[Tường Lâm] Làm Lại Cuộc Đời.
Chap 2
Nghiêm Hạo Tường (anh)
//Bước xuống// Hạ Nhi...
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Tự ăn sáng một mình đi. Tôi đi đưa Liên Nhi đi ăn.
Nói xong cậu cầm áo khoác mà đi ra ngoài.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
...//im lặng//
Quản gia
Thiếu gia, ngài vào dùng bữa ạ.//cúi người//
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Um..Bác cứ ăn đi. Cháu không ăn đâu, lên công ty cháu ăn sau.//Xua tay//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Liên Nhi, ''Aa'' nào//Đút ả//
Đào Ánh Liên
Aa...um//Ăn đồ cậu đút//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Vậy thì ăn nhiều vào, anh đút cho.//Xoa đầu ả//
Cậu và ả hiện tại đang đi ăn với nhau ở một quán ăn khá nổi gần đây.
Cả hai vừa ăn vừa tình tứ với nhau.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Ăn xong anh đưa em đi chơi. Em thích đi đâu?
Đào Ánh Liên
Ui thế á. Em muốn đi công viên.//cười//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Rồi. Chiều em hết.//Nhéo nhẹ mũi ả//
Đào Ánh Liên
Ui..Đau em~~//Xoa xoa mũi//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
//Cười//
Sau khi hai người ăn xong, cậu chở ả đi chơi ở công viên.
Chơi gần hết các trò ở đó, cậu và ả ta đi dạo quanh vòng bờ hồ gần đó thì gặp hai người quen.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hiên Hiên!
Tống Á Hiên
Lâm Lâm.. Ai đây?//Hỏi//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Người yêu tao á, tên Đào Ánh Liên.
Đào Ánh Liên
Em chào anh~~
Tống Á Hiên
_Con đuông dừa nào đây? Dẹo ghê hết cả người_//Rùng mình//
Tống Á Hiên
À..A..anh chào em//Cười//
Tất cả nhv
Hiên ca! Anh lại chạy đâu rồi?//Ngó ngang tìm Á Hiên//
Tống Á Hiên
Văn Văn! Anh ở đây nè!//Vẫy tay//
Tống Á Hiên
Áa//Bị cốc đầu//
Lưu Diệu Văn
//Người cốc// Anh chạy lung tung đâu không biết luôn.
Lưu Diệu Văn
//Quay sang nhìn cậu + Nhíu mày// Ai đây Tuấn Lâm?
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Người yêu tao.
Lưu Diệu Văn nghe xong thì nhíu mày nặng lại. Chẳng phải con người này lấy thằng bạn thân anh rồi mà?
Sao giờ lại có người yêu chứ?
Lưu Diệu Văn
Thế còn Hạo Tường thì sao?
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Mặc kệ. Tao có yêu anh ta đâu.
Không yêu anh ta? Thế sao cậu lấy anh để làm gì?
Lưu Diệu Văn
Thế mày cưới nó để làm gì?//Nhìn cậu//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Lấy để ba mẹ tao đỡ cằn nhằn thôi. Nghe nhiều đau tai lắm.//Vò đầu//
Tống Á Hiên
Sao mày lại làm thế với Hạo Tường chứ? Anh cũng biết buồn mà?*Khó hiểu*
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Anh ta buồn kệ anh ta chứ. Liên quan đến tao chắc?
Lưu Diệu Văn
Thôi Hiên ca. Hai người đi chơi tiếp đi.//Kéo Hiên//
Tống Á Hiên
Hai người đi chơi tiếp đi.//Đi theo Diệu Văn//
Sau khi cặp đôi Văn Hiên đi khuất. Anh và ả tiếp tục đi dạo và nói chuyện vui vẻ với nhau.
Đào Ánh Liên
Bao giờ anh mới li hôn tên đó thế. Em không chịu nữa đâu.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Anh kí hết mọi thứ rồi. Tối nay chờ anh ta kí thôi.//Xoa đầu ả//
Đào Ánh Liên
Um~//Gật đầu//
Anh vừa bước vào nhà, thấy cậu ngồi sofa. Trên bàn là một tờ giấy với chiếc bút.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Kí đi. Hết hợp đồng tôi với anh 3 năm rồi.
