Chương 14 Hoa Bụi Đường

Cho dù chuyện giữa cô và anh có thế nào thì mọi thứ cũng chẳng thay đổi là bao nhiêu, anh đến Malaysia đón cô ấy về, còn cô vẫn tiếp tục làm việc của mình, vết thương cũng không còn cảm thấy đau.

Sau khi cô bị thương Lương Ngôn cũng không đi nước ngoài nữa, anh ở lại Ma Cao cho dù không ra mặt nhưng chắc chắn sẽ không để cô bị thương thêm lần nào nữa, Đường Ứng cũng ở lại với Lương Ngôn cùng Lương Tiêu, đến thời điểm hiện tại cô chỉ còn họ để mà tin tưởng.

Đường Ly nhìn vườn hoa ở biệt thự của anh, mỗi ngày nếu như hoàn thành nhiệm vụ trở về, cô sẽ đến đây ngắm nhìn nó, lúc đó cô thật sự cảm thấy thoải mái. Nhưng bây giờ không cần nữa, sau này cô sẽ không ở đây, Mộ Triết Viễn cũng sẽ không có thời gian chăm sóc, nếu như cứ để nó chết dần chết mòn thì thật khó coi.

Khoé môi cô nở nụ cười nhàn nhạt, bước vào bên trong biệt thự tìm người giúp việc, phải đảo mắt một lúc mới có thể nhìn thấy chị ấy “A Tư! Chị giúp tôi cho người dọn bỏ vườn hoa đi nhé.” Đôi mắt của Đường Ly lộ re vẻ không đành lòng, nhưng cô rất kiên quyết khiến A Tư không hiểu.

“Chẳng phải em thích Hoa Bụi Đường nhất sao?” A Tư đưa mắt nhìn cô, bởi vì Đường Ly thường xuyên chăm sóc, thậm chí cho dù cô rất bận cũng sẽ dành chút thời gian ra, chẳng ai để ý nhưng A Tư nhìn rất rõ.

Cô có chút sững lại nhìn A Tư, hoá ra ở biệt thự này vẫn còn một A Tư để ý đến mức biết cô thích những gì, A Tư là giúp việc của biệt thự, chị ấy làm từ 6 giờ sáng, đến 6 giờ chiều, lại có thể biết được cô thích Hoa Bụi Đường.

“Hình như... Tôi đã không còn thích nữa rồi có lẽ nhìn nó đến phát chán rồi.” Cô mỉm cười với A Tư, nụ cười của cô có chút gượng gạo, vậy mà lời nói rất nghiêm túc kiên quyết.

A Tư thở dài đành gật đầu, cho người đến dọn bỏ vườn hoa đi, cảm thấy thật tiếc bởi vì Hoa Bụi Đường đặc biệt là màu trắng, là tối giản mà cô thích nhất, bây giờ lại phải bỏ đi.

Những người phụ nữ khác sẽ thích hoa hồng, sẽ thích những bông hoa đắc tiền đầy màu sắc ngoài kia. Đường Ly rất khác họ, cô lại thích Hoa Bụi Đường, một loại hoa mà những người phụ nữ cao quý ngoài kia rất ai để mắt đến.

Hoa Bụi Đường tượng trưng cho rất nhiều thứ, tượng trưng cho sự mạnh mẽ, sự lạnh lùng đặc biệt trong tình yêu, nó lại tượng trưng cho một tình yêu không được hồi đáp. Nếu nói Hướng Dương mặc ánh nắng gay gắt, nóng bức đến khó chịu thì nó vẫn luôn mạnh mẽ một lòng hướng về phía mặt trời của nó, thì Hoa Bụi Đường cũng không khác là bao nhiêu, nó mặc kệ thời tiết khắc nghiệt, mặc cho mưa gió bão bùng, mặc cho nắng nóng gay gắt thì nó vẫn sẽ luôn vững vàng, toả sáng bởi nét đẹp của riêng nó.

Từ cánh cửa sau của biệt thự có thể nhìn ra vườn hoa, Đường Ly đã đứng ở đó, cô đứng nhìn những đoá hoa mà mình thích nhất, khoanh tay thờ ơ dựa vào cánh cửa, ánh mắt có chút tiếc nuối lộ ra. Nhưng cô biết phải làm sao đây? Nếu như Trương Ngưng nói không thích thì Mộ Triết Viễn sẽ giữ lại chúng sao? Nếu như không có cô thì anh sẽ cúi mặt khom lưng mà chăm chúng sao?

Trong tình yêu sẽ chẳng có gì buồn hơn chuyện yêu thầm của tuổi trẻ, sẽ chẳng có gì đau lòng bằng có người trong tim mình nhưng lại không có ở bên cạnh mình.

Đợi năm phút cuối cùng Đường Ly cũng nhìn thấy A Tư gọi người đến dọn bỏ đi vườn hoa, cô nhìn thấy từng bụi hoa một được dọn, trong lòng khó chịu đến mức muốn chạy ra ngăn lại bước chân muốn nhấc lên đi, nhưng lý trí níu giữ cô lại.

