Em Là Ánh Sáng Của Đời Anh
Hạ An Nhiên là nhị tiểu thư nhà họ Hạ nhưng suốt 19 năm qua cô sống trong ngôi nhà này chẳng khác gì một người hầu không công cho cả gia đình này .
Từ năm 10 tuổi cô phải chịu nhiều tủi nhục , những trận đòn roi của người mẹ kế là Cẩm Ngọc Lan.Có những việc gì cô làm không vừa ý bà là ngày hôm đó cô sẽ không được yên thân chẳng hạn như : bị nhốt vào nhà kho ,bỏ đói suốt một ngày đêm,....và còn nhiều thứ khác nữa .
Khi lên 16 tuổi thì cô không được đi học phải ở nhà làm nhiều việc hơn,mới hơn 5 giờ là cô phải thức dậy rồi .Làm đồ ăn sáng ,giặt quần áo ,quét nhà nhiều công việc trong một lúc .
Nếu mà buổi sáng làm không vừa lòng bà hay con gái bà là Hạ An Nhi thì cô sẽ có một trận đòn ngay tại chỗ . Người làm trong nhà ai nấy cũng không dám lại gần nếu không cũng sẽ bị luyên lụy.
" Này cô nấu cho người hay chó chó ăn vậy hả ,ghê chết đi được" sau đó An Nhi liền tức giận đẩy hết thức ăn xuống dưới nền nhà. Bữa sáng cô dậy rất sớm để chuẩn bị cho ba người họ ăn nhưng một lời cảm ơn cũng không có mà lại như vậy với cô .
Từ trước đến giờ cô chưa bao giờ được ngồi trên nhà chính ăn như thế này .Một ngày có khi ăn được một chén cơm là cùng .Công việc ngày càng một nhiều nhưng cô chỉ được bà ta bố thí cho chút thức ăn dư thừa còn lại.....
" Tôi ,tôi xin lỗi để tôi nấu lại cái khác " An Nhiên đi lại gom các mãnh vở lại thành một chỗ sau đó dùng chổi dọn sạch chỗ này .
" Thôi nghĩ luôn đi ,đợi chị chắc tôi trễ học mất " nói xong An Nhi cầm cặp chuẩn bị đi đến trường.Cô ấy đi học điều có người đưa đón ,ăn uống điều có người đem đến tận giường.Ở trong nhà này không cần đọng đến một móng tay nữa .
" Cô đó mau làm việc đi nếu không buổi tối đừng hòng ăn cơm" Ngọc Lan nói xong liền đi lên lầu .Nếu không đi bà ta sẽ rất chướng mắt khi nhìn thấy cô thì phải.
Suốt 19 năm qua bao nhiêu lời miệt thị ,khinh thường cô đã nghe đầy cái lỗ tai này rồi .Cô thuộc lòng đến nỗi mỗi lần nghĩ đến là các câu chữ hiện sẵn trong đầu của cô .
Bà ta nói mẹ cô là người thứ ba câu dẫn chồng bà ta để rồi sinh ra một đứa con nghiệt chủng như cô . Nhưng sau khi sinh ra thì bà ấy đã mất nên ba cô là Hạ Mẫn đành chấp nhận cô làm đứa con gái này .
Nhưng cô cũng không ngờ rằng ông ấy đem đứa con gái này về nhà làm một người hầu không hơn không kém.Mặc kệ bà ta đối xử với cô như thế nào thì ông ấy cũng không quan tâm .
Ở cái tuổi 19 ,20 của xuân xanh này đáng lẻ phải được đến trường học . Phải cắp sách đến trường để vẽ ước mơ cho tương lai nhưng cô lại phải vùi đầu lại nơi đây .
An Nhi lúc nào cũng được ăn trắng mặc trơn đi học còn cô thì ngày nào cũng phải làm hàng tá công việc của ba bốn người cộng lại.Cô nghĩ không biết tại sao ông trời lại bất công như thế không cho cô có được một cuộc sống bình yên như bao người.
Mỗi ngày công việc của cô rất nhiều nên tốc độ làm việc phải nhanh .Nếu không buổi tối sẽ không có thời gian nghỉ ngơi.
Có lần cô xin bà ấy đi học vẽ vào ngày cuối tuần .Lần đó bà ta liền kéo cô vào nhà kho mà đánh cô một trận cả người rướm máu trông như một cái xác chết vậy .
" Chát ....chát ...chát....chát. ....chát .. Đau ....đau ...dì ...dì ...tha cho con đi con sẽ không đòi đi học nữa " tiếng vang của cây roi mây hoa cùng tiếng vang thảm thiết của cô gái nhỏ khiến cho ai cũng vô cùng khiếp sợ
Sau lần hôm ấy cô không dám xin xỏ đi học nữa nếu không quá khứ sẽ tái hiện lại một lần nữa .Vết thương hơn 2 tuần thì mới lành hẵn mỗi lần chạm vào nước nó khiến cô đau thấu xương.
An Nhiên rất có hoa tay nên cô vẽ rất đẹp .Không cần giấy đắt tiền chỉ cần một mảnh nhỏ thì cô vẫn có thể vẽ được nhiều hình ảnh khác nhau .
Buổi chiều sau khi đi học về An Nhi cô ta tâm trạng không vui liền muốn kiếm chuyện với cô :" cô mau đi lấy nước cam cho tôi "
Nghe cô ta nói vậy An Nhiên liền đi vào trong vắt nước cam . Hơn 3 phút thì cũng xong sau đó cô đem ra đặt trước mặt An Nhi
" Nước cam của cô " vừa đặt xuống đã bị cô ta tạt thẳng vô người khiến cho toàn thân cô ướt nhẹp trông vô cùng nhếch nhác .Đối với mấy chuyện này là vô cùng bình thường nên mọi người dù có thấy cũng không dám lên tiếng hó hé nữa lời .Cứ xem như bù nhìn mà sống trong căn nhà này .
" Mát không , đồ con hoang .Nhìn cô là tôi thấy chướng mắt hà " vừa nói xong cô ta còn đẩy cô xuống nền gạch lạnh lẽo kia .Sau đó nở một nụ cười lướt ngang người cô rồi đi lên lầu .
" Tại sao chứ " tại sao cô phải chịu những chuyện này chứ .Cô cũng là con người mà ,muốn được yêu thương và che chở .Vậy mà ai cũng coi thường khinh rẻ cô .Mẹ cô đã bỏ cô rồi thế giới này cũng không chịu nhẹ nhàng với cô dù chì một lần
Updated 129 Episodes
Comments
Aine
hay
2024-08-02
1
Nguyễn Thị Trân Diệu
Ni
2024-08-02
0
Trandieu
Hiu
2024-07-25
0