đó của cô ta, là người thông minh đều có thể nhìn ra sơ hở.
Mà thứ không thiếu nhất ở Cung môn, chính là người thông minh.
Ta cầm chiếc cốc trong tay, trong đáy mắt là sự thản nhiên khi nắm bắt được đại cục.
Hoa Trưởng Lão
Tử Vũ, dựa theo lễ nghi, cha mẹ qua đời phải để tang 3 năm, không được thành thân, không được uống rượu mừng... nhưng nghĩ đến những thay đổi hiện tại, Vô Phong cũng nắm rõ phương thức vào được Cung Môn, bọn ta nhận thấy, trong thời gian dài sắp tới, không thích hợp đón tân nương từ ngoài sơn cốc, vậy nên mọi người đã hội ý, hy vọng Chấp Nhẫn đại nhân chọn ra cô nương người yêu thích trong số tân nương vào cung lần này, giữ lại bên cạnh làm thị nữ.
Cung Viễn Chuỷ đứng sau Cung Thượng Giác, buồn chán lấy phi tiêu độc mà hắn vừa mới chế tạo ra chơi, lời của trưởng lão hắn không nghe lọt được chữ nào.
Cung Viễn Chủy
/Cung Tử Vũ chọn tân nương không hề liên quan tới ta, ta thật không hiểu vì sao phải gọi ta lại./
//này là suy nghĩ "" là hành động
Cung Viễn Chủy
/Trái lại ta càng muốn tiến thẳng tới địa lao cho tù nhân thử độc ta vừa mới chế tạo./
Một bàn tay bỗng xuất hiện trước tầm mắt hắn, đặt trên ám khí mà hắn đang nghịch trong tay.
Cung Thượng Giác
Viễn Chủy đệ đệ
Cung Viễn Chuỷ nghe thấy tiếng gọi của Cung Thượng Giác, đơ người một lát, ngẩng đầu lên thì thấy tất cả mọi người đều đang nhìn về phía hắn. Cung Viễn Chuỷ nuốt nước bọt, hành lễ với ba vị trưởng lão,
Cung Thượng Giác vừa nhìn là biết hắn không nghe cẩn thận liền nhắc lại một lần nữa, không lâu sắp tới là lễ trưởng thành của Cung tam, muốn hắn trọn một nữ tử thuận mắt làm thị nữ bên cạnh.
Cung Viễn Chủy nghe xong liền nhăn mặt cau mày
Cung Viễn Chủy
Ca, đệ không cần thị nữ, đệ...
Cung Viễn Chủy còn muốn nói thêm nhưng bị Cung Thượng Giác cắt ngang
Cung Thượng Giác
Cung Môn coi trọng kế thừa huyết thống, mỗi người chúng ta đều có nghĩa vụ duy trì nòi giống, Viễn Chủy đệ đệ, đừng làm loạn
Cung Viễn Chủy nghe xong lời khuyên bảo, không dám phản bác, chỉ đáp
Cung Viễn Chủy
Tất cả nhờ ca ca làm chủ
Cung Thượng Giác
Ta nhớ trong số các tân nương, có cô nương nhà họ Diệp thông thạo y dược có thể giúp Viễn Chuỷ đệ nghiên cứu dược liệu, chi bằng gọi cô ấy tới cho Viễn Chuỷ đệ đệ xem mặt.
Trong chốc lát Cung Viễn Chuỷ nhớ tới nữ tử tên Diệp Chiêu Hy, dung mạo nàng ta được xem trọng trong số các tân nương, không thua kém gì hai cô nương nhận được lệnh bài vàng, nhưng ngoài dung mạo thì không còn gì đáng nhớ.
Diệp Chiêu Hy
/Ta cùng thị nữ bước vào đại điện, phát hiện ngoài trưởng lão Cung môn với mấy vị công tử, thì còn có Vân Vi Sam và Thượng Quan Thiển, trong lòng chợt hiểu ra.
Ta hành lễ theo nghi thức. Từ lúc bước vào ta đã chú ý tới có một ánh mắt mạnh mẽ chăm chú hướng về mình liền không nhịn được xoay đầu nhìn xem ánh mắt đó từ đâu, quả nhiên là của Cung tam thiếu gia, Cung Viễn Chuỷ.
Ta mỉm cười với hắn, nhẹ nhàng gật đầu biểu thị hành lễ.
Nhưng thật kì lạ, sau khi ánh mắt ta chạm ánh mắt hắn, hắn liền rời mắt không nhìn ta nữa./
Cung Thượng Giác dường như nhận ra điều gì đó, liền hỏi
Cung Thượng Giác
Diệp cô nương cảm thấy sao về Viễn Chủy đệ đệ?
Ta sững người trong chốc lát, sau đó lấp tức nghiêm túc trả lời
Diệp Chiêu Hy
Chủy công tử trẻ tuổi anh tuấn, từ nhỏ đã tinh thông dược lý lại gánh vác cả Chủy Cung, quả thực là nhân tài hiếm có.
Nghe thấy lời khen ngợi thẳng thắn của ta , ánh mắt Cung Viễn Chủy đảo quanh , hắn nhếch miệng, lẩm bẩm
Cung Viễn Chủy
Miệng lưỡi cũng thật lanh lợi
Cung Thượng Giác liếc nhìn Cung Viễn Chủy rồi nhìn ta nói
Cung Thượng Giác
Diệp gia nhiều đời hành y, trong giang hồ đều ca ngợi là thần y cứu người, càng có thể giúp đỡ Chủy Cung .
Sắc mặt ta kinh sợ, liền lập tức nhấc váy quỳ xuống
Diệp Chiêu Hy
Chiêu Hy không dám nhận, Diệp gia làm sao có thể so sánh với Chủy Cung.
Nguyệt Trưởng Lão đưa tay ra đỡ, ân cần nói
Nguyệt Trưởng Lão
Diệp tiểu thư mau đứng dậy , Thượng Giác không phải có ý đó. Là như thế này, Viễn Chủy cũng sắp tới tuổi thành niên, trong thời gian ngắn, bọn ta không thể đón tân nương mới từ ngoài cốc, liền nghĩ để nó chọn ra một người trong số các tân nương làm thị nữ , nhớ tới Diệp gia nhiều đời hành y , phù hợp với Chủy cung, vậy nên mới gọi Diệp tiểu thư tới hỏi ý kiến.
Ta nghe xong liền ngẩn người, vành mắt đỏ lên
Cung Viễn Chủy nhìn sắc mặt ta liền nghĩ ta không đồng ý , lạnh lùng nói
Cung Viễn Chủy
Cô khóc cái gì? Cô sợ ta hạ độc chết cô à?
Mắt ta rưng rưng nhìn về phía Cung Viễn Chủy , bắt gặp ánh mắt ta, hắn khó chịu khoanh tay, lông mày nhíu lại.
Comments
黎氏玉英
hay quá nè mau ra chap nhé tác giả cố lên
2023-10-06
3