Ảnh hưởng

Dạ Phong Đình ăn hết hộp cháo thì Ý Noãn cũng đã trở về, trên tay cô còn cầm thêm thuốc sát trùng và một ít bông tăm mua từ hiệu thuốc.

Chạy đến trước mặt Dạ Phong Đình, Ý Noãn thở hổn hển nói: “ Anh ăn hết rồi à, ngon lắm phải không? “

Kéo Ý Noãn lại ghế ngồi xuống Dạ Phong Đình đáp: “ Rất ngon. “

“ No là được rồi, giờ thì ngồi yên. “ - Nói rồi Ý Noãn cầm lấy miếng bông đổ một ít nước sát trùng ra bắt đầu lau vết thương cho Dạ Phong Đình, không quên dặn dò: “ Đau thì nhớ nói tôi. “

Đối với một người như Dạ Phong Đình thì mấy vết này không thấm vào đâu cả chứ huống gì là đau, nhưng anh không nói vậy với Ý Noãn mà chỉ gật đầu để im cho Ý Noãn giúp mình xử lý vết thương.

Đầu tiên là vết thương ở bàn tay lúc nãy dìu Dạ Phong Đình qua bên công viên này Ý Noãn đã để ý thấy, tuy không sâu nhưng vết máu lan ra tay khá nhiều sau khi vệ sinh sạch Ý Noãn giúp anh băng bó lại tránh vết thương lại hở ra.

Lấy một cái khăn khác cô lau mặt cho anh, lúc này khoảng cách hai người cũng gần hơn Dạ Phong Đình có thể nhìn rõ được các đường nét trên khuôn mặt Ý Noãn “ thật sự rất đẹp “ Dạ Phong Đình cảm thán, bất giác tai của anh cũng đỏ lên. Đây là lần đầu anh tiếp xúc với con gái trong phạm vi gần như thế!!!

Ý Noãn lại không hiểu suy nghĩ của Dạ Phong Đình cứ tưởng cô làm anh đau: “ Sao thế? Tôi lau mạnh lắm à?”

“ Không..phải cô cứ lau tiếp đi. “

Sau khi xử lý xong, Ý Noãn dọn dẹp lại đồ rồi vứt vào sọt rác: “ Tôi chỉ có thể giúp anh những vết thương ngoài da thôi, anh vẫn nên đi bệnh viện khám lại. “

“ Tôi biết rồi, cảm ơn cô. “

“ Anh còn nhớ nhà mình ở đâu chứ? “

Dạ Phong Đình nghĩ thầm có phải cô ấy thấy mình bị đánh đến mất trí rồi không, nhưng chỉ mở miệng hỏi: “ Cô cho tôi mượn điện thoại được không? Tôi muốn gọi điện cho người nhà đến đón. “

“ Nhưng tôi không có điện thoại, gần tiệm thuốc có điện thoại công cộng tôi dẫn anh qua đấy. “

Dạ Phong Đình nghĩ “ Không có điện thoại? “ đây là thời buổi nào rồi mà không có, ngay cả một đứa trẻ con trong nhà anh còn có ít nhất từ hai cái trở lên cơ mà. Nhìn kĩ bộ đồ trên người Ý Noãn, cũng là trang phục cũ kĩ được may vá nhiều lần Dạ Phong Đình cũng đoán sơ ra được hoàn cảnh Ý Noãn. Nhưng rồi lại nghĩ tiếp thế tiền thuốc cô mua cho mình thì sao? Nếu thực sự cô ấy sống nghèo khổ thì tiền thuốc này chắc chắn với cô ấy cũng là rất nhiều.

Sau khi gọi điện được cho quản gia, Dạ Phong Đình ra ngoài vẫn thấy Ý Noãn đứng đó đợi mình trong lòng thực sự rất cảm kích cô: “ Này, cô tên gì? “

“ Ý Noãn “

“ Tên rất hay, Ý Noãn hôm nay cảm ơn cô rất nhiều. Sau này tôi nhất định sẽ báo đáp lại cho cô. “

Ý Noãn thẳng thắn nói: ” Thực sự không cần đâu. “

Hai người đang nói với nhau thì thuộc hạ của Dạ Phong Đình cũng đến.

