Chương 4 Không Cần Nhắc

Buổi chiều cô đã quay lại biệt thự để nghĩ ngơi và thay băng gạt, cô ung dung như không có gì xảy ra bước vào bên trong, đột nhiên cánh tay của mình bị túm lấy. Cô hoảng hốt thể hiện tư thế phòng thân chống tay chéo lại cũng chụp lấy cánh tay của người kia, nhưng người kia động tác nhanh quá, mấy giây sau cô đã cảm nhận được môi mình bị môi khác phũ lên.

Mùi hương quen thuộc trên người của người đàn ông này cả đời này cô muốn quên cũng không quên được, Mộ Triết Viễn là đang hôn cô đôi mắt của anh khẽ nhắm lại. Đường Ly cũng chậm chạp đáp lại nụ hôn của anh.

Anh nâng mặt cô lên nhìn mình “Uống bia sao? Toàn là mùi.” Hàng chân mày có chút nhíu lại vì không vui.

Cô khẽ gật đầu, đối điện với người đàn ông này chẳng hiểu sao cô lại không mở miệng cãi lại, muốn bảo anh đừng quan chuyện của cô nữa nhưng lại không nói được chỉ có thể đưa mắt nhìn anh mà gật đầu.

“Về sau bị thương thì không được uống nữa, Đường Ly em là cô gái ngoan, thì không được cãi lại tôi.” Anh hôn nhẹ lên môi cô một cái khẽ mỉm cười vui vẻ, tay giữ lấy eo cô ép sát vào người mình.

Lúc này cô mới nhướng mày nhìn lại anh “Vậy nếu tôi cãi lại thì sao?”

“Tự tay tôi sẽ bóp chết em.” Mộ Triết Viễn trar lời một cách dứt khoát không chút suy nghĩ, cả đời này Đường Ly chỉ có thể là của anh, cho dù dưới bất kỳ thân phận gì cô cũng chỉ có thể là của anh mà thôi.

Là anh cưu mang cô, cho nên ngay cả mạng của cô cũng là của anh, bất kỳ ai cũng không có quyền động vào cô.

Đường Ly nhìn anh tâm trạng trùng xuống “Tôi biết rồi.” Cô chỉ có thể cam chịu bởi vì cô không còn lựa chọn nào khác, đợi khi người kia tì. được vị trí cụ thể, anh cũng sẽ buông tha cho cô mà thôi.

Mộ Triết Viễn ôm cô vào trong lòng mình “Đường Ly tôi biết em thích tôi, nhưng chúng ta không thể tiến thêm được nữa, em cũng đừng yêu tôi cả đời tôi cũng không thể đáp lại em. Cho nên em phải nhớ cho kỹ, quên đi chuyện tình cảm, giữa chúng ta chỉ có thể là chủ nhân và cánh tay phải của chủ nhân.” Từng câu từng chữ anh nói rất rõ, cũng rất sắc tựa như từng con dao nhọn đâm thẳng vào trái tim của Đường Ly.

Cô khẽ rùng mình một cái, anh nói đúng cô không nên yêu, đúng là không nên yêu. Giữa bọn cô sẽ không bao giờ có được tình cảm đó, khoé môi của cô nhếch lên nụ cười nhạt, nhìn thẳng vào mắt anh “Lão đại, anh không cần nhắc tôi, tôi chưa bao giờ quên cả.” Ngay cả từng câu từng chữ ngày hôm nay anh nói cô cũng sẽ khắc ghi cả đời.

Một chữ cũng không dám quên.

Anh tiếp tục áp môi mình lên môi cô, hôn ngấu nghiến không thôi, như muốn bắt giam cô lại không để cho cô chạy, cô ra ngoài gặp ai, bao nhiêu người thích cô anh đều biết rõ chỉ là anh sẽ không bao giờ để họ cướp đi chú chim mà anh đã chăm từ nhỏ, sẽ nhốt con chim con này lại ở bên cạnh anh đến khi anh cảm thấy chán mới thôi.

Cho nên khi biết cô ra ngoài gặp Lương Tiêu từ sáng sớm, anh đã cảm thấy không chút vui vẻ nào ở đây, nhưng anh cũng sẽ không đi tìm cô, chỉ đợi cô trở về mà trừng phạt cô.

Đường Ly khẽ đẩy người anh ra, cô mấp mấy môi “Lão đại, hôm nay tôi không khoẻ, còn phải thay băng gạt cho nên tôi về phòng đây.” Cô xoay người muốn rời khỏi phòng khách.

Anh định nói gì cô cũng không còn tâm trí để nghe nữa, tại sao cứ phải nói ra? cô tự biết mình ở đâu, cũng biết mình sẽ không xứng với anh, cho nên mới muốn rời khỏi. Anh muốn cô không được yêu anh, vậy cô giúp anh toại nguyện sẽ không động lòng với anh nữa.

