Gỡ bỏ

Minh Châu khinh bỉ nhìn Ý Noãn: “ Còn giả vờ cái gì trong công ty này bây giờ ai chả nhận ra cô chính là cái vị đại tiểu thư nhà họ Ý hống hách ở Bắc Thành này. “

Ban đầu lúc tin này được lan truyền đi thì mọi người đều bán tin bán nghi, dù gì cũng là chuyện của ba năm trước mà còn là chuyện của giới nhà giàu nên mọi người ở đây phần lớn đều không nhận ra Ý Noãn. Đến lúc lục lại được thông tin của ba năm trước để xác nhận thì lời đồn đã đi xa, mọi người cũng dần ác ý hơn với Ý Noãn.

Thì ra là vậy, mọi người đột nhiên thay đổi thái độ với cô là vì nguyên nhân này, Ý Noãn giễu cợt mình xem ra ba năm trước hay ba năm nay cô vẫn sẽ luôn là trung tâm bị ghét bỏ dù cho những người ở đây đều chẳng biết gì về cô.

Minh Châu lại càng làm tới lời nói cũng bắt đầu khó nghe hơn: “ Chiếc nhẫn cưới đó lúc chồng tôi mua rất đắt tiền, bây giờ bán đi cũng rất được giá chắc chắn là do cô đang thiếu tiền nên mới dở thói ăn cắp. Dù sao bây giờ chúng ta cũng làm chung công ty với nhau nếu cô có thiếu tiền thật thì nói tôi một tiếng là được mà, vài đồng lẻ tôi lại đi tiếc sao.”

………………………………

“ Anh vừa về đã không chịu nghỉ ngơi, sao lại qua chỗ em làm gì. “ - Tố Giai Tuệ rót trà đưa cho Lục Thế Nam.

“ Không sao, lát có cuộc gặp đối tác gần đây nên tiện đi sớm thăm em. “ - Lục Thế Nam nhàn nhã trả lời, uống ngụm trà do Tố Giai Tuệ rót.

“ Anh vẫn nên chú ý sức khỏe của mình. “ - Tố Giai Tuệ quan tâm nhắc nhở.

Tiếng gõ cửa cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người, Tố Giai Tuệ thầm nghĩ cô đã dặn không được ai đến làm phiền rồi cơ mà, rốt cục là ai làm phiền cô ta và Lục Thế Nam.

Chỉ Diệp Nhược đứng ngoài bất an, Tố Giai Tuệ đã bảo cô nếu không có chuyện quan trọng không được phép làm ồn, nhưng chuyện của bộ phận Marketing cũng được xem là quan trọng mà nhỉ, nếu không thì cũng đâu ầm ĩ đến mức để người khác đứng ra giải quyết.

Nhận được sự đồng ý, Chỉ Diệp Nhược bước vào cúi đầu chào Lục Thế Nam rồi nhìn Tố Giai Tuệ nói: “ Chị, dưới bộ phận Marketing đang xích mích với nhau, đã ảnh hưởng mọi người xung quanh. “

“ Ý Noãn cô thật thấp hèn, địa vị của cô bây giờ so với tôi còn không thể bằng. “ - Minh Châu to tiếng nói.

“ Nè cô nói đủ chưa hả, chưa có bằng chứng chứng minh chị ấy lấy chiếc nhẫn của cô, từ nãy đến giờ sao cô dám phỉ báng chị ấy như vậy. “ - Bác Linh tức tối đáp lại.

Chỉ mới đứng ở ngoài tiếng cãi vã đã ồn ào như vậy, ồn ào đến mức Tố Giai Tuệ còn nghe được người trong cuộc là Ý Noãn, liếc mắt nhìn qua Lục Thế Nam, thấy anh không đả động gì như thể chưa từng nghe qua cái tên này.

Tố Giai Tuệ đi vào: “ Mọi người muốn nghỉ việc hết rồi đúng không? “

Tất cả nhìn thấy Tố Giai Tuệ xuất hiện bên cạnh còn có Lục Thế Nam nhất thời đều lo sợ không ai dám lên tiếng.

Tố Giai Tuệ tiếp tục lên tiếng: “ Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? “

Vị quản lý của bộ phận lao công đứng ra kể lại sự việc, sau khi nghe xong Tố Giai Tuệ kêu những người ở bộ phận họ ra ngoài hết chỉ để lại Ý Noãn và người ở bộ phận marketing.