Sau này không ngắm Hoa Bụi Đường, không chăm sóc, ngoài A Tư ra sẽ chẳng còn ai biết cô thích Hoa Bụi Đường nữa, cũng sẽ không ở biệt thự này nữa, cho dù không thể ở tổ chức, thì cô cũng sẽ không ở đây, nơi này ngay từ đầu đã không thuộc về cô.

Cô là kẻ vất vưởng nương tựa, sống nhờ ở đây thay thế cho người khác, chủ nhân của nó về rồi, cô cũng phải đi thôi.

Trái tim của cô đau đến mức không thể cảm nhận được gì nữa, vườn hoa từng chút từng chút được dọn một cách rất nhanh, những bụi hoa được để chung một chỗ... Giây phút đó không nhịn được mà Đường Ly đã rơi nước mắt...

Tiếng chuông điện thoại phá tan đi bầu không khí khiến người khác nhìn vào đã cảm thấy khó chịu.

Cô cầm lấy điện thoại lên xem thì nhìn thấy đó là Lương Ngôn gọi cho cô, Đường Ly lướt ngón tay một cái rồi để lên tai nghe.

“Tiểu Ly! Em còn cảm thấy đau không?” Giọng Lương Ngôn có chút lo lắng.

“Không đau nữa.”

“Vậy chúng ta đi chơi đi, Đường Ứng muốn đi chơi bảo anh gọi em đến đi cùng.” Lương Ngôn xoa xoa cái mũi đáng thương của mình, giọng điệu vô cùng dịu dàng, chỉ thiếu chút đã chạy đến quỳ xuống mà cầu xin cô.

Đường Ly nghe đến đó cũng đủ biết, chỉ là không muốn anh thất vọng, cũng muốn đưa Đường Ứng ra ngoài vui chơi một chút “Được! Em đến đó ngay đây mọi người chuẩn bị đi.” Cô nói xong thì cúp máy.

Đưa mắt nhìn vườn hoa một lần nữa rồi không quay đầu thêm lần nào nữa mà bỏ đi.