Mộ Triết Viễn giữ cô lại “Để tôi giúp em thay băng gạt.” Anh nói xong kéo cô lại chỗ ghế ngồi, Đường Ly tháo áo khoác ra, băng gạt được cô băng lúc sáng có chút dính máu từ vết thương.

Anh cẩn thận tháo ra, lấy hộp cứu thương ở bên cạnh, rửa vết thương cho cô, đừng động tác vô cùng tỉ mỉ, vô cùng nhẹ nhàng, nhưng Đường Ly đang vô cùng kìm chế tâm tình bé nhỏ của mình lại, cô không muốn lung lay, nhất định không được để bản thân lung lay trước người đàn ông này.

Cô ngồi yên để anh băng bó xong, rồi liền đứng bật dậy “Cảm ơn anh! Lão đại.” Nói xong cô cũng cầm lấy áo khoác lên rồi rời khỏi chỗ đó, một cái quay đầu nhìn lại anh cô cũng không quay đầu.

Bóng lưng lạnh lùng đến lạ thường, Mộ Triết Viễn cũng đứng dậy dõi theo bóng lưng của cô, anh chưa từng có tình cảm với Đường Ly, bởi vì không muốn cô phải cứ đâm đầu vào thứ không bao giờ có kết quả, hơn nữa nếu đã là cánh tay phải của anh cô càng không được phép yêu đương.

Được một lần sẽ có lần hai, yêu đương vào sẽ bị tình cảm làm cho lung lay, hơn nữa còn làm cho cô sẽ phân tâm trong công việc, thà cứ như vậy, cùng nhau giải quyết vấn đề sinh lý.

Về đến phòng, chẳng hiểu sao Đường Ly lại rơi nước mắt, cô rất ít khi khóc lại không nhịn được mà nghĩ đến lời anh đã nói khiến cô không kìm lại được, lần đầu cũng sẽ xem như là lần cuối cùng.

Hot

Comments

Ely Loan

Ely Loan

bay giờ thì k cho ngta yêu mình...sau này a cũng đừng có yêu c..để c về với a Lương Tiêu đi ..

2024-05-01

1

Nhỏ'ỏ Cute'e

Nhỏ'ỏ Cute'e

sàm cức ha, nói người ta đừng yêu mình mà đi hun người ta v đó
nóng máu vcl;))