“ Tổng giám đốc, chiếc nhẫn cưới đó rất quan trọng với tôi đó là do chồng tôi tặng không thể mất như vậy được. “ - Minh Châu uất ức nói.

“ Đã quan trọng mà còn vứt lung tung? “ - Lục Thế Nam im lặng, bây giờ lên tiếng hỏi ngược lại.

Minh Châu bị hỏi ngược lại không biết nói sao cho phải nhất thời không dám kêu ca nữa, người bạn cô thấy vậy lên tiếng: “ Vứt lung tung là lỗi của Minh Châu, nhưng có kẻ tham lam xấu tính ăn cắp đồ người khác thì đâu phải lỗi của cậu ấy. “

“ Tại sao các cô cứ một mực khẳng định là tôi lấy cắp chiếc nhẫn? “

“ Vì cô là người khả nghi nhất. “

Tố Giai Tuệ không để họ cãi vả liền lên tiếng hỏi: “ Trong đây ngoài Ý Noãn đến cuối giờ làm việc, thì có ai quay lại đây không? “

Tất cả mọi người đều lắc đầu rồi nói: “ À còn một người nữa nhưng hôm nay con cô ấy ốm, cô ấy có xin phép đi muộn chắc giờ này cũng sắp đến rồi. “

“ Ý Noãn cô có bằng chứng chứng minh mình không lấy chiếc nhẫn không? “

“ Không có, nhưng tôi thực sự không lấy chiếc nhẫn. “

Tố Giai Tuệ thấy nhức đầu, không biết giải quyết chuyện này như nào. Nhưng rồi lại nghĩ nếu có thể mượn cơ hội này tống cô ta đi thì cũng không phải không được.

“ Ý Noãn chắc chắn cô đã phải xem rõ điều luật của công ty trước khi đến đây làm, nếu cô có lấy thì nhận tội đi tôi sẽ tha thứ cho cô. “

Nhìn người đang ngồi đối diện mình là người mà cô từng xem là bạn Ý Noãn lại thấy buồn cười, bây giờ đến Tố Giai Tuệ một mực khẳng định là cô lấy chiếc nhẫn?

“ Tôi… xin lỗi tôi vào được chứ. “ - Là người xin đi muộn mà lúc nãy họ có nhắc đến.

“ Vào đi. “

Cô ấy bước vào, cúi đầu nói: “ Thưa tổng giám đốc, chiếc nhẫn của Minh Châu là tôi giữ, mọi người trách lầm cô Ý rồi. “

Tất cả đều đồng loạt nhìn về cô ấy: “ Là thế này, hôm qua tôi có để quên con dấu ở trong hộp tủ nên lúc về nhà mới phát hiện ra, hôm nay lại có bản báo cáo cần nộp bắt buộc tôi phải đến công ty thì mới kịp cho hôm nay hoàn thành, tôi ngồi cạnh Minh Châu nên lúc lấy con dấu có phát hiện chiếc nhẫn của cô ấy tưởng cô để quên nên tôi cầm về tính để mai trả lại. Nếu mọi người không tin có thể hỏi bảo vệ hoặc camera hành lang là thấy. “

Tảng đá trong lòng cuối cùng cũng được gỡ, Ý Noãn cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Thực sự là cô không lấy ăn cắp chiếc nhẫn.