Hot

Comments

Xuan Chau

Xuan Chau

dứt khoát và lạnh lùng

2024-04-05

0

Tuyen Nguyen

Tuyen Nguyen

truyện hay nhưng mà hơi dài dòng. cứ lập đi lập lại nội tâm của đường ly

2024-03-02

0

Di lăng lão tổ(Làm Vòng Cơ)🐢

Di lăng lão tổ(Làm Vòng Cơ)🐢

một cô gái mạnh mẽ và hiểu chuyện đến mức đáng thương

2024-02-07

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Rốt Cuộc Đã Bị Thương Bao Nhiêu Lần Rồi
2 Chương 2 Giữ Khoảng Cách
3 Chương 3 Tâm Sự
4 Chương 4 Không Cần Nhắc
5 Chương 5 Cãi Vã
6 Chương 6 Lương Ngôn
7 Chương 7 Không Thể So Sánh
8 Chương 8 Nguy Hiểm
9 Chương 9 Mộ Triết Viễn Cũng Biết Dịu Dàng Sao?
10 Chương 10 Đường Ly Cũng Là Phụ Nữ
11 Chương 11 Người Bị Bỏ Lại
12 Chương 12 Đau Lòng
13 Chương 13 Gặp Lại
14 Chương 14 Hoa Bụi Đường
15 Chương 15 Trương Ngưng Cùng Mộ Triết Viễn quay về
16 Chương 16 Lần Đầu Gặp Mặt
17 Chương 17 Tôi Đến Gặp Em
18 Chương 18 Nhắm Mắt Làm Ngơ
19 Chương 19 Sự Đáp Trả Ngay Thẳng
20 Chương 20 Mang Theo Trẻ Con
21 Chương 21 Chịu Trách Nhiệm
22 Chương 22 Roi Mây Chỉ Có Thể Chạm Vào Da Thịt Bên Ngoài
23 Chương 23 Sự Khác Biệt
24 Chương 24 Bạn Gái Anh Sẽ Không Cảm Thấy An Toàn
25 Chương 25 Không Còn Lương Thiện, Cũng Không Còn Sạch Sẽ
26 Chương 26 Sao Lại Cắt Đi?
27 Chương 27
28 Chương 28 Cảm Xúc
29 Chương 29 Lương Ngôn
30 Chương 30 Con Người Khác
31 Chương 31 Lời Nhắc Nhở Của Chu Yến Tây
32 Chương 32 Đến Đón Em Về Nhà
33 Chương 33: Thế Giới Này Không Nhỏ Đến Thế.
34 Chương 34 Trương Ngưng
35 Chương 35 Chỉ Là Quá Ngốc
36 Chương 36 Cao Hùng
37 Chương 37 Tâm Tư
38 Chương 38 Ánh Mắt
39 Chương 39 Cơn Phẫn Nộ Của Đường Ly
40 Chương 40 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ
41 Chương 41 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ (2)
42 Chương 43 Gặp Mặt
43 Chương 44 Rốt Cuộc Chỉ Có Bản Thân Yêu
44 Chương 44 Cầu Nguyện
45 Chương 45 Phát Nổ
46 Chương 46 Tâm Lý Không Ổn
47 Chương 47 Đường Ứng Mất Tích
48 Chương 48 Phát Hiện
49 Chương 49 Đánh Tâm Lý
50 Chương 50 Trương Ngưng
51 Chương 51
52 Chương 52 Đổi Cho Em Một Đời Bình An
53 Chương 53 Đánh Đổi
54 Chương 54 Lá Thư
55 Chương 55 Em Về Nhà Đợi Anh
56 Chương 56 Âm Thầm
57 Chương 57 Lương Ngôn
58 Chương 58 Bóng Dáng Quen Thuộc
59 Chương 59 Viễn Viễn
60 Chương 60 Đau Lòng
61 Chương 61 Em Chính Là Ánh Dương Cứu Rỗi
62 Chương 62 Em Chính Là Ánh Dương
63 Chương 63 Thế Giới Riêng
64 Chương 64 Cuối Cùng Đường Ly Cũng Có Được Hạnh Phúc Của Mình
65 Chương 65 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
66 Chương 66 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
67 Chương 67 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1 Rốt Cuộc Đã Bị Thương Bao Nhiêu Lần Rồi
2
Chương 2 Giữ Khoảng Cách
3
Chương 3 Tâm Sự
4
Chương 4 Không Cần Nhắc
5
Chương 5 Cãi Vã
6
Chương 6 Lương Ngôn
7
Chương 7 Không Thể So Sánh
8
Chương 8 Nguy Hiểm
9
Chương 9 Mộ Triết Viễn Cũng Biết Dịu Dàng Sao?
10
Chương 10 Đường Ly Cũng Là Phụ Nữ
11
Chương 11 Người Bị Bỏ Lại
12
Chương 12 Đau Lòng
13
Chương 13 Gặp Lại
14
Chương 14 Hoa Bụi Đường
15
Chương 15 Trương Ngưng Cùng Mộ Triết Viễn quay về
16
Chương 16 Lần Đầu Gặp Mặt
17
Chương 17 Tôi Đến Gặp Em
18
Chương 18 Nhắm Mắt Làm Ngơ
19
Chương 19 Sự Đáp Trả Ngay Thẳng
20
Chương 20 Mang Theo Trẻ Con
21
Chương 21 Chịu Trách Nhiệm
22
Chương 22 Roi Mây Chỉ Có Thể Chạm Vào Da Thịt Bên Ngoài
23
Chương 23 Sự Khác Biệt
24
Chương 24 Bạn Gái Anh Sẽ Không Cảm Thấy An Toàn
25
Chương 25 Không Còn Lương Thiện, Cũng Không Còn Sạch Sẽ
26
Chương 26 Sao Lại Cắt Đi?
27
Chương 27
28
Chương 28 Cảm Xúc
29
Chương 29 Lương Ngôn
30
Chương 30 Con Người Khác
31
Chương 31 Lời Nhắc Nhở Của Chu Yến Tây
32
Chương 32 Đến Đón Em Về Nhà
33
Chương 33: Thế Giới Này Không Nhỏ Đến Thế.
34
Chương 34 Trương Ngưng
35
Chương 35 Chỉ Là Quá Ngốc
36
Chương 36 Cao Hùng
37
Chương 37 Tâm Tư
38
Chương 38 Ánh Mắt
39
Chương 39 Cơn Phẫn Nộ Của Đường Ly
40
Chương 40 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ
41
Chương 41 Nút Thắt Khó Tháo Gỡ (2)
42
Chương 43 Gặp Mặt
43
Chương 44 Rốt Cuộc Chỉ Có Bản Thân Yêu
44
Chương 44 Cầu Nguyện
45
Chương 45 Phát Nổ
46
Chương 46 Tâm Lý Không Ổn
47
Chương 47 Đường Ứng Mất Tích
48
Chương 48 Phát Hiện
49
Chương 49 Đánh Tâm Lý
50
Chương 50 Trương Ngưng
51
Chương 51
52
Chương 52 Đổi Cho Em Một Đời Bình An
53
Chương 53 Đánh Đổi
54
Chương 54 Lá Thư
55
Chương 55 Em Về Nhà Đợi Anh
56
Chương 56 Âm Thầm
57
Chương 57 Lương Ngôn
58
Chương 58 Bóng Dáng Quen Thuộc
59
Chương 59 Viễn Viễn
60
Chương 60 Đau Lòng
61
Chương 61 Em Chính Là Ánh Dương Cứu Rỗi
62
Chương 62 Em Chính Là Ánh Dương
63
Chương 63 Thế Giới Riêng
64
Chương 64 Cuối Cùng Đường Ly Cũng Có Được Hạnh Phúc Của Mình
65
Chương 65 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
66
Chương 66 Ngoại Truyện Lam Tư Anh
67
Chương 67 Ngoại Truyện Lam Tư Anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play