2024-02-03

12

Quỳnh búp bê

Quỳnh búp bê

thằng chó này ích kỷ chết mẹ. cầu sao mốt nữ 9 lấy người khác sống hp

2024-04-29

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Rốt Cuộc Đã Bị Thương Bao Nhiêu Lần Rồi
2 Chương 2 Giữ Khoảng Cách
3 Chương 3 Tâm Sự
4 Chương 4 Không Cần Nhắc
5 Chương 5 Cãi Vã
6 Chương 6 Lương Ngôn
7 Chương 7 Không Thể So Sánh
8 Chương 8 Nguy Hiểm
9 Chương 9 Mộ Triết Viễn Cũng Biết Dịu Dàng Sao?
10 Chương 10 Đường Ly Cũng Là Phụ Nữ
11 Chương 11 Người Bị Bỏ Lại
12 Chương 12 Đau Lòng
13 Chương 13 Gặp Lại
14 Chương 14 Hoa Bụi Đường
15 Chương 15 Trương Ngưng Cùng Mộ Triết Viễn quay về
16 Chương 16 Lần Đầu Gặp Mặt
17 Chương 17 Tôi Đến Gặp Em
18 Chương 18 Nhắm Mắt Làm Ngơ
19 Chương 19 Sự Đáp Trả Ngay Thẳng
20 Chương 20 Mang Theo Trẻ Con
21 Chương 21 Chịu Trách Nhiệm
22 Chương 22 Roi Mây Chỉ Có Thể Chạm Vào Da Thịt Bên Ngoài
23 Chương 23 Sự Khác Biệt
24 Chương 24 Bạn Gái Anh Sẽ Không Cảm Thấy An Toàn
25 Chương 25 Không Còn Lương Thiện, Cũng Không Còn Sạch Sẽ
26 Chương 26 Sao Lại Cắt Đi?
27 Chương 27
28 Chương 28 Cảm Xúc
29 Chương 29 Lương Ngôn
30 Chương 30 Con Người Khác
31 Chương 31 Lời Nhắc Nhở Của Chu Yến Tây
32 Chương 32 Đến Đón Em Về Nhà
33 Chương 33: Thế Giới Này Không Nhỏ Đến Thế.
34 Chương 34 Trương Ngưng
35 Chương 35 Chỉ Là Quá Ngốc
36 Chương 36 Cao Hùng
37 Chương 37 Tâm Tư
38 Chương 38 Ánh Mắt
39 Chương 39 Cơn Phẫn Nộ Của Đường Ly
40 Chương 40 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ
41 Chương 41 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ (2)
42 Chương 43 Gặp Mặt
43 Chương 44 Rốt Cuộc Chỉ Có Bản Thân Yêu
44 Chương 44 Cầu Nguyện
45 Chương 45 Phát Nổ
46 Chương 46 Tâm Lý Không Ổn
47 Chương 47 Đường Ứng Mất Tích
48 Chương 48 Phát Hiện
49 Chương 49 Đánh Tâm Lý
50 Chương 50 Trương Ngưng
51 Chương 51
52 Chương 52 Đổi Cho Em Một Đời Bình An
53 Chương 53 Đánh Đổi
54 Chương 54 Lá Thư
55 Chương 55 Em Về Nhà Đợi Anh
56 Chương 56 Âm Thầm
57 Chương 57 Lương Ngôn
58 Chương 58 Bóng Dáng Quen Thuộc
59 Chương 59 Viễn Viễn
60 Chương 60 Đau Lòng
61 Chương 61 Em Chính Là Ánh Dương Cứu Rỗi
62 Chương 62 Em Chính Là Ánh Dương
63 Chương 63 Thế Giới Riêng
64 Chương 64 Cuối Cùng Đường Ly Cũng Có Được Hạnh Phúc Của Mình
65 Chương 65 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
66 Chương 66 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
67 Chương 67 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1 Rốt Cuộc Đã Bị Thương Bao Nhiêu Lần Rồi
2
Chương 2 Giữ Khoảng Cách
3
Chương 3 Tâm Sự
4
Chương 4 Không Cần Nhắc
5
Chương 5 Cãi Vã
6
Chương 6 Lương Ngôn
7
Chương 7 Không Thể So Sánh
8
Chương 8 Nguy Hiểm
9
Chương 9 Mộ Triết Viễn Cũng Biết Dịu Dàng Sao?
10
Chương 10 Đường Ly Cũng Là Phụ Nữ
11
Chương 11 Người Bị Bỏ Lại
12
Chương 12 Đau Lòng
13
Chương 13 Gặp Lại
14
Chương 14 Hoa Bụi Đường
15
Chương 15 Trương Ngưng Cùng Mộ Triết Viễn quay về
16
Chương 16 Lần Đầu Gặp Mặt
17
Chương 17 Tôi Đến Gặp Em
18
Chương 18 Nhắm Mắt Làm Ngơ
19
Chương 19 Sự Đáp Trả Ngay Thẳng
20
Chương 20 Mang Theo Trẻ Con
21
Chương 21 Chịu Trách Nhiệm
22
Chương 22 Roi Mây Chỉ Có Thể Chạm Vào Da Thịt Bên Ngoài
23
Chương 23 Sự Khác Biệt
24
Chương 24 Bạn Gái Anh Sẽ Không Cảm Thấy An Toàn
25
Chương 25 Không Còn Lương Thiện, Cũng Không Còn Sạch Sẽ
26
Chương 26 Sao Lại Cắt Đi?
27
Chương 27
28
Chương 28 Cảm Xúc
29
Chương 29 Lương Ngôn
30
Chương 30 Con Người Khác
31
Chương 31 Lời Nhắc Nhở Của Chu Yến Tây
32
Chương 32 Đến Đón Em Về Nhà
33
Chương 33: Thế Giới Này Không Nhỏ Đến Thế.
34
Chương 34 Trương Ngưng
35
Chương 35 Chỉ Là Quá Ngốc
36
Chương 36 Cao Hùng
37
Chương 37 Tâm Tư
38
Chương 38 Ánh Mắt
39
Chương 39 Cơn Phẫn Nộ Của Đường Ly
40
Chương 40 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ
41
Chương 41 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ (2)
42
Chương 43 Gặp Mặt
43
Chương 44 Rốt Cuộc Chỉ Có Bản Thân Yêu
44
Chương 44 Cầu Nguyện
45
Chương 45 Phát Nổ
46
Chương 46 Tâm Lý Không Ổn
47
Chương 47 Đường Ứng Mất Tích
48
Chương 48 Phát Hiện
49
Chương 49 Đánh Tâm Lý
50
Chương 50 Trương Ngưng
51
Chương 51
52
Chương 52 Đổi Cho Em Một Đời Bình An
53
Chương 53 Đánh Đổi
54
Chương 54 Lá Thư
55
Chương 55 Em Về Nhà Đợi Anh
56
Chương 56 Âm Thầm
57
Chương 57 Lương Ngôn
58
Chương 58 Bóng Dáng Quen Thuộc
59
Chương 59 Viễn Viễn
60
Chương 60 Đau Lòng
61
Chương 61 Em Chính Là Ánh Dương Cứu Rỗi
62
Chương 62 Em Chính Là Ánh Dương
63
Chương 63 Thế Giới Riêng
64
Chương 64 Cuối Cùng Đường Ly Cũng Có Được Hạnh Phúc Của Mình
65
Chương 65 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
66
Chương 66 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
67
Chương 67 Ngoại Truyện Lam Tư Anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play