[ Tân Bảng Phong Thần ] Hắc Bạch Vô Thường
CHƯƠNG 1 - Bá Ấp Khảo, Tô Đát Kỷ
Hắc Vô Thường
Hồn Bá Ấp Khảo, trưởng tử Cơ Xương.
*Lật sổ sinh tử.*
_ Hắc Vô Thường _
Tay mang quạt lông, lệnh bài, còng tay, xích sắt; Đèn lồng, Cờ chiêu hồn, Gậy khóc tang.
Bạch Vô Thường
Hồn Tô Đát Kỷ, ái nữ Tô Hộ.
_ Bạch Vô Thường _
Tay mang quạt lông, phương bài, hình cụ; Đèn lồng, Cờ chiêu hồn, Gậy khóc tang.
Hắc Vô Thường
Nhanh chóng theo ta đến địa phủ ! Đừng chậm trễ !
Bá Ấp Khảo
Hai người là...? Sao lại biết ta ?
Hắc Vô Thường
Nhìn mà cũng không biết, ngươi bị khờ à ?!
*Hắc cau mày, khó chịu*
Bạch Vô Thường
Bọn ta là Hắc Bạch Vô Thường.
*Bạch điềm đạm trả lời, khuôn mặt chỉ có một biểu cảm*
Bá Ấp Khảo
Hắc Bạch Vô Thường ? Đ-Đợi đã... lúc nãy hai người nói.. Đát Kỷ chết rồi sao ?
*Bàng hoàng*
Hắc Vô Thường
Đúng vậy. Ngươi còn có gì để hỏi à, tên ngốc ?
Bá Ấp Khảo
Ta không... Nhưng có thể để ta nói vài lời cuối cùng với phụ thân ta không ?
Hắc Vô Thường
Không được !!
Khương Tử Nha
*Vừa xuất hiện, hành lễ.*
"Chào hai vị.."
Hắc Vô Thường
Khương Tử Nha ? Ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây ?! Cầu xin cho họ ?
Khương Tử Nha
Đúng vậy.. Ta biết ta không có tư cách gì nhưng ta vẫn muốn cha con họ gặp mặt nhau lần cuối. Xin hai vị bỏ chút thời gian..
Hắc Vô Thường
Không, không !! Ngươi biết bản thân không có tư cách mà vẫn đến đây để cầu xin cho họ ?! Bọn ta không có nhiều thời gian để cho các người đoàn tụ đâu. Chết rồi là hết, luyến tiếc cái gì chứ ?!
Tô Đát Kỷ
*Từ sau lưng Bạch Vô Thường buớc lên phía trước*
Ta cũng có vài lời muốn nói với Tây Bá Hầu.. Cầu xin hai vị...
Hắc Vô Thường
Tch.. Các ngươi thật phiền phức quá đấy !
*Nổi cáu*
Khương Tử Nha
Cầu xin hai vị rũ lòng thương.. Cha con họ đã lâu chưa gặp nhau..!
*Khương Tử Nha nói khi chấp tay lại hành lễ.*
Bạch nhìn thấy vậy, với tính thương người, Bạch sẵn sàng bỏ chút thời gian cho họ.
Bạch Vô Thường
Hắc ! Đừng cứ cứng nhắc như vậy.. Cho họ nửa nén hương đi, chỉ một chút thời gian thôi.
*Bạch cố gắng khuyên Hắc.*
Ngươi là một người con hiếu thảo... Bọn ta sẽ phạm lệ để ngươi cùng Đát Kỷ nói vài lời cuối cùng với Cơ Xương.
Nhưng Hắc khác, nàng không thích cách lũ người phàn suy nghĩ chút nào. Nàng không thích cách họ luyến tiếc trần tục.
Hắc Vô Thường
Ngươi đúng là tên lo chuyện bao đồng đó, Bạch.. Dễ dàng chấp nhận cho chúng..
*Nói rồi nhìn sang hai linh hồn của Đát Kỷ và Bá Ấp Khảo với cái nhìn không thiện cảm*
Mau lên ! Chậm chạp ! Sau nửa nén hương ta phải còng đầu các ngươi đến âm phủ
Bá Ấp Khảo
Đ... Được, đa tạ hai vị..
