Cứu rỗi-Chào đón vận mệnh

Tác giả-TG
Tác giả-TG
Dạo này thực sự rất bận! Không ra chap mới thực thấy có lỗi...
Tác giả-TG
Tác giả-TG
Mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ mình🩵
Tác giả-TG
Tác giả-TG
Vào truyện nhé
Dưới chân núi
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
.../Ngước mắt/
Dưới mái tóc rối bời,lọt vào mắt y là một thân ảnh trắng toát,cao ráo với khúc thiên cầm dưới chân
Thân ảnh kia có chút vội vàng nhưng cũng không mất đi sự trang nhã
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...*là tới cứu mình sao?*
Y chỉ nhìn chằm chằm người kia bằng ánh mắt ngơ ngác còn lưu luyến một tia hi vọng
Nhưng chỉ nhìn một chút, lại cúi đầu mà quay mặt đi
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...*không có giá trị gì mình thực sự đáng được cứu sao?*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...*vẫn là nghĩ quá nhiều rồi*
Tia hi vọng trong y ngày càng rối ren vẫn là chìm vào vực thẳm
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
/đáp xuống/
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Các vị xin nhường đường!
Quần chúng
Quần chúng
/nói nhỏ/ mau,mau tránh ra/lùi lại/
Quần chúng
Quần chúng
/Nói nhỏ/ ngươi giẫm chân ta rồi!
Từng đám người lần lượt vội vã lùi lại, chỉ sợ chọc giận tiên nhân
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Ngươi có sao không?
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
.. Tiểu.. tiểu đệ đệ?/ngập ngừng/
Y thiên phú không tồi , từ nhỏ đã được sự phụ đưa lên núi.Nào có thường hay chạm mặt người ngoài.
Nay sư phụ có việc,y tạm thời đảm đương ít chuyện mới có cơ hội giao tiếp với một số tu sĩ và phàm nhân dưới môn sơn
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
.../ngỡ ngàng/
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...* Ta là còn chút giá trị ?*
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Trước tiên không nói chuyện cũng không sao
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Ta giúp đệ hồi phục một chút
Nói xong,y liền kéo Cô Diên vào người,tay ngọc khẽ vẫy ,khúc phục âm liền vang lên
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
/nhắm mắt/.../tay lướt nhanh trên từng phím ngọc cầm/
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Rất nhanh sẽ không đau nữa /nhẹ nhàng nói/
Quần chúng
Quần chúng
Lành rồi! Lành rồi!/ háo hức/
Quần chúng
Quần chúng
Đúng là tuyệt âm, không hổ danh là ngọc sơn đỉnh nhất trong bát sơn!/ thán phục/
Quần chúng
Quần chúng
/Nói nhỏ/giá như con ta cũng có năng lực vậy thì ta ngủ cũng sẽ cười tỉnh/sáng mắt/
Mắt y như hoa lên, vẫn chưa phản ứng kịp
Làn âm mỏng nhẹ phủ nơi vết máu đang dần lành lại làm lòng y như tan biến hết chút dị nghị trước kia
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
..*thực sự có người để ý đến ta*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...* ha ha,ta còn thể báo thù*
Lòng y dâng hảo ý điên cuồng đối với người trước mắt
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
/ nói nhỏ/ nhất định phải báo ơn người này..
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Không cần
Thân là tu sĩ sắp đắt đạo,y làm sao có thể không nghe thấy.Hơn nữa với tính cách.. khá thẳng thắn của y đương nhiên chuyện sẽ xảy ra như vậy
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
../ giật mình/
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Ta cứu đệ không phải để đệ mang ơn ta, vẫn là coi như không có gì thì hơn./ thản nhiên,tay vẫn không ngừng gảy đàn/
Vốn chỉ là nghĩ vẫn còn người dám cho mình mượn một cái ân huệ
Nghe như vậy, lòng y dường như dâng lên một cảm xúc khó tả
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
.../thẫn thờ/
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
/nói nhỏ/ ngươi thật cứu ta mà không cần báo đáp?
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
*Thật muốn hắn ôm ta một chút*...
Bao năm y lăn lộn ngoài đường, chỉ dám mơ được phân chút ý tứ nhưng cư nhiên thế giới này lạnh nhạt như vậy.Đây vẫn là lần đầu y thấy có chút ấm áp
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Ừm
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Đệ bị thương tới căn cơ vẫn nên đưa đệ lên núi/ nhìn nơi đã sớm lành, có chút nhíu mày nói/
Đám người kia lại xôn xao
Quần chúng
Quần chúng
Cái quái gì đây/nói lớn/
Quần chúng
Quần chúng
Hả/thản thốt/
Quần chúng
Quần chúng
Cư nhiên may mắn như vậy?/ ngưỡng mộ/
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
..*Ta sắp được tu luyện rồi?*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
..*Sắp báo thù được rồi?*
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Được rồi,đệ đứng lên được chứ?
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Còn nữa,ta lớn hơn đệ cứ gọi ta ca ca là được
Y là người chú trọng lễ tiết, vẫn là không nhịn được
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
...ca..ca
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Đi thôi
Thích Tịch Luân*nhỏ*
Thích Tịch Luân*nhỏ*
/lảo đảo đứng dậy/
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
/nhìn thấy/
Mạc Dương Tiêu
Mạc Dương Tiêu
Vẫn là để ta đưa đệ đi
Hết chap 2
Tác giả-TG
Tác giả-TG
Không có thời gian nên tặng mọi người chap chất lượng chút
Tác giả-TG
Tác giả-TG
Sẽ có sớm nhất có thể
Tác giả-TG
Tác giả-TG
Mong mọi người ủng hộ
Tác giả-TG
Tác giả-TG
Hẹn gặp lại, chúc một ngày tốt lành nga🩵
Hot

Comments

Jimmy Kudo

Jimmy Kudo

Đọc xong truyện này, lòng tôi tràn đầy hạnh phúc 🥳

2024-09-22

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play