Vì Dạ Phong Đình mất tích mà tất cả thuộc hạ của anh đang chia nhau ra tìm trong thành phố nên sau khi gọi được về cho quản gia nói sơ về tình hình của mình thì rất nhanh những thuộc hạ gần đó đã tìm được anh, Dạ Phong Đình luyến tiếc trước khi lên xe đã ngỏ ý đứa Ý Noãn về nhưng cô lại bảo không cần dằn co một hồi Dạ Phong Đình mới từ bỏ chỉ nói với cô: “ Nhớ không được đi lung tung đấy, tôi sẽ quay lại tìm cô. “

Về đến biệt thự của mình, quản gia của anh cũng đã đứng đợi sẵn vừa nhìn thấy Dạ Phong Đình ông ấy mới thở phào nhẹ nhõm: “ Mừng cậu trở về, cảm ơn trời vì đã tìm được cậu. “

“ Quản gia Lý bác nói sai rồi không phải cảm ơn trời, mà là cảm ơn một cô gái tốt bụng đã cứu cháu. “

“ Cô gái? “

Dạ Phong Đình cười cười không trả lời mà chuyển qua chuyện khác: “ Bác gọi Lâm Hi Hi đến đây giúp cháu. “

Khi Lâm Hi Hi đến Dạ Phong Đình cũng đã tắm xong, trên lưng là vô số vết thương lớn nhỏ. Lâm Hi Hi vào phòng thấy những vết thương trên người Dạ Phong Đình thì chau mày: “ Vẫn chưa chết mà gọi tớ đến làm gì. “

“ Sao nói nặng lời như vậy, Hi Hi à tôi đau đấy. “

“ Còn giỡn được, cậu có biết cẩn thận không? Vết thương lần trước chưa khỏi mà lần này lại thêm vết mới. “

“ Được rồi, được rồi mà đừng giận, lần sau sẽ chú ý hơn được chứ. “

“ Nằm xuống để tớ kiểm tra. “

Tuy miệng vết thương có nặng và nhiều nhưng cũng may là không gãy xương chỉ cần tránh cử động mạnh và nghỉ ngơi điều độ thì sẽ nhanh khỏi. Thấy vết băng bó trên bàn tay Dạ Phong Đình, Lâm Hi Hi hỏi: “ Cái này là ai làm cho cậu? “

Nhìn thấy trên tay mình là chính tay Ý Noãn băng bó Dạ Phong Đình bất giác cười: “ À, là của một cô gái tốt bụng. “

Lâm Hi Hi bất ngờ, hai mắt không rời khỏi bàn tay của Dạ Phong Đình nhưng giọng nói vẫn tỏ ra bất bình: “ Tớ theo cậu bao nhiêu năm nay, lần nào cũng làm bao nhiêu chuyện cho cậu ngay cả bây giờ tối khuya cũng lo cho cậu mà qua đây cũng không thấy khen tớ tốt bụng, vậy mà người ta mới băng cái tay cho thôi là đã khen tốt bụng. “

Dạ Phong Đình không nhận ra Lâm Hi Hi khác khác mà chỉ hùa theo nói lại: “ Là tớ nói sai, cậu là tốt bụng nhất, muộn rồi đừng trở về cứ ở phòng bên cạnh ngủ đêm nay đi. “.

“ Đã ăn gì chưa? “

“ Ăn cháo rồi. “

“ Cháo? Trước giờ cậu đâu thích ăn cháo. “ - Lâm Hi Hi ngước lên nhìn Dạ Phong Đình.

“ Ồ, trước giờ không thích bây giờ thích. Hi Hi tớ nhận ra cháo thật ra cũng rất ngon. “ - Lâm Hi Hi không nghĩ Dạ Phong Đình sẽ trả lời như vậy, xem ra cô gái tối nay anh gặp đã ảnh hưởng không ít đến Dạ Phong Đình.