Hot

Comments

Anh Nguyen

Anh Nguyen

bị bắt nạt

2024-03-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Không một ai tin tưởng Ý Noãn
2 Ba Năm
3 Tìm việc làm
4 Suy nghĩ thêm
5 Không ai cướp được
6 Lần đầu gặp lại
7 Mong đợi đến buổi tiệc
8 Cô nhìn thấy anh rồi
9 Bắt đầu cuộc sống mới
10 Đền bù
11 Không quá thú vị
12 Việc làm thấp hèn
13 Sạch sẽ
14 Sợ Ý Noãn là kẻ xấu
15 Ảnh hưởng
16 Lấy lòng phụ huynh
17 Ăn cắp
18 Gỡ bỏ
19 Có người tin tưởng Ý Noãn
20 Không thể sử dụng
21 Sỉ nhục
22 Kẻ tung người hứng
23 Sớm muộn cũng sẽ biết
24 Nói đỡ
25 Cô là người tốt
26 Ý Noãn, không ngờ con nấu ăn giỏi như vậy
27 Không tin một người kiêu ngạo như trên báo viết lại cứu sống một người sắp chết
28 Tủi thân
29 Không giống nhau
30 Phải cảm ơn và trân trọng người ta
31 Rất có duyên
32 Anh có mệnh hệ gì, ai trả tiền lương cho tôi?
33 Ngủ lại
34 Không ai nợ ai
35 Chuyện ăn cà rốt
36 Từng bị bỏ đói thì mới hiểu
37 Chuẩn bị cho sinh nhật
38 Bùa bình an
39 Món quà sinh nhật
40 Bát mì trường thọ
41 Album ảnh
42 Bữa tiệc từ thiện
43 Nhiều người phải chú ý đến
44 Không rời mắt
45 Đói bụng
46 Chỗ nào có cô không thể có Ý Noãn được
47 Thông báo
48 Ý Tiểu thư
49 Tại sao bây giờ lại không phản kháng?
50 Chịu xin lỗi thứ hạ đẳng như Ý Noãn
51 Tranh giành
52 Đổi cách xưng hô
53 Dạ Phong Đình xem cô là gì?
54 Dính mưa
55 Tiếng động lúc đêm
56 Vết sẹo trên lưng
57 Cảm thấy bị bệnh rất nặng
58 Thích
59 Chăm sóc cả đêm
60 Đơn xin nghỉ việc
61 Cô muốn bị bà ấy nghe được?
62 Tại sao cô ấy không được nghỉ việc?
63 Lấy lòng cô gái bên cạnh
64 Có trời mới biết
65 Chúng ta đi đâu chơi?
66 Phá tung chỗ này lên cũng được
67 Không thể ngon bằng
68 Khu vui chơi
69 Đi công tác
70 Không còn thấy ghét cô giống trước sao?
71 Chiếc váy bị bẩn
72 Rước hoạ vào thân
73 Đi lạc
74 Lòng hỗn loạn khó tả
75 Cũng nên thấy may mắn..
76 Ba người chạm mặt
77 Cô muốn đi với ai?
78 Giám đốc có người mới?
79 Tại sao anh ta dẫn em đến đây?
80 Lần này họ xong rồi..
81 Ba năm rồi, mới được gặp lại cô..
82 Giải quyết “ trở ngại “
83 Không việc gì phải sợ
84 Ý Noãn chính là kẻ làm mất bản thảo
85 Chết tâm
86 Nghỉ việc
87 Việc kết hôn
88 Tình cảm của Lục Thế Nam
89 Dáng vẻ cô đơn của Ý Noãn
90 Ghen
91 Hạnh phúc của mỗi người
92 Không thể manh động
93 Cô biết lí do mình ở đây không?
94 Tiêm vào người
95 Sống chết
96 Sống trong day dứt và đau khổ
97 Day dứt
98 Sự thật
99 Thuốc giải
100 Tôi thực sự thích anh
101 Họ và tôi có quan hệ gì sao?
102 Học Thuộc
103 Chuyển Phòng
104 Nhẫn tâm chút cũng không quá đáng
105 Vạch tội
106 Gọi món
107 Tám phần đồ ăn
108 Bữa sáng bánh bao
109 Kẻ điên thất tình
110 Tên điên nói nhiều
111 Bó hoa hồng
112 Chuẩn bị cho sinh nhật
113 Bất ngờ ngày sinh nhật
114 Lục Thế Nam muộn rồi
115 Gọi con một tiếng Noãn Noãn
116 Thuê nhà
117 Dương Anh Kiệt thay đổi
118 Cũng không có gì nổi bật
119 Trình độ
120 Đến thăm
121 Tình nguyện bệnh suốt đời
122 Chuyện không ngờ đến
123 Con người thật
124 Kết thúc
125 Cháo còn sót lại
126 Vô ơn
127 Suy nghĩ
128 Chấp nhận
129 Tránh xa cô ấy ra
130 Thế nào được xem là hợp?
131 Dị ứng tôm
132 Hối hận rồi?
133 Một cơ hội
134 Tố Giai Tuệ rất yêu anh
135 Khởi đầu mới
136 Nhân cách
Chapter