Khương Tử Nha
Xin đa tạ hai vị..
Tô Đát Kỷ
Đa tạ hai vị Hắc Bạch..
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Cô là ai ?
Tô Đát Kỷ
*Hiện ra*
Là con.. Đát Kỷ.
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
*Lộ ra nỗi sợ*
"Thật ra.. cô là Hồ yêu hay là người ?!"
Tô Đát Kỷ
Con không phải là Hồ yêu.. Con là hồn phách của Đát Kỷ..
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
T... Tại sao con lại ra nông nỗi này ?
*Tiến về phía trước, lại gần hơn*
Tô Đát Kỷ
Trên đường đến Triều Ca, con bị Hồ yêu chiếm dụng cơ thể. Người mà mọi người nhìn thấy ở Triều Ca không phải là bản thân con.. mà là Hồ yêu.
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Con cũng thật đáng thương, không ngờ là con bị hại từ trước.. Bá Ấp Khảo đang ở trong bụng ta..!
*Tim nhói đau khi thốt lên, nước mắt của Cơ Xương cứ thế mà trào ra.*
Tô Đát Kỷ
Con đã biết rồi, Tây Bá Hầu, người đừng sợ.
Bá Ấp Khảo
*Quỳ xuống*
Phụ thân, hài nhi bất hiếu, không thể cứu người thoát khỏi Triều Ca thuận lợi..
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Con trai đáng thương của ta, đứng dậy đi con.
*Đi lại đỡ nhưng không được.*
Bá Ấp Khảo
*Đứng dậy.*
Phụ thân, hiện giờ hài nhi không còn thân người.. người không thể chạm vào con.
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Đứa con khờ.. Ban đầu ta dặn con đừng đến Triều Ca.. Sao con lại không nghe lời ta?
Bá Ấp Khảo
Phụ thân đang bị giam trong lao tù, làm sao hài nhi có thể yên lòng được chứ ?..
Bá Ấp Khảo
Con luôn rất lo cho người.. Chỉ đáng tiếc, chưa thể cứu người khỏi đây, mà bản thân con... lại bị mất luôn cả mạng.
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Bá Ấp Khảo à, con đừng tự trách mình, Đại Vương bây giờ đã nói sẽ thả cha khỏi Triều Ca rồi..
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Hai cha con chúng ta.. không thể nào đoàn tụ được nữa..!
Bá Ấp Khảo
Chỉ cần phụ thân có thể bình an rời khỏi Triều Ca, hài nhi xem như không uổng công đã chết..
Bá Ấp Khảo
Phụ thân, kiếp sau hài nhi vẫn muốn làm con trai của cha..
Tô Đát Kỷ
Tây Bá Hầu, xin người yên tâm. Từ đây trở đi, không ai có thể chia cắt con và Bá Ấp Khảo được nữa..
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
*Không nói gì, nước mắt lã chã*
Hắc Vô Thường
Mau lên, mau lên !!
*Hối thúc, toang dùng xích xích cả hai hồn phách.*
Bạch Vô Thường
Hắc !!
*Ngăn lại*
Ngươi biết là tình cảnh này không nên dùng xích !!
Cả hai người, Bá Ấp Khảo và Đát Kỷ đều nhìn nhau rồi quỳ xuống, hành lễ lần cuối với Cơ Xương.
Bá Ấp Khảo
Hài nhi, bái biệt phụ thân.
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
Được rồi, hai đứa mau đứng lên đi.
Hắc Vô Thường
*Không nhịn được mà thu lại hai hồn phách.*
Các ngươi có biết là linh hồn nếu ở bên ngoài quá lâu sẽ trở thành quỷ không ?! Mau đi theo ta, đừng chậm chạp lề mề nữa !! Bạch !
*Hắc nhanh chóng rời đi*
Bạch Vô Thường
Tch.. Hắc !
*Đi theo.*
Linh hồn cả hai đều bị đem đi, biến mất trong hư không.
Cơ Xương- Tây Bá Hầu
*Đau buồn.*
Bá Ấp Khảo, Bá Ấp Khảo !! Con của ta.
Comments
Wealthy
tặng bạn 1 vote cho tôi 1 chapter đi.
2023-11-14
0