Hot

Comments

Lê Tý Nỵ

Lê Tý Nỵ

mong là gặp được chàng trai tốt

2024-08-25

0

Anh Nguyen

Anh Nguyen

khen ngợi

2024-03-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Không một ai tin tưởng Ý Noãn
2 Ba Năm
3 Tìm việc làm
4 Suy nghĩ thêm
5 Không ai cướp được
6 Lần đầu gặp lại
7 Mong đợi đến buổi tiệc
8 Cô nhìn thấy anh rồi
9 Bắt đầu cuộc sống mới
10 Đền bù
11 Không quá thú vị
12 Việc làm thấp hèn
13 Sạch sẽ
14 Sợ Ý Noãn là kẻ xấu
15 Ảnh hưởng
16 Lấy lòng phụ huynh
17 Ăn cắp
18 Gỡ bỏ
19 Có người tin tưởng Ý Noãn
20 Không thể sử dụng
21 Sỉ nhục
22 Kẻ tung người hứng
23 Sớm muộn cũng sẽ biết
24 Nói đỡ
25 Cô là người tốt
26 Ý Noãn, không ngờ con nấu ăn giỏi như vậy
27 Không tin một người kiêu ngạo như trên báo viết lại cứu sống một người sắp chết
28 Tủi thân
29 Không giống nhau
30 Phải cảm ơn và trân trọng người ta
31 Rất có duyên
32 Anh có mệnh hệ gì, ai trả tiền lương cho tôi?
33 Ngủ lại
34 Không ai nợ ai
35 Chuyện ăn cà rốt
36 Từng bị bỏ đói thì mới hiểu
37 Chuẩn bị cho sinh nhật
38 Bùa bình an
39 Món quà sinh nhật
40 Bát mì trường thọ
41 Album ảnh
42 Bữa tiệc từ thiện
43 Nhiều người phải chú ý đến
44 Không rời mắt
45 Đói bụng
46 Chỗ nào có cô không thể có Ý Noãn được
47 Thông báo
48 Ý Tiểu thư
49 Tại sao bây giờ lại không phản kháng?
50 Chịu xin lỗi thứ hạ đẳng như Ý Noãn
51 Tranh giành
52 Đổi cách xưng hô
53 Dạ Phong Đình xem cô là gì?
54 Dính mưa
55 Tiếng động lúc đêm
56 Vết sẹo trên lưng
57 Cảm thấy bị bệnh rất nặng
58 Thích
59 Chăm sóc cả đêm
60 Đơn xin nghỉ việc
61 Cô muốn bị bà ấy nghe được?
62 Tại sao cô ấy không được nghỉ việc?
63 Lấy lòng cô gái bên cạnh
64 Có trời mới biết
65 Chúng ta đi đâu chơi?
66 Phá tung chỗ này lên cũng được
67 Không thể ngon bằng
68 Khu vui chơi
69 Đi công tác
70 Không còn thấy ghét cô giống trước sao?
71 Chiếc váy bị bẩn
72 Rước hoạ vào thân
73 Đi lạc
74 Lòng hỗn loạn khó tả
75 Cũng nên thấy may mắn..
76 Ba người chạm mặt
77 Cô muốn đi với ai?
78 Giám đốc có người mới?
79 Tại sao anh ta dẫn em đến đây?
80 Lần này họ xong rồi..
81 Ba năm rồi, mới được gặp lại cô..
82 Giải quyết “ trở ngại “
83 Không việc gì phải sợ
84 Ý Noãn chính là kẻ làm mất bản thảo
85 Chết tâm
86 Nghỉ việc
87 Việc kết hôn
88 Tình cảm của Lục Thế Nam
89 Dáng vẻ cô đơn của Ý Noãn
90 Ghen
91 Hạnh phúc của mỗi người
92 Không thể manh động
93 Cô biết lí do mình ở đây không?
94 Tiêm vào người
95 Sống chết
96 Sống trong day dứt và đau khổ
97 Day dứt
98 Sự thật
99 Thuốc giải
100 Tôi thực sự thích anh
101 Họ và tôi có quan hệ gì sao?
102 Học Thuộc
103 Chuyển Phòng
104 Nhẫn tâm chút cũng không quá đáng
105 Vạch tội
106 Gọi món
107 Tám phần đồ ăn
108 Bữa sáng bánh bao
109 Kẻ điên thất tình
110 Tên điên nói nhiều
111 Bó hoa hồng
112 Chuẩn bị cho sinh nhật
113 Bất ngờ ngày sinh nhật
114 Lục Thế Nam muộn rồi
115 Gọi con một tiếng Noãn Noãn
116 Thuê nhà
117 Dương Anh Kiệt thay đổi
118 Cũng không có gì nổi bật
119 Trình độ
120 Đến thăm
121 Tình nguyện bệnh suốt đời
122 Chuyện không ngờ đến
123 Con người thật
124 Kết thúc
125 Cháo còn sót lại
126 Vô ơn
127 Suy nghĩ
128 Chấp nhận
129 Tránh xa cô ấy ra
130 Thế nào được xem là hợp?
131 Dị ứng tôm
132 Hối hận rồi?
133 Một cơ hội
134 Tố Giai Tuệ rất yêu anh
135 Khởi đầu mới
136 Nhân cách
Chapter