Updated 136 Episodes

1
Không một ai tin tưởng Ý Noãn
2
Ba Năm
3
Tìm việc làm
4
Suy nghĩ thêm
5
Không ai cướp được
6
Lần đầu gặp lại
7
Mong đợi đến buổi tiệc
8
Cô nhìn thấy anh rồi
9
Bắt đầu cuộc sống mới
10
Đền bù
11
Không quá thú vị
12
Việc làm thấp hèn
13
Sạch sẽ
14
Sợ Ý Noãn là kẻ xấu
15
Ảnh hưởng
16
Lấy lòng phụ huynh
17
Ăn cắp
18
Gỡ bỏ
19
Có người tin tưởng Ý Noãn
20
Không thể sử dụng
21
Sỉ nhục
22
Kẻ tung người hứng
23
Sớm muộn cũng sẽ biết
24
Nói đỡ
25
Cô là người tốt
26
Ý Noãn, không ngờ con nấu ăn giỏi như vậy
27
Không tin một người kiêu ngạo như trên báo viết lại cứu sống một người sắp chết
28
Tủi thân
29
Không giống nhau
30
Phải cảm ơn và trân trọng người ta
31
Rất có duyên
32
Anh có mệnh hệ gì, ai trả tiền lương cho tôi?
33
Ngủ lại
34
Không ai nợ ai
35
Chuyện ăn cà rốt
36
Từng bị bỏ đói thì mới hiểu
37
Chuẩn bị cho sinh nhật
38
Bùa bình an
39
Món quà sinh nhật
40
Bát mì trường thọ
41
Album ảnh
42
Bữa tiệc từ thiện
43
Nhiều người phải chú ý đến
44
Không rời mắt
45
Đói bụng
46
Chỗ nào có cô không thể có Ý Noãn được
47
Thông báo
48
Ý Tiểu thư
49
Tại sao bây giờ lại không phản kháng?
50
Chịu xin lỗi thứ hạ đẳng như Ý Noãn
51
Tranh giành
52
Đổi cách xưng hô
53
Dạ Phong Đình xem cô là gì?
54
Dính mưa
55
Tiếng động lúc đêm
56
Vết sẹo trên lưng
57
Cảm thấy bị bệnh rất nặng
58
Thích
59
Chăm sóc cả đêm
60
Đơn xin nghỉ việc
61
Cô muốn bị bà ấy nghe được?
62
Tại sao cô ấy không được nghỉ việc?
63
Lấy lòng cô gái bên cạnh
64
Có trời mới biết
65
Chúng ta đi đâu chơi?
66
Phá tung chỗ này lên cũng được
67
Không thể ngon bằng
68
Khu vui chơi
69
Đi công tác
70
Không còn thấy ghét cô giống trước sao?
71
Chiếc váy bị bẩn
72
Rước hoạ vào thân
73
Đi lạc
74
Lòng hỗn loạn khó tả
75
Cũng nên thấy may mắn..
76
Ba người chạm mặt
77
Cô muốn đi với ai?
78
Giám đốc có người mới?
79
Tại sao anh ta dẫn em đến đây?
80
Lần này họ xong rồi..
81
Ba năm rồi, mới được gặp lại cô..
82
Giải quyết “ trở ngại “
83
Không việc gì phải sợ
84
Ý Noãn chính là kẻ làm mất bản thảo
85
Chết tâm
86
Nghỉ việc
87
Việc kết hôn
88
Tình cảm của Lục Thế Nam
89
Dáng vẻ cô đơn của Ý Noãn
90
Ghen
91
Hạnh phúc của mỗi người
92
Không thể manh động
93
Cô biết lí do mình ở đây không?
94
Tiêm vào người
95
Sống chết
96
Sống trong day dứt và đau khổ
97
Day dứt
98
Sự thật
99
Thuốc giải
100
Tôi thực sự thích anh
101
Họ và tôi có quan hệ gì sao?
102
Học Thuộc
103
Chuyển Phòng
104
Nhẫn tâm chút cũng không quá đáng
105
Vạch tội
106
Gọi món
107
Tám phần đồ ăn
108
Bữa sáng bánh bao
109
Kẻ điên thất tình
110
Tên điên nói nhiều
111
Bó hoa hồng
112
Chuẩn bị cho sinh nhật
113
Bất ngờ ngày sinh nhật
114
Lục Thế Nam muộn rồi
115
Gọi con một tiếng Noãn Noãn
116
Thuê nhà
117
Dương Anh Kiệt thay đổi
118
Cũng không có gì nổi bật
119
Trình độ
120
Đến thăm
121
Tình nguyện bệnh suốt đời
122
Chuyện không ngờ đến
123
Con người thật
124
Kết thúc
125
Cháo còn sót lại
126
Vô ơn
127
Suy nghĩ
128
Chấp nhận
129
Tránh xa cô ấy ra
130
Thế nào được xem là hợp?
131
Dị ứng tôm
132
Hối hận rồi?
133
Một cơ hội
134
Tố Giai Tuệ rất yêu anh
135
Khởi đầu mới
136
Nhân cách

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play