Thì là, trước khi cưới anh và cậu đã thỏa thuận với nhau. Sau khi cưới nhau được 3 năm. Không ai có tình cảm với ai thì sẽ li hôn. Giải thoát cho cả hai.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Kí là được chứ gì? //Cầm lấy chiếc bút//
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Kí đi, nhanh lên tôi còn đi gặp Liên Nhi. Ngồi đây chờ anh lâu thế.//Thúc gục//
Anh ngồi xuống sofa, cầm chiếc bút lưỡng lự mãi rồi kí.
Thế là từ đó hai người chính thức giải thoát cho nhau. Chấm dứt cuộc hôn nhân. Cuộc sống của ai tự người đó lo.
Cậu thì giờ có thể đường đường chính chính mà yêu đương với Ánh Liên rồi. Còn anh thì cậu mặc kệ.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Anh kí xong rồi. Mai tôi sẽ mang lên tòa. 2 ngày sau gặp nhau tại tòa nhá.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Bai. Tôi đi chơi.//Vẫy tay//
Cậu nói xong thì cầm lấy tờ giấy và ra khỏi nhà. Để lại anh trong căn nhà với khoảng không im lặng.
Quản gia
Thiếu gia, cậu...
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Cháu biết bác định nói gì.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Em ấy không có yêu cháu.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Thì cháu níu kéo làm cái gì?
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Em nói cháu phiền phức.//Rơi nước mắt//
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Em nói cháu là vô dụng.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Em nói cháu chả làm được gì cho đời.
Quản gia
Cậu đâu có vô dụng đâ-
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Cháu lên phòng trước..
Quản gia
Cậu chủ nghỉ ngơi. //Cúi người//
Hiện tại anh và cậu đang có mặt tại tòa. Cả hai gia đình hai bên thì khuyên ngăn đủ kiểu nhưng cả hai không chịu. Hai người đã quyết định li hôn thì cả hai gia đình cũng chả xen vào được
Sau khi phiên tòa kết thúc, anh đi đến gặp ba mẹ cậu. Ôm họ lần cuối. Coi như là lời tạm biệt.
Dung Chi(mẹ cậu)
Hạo Tường...
Nghiêm Hạo Tường (anh)
//Gượng cười// Nào..Mẹ đừng khóc.. Có lẽ đây là lần cuối con gọi bác là mẹ..
Huyền Phương(mẹ anh)
Chị..
Dung Chi(mẹ cậu)
//Ôm anh// Nhớ là phải sống tốt đó.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Vâng..//Ôm lại bà//
Sau khi tạm biệt được mẹ Hạ, anh lại đi đến chỗ ba cậu. Nói lời tạm biệt.
Hạ Dũng Tuyên(ba cậu)
Phải sống tốt đấy, nhiều lúc còn về Hạ gia.//Vỗ vai anh//
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Vâng..
Giờ thì hai người, một người dọn về Nghiêm gia, người về Hạ gia.
Hạ Dũng Tuyên(ba cậu)
Tự dưng con li hôn là sao?
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Không yêu thì li hôn. Chứ để lâu thì làm cái gì?
Hạ Dũng Tuyên(ba cậu)
Haiz..Không nói nổi con. Thích làm gì thì làm. Lớn rồi, tự suy nghĩ đi. Nhất là con bé Ánh Liên đấy.
Sau khi về Hạ gia, cậu ngày nào cũng nghe ba mình ngồi luyên thuyên giảng giải đủ thứ. Ngày ngày cứ lải nhải sao lại li hôn hay nó làm gì mà muốn li hôn. Đủ thứ thể loại. Xong còn bảo cậu là cẩn thận với Ánh Liên.
Nghiêm Tuấn Duy(ba anh)
Con chắc chắn không đấy?