Updated 136 Episodes

1
Không một ai tin tưởng Ý Noãn
2
Ba Năm
3
Tìm việc làm
4
Suy nghĩ thêm
5
Không ai cướp được
6
Lần đầu gặp lại
7
Mong đợi đến buổi tiệc
8
Cô nhìn thấy anh rồi
9
Bắt đầu cuộc sống mới
10
Đền bù
11
Không quá thú vị
12
Việc làm thấp hèn
13
Sạch sẽ
14
Sợ Ý Noãn là kẻ xấu
15
Ảnh hưởng
16
Lấy lòng phụ huynh
17
Ăn cắp
18
Gỡ bỏ
19
Có người tin tưởng Ý Noãn
20
Không thể sử dụng
21
Sỉ nhục
22
Kẻ tung người hứng
23
Sớm muộn cũng sẽ biết
24
Nói đỡ
25
Cô là người tốt
26
Ý Noãn, không ngờ con nấu ăn giỏi như vậy
27
Không tin một người kiêu ngạo như trên báo viết lại cứu sống một người sắp chết
28
Tủi thân
29
Không giống nhau
30
Phải cảm ơn và trân trọng người ta
31
Rất có duyên
32
Anh có mệnh hệ gì, ai trả tiền lương cho tôi?
33
Ngủ lại
34
Không ai nợ ai
35
Chuyện ăn cà rốt
36
Từng bị bỏ đói thì mới hiểu
37
Chuẩn bị cho sinh nhật
38
Bùa bình an
39
Món quà sinh nhật
40
Bát mì trường thọ
41
Album ảnh
42
Bữa tiệc từ thiện
43
Nhiều người phải chú ý đến
44
Không rời mắt
45
Đói bụng
46
Chỗ nào có cô không thể có Ý Noãn được
47
Thông báo
48
Ý Tiểu thư
49
Tại sao bây giờ lại không phản kháng?
50
Chịu xin lỗi thứ hạ đẳng như Ý Noãn
51
Tranh giành
52
Đổi cách xưng hô
53
Dạ Phong Đình xem cô là gì?
54
Dính mưa
55
Tiếng động lúc đêm
56
Vết sẹo trên lưng
57
Cảm thấy bị bệnh rất nặng
58
Thích
59
Chăm sóc cả đêm
60
Đơn xin nghỉ việc
61
Cô muốn bị bà ấy nghe được?
62
Tại sao cô ấy không được nghỉ việc?
63
Lấy lòng cô gái bên cạnh
64
Có trời mới biết
65
Chúng ta đi đâu chơi?
66
Phá tung chỗ này lên cũng được
67
Không thể ngon bằng
68
Khu vui chơi
69
Đi công tác
70
Không còn thấy ghét cô giống trước sao?
71
Chiếc váy bị bẩn
72
Rước hoạ vào thân
73
Đi lạc
74
Lòng hỗn loạn khó tả
75
Cũng nên thấy may mắn..
76
Ba người chạm mặt
77
Cô muốn đi với ai?
78
Giám đốc có người mới?
79
Tại sao anh ta dẫn em đến đây?
80
Lần này họ xong rồi..
81
Ba năm rồi, mới được gặp lại cô..
82
Giải quyết “ trở ngại “
83
Không việc gì phải sợ
84
Ý Noãn chính là kẻ làm mất bản thảo
85
Chết tâm
86
Nghỉ việc
87
Việc kết hôn
88
Tình cảm của Lục Thế Nam
89
Dáng vẻ cô đơn của Ý Noãn
90
Ghen
91
Hạnh phúc của mỗi người
92
Không thể manh động
93
Cô biết lí do mình ở đây không?
94
Tiêm vào người
95
Sống chết
96
Sống trong day dứt và đau khổ
97
Day dứt
98
Sự thật
99
Thuốc giải
100
Tôi thực sự thích anh
101
Họ và tôi có quan hệ gì sao?
102
Học Thuộc
103
Chuyển Phòng
104
Nhẫn tâm chút cũng không quá đáng
105
Vạch tội
106
Gọi món
107
Tám phần đồ ăn
108
Bữa sáng bánh bao
109
Kẻ điên thất tình
110
Tên điên nói nhiều
111
Bó hoa hồng
112
Chuẩn bị cho sinh nhật
113
Bất ngờ ngày sinh nhật
114
Lục Thế Nam muộn rồi
115
Gọi con một tiếng Noãn Noãn
116
Thuê nhà
117
Dương Anh Kiệt thay đổi
118
Cũng không có gì nổi bật
119
Trình độ
120
Đến thăm
121
Tình nguyện bệnh suốt đời
122
Chuyện không ngờ đến
123
Con người thật
124
Kết thúc
125
Cháo còn sót lại
126
Vô ơn
127
Suy nghĩ
128
Chấp nhận
129
Tránh xa cô ấy ra
130
Thế nào được xem là hợp?
131
Dị ứng tôm
132
Hối hận rồi?
133
Một cơ hội
134
Tố Giai Tuệ rất yêu anh
135
Khởi đầu mới
136
Nhân cách

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play