Nghiêm Tuấn Duy(ba anh)
Con đang tiếp quản Nghiêm Thị đó.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Con chắc chắn.//Nghiêm nghị//
Huyền Phương(mẹ anh)
Nhưng...
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Con lớn rồi mà mẹ.
Hạ Dũng Tuyên(ba cậu)
Nếu con muốn thế thì ta sẽ cho nhưng sang đó nhớ phải sống tốt đấy.
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Vâng!
__________________________
Thời sự: Tin tiếp theo của tối này là về một vụ tai nạn nổ máy bay.
Thời sự: Vụ tại nạn nổ máy bay là từ 6h30 đi từ Trung Quốc đến Mỹ. Bị phát nổ lúc 7h45.
Thời sự: Trên máy bay có hơn 300 người. Hơn 200 người thiệt mạng và 100 người bị thương. Trong đó có con trai Nghiêm Thị-Nghiêm Hạo Tường đã không qua khỏi.
Hiện tại Thời sự đang nói về một vụ tai nạn nổ máy bay. Bay từ Trung Quốc sang Mỹ. Đi được giữa đoạn đường thì bị phát nổ.
Có hơn 300 người trên máy bay. Hơn 200 người thiệt mạng xương tay không còn. Hơn 100 người còn lại thì may mắn sống sót nhưng không còn thân thể hoàn thiện.
Người thì mất chân, tay. Người thì liệt hết, người thì mặt mũi không hoàn thiện.
Và trên máy bay đó, có người con trai họ Nghiêm đã bỏ mạng. Chỉ vì sau khi rời tòa, anh đã có ý muốn sang Mỹ du học để sau này có thể về tiếp quản Nghiêm Thị tốt hơn. Nhưng đời là những chữ 'ngờ', không ai biết trước chuyện gì sẽ sảy ra. Anh đã bỏ mạng tại đó.
_______________________________
Huyền Phương(mẹ anh)
Ô..ông ơi..
Huyền Phương(mẹ anh)
Con..n mình...
Huyền Phương(mẹ anh)
Hu..con ơi.....sao..o lại thế chứ..//Nghẹn//
Nghiêm Tuấn Duy(ba anh)
Bà ơi...
Huyền Phương(mẹ anh)
Trả lại..hức... con cho tôi..i//Khóc//
Huyền Phương(mẹ anh)
Hạo Tường...Hạo Tường..
Huyền Phương(mẹ anh)
hức..hức.c
Huyền Phương(mẹ anh)
Trả lại..c..on cho tôi...
Dung Chi(mẹ cậu)
Chị... Hạo Tường..//Chạy vào Nghiêm gia + ôm bà Nghiêm lại//
Huyền Phương(mẹ anh)
Nó...hức..nó.. chưa sao đúng không...g//Ôm lại//
Tất cả nhv
Nghiêm Phu Nhân! Có người gửi ạ.
Vệ sĩ đưa cho bà Nghiêm một hộp bọc bằng vải. Mở ra là một hũ tro cốt của anh. Bên ngoài vẽ họa tiết rất chi tiết. Bà thấy vậy thì không kìm được lòng. Ôm chặt hũ tro cốt đấy mà khóc.
Huyền Phương(mẹ anh)
Con..n ơi..sao..lại bỏ..ba mẹ hả con..n//Ôm chặt hũ tro cốt//
Nghiêm Tuấn Duy(ba anh)
Bà ơi..
Huyền Phương(mẹ anh)
ÔNG ĐI RA ĐỂ TÔI ÔM CON..//Hét//
Dung Chi(mẹ cậu)
Chị à...//Nghẹn//
Huyền Phương(mẹ anh)
Con ơi, con...Sao lại bỏ mẹ..
Tác giả
Viết nhanh tý đi học=))
Comments
Gỗ mục
đọc ts chap nì ms bt bộ nì mik đọc r não cá thật chữ☺️
2025-05-11
1
kết SE duij nát l*n t/g💜
mé oi nó đau ಥ╭╮ಥ
2025-05-04
2
Xoài🫂
"người lừa tao"😇 hợp hơn
2025-06-04
0